701-705
Chương 701: Phía trên hay là phía dưới
"Em... Ngày hôm qua... Lại làm gì anh rồi hả??" Hai tay Tiểu Thỏ cầm lấy chăn, vẻ mặt khiêm tốn nhìn Trình Chi Ngôn.
"..."
Trình Chi Ngôn trầm mặc không nói lời nào, đôi mắt trong suốt liền yên lặng nhìn cô như vậy.
Nói cái gì... Anh có thể nói cái gì??
Chẳng lẽ muốn nói ngày hôm qua sau khi uống rượu em nói em cùng Trình Thi Đồng mới là yêu thật??
"..."
Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy ánh mắt của anh có chút bức người, không khí xung quanh tựa hồ cũng lập tức hạ thấp vài độ.
Cô thật cẩn thận ngẩng đầu nhìn biểu tình trên mặt Trình Chi Ngôn, chần chờ một phen, nhỏ giọng nói: "Em lại... Phi lễ anh rồi hả??"
"Không có."
Trình Chi Ngôn cúi đầu hừ một tiếng, ngược lại anh thà rằng em phi lễ anh.
"Kia...Em nói bậy rồi hả??" Tiểu Thỏ nghĩ nghĩ, nếu không có phi lễ Trình Chi Ngôn, kia phỏng chừng chính là nói gì đó để cho anh mất hứng.
"Hừ."
Trình Chi Ngôn cúi đầu hừ một phen, lần này trái lại không phủ nhận rồi.
Đôi mắt Tiểu Thỏ xoay xoay, nháy mắt liền đem cánh tay mảnh khảnh chính mình đặt lên cánh tay thon dài hữu lực của anh, làm nũng nói: "Ai nha, anh nước chanh anh đừng nóng giận, ngày hôm qua người ta vốn không định uống rượu, là anh nói em có thể nói a."
Thanh âm của cô dừng một chút, sau đó tiếp tục nói: "Hơn nữa, tửu lượng người ta kém, rượu phẩm kém, anh cũng không phải lần đầu tiên biết, làm gì mất hứng như vậy..."
"..."
Trình Chi Ngôn híp đôi mắt nhìn cô, không nói lời nào.
Tiểu Thỏ bị anh nhìn chằm chằm thời gian dài chỉ cảm thấy toàn thân không được tự nhiên, trong khoảng thời gian ngắn vậy mà không biết nên tiếp tục nói cái gì đó mới tốt rồi.
Trong phòng nhất thời một mảnh an tĩnh.
Ngay tại lúc cô cho rằng Trình Chi Ngôn sẽ không mở miệng, thanh âm trầm thấp mà dồi dào từ tính đột nhiên vang lên bên tai cô nói: "Ngày hôm qua em nói, em càng thích ở phía trên."
"A??" Tiểu Thỏ ngẩn ra, đôi mắt thẳng tắp nhìn anh.
Cô nói... Cô thích ở trên??
Ở trên làm gì?
Ngay tại lúc Tiểu Thỏ vẻ mặt nghi hoặc Trình Chi Ngôn đã đem vòng eo mảnh khảnh cô trực tiếp kéo đi tới đây, nháy mắt liền đem cả người cô đặt ở trên lưng chính mình.
Cẳng chân thon dài trắng nõn Tiểu Thỏ giạng chân ở trên người Trình Chi Ngôn, một đôi mắt chớp chớp nhìn anh, nhất thời hiểu được lời vừa mới nói của anh ở mặt trên là có ý tứ gì rồi.
Trình Chi Ngôn mắt thấy khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn của cô nháy mắt nổi lên nhợt nhạt đỏ ửng, khóe miệng chậm rãi gợi lên mỉm cười nói: "Là thật sự sao??"
"Cái gì??" Tiểu Thỏ lập tức không có phản ứng kịp.
"Em thật sự thích ở mặt trên??" Trong ánh mắt Trình Chi Ngôn tràn đầy đều là bỡn cợt.
"Sao... Làm sao có thể!!" Tiểu Thỏ trong lòng hoảng hốt, theo bản năng đã nghĩ từ trên người anh xuống.
"A...... Cho nên em không thích ở trên?" Trình Chi Ngôn trái lại cũng không ngăn cô, tùy ý cô từ trên thân mình xuống, chỉ là biểu tình nhàn nhạt tiếp tục hỏi một câu.
"Uh'm! Không thích!!" Tiểu Thỏ khẩn trương gật đầu như giã tỏi.
"Kia ý tứ của em chính là em càng thích ở phía dưới??" Trình Chi Ngôn mỉm cười, xoay người một cái đã đem Tiểu Thỏ đặt ở dưới thân mình.
"...!!!"
Tiểu Thỏ trợn to mắt nhìn anh, cô căn bản không có nói như vậy a, anh làm sao có thể tùy tiện suy đoán ra như vậy.
"Làm sao vậy??" Trình Chi Ngôn nhìn biểu tình Tiểu Thỏ, cười hỏi: "Ở phía dưới cũng không thích??"
Chương 702: Phía trên hay là phía dưới 2
"..."
Loại trọng tâm đề tài thảo luận phía trên hay là phía dưới này....
Vì sao cô cảm thấy được... Có cái gì cạm bẫy đang chờ chính mình a.
"A...... Không có phủ nhận??" Trình Chi Ngôn mỉm cười, nhìn Tiểu Thỏ vẻ mặt xoắn xuýt, cúi đầu khinh khẽ hôn vành tai xinh xắn cô một cái nói: "Vẫn lại là yên lặng ở trong lòng có vẻ rốt cuộc ưa cái nào...??"
"Anh..." Tiểu Thỏ chán nản, đầu lưỡi anh trắng mịn lại thừa dịp cô mở miệng nói chuyện thuận thế chui vào trong miệng cô, sau đó mạnh mẽ quấn lấy lưỡi xinh xắn của cô, nặng nề mà hút.
Đầu lưỡi của anh chạm đến ngọt ngào, giống như là giọt sương ở trên cánh hoa sáng sớm tỉnh lại, mang theo mùi thơm ngát đóa hoa, mà lại có ngọt lành bản thân, làm cho người ta không tự chủ được tìm kiếm hơn, một chút đẹp ngọt ngào đẹp ngọt ngào kia đoạt lấy tinh thần.
Dần dần lưỡi mềm mại mà trắng mịn Trình Chi Ngôn xuyên qua răng môi khẽ mở của cô.
Môi mỏng anh pha lẫn bá đạo cùng ôn nhu, cánh môi Tiểu Thỏ dần dần có một loại cảm giác tê tê, cảm giác kia khiến người run rẩy, cảm giác từ cánh môi chậm rãi lan tràn, giống như từng đạo điện lưu rất nhỏ từ đầu lưỡi đến não, lại từ đầu lan tràn đến tứ chi, cuối cùng thẳng trái tim, lộ ra từng đạo dòng nhỏ, làm cho da thịt đều đã nhẹ nhàng run rẩy.
Tiểu Thỏ chần chờ một phen, rốt cục chậm rãi nhắm hai mắt lại, thật sự cảm thụ nụ hôn lâu dài mà ôn nhu này của Trình Chi Ngôn.
Trong phòng cực kỳ an tĩnh, chỉ có tiếng sóng biển ào ào ngoài cửa sổ, cùng với tiếng hít thở càng ngày càng trầm trọng do hai người bọn họ hôn môi.
Dần dần, nhiệt độ xung quanh cũng dần dần lên cao.
Tiểu Thỏ cảm thấy chính mình có chút không thể thở dốc, lửa nóng răng môi, đầu lưỡi mềm nhẵn dây dưa, đại khái là hôn môi thời gian dài nhất của cô cùng Trình Chi Ngôn.Từ từ, cánh môi anh cực nóng rời khỏi môi hồng nhuận của cô, theo cằm trắng nõn xinh xắn nhẹ nhàng mà ấn để lại ký hiệu chính mình trên cổ cô.
So với vừa rồi càng thêm mãnh liệt run rẩy, một trận lại một trận ập tới, sợi tóc anh mềm mại nhẹ nhàng ma xát cổ mẫn cảm của cô, mang cho cô một loại thể nghiệm khác thường, cánh môi anh ấm áp một đường dời xuống, mãi đến rơi vào trên xương quai xanh tinh xảo của cô, nhẹ nhàng mà gặm cắn.
Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy trong cơ thể giống như có sóng lớn mãnh liệt đang tán loạn khắp nơi, làm cho cô nhịn không được muốn càng thêm gần sát Trình Chi Ngôn.
Từ răng môi nhẹ nhàng tràn ra than nhẹ, giống như chim oanh nũng nịu.
Tiểu Thỏ nhịn không được rụt rụt đầu, đưa tay nhẹ nhàng mà đẩy bả vai Trình Chi Ngôn một phen nói: "Đừng.... Đã là buổi sáng rồi.... Một lát Đồng Đồng bọn họ tới đây gọi chúng ta cùng nhau xuống ăn bữa sáng rồi..."
"Đừng để ý đến bọn họ." Cánh môi Trình Chi Ngôn dừng lại một hồi trên xương quai xanh của cô, sau khi lưu lại mấy cái ô mai đỏ rực, thấp giọng lẩm bẩm nói.
" Nhưng mà...." Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy làn da chính mình bị anh hôn qua giống như có hỏa thiêu đốt, mà trong thân thể cô vậy mà dần dần sinh ra một loại khát vọng.
" Nhưng mà cái gì??" Trình Chi Ngôn khẽ ngẩng đầu, đôi mắt ám trầm giống như một con sông sâu không thấy đáy.
Tiểu Thỏ có chút khẩn trương nhìn anh, lại không biết nên mở miệng như thế nào.
Trình Chi Ngôn yên lặng nhìn cô một hồi, đột nhiên khóe môi gợi lên đường cong mờ, "Nhưng mà em vẫn lại là càng thích ở trên?"
"Em...Em không phải..." Mặt Tiểu Thỏ trong nháy mắt liền hồng như quả táo chín.
------------------ Báo lỗi chương Bình luận
Chương 703: Phía trên hay là phía dưới 3
"Vậy là cái gì??" Hai tay Trình Chi Ngôn ôm vòng eo mảnh khảnh Tiểu Thỏ, đem cô ôm ôm hướng tới bên mình, làm cho cô ghé vào trên thân mình, sau đó anh ngẩng đầu, liền có thể tùy ý hôn môi trên gương mặt phấn nộn trắng nõn.
"Dù sao... Dù sao... Một buổi sáng tinh mơ, liền tình cảm mãnh liệt như vậy, không tốt lắm đâu..." Tiểu Thỏ hơi hơi nheo lại ánh mắt, chỉ cảm thấy cánh môi anh ấm áp cọ xát trên mặt mình có chút ngứa.
"Không được sao...??" Khóe môi Trình Chi Ngôn gợi lên nhợt nhạt tươi cười, ngón tay thon dài dọc theo đường cong lung linh chậm rãi dời xuống: "Xác định không muốn sao??"
"..."
Tiểu Thỏ hơi hơi ưỡn cong thân thể ghé vào trên người anh, trong lúc này vậy mà không dám tùy tiện lộn xộn.
"Anh...Anh..." Cô xấu hổ đỏ mặt, trong thanh âm mang theo một tia run rẩy, giống như là lên án hành vi Trình Chi Ngôn.
"Ạnh làm sao vậy?" Trình Chi Ngôn mỉm cười, một bàn tay đỡ lấy vòng eo mảnh khảnh của cô, một cánh tay kia *****.
"..."
Tiểu Thỏ sắc mặt đỏ hồng, lại không dám phản kháng, đành phải cứng ngắc bảo trì tư thế này, lắp bắp nói: "Đừng.... Đừng xằng bậy...."
"Uh'm..." Đôi mắt Trình Chi Ngôn trong suốt nhịn không được tối sầm.
Một bàn tay Trình Chi Ngôn nắm cằm Tiểu Thỏ, làm cho cô ngẩng đầu lên, lưỡi trắng mịn càng thêm xâm nhập cô dây dưa, một cánh tay kia trượt ra, hơi hơi nâng vòng eo mảnh khảnh của cô, đem chính mình ****
Nhưng mà sau khi Trình Chi Ngôn hoàn thành một loạt động tác này, nhưng là bất động rồi.
Đôi mắt Tiểu Thỏ thẳng tắp nhìn anh, sau một lúc lâu, đỏ mặt cắn môi hướng tới Trình Chi Ngôn thanh âm yếu ớt hỏi: "Anh...Anh làm sao vậy??"Trình Chi Ngôn mỉm cười, nhưng là không đáp lời, một đôi tay đỡ lấy vòng eo mảnh khảnh của cô.
*******
"Lần sau còn uống bậy sao??" Trình Chi Ngôn ngừng động tác, đôi mắt u ám nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn Tiểu Thỏ đỏ lên, thanh âm trầm trầm hỏi.
" Không uống vào, bảo đảm bất không uống bậy...." Đầu Tiểu Thỏ nhất thời đong đưa như trống lắc.
"Vậy lần này trừng phạt như thế nào??" Trình Chi Ngôn nheo lại ánh mắt, thanh âm sâu xa hỏi.
"..." Tiểu Thỏ hơi hơi ngẩn ra, cúi đầu, nhìn ngực anh trắng tinh, thanh âm mềm dẻo nói: "Nếu không lần này.... Liền coi như hết...Em bảo đảm đây là một lần cuối cùng...."
"Không được." Trình Chi Ngôn không lưu tình chút nào phản bác những lời này.
"..."
Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, vẻ mặt đáng thương tội nghiệp nhìn anh.
"Lần này em chủ công." Trình Chi Ngôn nhìn cô, ngữ khí không hề thương lượng đường sống.
"..."
Tiểu Thỏ cắn môi chính mình, sau một lúc lâu, dùng lực liếc Trình Chi Ngôn một cái, thanh âm căm giận nói: "Em chủ công thì em chủ công, đến lúc đó anh không cần cầu xin tha thứ cùng em liền tốt!"
"Vậy sao..."
Chương 704: Phía trên hay là phía dưới 4
Trình Chi Ngôn mỉm cười, ánh mắt thâm trầm nhìn Tiểu Thỏ, chậm rãi nói: "Anh cực kỳ chờ mong..."
...
Cuối cùng kết quả, đương nhiên Tiểu Thỏ đỡ thắt lưng chính mình cầu xin tha thứ chấm dứt.
Người nào đó ăn no thoả mãn, vẻ mặt khí sảng nhìn Tiểu Thỏ nằm úp sấp ở trên giường đầu chôn ở trong gối làm đà điểu, hơi hơi trầm ngâm một chút, sau đó đi đến bên giường, đưa tay sờ sờ đầu Tiểu Thỏ, trong thanh âm mang theo mỉm cười nói: "Làm sao vậy, không phải mới vừa nói chính mình đói bụng, muốn ăn điểm tâm sao??"
"..." Tiểu Thỏ mặt chôn ở gối đầu, không lên tiếng, cũng không động đậy.
"Nhanh như vậy liền mệt đến mức ngay cả khí lực nói chuyện đều không có rồi hả?" Trình Chi Ngôn nhịn không được cười cười, đưa tay lật ngược thân thể cô, lại phát hiện một đôi mắt to người nào đó đang nhìn chằm chằm chính mình.
"Làm sao vậy??" Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mày, có chút buồn cười nhìn cô hỏi.
"Không muốn nói chuyện với anh!!" Tiểu Thỏ một khuôn mặt nhỏ nhắn, cực kỳ mất hứng nói.
" Vì sao?" Trình Chi Ngôn mỉm cười, sức sống ôn nhu hỏi han.
"Hừ!" Tiểu Thỏ quay đầu đi, ánh mắt nhìn chỗ khác, không để ý tới anh.
Người này thật sự là quá chán ghét, vừa rồi rõ ràng là chính mình khoe khoang khoác lác, nói muốn để cho anh cầu xin tha thứ cùng chính mình, kết quả lại là anh vẻ mặt thoải mái nhàn nhã nhìn chính mình sắp mệt đến mức gần chết, thuận miệng hỏi câu "Nếu như thật sự không còn khí lực, liền đến lượt anh đi"...
Vì thế...
Tiểu Thỏ cường bạo từ địa vị chủ công, biến hành bị công.
A a a a a...
Bảo Bảo mất hứng!! Bảo Bảo trong lòng khó chịu a!!
"Em thể lực quá kém rồi." Trình Chi Ngôn nhìn vẻ mặt trên mặt cô, nhịn không được cười cười, đưa tay xoa bóp đôi má phấn nộn của cô nói: "Kêu em cùng đi chạy bộ em chạy không nổi, thể lực em cặn bã ngươi như vậy, cũng muốn để cho anh cầu xin tha thứ??""Anh chờ, chờ em rèn luyện, tuyệt đối có một ngày cho anh khóc hô cầu xin tha thứ cùng em!" Tiểu Thỏ nghe được ý tứ trào phúng trong giọng nói Trình Chi Ngôn kia, nhất thời không vừa ý quay đầu lại hướng tới anh rống lớn.
"A......" Trình Chi Ngôn cố nén cười ý lên tiếng, sau đó tiếp tục gật đầu nói: "Anh cực kỳ chờ mong..."
"..."
"..."
Tiểu Thỏ lại không nói.
"Thật sự không đói bụng sao??" Trình Chi Ngôn có chút buồn cười nhìn cô, thanh âm trầm thấp nói: "Anh nhớ rõ vừa rồi Trình Thi Đồng tới gọi em ăn điểm tâm trước, em liền một mực ồn ào em đói bụng, như thế nào hiện tại vận động một phát, ngược lại không đói bụng rồi hả??"
"Đợi một chút..." Tiểu Thỏ nghe được Trình Chi Ngôn nói, hơi run sợ một phen: "Đồng Đồng tới gọi em ăn điểm tâm?? Khi nào thì??"
Cô như thế nào một chút điểm ấn tượng cũng không có??
"Ưm... Đại khái là ở em khóc hô em thật sự là không có thể lực, đủ loại cầu xin tha thứ??" Đôi mắt Trình Chi Ngôn trong suốt thâm thúy hơi hơi hạ xuống, nhìn người nào đó vẫn nằm úp sấp ở trên giường như cũ, trong thanh âm tràn đầy đều là ý tứ bỡn cợt.
"..."
Cái thời điểm kia?
Tiểu Thỏ ngẩn ra, biểu tình trên mặt nháy mắt biến hóa nhiều lần, sau đó một đầu chui vào gối đầu, một đôi bàn tay dùng lực đấm đấm nệm.
Cô không cần đi ăn điểm tâm rồi!!
Cô không cần ra ngoài gặp người rồi!!
Cô khẳng định đã bị Trình Thi Đồng cười chết!!
Trình Chi Ngôn nhìn cô vẻ mặt ảo não, nhịn không được đưa tay đem cô từ trong gối túm ra ngoài nói: "Em muốn ngột ngạt chết chính mình sao??"
Chương 705: Phía trên hay là phía dưới 5
" Ngột ngạt chết em thôi..." Tiểu Thỏ vẻ mặt như đưa đám nhìn Trình Chi Ngôn.
Ai...
Một lát thấy Trình Thi Đồng, cô rốt cuộc nên đối mặt cô như thế nào a.....
"Không muốn chính mình mặc quần áo mà nói, anh liền mặc giúp em??" Trình Chi Ngôn nhịn không được cười lắc lắc đầu, đầu ngón tay chậm rãi lướt qua trên da thịt mềm nhẵn nhẵn nhụi, giống như một đạo điện lưu chậm rãi chảy qua.
"Không cần!! Bản thân em tới thì tốt rồi!" Tiểu Thỏ vẻ mặt cảnh giác nhìn anh, nháy mắt chăn rời giường, đem chính mình che nghiêm nghiêm thật thật.
" Cho em năm phút đồng hồ." Khóe môi Trình Chi Ngôn chứa ý cười nhàn nhạt nhìn cô.
"..."
Tiểu Thỏ chần chờ một phen, lập tức xốc chăn từ trên giường nhảy dựng lên, rất nhanh chạy tới mặc quần áo, sau đó rửa mặt một phen, vẻ mặt khí sảng đứng ở trước mặt Trình Chi Ngôn.
"Uh'm..."
Trình Chi Ngôn hài lòng liền gật gật đầu, ánh mắt nhưng là chậm rãi đảo qua cổ trắng noãn lộ ra.
Vừa rồi có phải có phần quá hay không...
Trên da thịt trắng nõn của cô, từng khỏa ô mai màu đỏ nhìn giống như rất dễ thấy...
"Làm sao vậy??" Cảm giác được ánh mắt Trình Chi Ngôn rơi vào trên thân mình, Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, trong mắt nghi hoặc nhìn anh.
"Không có gì..." Trình Chi Ngôn đứng dậy, đi đến phòng giữ quần áo, từ trong rương hành lí của cô tìm đến một khăn lụa choàng trên thân thể cô, thanh âm thản nhiên nói: "Bên ngoài mặt trời khá lớn, phủ thêm, phòng nắng."
"A......" Tiểu Thỏ không nghi ngờ, ngoan ngoãn đem khăn lụa khoác lên, lúc này mới đi theo Trình Chi Ngôn hướng tới phương hướng nhà ăn đi qua.
Khách sạn nghỉ phép tự giúp mình chuẩn bị bữa sáng, thời gian là 6 giờ rưỡi đến 9 giờ rưỡi buổi sáng.
Lúc Tiểu Thỏ cùng Trình Chi Ngôn tới nhà ăn, đã là chín giờ 50 rồi.
Trình Thi Đồng cùng Cố Ninh Thư ngồi ở trên vị trí gần hành lang, hướng tới hai người bọn họ vẫy vẫy tay, ý bảo bọn họ tới đây.
Chờ hai người Tiểu Thỏ bọn họ đi đến trước mặt hai người bọn họ, Trình Thi Đồng giơ giơ cằm lên, chỉ vào hai mâm thức ăn trên bàn cơm trước mặt mình nói: "Kia, liền biết hai người sẽ không kịp, tớ cùng tiểu Cố đã lấy đồ ăn giúp các cậu, hai ngươi cũng thật là, hơi chút tiết chế một chút không được sao, nhất định phải một buổi sáng tinh mơ, tình cảm mãnh liệt như thế."
"..."
Mặt Tiểu Thỏ lúc nghe những lời này của Trình Thi Đồng lập tức liền đỏ.
Trái lại Trình Chi Ngôn vẻ mặt không có việc gì ngồi xuống bên cạnh Cố Ninh Thư, thanh âm thản nhiên nói: "Nếu không bởi vì hai người các ngươi đêm qua uống rượu nhiều, ta sáng sớm phải thức dậy vất vả cày cấy sao??"
"..."
Lời này...
Tiểu Thỏ mặt càng đỏ hơn.
"A, uống rượu liền không có thể cày cấy rồi hả??" Trình Thi Đồng vẻ mặt bỡn cợt nhìn Trình Chi Ngôn nói: "Lúc trước là ai ở ngày Tiểu Thỏ sinh nhật mười tám tuổi uống rượu đó đem lần đầu tiên người ta cướp đi, làm hại người ta ngày hôm sau tỉnh lại cái gì đều đã không nhớ rõ??"
"..."
Động tác Trình Chi Ngôn dừng một chút, ngẩng đầu lên, đôi mắt trong suốt tách ra băng lãnh sắc bén, nhìn chằm chằm cô.
Nguy rồi...
Giống như nhắc tới tử huyệt chú nhỏ rồi...
Tươi cười trên mặt Trình Thi Đồng cứng đờ, khẩn trương dời đi ánh mắt, nhìn Tiểu Thỏ đang cúi đầu ăn bánh, cười hì hì hô một tiếng: "Tiểu Thỏ??"
"Uh'm...??" Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, vẻ mặt nghi hoặc nhìn cô.
"Tới cùng là chọn phía trên hay là phía dưới??" Trình Thi Đồng nháy mắt ra hiệu địa hướng tới Tiểu Thỏ lập lại một lần những lời này.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top