Chương 428: Công lược đế vương bá đạo (13)
Edior: Nguyệt Hạ Tử Yên
Để có thể được đến võ công của nguyên chủ, Lăng Vu Đề nhưng là buổi sáng mỗi ngày ngủ dậy đều sẽ luyện võ, nghịch nghịch roi.
Ban đầu, Lăng Vu Đề cũng định đi tham gia luận võ, nhưng lại bị Quân Kinh Vũ lấy lý do là phi tử hậu cung, từ chối.
Trận đầu tiên thi đấu ca múa cuối cùng là Nam quốc thắng, nhưng nhạc cụ sau đó lại là Đông quốc thắng.
Buồi sáng ngày hôm sau, Lăng Vu Đề trực tiếp không đến Tụ Anh Điện, bởi vì cô biết cầm kỳ thi hoạ là thật nhàm chán!
Bây giờ cô sẽ chờ buổi chiều cùng sau đó đi bãi săn bắn Hoàng gia cưỡi ngựa bắn cung!
Cũng may trừ bỏ nghi thức đại điển cần phải đi, sau có đi hay không, cũng sẽ không có người nói cái gì.
Buổi chiều, Lăng Vu Đề không mặc cung trang, mà mặc một thân trang phục cưỡi ngựa màu đỏ, tóc buộc cao gọn gàng theo kiểu đuôi ngựa, cầm roi đi đến Tụ Anh Điện.
Thời điểm nhìn thấy Lăng Vu Đề mặc như vậy, sắc mặt Quân Kinh Vũ bỗng chốc liền đen.
"Nàng đang làm gì vậy?!" Quân Kinh Vũ trầm giọng quát.
Lăng Vu Đề ngồi xuống bên cạnh Quân Kinh Vũ, cười toe toét: "Ta đây không phải là phụ trợ bầu không khí mà ~ lát nữa không phải là muốn luận võ sao? Ta mặc cung trang cồng kềnh như vậy không có tiện."
"Lát nữa luận võ lại không cần nàng đi so, có cái gì bất tiện?"
Lăng Vu Đề không nói lời nào, chỉ dựa vào bả vai Quân Kinh Vũ cười ngây ngô.
Quân Kinh Vũ bất đắc dĩ lắc đầu, hắn đã không muốn nói cái gì!
Các phi tần phía dưới, nhìn Lăng Vu Đề mặc đồ, một đám, muốn cười lại không dám cười.
Bởi vì roi dắt bên hông Lăng Vu Đề thật sự là rất dễ thấy.
Luận võ bắt đầu, lên đài đầu tiên là võ tướng của Tây quốc cùng Đông quốc, một bên đặc biệt gầy, một bên đặc biệt khỏe.
Thoạt nhìn thực lực cách rất xa, nhưng cuối cùng là võ tướng gầy kia thắng.
Bắc quốc lên đài đầu tiên là một võ tướng thoạt nhìn rất lão luyện, đối diện là một vị Vương gia của Nam quốc, hoàng đệ của Quân Kinh Vũ.
Một hồi tỷ thí xuống, Bắc quốc thắng, Vương gia Nam quốc xém chút bị đánh cho hộc máu!
Người Bắc quốc hoạn hô một trận, Nam quốc lại có vẻ hơi chán nản.
Một hồi luận võ cuối cùng, lên đài là Lục Tự.
Đánh cùng hắn ta, là ái tướng Tống Ngự Phong của Lăng phụ.
Tống Ngự Phong cũng đi theo Lăng phụ đánh không ít trận, giá trị vũ lực tuyệt đối không hề yếu.
Nhưng còn chưa có trải qua mấy chiêu đâu, Tống Ngự Phong liền bị đánh đến rơi xuống đài.
Bởi vì từ nhỏ liền cùng Tống Ngự Phong cùng nhau lớn lên, nhìn thấy Tống Ngự Phong bị đánh, Lăng Vu Đề trực tiếp cầm roi bay đến trên đài.
Không chỉ Quân Kinh Vũ kinh ngạc nhảy dựng, mọi người ở đây đều bị kinh ngạc đến.
"Đề Nhi, mau trở lại!" Quân Kinh Vũ đứng lên, lông mày nhíu chặt.
"Nữ nhi!" Lăng phụ cũng từ trên chỗ ngồi đứng lên, thanh âm đặc biệt vang vọng hét lên một câu.
Lăng Vu Đề quay đầu nhìn ông, Lăng phụ dung mạo rất bưu hãn, ngũ quan cũng thật phổ thông, may mà Lăng Vu Đề lớn lên giống mẹ, nếu không thật đúng là ...
Quân Kinh Vũ cho rằng Lăng phụ là muốn kêu Lăng Vu Đề xuống đài đừng nháo, kết quả...
"Nữ nhi cố lên! Vụt chết tiểu tử này đi!"
Quân Kinh Vũ: O__O "......
Mọi người ở đây: O__O "......
Lăng Vu Đề gật đầu thật mạnh, sau đó nâng cằm một mặt cao ngạo nhìn Lục Tự: "Lục Tự đi? Phiêu Kị tướng quân Bắc quốc đúng không? Hôm nay để cho bản cung đến mở mang kiến thức, bản lĩnh của ngươi đi!"
Lục Tự là cái mặt đơ, nhìn khuôn mặt diễm lệ của Lăng Vu Đề, không hề cảm xúc: "Ta không đánh nhau với nữ nhân."
"Đừng xem thường nữ tử, như vậy đi, nếu hôm nay ngươi đánh thắng bản cung, bản cung đáp ứng một yêu cầu của ngươi. Yêu cầu gì cũng đều có thể, cho dù là ngươi vừa ý cái gì, tỷ như nói ... người! "
Lăng Vu Đề nhếch môi, cười đến một mặt hiểu rõ.
Bởi vì Lăng Vu Đề quay lưng lại với mọi người, nên ngoại trừ Lục Tự, không ai có thể nhìn thấy vẻ mặt của Lăng Vu Đề.
Lúc này sắc mặt Lục Tự mới có biến hoá, trong lòng có loại cảm giác Lăng Vu Đề biết hắn ta đang suy nghĩ gì.
"Thế nào? Giao dịch này có làm hay không?" Lăng Vu Đề cầm roi trong tay, vung sang một bên.
Chiếc roi dài hai mét ở trên không trung vung ra một cái độ cong xinh đẹp, sau đó 'bụp' một tiếng, đánh trên mặt đất, đánh ra một vết roi thật dài.
Lục Tự dừng một chút, tầm mắt rơi vào thân ảnh màu tím nhạt ngồi phía dưới Quân Kinh Vũ.
"Được." Hắn ta gật đầu.
Lăng Vu Đề ánh mắt sắc bén, cũng không nói bắt đầu, trực tiếp vung roi đánh về phía Lục Tự.
Lục Tự tuy không đánh nữ tử, nhưng vì thắng, hắn ta cũng không để ý đánh một lần!
Hai người ở trên đài ngươi đến ta đi, Lăng Vu Đề rất nhanh nhẹn, tốc độ mau, cùng Lục Tự vậy mà ngay từ đầu chính là xu thế tựa hồ ngang tay.
Quân Kinh Vũ cau mày, vừa sợ Lăng Vu Đề thua, lại sợ Lăng Vu Đề bị thương.
Võ công của Lục Tự, nếu thật sự so sánh, phỏng chừng cũng chính là cùng Quân Kinh Vũ bất phân thắng bại.
Ngay cả Quân Kinh Vũ cũng không nắm chắc mình có thể đánh thắng Lục Tự, như vậy ngay cả Quân Kinh Vũ đều đánh không lại, Lăng Vu Đề muốn đánh thắng Lục Tự thế nào?
Tuy rằng hiện tại thoạt nhìn, võ công của Lăng Vu Đề đã tiến bộ rất nhiều...
Hai người trên đài vốn thoạt nhìn vẫn ngang tay, đột nhiên đến một cái chuyển biến, roi của Lăng Vu Đề quấn quanh eo Lục Tự.
Lục Tự lộn nhào trên không trung một cái, không chỉ ném roi đi mà còn hất Lăng Vu Đề bay trên không trung——
Tất cả mọi người nín thở, Quân Kinh Vũ trực tiếp từ trên long ỷ đứng dậy, nghiêng người về phía trước, chuẩn bị đón lấy Lăng Vu Đề.
Mắt thấy Lăng Vu Đề sắp bị ném xuống trên mặt đất... kết quả roi của Lăng Vu Đề lại vung về phía cột đá ở một bên, Lăng Vu Đề vững vàng rơi xuống đất.
Sau khi rơi xuống đất, Lăng Vu Đề nhếch môi nở nụ cười: "Lục tướng quân, ngươi muốn thắng sao?"
Lục Tự không hiểu tại sao Lăng Vu Đề lại đột nhiên nói chuyện với mình, bất quá hắn ta vẫn thành thật trả lời: "Ân."
Hắn ta biết Lăng Vu Đề ở trong hậu cung trừ bỏ Thái hậu, có vị phân cao nhất, còn là nữ nhi của Lăng tướng quân.
Nếu hắn ta đưa ra muốn Nhược Phi Tuyết, nói không chừng, Lăng Vu Đề thật sự có thể làm được...
Cho nên, hắn ta muốn thắng!
Lăng Vu Đề quay đầu nhìn Nhược Phi Tuyết một cái, trong ánh mắt kia muốn biểu đạt cái gì, Nhược Phi Tuyết không biết.
"Thật sự xin lỗi~~ ta sẽ không cho ngươi thắng!"
Nói xong, Lục Tự chỉ nhìn thấy miệng Lăng Vu Đề vừa mở vừa đóng, sau đó Lục Tự cảm thấy bản thân giống như bị áp chế.
Hai người vẫn ở trên đài giao thủ ngươi tới ta đi như trước, bất quá ba mươi phút sau, Lục Tự bị Lăng Vu Đề một cước đá xuống đài.
Lăng Vu Đề đứng trên đài, cười đến đắc ý: "Ngươi thua!"
Tất cả mọi người ở đây, ngoại trừ những người đến từ Bắc quốc, đều vỗ tay cho chiến thắng của Lăng Vu Đề.
Lăng Vu Đề thu roi lại, thả người nhảy, nhảy đến dưới đài bên cạnh Lục Tự.
Cô dùng thanh âm chỉ có hai người có thể nghe được mở miệng: "Ta nói cho ngươi một bí mật đi, chỉ cần trái tim ở nàng nơi đó, ngươi là có thể được đến nàng."
Nói xong một câu khó hiểu, Lăng Vu Đề liền quay người đi đến trước mặt Quân Kinh Vũ đã sớm từ trên long ỷ xuống dưới.
Ôm lấy cánh tay Quân Kinh Vũ, Lăng Vu Đề lại là một mặt cầu khen ngợi nhìn hắn:
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top