Chương 107: Nơi Bồng Lai tụ

Răng rắc! Một tiếng rất nhỏ nhưng lại vô cùng rõ ràng vang lên bên tai mọi người, nụ cười dữ tợn trên khuôn mặt Triệu Xuân Anh trong nháy mắt đọng lại, bàn tay chụp về phía đầu Cam Thuần Nhi đột nhiên dừng lại ở giữa không trung!

Thân thể Cam Thuần Nhi không bị khống chế liền rơi xuống mặt biển, Sở lê Hiên nhanh chóng vụt qua, tiếp được Cam Thuần Nhi!

Triệu Xuân Anh đang đắc ý thì giờ phút này trên khuôn mặt cũng hiện lên vẻ hoảng sợ, thân hình của bà cứ như vậy bị ngưng kết giữa không trung, không thể động đậy. Chung quanh như xuất hiện một bức tường vô hình cản trở vây quanh bà, bà ta thử giãy dụa nhưng không ăn thua gì.

Cam Thuần Nhi, Sở Lê Hiên cùng với Phương Nhụy Nhi ở chỗ xa, ba người cũng khiếp sợ nhìn Triệu Xuân Anh giữa không trung, đây là tình huống gì?

Ba người không khỏi quay đầu trở lại, nhưng nhìn thấy khóe miệng Mộ Chỉ Ly tràn đầy máu màu đỏ tươi, tay nàng đang thò ra chỗ của Triệu Xuân Anh, tay phải đã cố định hình dáng, bao quát hư không đúng là đã đem Triệu Xuân Anh ngưng tụ ở giữa không trung.

Triệu Xuân Anh hoảng sợ nhìn chung quanh, đây là chiêu thức bậc nào quỷ dị, bà chưa từng thấy qua chiêu thức nào quỷ dị như thế này, ngay cả thực lực Xuất Khiếu cảnh của bà cũng không có cách nào phá vỡ cái này!

"Mau buông ra!" Triệu Xuân Anh lớn tiếng quát, lần đầu tiên trong lòng của bà dâng lên nỗi sợ hãi đối với cái chết, đối diện với mấy tiểu bối lại lâm vào tình cảnh như vậy, thật là buồn cười, nhưng hết thảy trước mắt hết lần này đến lần khác lại xảy ra .

Bà đảo con mắt, đợi đến sau khi nhìn trong mắt Mộ Chỉ Ly toát ra sát ý thô bạo, thì trong lòng không khỏi hốt hoảng, nhanh chóng nói với Cam Thuần Nhi: "Thuần Nhi, kể từ khi ngươi tới phái Linh Nguyệt đến nay ta vẫn chiếu cố ngươi, ngươi cũng không thể vong ân phụ nghĩa như vậy!"

Ánh mắt Cam Thuần Nhi lóe lên, nhìn Triệu Xuân Anh trước mặt, trong mắt lạnh như băng cùng với xa lạ. Vốn là nàng cảm giác, cảm thấy mặc dù tính tình của Triệu trưởng lão không tốt, nhưng là tâm địa không xấu, nhưng hôm nay bà ta lại từng chiêu từng chiêu muốn đưa mình vào chỗ chết! Nếu như không phải là Mộ công tử cản trở công kích của bà ta thì lúc này nàng đã biến thành một cỗ thi thể!

Triệu Xuân Anh nhìn gương mặt Cam Thuần Nhi không chút thay đổi, trong lòng càng sợ hơn "Thuần Nhi, lúc trước chỉ là ta nhất thời nổi lên sát ý, làm sao ta lại muốn giết ngươi đây?"

Phương Nhụy Nhi ở phía sau nói: "Giết bà ta! Bà ta không chết thì chúng ta đều phải chết!"

Cam Thuần Nhi trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng nghiêng đầu đi, cùng với Sở Lê Hiên đi lên bờ. Mộ Chỉ Ly ở một cái quay đầu của Cam Thuần Nhi kia, bàn tay như ngọc trắng trong thuần khiết ở trong không khí đột nhiên nắm chặt!

Chỉ nghe thấy một giọng the thé chói tai, giữa không trung tung ra một đoàn huyết vụ, Triệu Xuân Anh đã hài cốt không còn hóa thành một bãi huyết vụ*(bụi màu đỏ máu).

Mùi máu tươi nồng nặc xen lẫn mùi tanh của nước biển dần dần tràn ngập ra , mà màu đỏ đậm kia sau khi

được sóng biển nhiều lần cọ rửa cũng dần dần tiêu tán, phảng phất như từ đó đến giờ chưa từng xảy ra, Triệu trưởng lão lúc trước gào thét như vậy liền từ Bồng Lai bí cảnh rơi xuống.

Cam Thuần Nhi đứng thẳng lưng lên hướng phía trước đi tới, từ đầu tới cuối cũng chưa từng liếc mắt sang phía sau lưng nhìn một cái.

Làm xong hết thảy, Mộ Chỉ Ly cũng không còn sức lực ngồi bệt xuống đất, một chiêu lúc trước đã hoàn toàn tiêu xài hết tất cả Thiên lực trong cơ thể nàng, trên người nàng cũng bị thương không ít.

Nhìn thấy một màn này, Cam Thuần Nhi vội vàng chạy đến bên cạnh Mộ Chỉ Ly, đôi mắt trong veo tràn đầy vẻ lo lắng, "Mộ công tử, ngươi có khỏe không?"

Nghe vậy, khóe miệng Mộ Chỉ Ly mở ra độ cong ôn nhu, nói: "Ta không sao, ngươi như thế nào?"

Cam Thuần Nhi lắc đầu, "Ta không sao, nghỉ ngơi mấy ngày là được rồi." Mộ Chỉ Ly chậm rãi đứng dậy, nhìn nước biển cuồn cuộn kia, liếc nhìn Cam Thuần Nhi cùng với Phương Nhụy nhi nói: "Triệu trưởng lão đã chết, chắc có lẽ không có người nào biết chuyện này nữa đi?"

Phương Nhụy Nhi đáp: "Chuyện này trừ Triệu trưởng lão chỉ có mấy người tỷ muội chúng ta biết, các nàng rất đáng tin tưởng, sẽ không nói ra đâu ." Nói đến đây, Phương Nhụy Nhi thở phào nhẹ nhõm, chuyện vốn lo lắng cùng với Triệu trưởng lão bỏ mình cũng đã hoàn toàn giải quyết.

Lúc này lần nữa nhìn về phía Mộ Chỉ Ly, trong lòng của nàng tuôn ra nồng đậm kinh ngạc. Mộ công tử này còn ít tuổi, rõ ràng là tu vi Hóa Thân cảnh sơ kì lại có thể chém giết Triệu trưởng lão, thật sự là thanh niên tài tuấn!

Nghe Phương Nhụy Nhi trả lời, Mộ Chỉ Ly lúc này mới yên lòng lại, nói: "Như thế rất tốt, đêm đã khuya, các ngươi cũng nhanh chóng trở về đi thôi, nếu bị những người khác phát hiện không khỏi làm cho người ta hiểu lầm. Hai người chúng ta cũng rời đi thôi." Hiện tại nàng bị thương rất nặng, nhất định phải nhanh chóng chữa thương mới được, đương nhiên bọn họ cũng như vậy.

Nghe vậy, vẻ mặt Cam Thuần Nhi ngẩn ra, nhìn dung nhan tuấn tú trước mặt, trong lòng dâng lên một phần không lỡ."Hai vị công tử hãy bảo trọng." khóe miệng Cam Thuần Nhi kéo ra một nụ cười, chẳng qua là trong nụ cười kia mang theo chút mất mát.

Mộ Chỉ Ly nhẹ nhàng gật đầu, ngược lại đặt một túi càn khôn ở trong tay Cam Thuần Nhi, nói: "Hai người chúng ta mới từ Huyết Sắc Địa Ngục tới đây, cũng không có đồ gì, ... Huyết hạt tinh này có thể trợ giúp tu vi hai vị cô nương nâng cao một bước."

Nhìn túi càn khôn trong tay, Cam Thuần Nhi vội nói: "Ta đây không thể nhận, nếu không phải hai vị công tử ra tay thì hai người chúng ta đã chết rồi."

Mặc dù nàng chưa từng đi qua Huyết Sắc Địa Ngục, nhưng đối với Huyết hạt tinh này cũng có hiểu biết nhất định. Các sư tỷ trong môn phái đi ra ngoài lịch lãm sau khi trở về, có người sẽ mang theo Huyết hạt tinh. Nàng cũng chỉ là nghe nói qua, nghe nói giá trị Huyết hạt tinh này cực kỳ đắt đỏ, là bảo bối ở trong đất Bồng Lai tụ người người tranh đoạt.

Mộ Chỉ Ly cười khẽ, "Nếu không phải hai người chúng ta đột nhiên xuất hiện, hai vị cô nương cũng sẽ không gặp kiếp nạn như vậy. Mau chút trở về đi thôi, nhìn thấy các ngươi trở về, hai người chúng ta cũng có thể yên tâm rời đi."

Cam Thuần Nhi còn muốn nói nhiều cái gì thì Phương Nhụy Nhi đã kéo tay Cam Thuần Nhi lại, nói: "Mộ công tử nói rất có lý, thời gian hai người chúng ta ra tới đây cũng đã lâu rồi, nếu như không nhanh chóng trở về, không tránh được làm cho người khác hiểu lầm."

Nghe vậy, Cam Thuần Nhi thoáng do dự một cái, gật đầu nói: "Mộ công tử bảo trọng, tương lai chúng ta còn sẽ có ngày gặp lại nhau?"

"Chuyến này ta đi tới Bồng Lai tụ trước, ngày sau nếu Thuần Nhi cô nương cũng đi đến Bồng Lai tụ, nhất định có ngày gặp lại." Mộ Chỉ Ly cười nhạt nói.

Nghe Mộ Chỉ Ly lời mà nói..., Cam Thuần Nhi im lặng ghi tạc Bồng Lai tụ trong lòng. Nếu như có cơ hội, nàng nhất định phải đi Bồng Lai tụ!

Đợi đến sau khi hai người Cam Thuần Nhi trở về môn phái, Mộ Chỉ Ly đợi một lát, sau khi thấy bên trong cũng không có truyền ra động tĩnh gì lúc này mới cùng Sở lê Hiên rời đi. Trì Dự lần nữa đi ra ngoài lái thuyền, mà Sở lê Hiên trở về trụ sở bí mật chữa thương.

Mộ Chỉ Ly đứng ở trên boong thuyền, nhìn phái Linh Nguyệt dần dần biến mất trong tầm mắt kia, không khỏi nói: "Thật là một cô nương thiện lương."

Hai người Cam Thuần Nhi và Phương Nhụy Nhi trở lại bên trong nhà, sau khi không thấy có bất luận kẻ nào hỏi thăm qua tình huống của bọn họ thì cũng hoàn toàn yên lòng.

"Thuần Nhi, sau này nếu có người hỏi Triệu trưởng lão, tỷ chỉ cần lắc đầu nói một mực không biết." Phương Nhụy Nhi trầm mặt dặn dò, "Hôm nay chuyện gì cũng chưa từng phát sinh qua, tỷ chưa bao giờ từng thấy qua Mộ công tử, hiểu chưa?"

Nghe vậy, Cam Thuần Nhi trầm mặc một giây, gật đầu nói: "Ta hiểu, Nhụy nhi muội yên tâm đi." Tay nàng không khỏi nắm chặt túi càn khôn trong tay, đây là đồ vật Mộ công tử để lại.

"Không mở túi càn khôn ra xem một chút sao?" Phương Nhụy Nhi không khỏi cười nói, "Chuyện ngày hôm nay mặc dù rất mạo hiểm, nhưng không có Triệu trưởng lão áp bách chúng ta mỗi ngày, cũng là một chuyện rất tốt!"

Cam Thuần Nhi từ từ mở túi càn khôn trong tay ra, đem đồ vật bên trong đều đổ xuống trên giường.

Tinh thạch màu đỏ rực lóe lên trong mắt hai người, Phương Nhụy Nhi một trận kinh hô, "Thậm chí có hai mươi viên Huyết hạt tinh? Lúc trước sư tỷ có một viên thì đã đắc ý như vậy, thế mà Mộ công tử lại cho nhiều như vậy?"

Cam Thuần Nhi cũng trừng lớn mắt, nhìn thấy rất nhiều Huyết hạt tinh, trong đầu không khỏi nghĩ đến một thân ảnh màu xanh cao ngất, khóe miệng không tự chủ giương lên vẻ tươi cười.

Phương Nhụy Nhi thấy Cam Thuần Nhi một hồi lâu không nói chuyện, không khỏi ngẩng đầu, lại thấy đến nụ cười si ngốc của Cam Thuần Nhi, không khỏi cười nói: "Thuần Nhi, tỷ thích Mộ công tử rồi có phải không?"

Cam Thuần Nhi ngẩn ra, vội nói: "Nào có."

"Đừng gạt ta, nhìn vẻ mặt của tỷ là ta biết. nhưng mà Mộ công tử vừa nhìn là biết không đơn giản, anh tuấn bất phàm, thực lực lại càng mạnh mẽ, người như vậy không biết có bao nhiêu người ái mộ, nói không chừng đã có người yêu rồi." Phương Nhụy Nhi thở dài một hơi nói.

Cam Thuần Nhi buông thõng mi mắt xuống, trong lòng có chút mất mát, nhưng trong đầu một thân ảnh màu xanh cũng càng hiện lên rõ ràng. Hắn thật sự đã có người yêu sao?

"Nhụy Nhi, mười viên Huyết hạt tinh này muội cầm lấy đi, đối với tu vi có trợ giúp." Cam Thuần Nhi đưa Huyết hạt tinh cho Phương Nhụy Nhi, lúc này mới nhìn đến hai hộp gấm nhỏ bên cạnh, "Đây là cái gì?"

Phương Nhụy Nhi nhìn Huyết hạt tinh do Cam Thuần Nhi đưa tới, nói: "Tỷ giữ đi." Mộ công tử kia tuy nói là cho bọn họ, nhưng rất rõ ràng hắn muốn cho Thuần Nhi.

Cam Thuần Nhi lắc đầu, khẽ cười nói: "Mộ công tử không phải nói cho hai người chúng ta sao? Muội nhanh một chút cất đi, cái này cũng không thể để cho người khác biết." Nói xong, nàng cũng mở hai hộp gấm nhỏ ra, song thời điểm khi nàng xem đến hộp gấm, trong mắt không khỏi lần nữa hiện lên vẻ kinh ngạc.

"Này. . . . . . Đây là thánh phẩm chữa thương—— Niết Bàn đan?" Cam Thuần Nhi kinh ngạc nói.

Sau khi Phương Nhụy Nhi nhìn thoáng qua, trong mắt cũng là hiện đầy rung động, nói: "Là Niết Bàn đan không sai! Mộ công tử kia đến tột cùng là người nào a? Thậm chí ngay cả Niết Bàn đan đều có thể tùy tiện đem tặng, Niết Bàn đan này ở cả môn phái cũng là đan dược hiếm thấy a." Lấy địa vị của bọn họ căn bản không thể nào có Niết Bàn đan, cũng chỉ là nghe nói qua thôi.

Phương Nhụy Nhi đảo mắt, đột nhiên cười nói: " Mộ công tử đối với tỷ thật là tốt, chắc là thấy tỷ bị thương, cho nên mới thả Niết Bàn đan vào. Cho dù hắn ở Thiên Âm Môn địa vị cao tới đâu, đan dược như vậy cũng không phải là tùy tùy tiện tiện có thể cho người ta, Thuần Nhi, nói không chừng Mộ công tử thật sự thích tỷ đấy!"

Nghe lời nói Phương Nhụy Nhi..., Cam Thuần Nhi liền giật mình, trên khuôn mặt tuyết trắng nhanh chóng hiện lên hai đóa mây hồng, "Nhụy nhi, muội đừng nói mò." Tuy nói như thế, nhưng lòng của nàng cũng là không thể không nhảy lên.

Hai tháng sau.

Mộ Chỉ Ly kết thúc cuộc sống phiêu lưu, chân đạp tại biên cảnh của Bồng Lai tụ, cảm giác chân chạm đất thật sự thật là tốt!"Bồng Lai tụ, cuối cùng ta đã tới đây!" Mộ Chỉ Ly cười cảm khái nói, mặc dù nơi này chỉ là biên giới Bồng Lai tụ, nhưng nàng lại có thể nhìn ra trình độ náo nhiệt của Bồng Lai tụ.

Phóng tầm mắt nhìn, nhìn thấy trên con đường dài bên cạnh đầy người đi tới đi lui, chỉ là sắc mặt của mỗi người đều vội vã, đối với hết thảy xung quanh cũng không thèm để ý.

Mộ Chỉ Ly nhìn một cái liền nhìn ra thực lực Tu Luyện Giả nơi này đều có chút bất phàm, theo như Trình Hựu Minh nói, chỗ náo nhiệt thật sự chính là trung tâm của Bồng Lai tụ, nhưng giới hạn của Bồng Lai tụ địa còn to lớn hơn Huyết Sắc Địa Ngục, vàng thau lẫn lộn.

Đi một hồi lâu, Mộ Chỉ Ly tùy ý tìm một quán rượu ngồi xuống. Mặc dù lấy tu vi của mọi người hôm nay, thức ăn đã trở nên có cũng được mà không có cũng không sao, nhưng dù sao cũng là người, điểm này từ đầu đến cuối tránh không được.

Lúc Mộ Chỉ Ly đi vào tửu lâu , không ít tầm mắt cũng là rơi vào trên người Mộ Chỉ Ly. Ánh mắt Mộ Chỉ Ly từ trên thân mọi người quét qua, rất nhanh chọn một cái bàn gần cửa sổ ngồi xuống.

Mọi người nhìn Mộ Chỉ Ly một cái, thấy không có gì đặc biệt sau đó cũng thu hồi tầm mắt, tiếp tục trò chuyện về ngày mới.

Mộ Chỉ Ly vừa ăn thức ăn, vừa suy nghĩ việc cần phải làm tiếp theo. Nàng đi tới Bồng Lai tụ có thể nói là chẳng có mục đích, hôm nay sau khi tới cũng có chút không biết nên làm cái gì.

Đang lúc này, tiến nói chuyện của bàn bên cạnh truyền vào trong tai Mộ Chỉ Ly, "Nghe nói Mộ Chỉ Ly của Thiên Âm Môn đã chết ở trong Huyết Sắc Địa Ngục rồi, một bằng hữu của ta là đệ tử của Thiên Âm Môn, tin này là hắn nói cho ta biết."

" Mộ Chỉ Ly kia cũng thật là xui xẻo, nghe nói Mạc trưởng lão của điện Sất Trá từng đuổi theo Mộ Chỉ Ly đến Thiên Âm Môn, ta còn thật không rõ Mộ Chỉ Ly kia làm sao lại giết được Mạc Tập Lẫm của điện Sất Trá, bọn họ không phải đều là đệ tử của môn phái chính đạo hay sao?

"Ai biết a, nhưng là ta nghe nói Mộ Chỉ Ly kia lớn lên như hoa như ngọc, nói không chừng là Mạc Tập Lẫm nhìn thấy nàng ta thì trong lòng nảy sinh ý đồ xấu bị giết cũng không chừng, ha ha."

Mộ Chỉ Ly nghe hai người bàn bên cạnh đàm luận, trong lòng kinh ngạc không thôi. Không nghĩ tới mình giết Mạc Tập Lẫm, cả Thiên Âm Môn đều bị liên lụy a.

"Nửa tháng nữa, chính là thời điểm sự kiện Vạn Hoa mở ra rồi, hiện tại có không ít người cũng đã đi đếnTuyệt Tình Cốc rồi. Mỗi một lần sự kiện Vạn Hoa đều cực kỳ long trọng, chắc hẳn các môn phái đều phái đệ tử đi trước rồi a." Một nam tử chậm rãi lên tiếng nói.

"Nhưng mà, mấy ngày nữa ta cũng chuẩn bị lên đường đi đến Tuyệt Tình Cốc. Mặc dù sự kiện Vạn Hoa kia cũng không có liên quan nhiều tới chúng ta, nhưng đến đó cũng có thể mua được nhiều thứ tốt." Một nam tử bên cạnh cười nói.

"Đúng vậy, mỗi một lần thời điểm diễn ra sự kiện Vạn Hoa đều cực kỳ náo nhiệt, quần hùng hội tụ, đương nhiên ta cũng không thể bỏ qua."

Mộ Chỉ Ly nghe mấy người đàm luận, chân mày khẽ nhếch lên, sự kiện Vạn Hoa? Tuyệt Tình Cốc? Đây là địa phương nào? Nàng còn chưa từng nghe nói qua, có điều hẳn là không khác hội chợ là bao.

Trên trán hiện lên vẻ hứng thú, Mộ Chỉ Ly đã quyết định kế tiếp sẽ đi tới Tuyệt Tình Cốc! Trùng hợp bị nàng gặp phải chuyện trọng đại như vậy, đương nhiên là không thể bỏ qua!

Ăn xong một bữa cơm, Mộ Chỉ Ly từ trong miệng mọi người cũng là biết được không ít về chuyện của Bồng Lai tụ. Sau khi tự định giá một lát, nàng đi về phía quầy, nói: "Tiểu nhị, ta muốn trọ ở chỗ này."

"Chỗ chúng ta có bốn loại cấp bậc gian phòng Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, không biết công tử muốn ở loại nào?" Tiểu nhị cười nói.

Mọi người xuất hiện ở Bồng Lai bí cảnh đều là Tu Luyện Giả có tu vi không tệ, chẳng qua là ở chỗ này chuyện gì cũng đều có thể phát sinh. Có một ít Tán Tu bởi vì không có tài nguyên tu luyện, vì vậy làm một ít chuyện để đổi lấy tài nguyên, cũng có một số Tu Luyện Giả bị những người khác phế đi một thân tu vi, không còn chỗ ẩn thân chỉ có thể dựa vào sự che chở của người khác.

Xuất phát từ những nguyên nhân này, trong Bồng Lai tụ hạng người gì cũng có. Dĩ nhiên, ở bên trong Bồng Lai bí cảnh, địa vị tối cao tự nhiên là đệ tử trong môn phái, về phần Tán Tu thì căn bản không coi là cái gì.

"Phòng chữ Thiên." Mộ Chỉ Ly thản nhiên nói.

"Phòng Chữ Thiên một ngày một khối tinh thạch thượng phẩm, công tử ngươi. . . . . ."

"Liền ở phòng chữ Thiên đi." Mộ Chỉ Ly không thèm để ý chút nào nói, "Ngươi nhanh một chút dẫn ta lên đi!"

"Được được!" Tiểu nhị mang trên mặt nụ cười nhẹ nhàng, "Công tử mời!"

Mộ Chỉ Ly đi theo tiểu nhị một đường hướng đi lên lầu, mà ở thời điểm Mộ Chỉ Ly nói ra phòng chữ Thiên, ánh mắt của người ở một bàn trong đại sảnh đều rơi vào trên người của nàng.

"Đại ca! Vị công tử kia thoạt nhìn giống như là người có tiền a, một ngày một khối tinh thạch thượng phẩm cũng chịu ở!" Tiền Dư kích động nói, trong đôi mắt đều hiện lên vẻ tính toán.

" Xem ra lần đầu tiên hắn ta đi đến Bồng Lai tụ, trước tiên chờ chút đã, xem hắn có đồng bạn hay không, nếu như chỉ có một mình hắn, vậy thì chúng ta ra tay!" Tiền Đào híp mắt nói.

Mộ Chỉ Ly đi vào một căn phòng chữ Thiên, không phải không thừa nhận, giá tiền này mặc dù rất đắt, nhưng điều kiện bên trong cũng vô cùng tốt. Nàng đang tính toán thừa cơ hội này từ chỗ tiểu nhị hỏi thăm một ít tin tức, ở chỗ này không thể nghi ngờ là càng thêm dễ dàng một chút.

"Công tử, ngài có cái gì cần hãy gọi ta một tiếng, ta lập tức sẽ tới!" Tiểu nhị cười nói.

"Tiểu nhị, ngươi trước đừng đi, ta có chút chuyện muốn hỏi ngươi." Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói, đưa tay liền lấy ra một khối tinh thạch thượng phẩm đặt ở trên bàn.

Tiểu nhị nhìn thấy tinh thạch thượng phẩm kia, nhất thời ánh mắt sáng ngời vài phần, vội nói: "Công tử, ngài cứ việc hỏi, ta nhất định tri vô bất ngôn ngôn vô bất tẫn (*)."

(*) tri vô bất ngôn ngôn vô bất tẫn: biết thì sẽ nói, nói thì sẽ nói hết

"Ngươi nói cho ta một chút cái sự kiện Vạn Hoa là như thế nào, đường đi Tuyệt Tình Cốc lại đi như thế nào?" Mộ Chỉ Ly lên tiếng hỏi, từ trong miệng những người khác, chẳng qua nàng chỉ là nghe được một chút miêu tả về sự kiện Vạn Hoa thôi, cụ thể như thế nào cũng chưa từng hiểu rõ.

Nghe câu hỏi của Mộ Chỉ Ly, trong mắt tiểu nhị hiện lên vẻ nghi hoặc, vị công tử này khí độ bất phàm, vừa nhìn cũng không phải là người đơn giản, sao có thể ngay cả sự kiện Vạn Hoa cũng chưa từng nghe nói qua?

"Sự kiện Vạn Hoa chính là sự kiện được tổ chức ở Tuyệt Tình Cốc, bởi vì trong Tuyệt Tình Cốc trồng vô vàn đóa hoa, vừa đến mùa này, vạn hoa đua nở, rất là xinh đẹp, mới đặt tên là sự kiện Vạn Hoa."

"Sự kiện Vạn Hoa tổ chức ba năm một lần, mỗi lần tổ chức sự kiện Vạn Hoa bất luận là Tu Luyện Giả của các môn phái hay là Tán Tu cũng đều đi đến. Các sạp hàng nhỏ cũng sẽ xuất hiện ở nơi đó, nếu như công tử có cần bảo bối gì cũng có thể đến đó tìm kiếm. Tuyệt Tình Cốc có cử hành buổi đấu giá, chỉ cần bảo bối tốt đều có thể tham dự đấu giá, cho nên không ít người cũng sẽ thừa cơ hội này để cho bảo bối có được giá mua tốt."

"Về phần chân chính sự kiện Vạn Hoa còn là cuộc chiến giữa đệ tử của các môn phái, Tuyệt Tình Cốc có bày ra một võ đài lớn, các môn phái cũng sẽ phái đệ tử lên đài ứng chiến, người thắng trận tự nhiên là danh lợi thu vào gấp đôi. Hàng năm phần thưởng cũng không cố định, nhưng phần thưởng này đều là trọng bảo."

"Sự kiện Vạn Hoa chỉ có đệ tử môn phái mới có thể tham gia sao?" Mộ Chỉ Ly không khỏi hỏi.

Tiểu nhị lắc đầu, "Thế thì không phải là, Tán Tu cũng có thể tham dự , có nhiều Tán Tu cũng muốn thông qua sự kiện Vạn Hoa để một lần nữa trở về môn phái, hoặc là được môn phái khác coi trọng. Nhưng ngài cũng biết, thực lực Tán Tu rất khó so được với thực lực của đệ tử môn phái ."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: