Chương 399: Tinh tế :Trúc mã có điểm tự bế ( 10 )


Cố mẫu nhìn nhìn Cố Tầm, liền nhìn Phong Thiển nói: “A di đi xuống trước, Thiển Thiển ở chỗ này cùng A Tầm chơi nha.”
Nữ hài tử gật đầu.
Cố mẫu đi rồi, Phong Thiển liền ôm lọ hướng tiểu nam hài trên đệm mềm đi đến.
Dọc theo đường đi ôm lọ thủy tinh này, nữ hài tử có chút mệt.
Lảo đảo lắc lư mà đem lọ thủy tinh đặt trên đệm mềm, sau đó dịch qua đi, cùng tiểu nam hài song song ngồi.
Nữ hài tử nghỉ ngơi một hồi, mới chậm rì rì đem lọ kẹo bế lên tới, giơ lên đáy mắt tiểu nam hài.
“A Tầm, kẹo này đưa anh đó .”
Nữ hài tử thanh âm thực mềm, nãi thanh nãi khí.
Cố Tầm đã sớm nghe được động tĩnh, chỉ là không có phản ứng.
Hiện tại, nữ hài tử đem lọ kẹo đưa tới trước mắt, Cố Tầm mới dừng lại động tác.
Rũ mắt nhìn lọ thủy tinh trong tay nữ hài.
Bên trong là giấy kẹo đóng gói đủ mọi màu sắc.
Tiểu nam hài chớp chớp mắt, lại nghĩ đến hai kẹo que dâu tây ngày hôm qua.
Hương vị ngọt ngào.
Cố Tầm chậm rì rì buông xếp gỗ trong tay, tay nhỏ tiếp nhận lọ kẹo nữ hài đưa qua.
Phong Thiển xem đối phương tiếp được, liền buông lỏng tay ra.
Sau đó, Cố Tầm lại yên lặng đem lọ kẹo ôm vào trong ngực.
Hàng mi dài rũ xuống, đôi mắt màu trà chuyên chú nhìn chằm chằm kẹo trong lòng ngực.
Không biết suy nghĩ cái gì.
Phong Thiển lại hướng mảnh nhỏ bên người xê dịch, nữ hài tử hỏi: “A Tầm có muốn đến nhà em làm khách không?”
Cố Tầm không phản ứng, chỉ là nhìn chằm chằm vào kẹo trong lòng ngực.
Nữ hài tử cũng liền tiếp tục nói, đếm trên đầu ngón tay tính: “Tới nhà của em làm khách, A Tầm có thể cùng em chơi, chúng ta có thể cùng nhau xem phim hoạt hình, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau xếp ngôi sao, còn có…… Thật nhiều kẹo.”
Nữ hài nói một đống, tiểu nam hài đều không có cái gì phản ứng, thẳng đến nữ hài tử nói ra hai chữ kẹo.
Cố Tầm lông mi dài mới hơi hơi rung động hạ.
Phong Thiển chú ý tới.
Nữ hài nhìn nhìn mảnh nhỏ, lại nhìn nhìn lọ kẹo trong lòng ngực đối phương.
Ngô, chẳng lẽ lúc này mảnh nhỏ có thể dùng kẹo tới thu mua?
Phong Thiển thử nói: “Nhà em còn có thật nhiều kẹo như vậy.”
Tiểu nam hài đầu ngón tay giật giật.
Phong Thiển tiếp tục: “A Tầm nếu đến đó, kẹo em đều có thể đưa cho A Tầm.”
Cho nên……
“A Tầm có muốn cùng em về nhà không?”
Nữ hài hơi hơi nghiêng đầu, đôi mắt đen nhánh lóe ngôi sao nhỏ chờ mong.
Trước mặt tiểu nam hài trầm mặc một lát.
Ánh mắt dừng ở lọ kẹo trong lòng, sau một lúc lâu, mới chậm rì rì hỏi một câu: “Rất nhiều sao?”
Phong Thiển gật đầu.
“Rất nhiều rất nhiều, đều có thể đưa cho A Tầm……”
Phong Thiển còn chưa nói xong, trước mặt tiểu nam hài nghiêm túc ngước mắt,mắt màu trà an tĩnh nhìn chằm chằm nữ hài.
Dùng âm thanh êm tai đáp: “Ta cùng ngươi về nhà.”
Nhẹ nhàng nói một câu.
Phong Thiển ngây người, mới phản ứng lại, mảnh nhỏ tiểu khả ái đích xác bị nàng dùng kẹo thu mua.
Nữ hài tử chớp đôi mắt.
“A Tầm hiện tại cùng em trở về sao?”
Nghe tiếng, tiểu nam hài dừng một chút, chậm rãi từ trên đệm mềm bò dậy, ôm trong lòng ngực lọ kẹo, đi đến bên kia.
Hắn hơi hơi nhón mũi chân, tay nhỏ giơ lọ kẹo đặt ở trên bàn sách, lại dùng sức đẩy đẩy, đem lọ kẹo để vào trong ô vuông trên bàn sách.
Xếp xong, Cố Tầm mới đi vòng vèo trở về, rũ mắt nhìn nữ hài ngồi ở trên đệm mềm, cũng không nói lời nào.
Phong Thiển chớp chớp mắt, cũng bò lên, nữ hài nhẹ nhàng tới gần.
Cúi đầu dắt tay tiểu nam hài.
Cố Tầm sửng sốt, theo bản năng muốn bắt tay rút về. Bất quá, cuối cùng lại không có động.
Tiểu nam hài  tinh xảo yên lặng cúi đầu, mắt màu trà hơi mang nghi hoặc nhìn tay nữ hài tử nắm lấy tay mình.
Tiểu nam hài mím môi cánh, không có tránh ra.
Cố Tầm lần đầu tiên bị người dắt, có loại cảm giác kỳ lạ.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top