Chương 350: Cô làm chuyện không bằng cầm thú (2)
An Cửu trở về rất nhanh, cô thở hồng hộc ném một túi giấy cho anh, một bộ để anh dễ dàng mặc lên người.
Phó Thần Thương lười biếng ngồi dậy, lấy từng móm một ra, cả một bộ không có điểm gì thu hút, thật mệt cô chọn được thứ này.
Chỉ là tâm tình của anh tốt lên không ít, không có kinh nghiệm nên không biết chọn quần áo cho đàn ông, không phải sao.
Anh dùng hai ngón tay giơ quần lót lên, "Cái này nhỏ."
An Cửu không đấu lại một người đàn ông trình độ vô sỉ như vậy, da mặt cô hồng bất thường, "Không thích! Lưu manh!"
Khốn khiếp, cô lại không xác định được rốt cuộc dưới khăn tắm kia anh có mặc hay không, để phòng ngừa nên mới mua, mới vừa rồi chọn cỡ đã khiến cô mắc cỡ gần chết, bây giờ còn bị anh nói nhảm bên tai, sớm biết như thế không mua cho rồi.
"Phanh" tiếng khép cửa phòng, lòng đầy căm phẫn đi nấu cháo.
Say rượu cộng thêm dạ dày trống rỗng làm cô khó chịu gần chết.
An Cửu vừa lấy gạo vừa nhìn điện thoại, tối hôm qua cô ngủ như chết, có đến mấy cuộc gọi nhỡ, tất cả đều là của Cảnh Hi và bảo bảo, lúc này mới nhớ Cảnh Hi ở Paris, hôm nay là ngày anh kết thúc hội nghị. An Cửu lỡ tay, bởi vì khẩn trương mà tim đập rộn lên, cô đã đồng ý, sau tốt nghiệp cho anh một đáp án.
Mấy năm nay mặc dù ông cụ giao quyền cho Phó Thần Thương, nhưng cũng không bạc đãi Phó Cảnh Hi, chia cho anh rất nhiều sản nghiệp, chỉ là thường cần xuất ngoại.
Mặc kệ đi nơi nào, anh cũng đều mang quà tặng cho cô cô và bảo bảo, anh cho cô những thứ kì quái, còn cho Phạn Phạn kẹo, sách, năm năm rồi, quà tặng đưa về chỗ cô có lẽ nhiều không chứa nổi.
An Cửu nhìn điện thoại di động thở dài, bây giờ anh và bảo bảo không tiện trả lời điện thoại.
Vì vậy cô gửi trước cho họ mỗi người một cái tin nhắn, còn về Phó Thần Thương sau này hãy nói, suy nghĩ một chút vẫn không yên lòng, cô xóa hết tin nhắn trong điện thoại từ trước kia đi, sửa lại tên liên lạc "Hôn bảo bối của mẹ" đổi thành một biệt danh khó hiểu "Cơm nắm."
Cô hốt hoảng, trong lúc vô tình chạm phải một ứng dụng khác, đột nhiên nhảy ra ảnh nude của Phó Thần Thương, An Cửu sợ đến mức suýt chút nữa làm đổ nồi cơm, cô ngừng thở, mở từng cái một, còn có mấy chục bức ảnh.
Chẳng lẽ hôm qua cô đã làm chuyện gì ngu xuẩn rồi hả? Làm sao có thể!
An Cửu tiếp tục xem tiếp, càng xem càng kinh hãi, chuyện này, chuyện này...... đây không phải là SS sao?
Đáng sợ nhất là bọn họ cũng không mặc quần áo chỉnh tề.
Trời ơi, tối qua rốt cuộc cô đã làm những gì vậy.
"Chụp không tệ."
Phó Thần Thương đột ngột lên tiếng, An Cửu chột dạ thét lên, xoay người lại, lưng dán lên kệ bếp, luống cuống xóa hình.
"Chuyện gì xảy ra? Tại sao cả đội SS lại ở đây?"
An Cửu vừa xóa, vừa tranh thủ ngẩng đầu quan sát Phó Thần Thương một cái, "Mắt chọn của em cũng không tệ lắm!"
T-shirt màu trắng in một hình vẽ bên trên, áo khoác ngoài với tay áo xanh rộng rãi, quần bò rộng thùng thình có nhiều chỗ rách.... Một bộ đại há giá trên thị trường không hề chọn lựa kĩ càng, nhưng mặc trên người anh giống như trang phục của người mẫu catwalk vậy.
"Là không tệ!" Phó Thần Thương thuận theo lời cô, sau đó trả lời vấn đề, "Có lẽ bọn họ đến đây vì chuyện kí hợp đồng với em, kết quả vừa vào phòng em đã bắt bọn họ cởi quần áo, nhỏ như vậy em cũng dám động thủ."
An Cửu kinh hãi! Cô biết mình làm vậy không bằng cầm thú.
"Chó chê mèo lắm lông, anh có tư cách gì nói tôi."
Ý tại lời nói, năm đó cô cũng rất nhỏ, không phải anh cũng xuống tay sao?
Một câu nói, hai người đều trầm mặc.
Phó Thần Thương ngồi trên ghế sofa phòng khách, An Cửu lấy gạo nấu cháo, trong lòng cô vô cùng phiền loạn, nói như vậy, tối hôm qua SS không phải đã đụng mặt Phó Thần Thương sao? Cũng không biết sau đó xử lí thế nào....
Phó Thần Thương ngồi đó hoàn toàn không có ý đi, còn bắt bẻ uống bằng được hai chén cháo mới thỏa mãn rời đi, trước khi đi vẫn không quên kéo thêm thù hận, "Giặt quần áo anh xong, sấy khô, mang đến phòng làm việc của anh."
"... ..."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top