Chương 09: Ngoài dự tính trở về

Ba người nhìn nhau cười một tiếng, Mộ Chỉ Ly nói: "Không nghĩ tới ngươi cũng có, ha ha, thoạt nhìn thật thú vị."

Mộ Dật Thần gật đầu cười nói: "Vốn là ta đối với tên tiểu tử này xuất hiện rất kỳ quái, bây giờ nhìn lại là không có cái gì kỳ quái rồi."

Lúc trước hắn từng để cho tiểu ác ma đứng ở trước mặt Thiên nhi hỏi nàng có thấy cái gì hay không, Thiên nhi cũng lắc đầu nói không có, hắn cũng hiểu là tên tiểu tử này chỉ có mình mới có thể thấy được.

Trên mặt Xảo Xảo và Tuấn Tuấn hiện lên rất kinh ngạc: "Sao Tiểu ác ma lại ở chỗ này, Éc. . . . . ."

Nhìn sắc mặt kì quái của Xảo Xảo và Tuấn Tuấn, Mộ Chỉ Ly không khỏi lên tiếng hỏi: "Tiểu ác ma làm sao? Tại sao bộ dáng của các ngươi kỳ quái như thế?"

"Không có gì, trước kia chúng ta cùng hắn vẫn luôn là đối thủ đây, đột nhiên một chút biến thành đồng minh, biến chuyển này thật đúng là rất kỳ quái." Xảo Xảo bĩu môi nói, từ bên trong ánh mắt của nàng thì có thể nhìn ra bọn họ trước kia quan hệ không có nhiều thân cận.

Nhìn trước mắt Xảo Xảo cùng với tiểu Ác ma, Mộ Chỉ Ly nghĩ tới một cái vấn đề, không khỏi lên tiếng hỏi: "Không đúng, Xảo Xảo cũng biết sự tình của Hắc Ám Chi Tử, tại sao tiểu ác ma lại không biết? Nếu như hắn biết đến , hẳn là đã sớm nói cho Dật Thần đi."

Nghe lời nói của Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt và Mộ Dật Thần cũng chợt hiểu: "Đúng là, lúc trước không nghĩ tới cái vấn đề này, bây giờ nghe ngươi vừa nói thật đúng là như vậy."

"Các ngươi đây cũng không biết sao." Tuấn tuấn đắc ý nói: "Các ngươi và Mộ Dật Thần không giống nhau, bởi vì sư phụ các ngươi đã qua đời rồi, cho nên trí nhớ của ta và Xảo Xảo đều có, nhưng là lão nhân Hắc ám bây giờ vẫn tồn tại, nên tiểu ác ma vô cùng nhiều trí nhớ cũng bị phong ấn , trừ phi Mộ Dật Thần trở thành một tân lão nhân Hắc Ám hay là lão nhân Hắc Ám chết, thì tiểu ác ma mới có thể khôi phục trí nhớ."

"Vậy tại sao Dật Thần phải cẩn thận lão nhân Hắc Ám?"

"Cái này rất đơn giản, bởi vì một khi Mộ Dật Thần lớn lên, sẽ uy hiếp được lão nhân Hắc Ám, nếu hắn đón nhận Hắc Ám truyền thừa, như vậy cũng chỉ có hai kết quả. Thứ nhất, hắn thành công trưởng thành, cuối cùng thay thế lão nhân Hắc Ám hiện tại trở thành một tân lão nhân Hắc Ám, thứ hai chính là chết trong tay lão nhân Hắc Ám." Tuấn tuấn chậm rãi giải thích

Xảo Xảo gật đầu nói: " Lão nhân Hắc Ám và Hắc Ám Chi Tử nhất định chính là phe đối lập, Hắc Ám Chi Tử muốn thay thế lão nhân Hắc Ám, mà Hắc Ám lão nhân muốn tiếp tục tồn tại cũng chỉ có bóp chết Hắc Ám Chi Tử. Lão nhân Hắc Ám hiện tại cũng là từ Hắc Ám Chi Tử từng bước đi tới."

Nghe lời của Xảo Xảo và Tuấn Tuấn, trong lòng ba người đều có chút trầm trọng , nói như vậy tình huống Mộ Dật Thần chẳng phải rất nguy hiểm?

Hàn Như Liệt không khỏi nhíu mày: "Theo ngươi nói như vậy, một khi chúng ta trở thành lão nhân Thời gian, lão nhân Không gian hoặc là lão nhân Hắc ám, cuối cùng đều bị đời sau uy hiếp, có phương thức nào thay đổi hay không?"

"Có, nếu như lão nhân Hắc ám nguyện ý buông tha cho..., như vậy hắn chính là sư phụ của tân lão nhân Hắc Ám, dĩ nhiên tính mạng sẽ không chịu ảnh hưởng, còn có thể trên thế gian tiêu dao, nhưng ta đã từng thấy qua lão nhân Hắc Ám, ông ta là một người vô cùng ác độc, có thể nói cho các ngươi biết, ông ta tuyệt đối sẽ không buông tha cho thân phận lão nhân Hắc ám."

"Nhưng là, thực lực lão nhân Hắc ám mạnh như vậy, ông ta chỉ cần ra tay thì ta đâu còn có mạng sống?" Trên khuôn mặt anh tuấn của Mộ Dật Thần hiện lên vẻ lo lắng.

" Lão nhân Hắc ám không thể ra tay, đây là quy củ của truyền thừa, ông ta chỉ có thể không ngừng phái người để đối phó ngươi, đây cũng là một loại lịch lãm đối với Hắc Ám Chi Tử. Còn có một điểm rất quan trọng chính là kèm theo thực lực ngươi tăng lên, thực lực của ông ta sẽ từng chút một giảm xuống, nếu như ngươi có thể tránh thoát một lần lại một lần công kích, cuối cùng chiến thắng lão nhân Hắc ám cũng không phải là chuyện không thể, chẳng qua là, nguy hiểm rất lớn mà thôi."

Sau khi biết được những chuyện này, tâm tình của mọi người đều có chút trầm trọng , đột nhiên phát hiện ra một địch nhân cường đại như vậy, áp lực thật sự không nhỏ.

"Đến thì đến, có cái gì đáng lo!" Mộ Dật Thần đang tiếp thụ điểm này sau đó lên tiếng nói, cho tới bây giờ hắn đã sợ qua cái gì!

Hàn Như Liệt vỗ vỗ bờ vai của hắn nói: "Yên tâm, còn có chúng ta ở bên cạch!" Chuyện của Mộ Dật Thần chính là chuyện của bọn họ, mặc dù lão nhân Hắc ám nghe rất là kinh khủng, cũng không có nghĩa bọn họ sẽ không lập tức chống lại lão nhân Hắc ám?

"Không tệ, quản hắn khỉ gió là ai, chúng ta cuối cùng nhất định sẽ thành công ." Mộ Chỉ Ly cười nói, trên gương mặt tinh xảo tràn đầy tự tin, bởi vì bọn họ trẻ tuổi, cho nên bọn họ vô cùng bốc đồng!

"Còn có ta!" Cung Tuấn Bân cũng lên tiếng nói, ngay từ lúc ban đầu đi theo đám bọn hắn cùng nhau vọt vào trong gió lốc màu đen hắn cũng đã quyết định đem tánh mạng của mình và bọn người Hàn Như Liệt ở chung một chỗ.

Nhìn thấy một màn này, mọi người nhìn nhau cười một tiếng, tương lai sẽ có rất nhiều nguy hiểm, nhưng chỉ cần bọn họ ở chung một chỗ cũng không cần sợ!

Đang lúc đám người Mộ Chỉ Ly đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, thì không khí ở một góc khác cũng là hoàn toàn bất đồng.

Một tòa xa hoa trong cung điện, một gã cả người áo bào màu đen bao vây đoan chính ngồi ở trên cao, ẩn vào trong quần áo đen làm cho không người nào có thể thấy rõ khuôn mặt của hắn, hai tay của hắn chậm rãi nắm chặt, trong mắt lại càng hiện lên vẻ tàn nhẫn.

"Hắc Ám Chi Tử xuất hiện sao, ha hả." Lời nói khàn khàn và trầm thấp từ trong miệng của ông ta truyền ra, giọng nói tối tăm làm cho người ta nghe giống một loại bị nắm cổ họng cả người không thoải mái.

"Bao nhiêu năm trước đã từng xuất hiện một gã Hắc Ám Chi Tử , nhưng đã chết thảm ở trong tay ta, lần này cũng không ngoại lệ, không có ai có thể lấy được thân phận này!" lão nhân Hắc ám lạnh lùng nói, một cỗ nhàn nhạt lệ khí tràn ngập ra .

Vung tay lên, một đám người áo đen từ ngoài điện nhanh chóng tràn vào, thành kính quỳ gối trên mặt đất, nhìn chỗ ngồi trên cao lão nhân Hắc ám giống như là mình thờ phụng một loại thần minh.

"Đi tìm tung tích Hắc Ám Chi Tử, tìm được trước tiên bất kỳ mọi giá phải giết chết! Ta sẽ không bạc đãi người có công." lão nhân Hắc ám tùy ý nói, vuốt vuốt Ngọc ban chỉ trên tay mình, tựa hồ như không có để chuyện này ở trong lòng.

Chẳng qua là không tự chủ nắm chặt tay hiện ra trong lòng lo lắng của ông, ông cũng là từ Hắc Ám Chi Tử từng bước đi tới , chẳng qua là lão nhân Hắc ám đời trước cũng không có đối phó ông, mà là trực tiếp truyền vị trí lão nhân Hắc ám cho mình, còn ông ta đi dạo chơi thế giới.

Ông cũng sẽ không giống như lão nhân Hắc ám đời trước, quyền lợi và kính ngưỡng như vậy ông sẽ không buông tha, vì giữ được một phần vinh quang này, bất cứ giá nào ông cũng không tiếc phá hủy bọn họ!

"Dạ, bọn ta nhất định hoàn thành nhiệm vụ!" Trong điện người áo đen rối rít lên tiếng nói

"Đi đi" lão nhân Hắc ám vung lên ống tay áo, người áo đen nhanh chóng biến mất ở trong đại điện, đi lại chỉnh tề, không có phát ra nửa điểm thanh âm.

Đại điện lại khôi phục sự yên lặng, phảng phất hết thảy cũng chưa từng phát sinh qua.

Thời điểm đám người Mộ Chỉ Ly lần nữa đi tới cửa trại huấn luyện hạt giống, trong lòng đều không nhịn được hiện lên vẻ cảm khái, nghĩ tới lúc bọn họ rời đi, còn như bọn hắn bây giờ, suýt nữa đã trải qua một phen sinh tử đương nhiên bọn họ tránh không được cảm xúc này.

"Cuối cùng đã trở lại." Cung Tuấn Bân không khỏi sinh ra cảm khái nói, trên mặt khắp nơi mở ra nụ cười.

"Đúng vậy a, mặc dù chỉ rời đi hơn một tháng, cảm giác này lại giống như đã qua rất nhiều năm." Thiên nhi đồng ý gật đầu

Vương Chí Đào vẫn như dĩ vãng canh cửa, lúc trước bởi vì chuyện đám người Thiên nhi, hắn trở về nghỉ ngơi thật tốt trong một thời gian ngắn, cho đến nghe tin tức nói bọn họ bỏ mình lúc này mới về tới đây tiếp tục canh cửa, chẳng qua là hôm nay hắn lại thấy được mấy tên sát tinh này?

"Ngươi. . . . . . tại sao các ngươi trở về rồi?" Vương Chí Đào có chút sợ nói, chẳng lẽ bọn hắn biến thành quỷ đến tìm mình?

Nhìn thấy Vương Chí Đào, tất cả mọi người không có sắc mặt gì tốt, loại tiểu nhân này đáng giận đến cực điểm, nếu như hắn không phải là người của trại huấn luyện hạt giống, bọn họ đã sớm để cho hắn đi thấy Diêm vương gia!

"Chẳng lẽ chúng ta trở về còn muốn trải qua đồng ý của ngươi hay sao?" chân mày Mộ Chỉ Ly khẽ nhếch, lạnh lùng nhìn chăm chú vào Vương Chí Đào trước mắt , nàng cảm giác, thấy Vương Chí Đào hôm nay có chút không giống.

Cho dù bọn họ lúc trước đánh Vương Chí Đào thành trọng thương, hắn cũng sẽ không sợ hãi như vậy, nàng rõ ràng nhớ rõ ban đầu thấy được trong mắt Vương Chí Đào cảm xúc oán hận.

"Các ngươi. . . . . . Không phải là đã chết rồi sao?" Vương Chí Đào chậm rãi lên tiếng hỏi

Thiên nhi một cái tát trực tiếp vỗ tới, đánh Vương Chí Đào qua một bên, nói: "Nói mò cái gì, chúng ta đã chết? Ta thấy ngươi mới là muốn chết!"

Bọn họ vốn là đại nạn không chết, Vương Chí Đào này lại nói bọn họ đã chết, thật sự quá ghê tởm.

Lập tức, đám người Mộ Chỉ Ly cũng không để ý tới Vương Chí Đào, thật sự không cần thiết lãng phí thời gian vào loại tiểu nhân vật này, trực tiếp đi về phía nhiệm vụ đại sảnh.

Tại nhiệm vụ đại sảnh chịu trách nhiệm tiếp đãi người như cũ vẫn là cô gái lúc trước, Cung Tuấn Bân rất tự giác đi phía trước, nói: "Chúng ta là tới nộp nhiệm vụ thành Thiết Thạch ."

"A, tốt." Lâm Kỳ Vũ chuyên nghiệp hóa nói, tùy ý quét mắt người phía trước một cái, này vừa nhìn, cả người sửng sờ tại chỗ, kinh ngạc chỉ vào đám người Cung Tuấn Bân nói: "Các ngươi. . . . . . Các ngươi không phải là đã chết sao?"

"Ai nói chúng ta đã chết?" Mộ Chỉ Ly nhíu mày, xem ra lúc trước Vương Chí Đào cũng không phải là cố ý , mà là thật cho là như thế a, nhưng là tại sao mọi người sẽ cho rằng bọn họ đã chết?

"Lúc trước tổng huấn luyện viên trở về từ thành Thiết Thạch, hắn nói các ngươi bị cuốn vào trong cơn lốc, còn nói nhiệm vụ lần này các ngươi hoàn thành, nhưng chúng ta đều cho rằng các ngươi đã chết, bởi vì nghe nói những người bị cuốn vào trong gió lốc không có ai sống sót, các ngươi làm sao sống được?" Lâm Kỳ Vũ tò mò hỏi

Nàng ở chỗ này tin tức vẫn là rất linh thông , đối với chuyện thành Thiết Thạch lúc trước đều có hiểu biết nhất định, nàng rất tò mò với chuyện bọn người Cung Tuấn Bân có thể còn sống trở về.

"Chúng ta cũng không biết là chuyện gì xảy ra, cuốn vào cơn lốc màu đen sau lại hôn mê, đến khi...tỉnh lại đã là chuyện của nhiều ngày sau." Cung Tuấn Bân nói dối đem chuyện này che đi, sự việc lúc trước bất luận như thế nào cũng không thể nói cho những người khác, nếu không sợ là sẽ phải đưa tới phiền toái.

"Kỳ quái như thế?" Lâm Kỳ Vũ nhíu mày, nàng đối với lời của Cung Tuấn Bân cũng không có hoài nghi, năm người bọn hắn khó có thể chiến thắng Phong Bạo màu đen? Nghĩ như thế nào cũng không thể có khả năng đó, đoán chừng cũng chỉ có một loại khả năng này.

Cung Tuấn Bân gật đầu: "Cũng không phải, đến bây giờ chúng ta cũng còn có chút không giải thích được ."

Thấy không có những thứ tin tức khác, Lâm Kỳ Vũ cũng lưu loát đem thủ tục cho làm tốt, nói: " Này, đây là số ngày phần thưởng của các ngươi, về phần làm sao phân phối thì tùy các ngươi ."

"Chẳng lẽ không cần chúng ta nói cho ngươi biết kết quả?" Cung Tuấn Bân nghi ngờ hỏi, cái phần thưởng này cho không khỏi cũng quá sảng khoái một tí đi.

Lâm Kỳ Vũ lắc đầu, nói: "Không cần, lúc trước tổng huấn luyện viên lúc trở lại đã nói nhiệm vụ này coi như là các ngươi hoàn thành , muốn hỏi các ngươi tự đi hỏi tổng huấn luyện viên a."

Trên thực tế, Giang Văn Đình cũng là cảm thấy mấy người bọn hắn là thanh niên ưu tú cứ như vậy rơi xuống thật sự là đáng tiếc một chút, cho nên khi trở lại giải thích nhiệm vụ này là do năm người bọn họ hoàn thành đấy, coi như là đối với năm người bọn họ một chút an ủi.

Đám người Hàn Như Liệt từ trong nhiệm vụ đại sảnh đi ra ngoài, chọn phương thức chia đều, mỗi người một trăm ngày thời gian tu luyện, như vậy công bằng nhất, tất nhiên mọi người cũng không có cái gì dị nghị.

Mà lúc bọn họ từng người trở về, Hàn Như Liệt lại phân phối hắc tinh thạch , đây là mọi người cùng nhau tìm được , bây giờ trở về đương nhiên cũng có thể phân chia một phen, lúc trước hắc tinh thạch vẫn luôn đặt ở chỗ hắn.

Mặc dù hắn và Ly nhi đối với hắc tinh thạch cũng không để ý, vật này đối với Dật Thần hữu hiệu nhất, cho nên bọn họ cũng không tính toán muốn, nhưng là cũng muốn chia cho Cung Tuấn Bân một phần đấy.

" Số lượng hắc tinh thạch của chúng ta cũng không nhiều, tổng cộng có hai mươi ba viên hắc tinh thạch, nếu không Cung huynh cầm sáu viên, Dật Thần và Thiên nhi tổng cộng mười một viên, về phần ta và Ly nhi cũng cho Dật Thần rồi, các ngươi nhìn như vậy được không?"

"Hàn đại ca, này. . . . . ." Mộ Dật Thần có chút ý không tốt, Hắc tinh thạch này có giá trị cực cao .

Nhìn Mộ Dật Thần như vậy, Mộ Chỉ Ly lên tiếng nói: "Dật Thần, đệ là đệ đệ của ta, vật này đối với đệ có lợi còn đối với chúng ta lại không có tác dụng gì, đệ cũng muốn khách khí với tỷ tỷ sao? Như vậy ta sẽ tức giận."

Thiên nhi lôi kéo ống tay áo Mộ Dật Thần, Mộ Dật Thần cười lên tiếng nói: "Được rồi, đệ đây nhận lấy."

Ý tứ của Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt hắn hiểu, dù sao bọn họ chung sống nhiều năm như vậy, cũng là thật lòng muốn tốt cho đối phương, đổi lại là hắn và Thiên nhi cũng sẽ làm như vậy .

Cung Tuấn Bân lúc này lại đột nhiên lên tiếng nói: " Hắc tinh thạch này đối với ta cũng không còn cái gì dùng, đều cho Mộ huynh đệ. Ngươi cũng đừng khước từ, mọi người chúng ta coi như là huynh đệ, ít đồ này chẳng lẽ chúng ta sẽ để ý? Nếu ngươi khước từ đó chính là không coi ta làm huynh đệ!"

Nghe được Cung Tuấn Bân nói..., Mộ Dật Thần do dự một khắc liền gật đầu nói: "Tốt, những chuyện này ta đều ghi tạc trong lòng, sau này tất cả mọi người là huynh đệ tốt!"

"Thế này mới đúng a!" Cung Tuấn Bân cười nói, trong mắt tràn đầy đều là chân thành, Hắc tinh thạch này cho hắn thì tối đa cũng là bán đổi lại ít tiền tài thôi, so ra tuyệt đối kém tình huynh đệ .

"Chúng ta bây giờ đi trước phòng tu luyện sao, lúc trước ở thành Thiết Thạch đã trải qua một phen mạo hiểm, cần an tĩnh tu luyện một phen." Hàn Như Liệt lên tiếng nói

Nói đến đi phòng tu luyện, trong lòng mọi người đều có chút mong đợi, nhất là trải qua một lần sống chết trước mắt, mọi người đối với khát vọng thực lực tăng lên tới điểm cao nhất.

Đúng như ban đầu bọn họ đã lường trước, hiện tại phòng tu luyện cũng như lúc đầu nhiều người ở như vậy, dù sao số ngày tu luyện không phải là dễ đạt được , đại đa số đệ tử đều đi ra ngoài thi hành nhiệm vụ, cho nên bọn họ ở chỗ này không cần đợi chờ, cùng người tiếp đãi nói một phen rồi trực tiếp có thể đi vào tu luyện.

Đang lúc đám người Mộ Chỉ Ly chuẩn bị đi vào phòng tu luyện, lại ngẫu nhiên gặp được đám người Âu Dương Hào.

Trên mặt Âu Dương Hào mang theo nồng đậm kinh ngạc, không thể tin nhìn đám người Hàn Như Liệt nói: "Các ngươi. . . . . . Các ngươi. . . . . ."

"Chúng ta không có chết, đã trở lại." Hàn Như Liệt cười nói, nhìn vẻ mặt đám người Âu Dương Hào kinh ngạc cũng biết ý nghĩcủa bọn hắn, không nghĩ tới bọn họ đi ra ngoài một chuyến lại gây ra hiểu lầm như vậy.

Chẳng qua nếu như không phải là Mộ Dật Thần tức thời đón nhận truyền thừa, có thể bọn họ thật sự bỏ mạng ở trong cơn lốc.

Trên gương mặt Trầm Tinh tràn đầy nụ cười mừng rỡ, bận rộn đi tới bên cạnh Mộ Chỉ Ly lôi kéo tay nàng nói: "Chỉ Ly, các ngươi không có chuyện gì thật tốt quá! Ngươi cũng không biết nghe được tin tức lúc các ngươi rơi xuống, chúng ta có nhiều khổ sở, tin tức kia còn truyền về Linh Viêm quốc rồi, cả Linh Viêm quốc cảm xúc đều rất kém, không nghĩ tới thế nhưng nháo cái Ô Long a!"

Mộ Chỉ Ly bất đắc dĩ cười: "Đúng vậy a, chúng ta cũng là vừa mới biết tin tức kia, coi như là sợ bóng sợ gió một hồi."

"Ừ! Chúng ta nhất định mau chút truyền tin tức này về Linh Viêm quốc đi, đám người Quán chủ khẳng định thật vui mừng."

"Các ngươi đây là mới từ trong phòng tu luyện đi ra phải không?" Hàn Như Liệt nhớ được lúc trước bọn Âu Dương Hào là từ trong phòng tu luyện đi ra , không khỏi lên tiếng hỏi

Âu Dương Hào khẽ gật đầu: "Đúng vậy a, một thời gian ngắn trước chúng ta cũng đi thi hành nhiệm vụ một lần, có được phần thưởng mười lăm ngày tu luyện, nhưng bây giờ thời gian đã dùng hết rồi, cho nên chuẩn bị lại đi làm nhiệm vụ.

Các ngươi lần này đoán chừng ở phòng tu luyện một thời gian ngắn không ra đi, phần thưởng nhiệm vụ thành Thiết Thạch thăm dò này ta nhìn rồi, phong phú, lại nói các ngươi thật là lợi hại."

"Đâu có, vận khí tốt thôi." Hàn Như Liệt cười nói: "Vậy thời điểm các ngươi làm nhiệm vụ cẩn thận một chút, chúng ta phải đi tu luyện."

"Gặp lại sau!" Âu Dương Hào trò chuyện một lúc liền cùng đám người Trầm Tinh rời đi, xem ra trong khoảng thời gian này Âu Dương Hào cùng với đệ tử Linh Viêm quốc chung đụng có chút không tệ.

Năm người từng người chọn một gian phòng tu luyện sau đó tiến vào, bọn họ đều cần phải bế quan một thời gian ngắn.

Mộ Chỉ Ly mới vừa gia nhập phòng tu luyện liền cảm nhận được Thiên Lực vô cùng nồng nặc, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, nói: " phòng tu luyện này quả nhiên thần kỳ, không giống với động Hạo Thiên do tự nhiên sinh ra, cái này con người chế tạo ra thế nhưng cũng có hiệu quả như vậy, thật sự rất cao minh."

Xảo Xảo lơ đễnh nói: "Cái này không là gì, chắc hẳn phía dưới phòng tu luyện này có một tòa mỏ tinh thạch, kích thước cùng với tinh thạch đều chỉ có thể coi như là một loại, chân chính đại quy mô ngươi ngày sau sẽ có cơ hội nhìn thấy ."

Mộ Chỉ Ly âm thầm chắc lưỡi hít hà, nàng xem tới đây phạm vi đã rất lớn rồi, ở trong mắt Xảo Xảo chỉ là loại hàng bình thường, tầm mắt của tiểu nha đầu này thật là cao.

"Không nói nữa, ta tu luyện trước, nhất định phải mau sớm hồi phục thực lực mới được!" Mộ Chỉ Ly lên tiếng nói, chợt trực tiếp tiến vào trạng thái tu luyện.

Nàng khẩn cấp muốn tăng lên thực lực của mình, mấy ngày nay thực lực yếu như vậy, cảm giác thật sự rất khó chịu, hôm nay Dật Thần tùy thời cũng có thể gặp phải nguy hiểm, nàng hi vọng đến lúc đó mình có thể giúp đỡ được, mà không phải trở thành gánh nặng, chẳng những không thể giúp Dật Thần, còn cần bọn họ tới bảo vệ mình, đây không phải là điều nàng mong muốn.

Trừ lần đó ra, thực lực đột nhiên giảm xuống nàng còn không hiểu được lo lắng, khoảng cách thời gian Hạt giống chiến không xa, nàng chỉ có thời gian mười tháng, nếu như thực lực của nàng không cách nào tăng lên mà nói..., thời điểm Hạt giống chiến nên làm thế nào bây giờ?

Nàng không muốn không theo kịp bước đám người Hàn Như Liệt, đến lúc đó bọn họ thông qua Hạt giống chiến, mà mình lại không được chọn, như vậy hết thảy nên đi nơi nào? Nàng biết được đám người Đông Phương Khiếu rất hi vọng vào nàng, nàng không muốn làm cho bọn họ thất vọng.

Từ sau khi trải qua mấy ngày thực lực biến mất, áp lực của nàng vẫn rất lớn, chẳng qua là không muốn đám người Hàn Như Liệt lo lắng mới không có biểu hiện ra, nhưng không thể phủ nhận trong lòng của nàng rất vội vàng.

Tu luyện ở đây, Mộ Chỉ Ly phát hiện ở chỗ này tốc độ tu luyện so với bên ngoài nhanh hơn mấy lần, mà tu vi của mình đã nhanh chóng tăng lên, khi phát hiện điểm này, một ngày hai mươi bốn giờ nàng không gián đoạn tu luyện, thậm chí hận không được đem hai mươi bốn giờ biến thành bốn mươi tám giờ, tham lam hấp thu Thiên Lực chung quanh.

Xảo Xảo tránh về Thiên Sát Cổ giới, lúc Chỉ Ly bế quan tu luyện nàng lại ở Thiên Sát Cổ giới chơi, dù sao không gian trong này lớn hơn phòng tu luyện, mà thời gian này Mộ Chỉ Ly tu luyện khẩn trương không ngừng trôi qua.

Linh Viêm quốc.

Ba người Lăng Lạc Trần, Tư Đồ Diêu cùng với Liễu Tuyết Nghiên tiến vào Đông Phương gia cũng hiểu được Chủ thế giới đủ loại thần kỳ, như vậy bọn họ mới hiểu được thì ra là thực lực của hai người bọn họ không phải là Càn Khôn Kính, mà là Trúc Cơ cảnh, ở Phân thế giới bọn họ đã đột phá cũng không cách nào phân biệt ra được .

Ở chỗ này, bọn họ hiểu đến Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt đã phát sinh đủ loại sự tình, căn cứ mọi người hình dung bọn họ có thể rất khẳng định, Đông Phương Ly chính là Mộ Chỉ Ly!

Bọn họ cố gắng tu luyện, vì chính là sớm ngày đi tìm bọn người Mộ Chỉ Ly, bọn họ cũng rõ ràng với thực lực bọn họ hôm nay đi tìm bọn Mộ Chỉ Ly căn bản là không thực tế , thực lực như vậy ở Chủ thế giới chính là đá kê chân mà thôi.

Song, đang lúc bọn họ cố gắng phấn đấu thời điểm, cũng là đột nhiên nghe được từ Trì Mân quốc truyền đến tin dữ, Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt lại ngã xuống.

Tin tức kia tựa như sấm sét giữa trời quang, để cho bọn họ lâm vào nồng đậm khiếp sợ, lúc ban đầu là không tin tưởng đến từ từ tiếp nhận, dù sao cũng sẽ không có ai đem chuyện như vậy nói giỡn, bọn họ giống như là quả bóng xì hơi, tâm tình nhất thời rất kém.

"Lăng huynh, ngươi nói bọn Ly nhi thật đã chết rồi sao?" Tư Đồ Diêu có chút chưa từ bỏ ý định nói

Lăng Lạc Trần lắc đầu: "Không biết, tin tức truyền đến chỉ nói là bọn họ bị cuốn vào cơn lốc màu, cũng không có khẳng định bọn họ đã chết. Theo ta thấy, kết quả này không nhất định."

"Tại sao vậy?" Liễu Tuyết Nghiên thấy Lăng Lạc Trần có bộ dáng tự tin nghi ngờ hỏi

"Bởi vì bất luận là Chỉ Ly hay là Hàn Như Liệt, trên người của bọn họ đều từng phát sinh kỳ tích. Ban đầu thời điểm Hàn Như Liệt biến mất, chúng ta không phải là đều cho rằng hắn đã chết không thể nào trở về? Cuối cùng còn không phải là trở lại?

Chỉ cần không phải kết quả khẳng định, ta sẽ không tin tưởng."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: