Chương 34: Xung đột ở Luyện Võ Trường
Từng câu, từng câu trào phúng truyền vào trong tai của Mộ Chỉ Ly, nhưng sắc mặt nàng không một chút biến hóa, đối với những lời này bình tĩnh giống như không nghe thấy.
Nghe được lời nói của mọi người, Mộ Hàn Mặc nhíu mày. Sau khi trải qua nhiều lần nếm thử, hắn đã biết làm cho những người này câm miệng là chuyện không thể. Nếu Chỉ Ly không để ý tới bọn họ, hắn cũng không cần để ý tới.
Đi đến bên cạnh Mộ Chỉ Ly nói: "Chỉ Ly, sao tỷ lại đến nơi này? Đã bế quan xong rồi sao?" Hắn cảm thấy trong khoảng thời gian gần đây, trên người Chỉ Ly xuất hiện không ít bí mật, nếu như không thể tu luyện, vậy bế quan kia là vì cái gì?
"Xem như đã xong, gần đây sống như thế nào? Hôm nay ta mới dừng bế quan cho nên đến thăm ngươi." Trên mặt Mộ Chỉ Ly lộ vẻ tươi cười nhu hòa, ở Mộ gia to lớn như vậy, nàng chỉ coi Mộ Hàn Mặc là người thân duy nhất của mình.
"Không phải ta vẫn vậy à? Khoảng cách tới đại hội gia tộc càng ngày càng gần, mọi người trong khoảng thời gian này đều luyện tập thực khắc khổ. Mỗi ngày nương ta đều thúc giục ta tu luyện, hy vọng đến lúc đó có thể có biểu hiện tốt." Nói đến chuyện này, trên mặt Mộ Hàn Mặc đột nhiên lộ ra ý mừng: "Nếu như đến lúc đó ta có biểu hiện tốt thì có thể bảo hộ tỷ rồi."
Nghĩ đến lần trước gặp gia chủ, lần đó hắn thúc thủ vô lực, cảm giác ấy đến giờ vẫn không thể tiêu tan. Loại cảm giác bất lực này thật sự làm cho người ta phát điên. Hắn không hy vọng loại chuyện này lại phát sinh. May mắn lần trước Chỉ Ly không bị trừng phạt nghiêm khắc lắm.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cảm thấy rất ấm áp. Bất luận tương lai như thế nào, có sự quan tâm này của Mộ Hàn Mặc, đối với nàng mà nói đã đủ rồi. Lấy một bình bạch ngọc trong ngực áo ra đưa cho Mộ Hàn Mặc: "Cái này cho đệ."
Nhìn bình bạch ngọc trong tay, trên mặt Mộ Hàn Mặc có chút nghi hoặc, nhưng mà khi mở nắp bình ra nhìn xong trong mắt hắn tràn đầy khiếp sợ, sau đó đóng kỹ nắp bình để ngừa người khác thấy, kéo Mộ Chỉ Ly đến một bên: "Chỉ Ly, làm sao tỷ có đan dược? Thứ này giá trị xa xỉ."
Hắn còn nhớ rõ lúc trước Mộ Khải Siêu được thưởng cho một viên đan dược đã chọc không ít người hâm mộ, nhưng không ngờ Chỉ Ly lại cho hắn cả một lọ, không phải quá khoa trương rồi sao?
Thấy thế, Mộ Chỉ Ly cười nói: "Ha ha, tặng cho đệ, hôm nay ta đến cũng là muốn học tập vũ kỹ ."
Thấy Mộ Chỉ Ly nói sang chuyện khác, Mộ Hàn Mặc cũng thuận thế không hỏi nữa: "Học tập vũ kỹ? Học tập vũ kỹ nhất định phải đạt tới cảnh giới Hậu Thiên mới có thể, tỷ?"
Mộ Chỉ Ly gật đầu: "Ta đã đạt tới cảnh giới Hậu Thiên."
Tuy rằng Mộ Hàn Mặc đã sớm đoán được, nhưng nghe chính miệng Mộ Chỉ Ly thừa nhận hắn vẫn nhịn không được kinh ngạc hồi lâu, dường như mấy ngày nay Chỉ Ly có biến hóa quá lớn rồi. Mộ Tài chết, khi đối mặt với chất vấn của gia chủ vẫn không hề sợ hãi, đến bây giờ thì đi vào cảnh giới Hậu Thiên, còn đưa cho hắn nhiều đan dược như vậy, tất cả mặt ngoài của Mộ Chỉ Ly cùng trước kia đã xảy ra biến hóa thật lớn.
Mộ Chỉ Ly đi đến trước mặt Ngũ thúc nói: "Ngũ thúc, cháu muốn học tập vũ kỹ."
Ngũ thúc nhìn Mộ Chỉ Ly trầm mặc một lát nói: "Chỉ Ly, chắc cháu cũng biết chỉ có người đi vào cảnh giới Hậu Thiên mới có thể học tập vũ kỹ." Lúc trước quan hệ giữa Ngũ thúc và phụ thân Mộ Chỉ Ly khá tốt, cho nên đối với Mộ Chỉ Ly không hề có ác cảm.
"Hiện tại cháu đã đến cảnh giới Hậu Thiên."
Lời này vừa nói ra, các đệ tử khác đều ha ha cười lớn: "Ta không nghe lầm chứ? Phế vật này nói nàng đến cảnh giới Hậu Thiên rồi kìa."
"Ai chẳng biết là đan điền nàng có vấn đề, không hấp thu được Thiên Lực, làm sao có thể đạt đến Cảnh giới Hậu Thiên? "
"Nếu nàng đi vào Cảnh giới Hậu Thiên, ta đã sớm là cao thủ Tiên Thiên."
"Các ngươi nói bậy bạ gì đó? Chỉ Ly nói tỷ ấy đi vào cảnh giới Hậu Thiên chính là đi vào, không phải các ngươi cũng chỉ đến cảnh giới Hậu Thiên sao? Có tư cách gì cười Chỉ Ly?" Mộ Hàn Mặc nhịn không được mở miệng mắng.
Mọi người không nghĩ tới Mộ Hàn Mặc lại mắng bọn họ, Mộ Thiếu Tu đáp lại: "Giỏi lắm Mộ Hàn Mặc ngươi, vì đứa phế vật mà xuất đầu ra mặt, đầu óc bị hỏng à? Ta nói cho ngươi biết, hoặc là ngươi lập tức ngoan ngoãn không nói gì, bằng không về sau ngươi sẽ giống như phế vật kia, bị người người mắng chửi!"
"Ngươi nói cái gì vậy? Một tiếng phế vật, hai tiếng phế vật." Mộ Hàn Mặc xông lên đánh nhau với Mộ Thiếu Tu.
Mộ Thiếu Tu là Lục thiếu gia của dòng chính trong Mộ gia, so với Mộ Khải Siêu cũng chỉ lớn hơn mấy tháng mà thôi, nhưng mà hắn đi theo phía sau Mộ Khải Siêu. Mộ Chỉ Ly đắc tội Mộ Khải Siêu, đương nhiên hắn sẽ nghĩ biện pháp đối phó Mộ Chỉ Ly.
Mộ Khải Siêu đã chào hỏi qua cùng hắn, trong đại hội gia tộc, xuất hết toàn lực đối phó Mộ Chỉ Ly. Lúc này thấy Mộ Hàn Mặc lại tranh cãi với hắn, đương nhiên hắn sẽ không nhường nhịn.
Thực lực hai người vốn tương đương nhau, lúc này tác dụng của vũ kỹ liền hiển lộ ra.
Chỉ thấy hai tay Mộ Hàn Mặc dao động rất quỷ dị, giống như gợn sóng trong nước, có xu thế kéo dài không dứt. Còn Mộ Thiếu Tu lại hoàn toàn tương phản, hắn sử dụng Liệt Dương Chưởng, một quyền một chưởng trong đó chứa khí kình (khí thế mạnh mẽ) không thể địch nổi.
Một cương một nhu, mọi người chỉ nghe thấy từng trận tiếng gào thét. Đây là lần đầu tiên Mộ Chỉ Ly nhìn thấy người khác sử dụng vũ kỹ, uy lực thật không thể tưởng tượng nổi.
Trong lúc nhất thời, thực lực hai người tương xứng, nhưng Mộ Chỉ Ly ngạc nhiên phát hiện một chuyện. Từ trong quyền cước của bọn họ, nàng cảm thấy chính mình có hiểu biết sâu đậm với hai loại vũ kỹ này, dường như đã hoàn toàn hiểu hết chỗ yếu điểm cùng với tinh túy của hai loại vũ kỹ này.
Đây là một loại cảm thụ rất kỳ quái, giống như đã sớm vô sự tự thông, tuy rằng cho tới bây giờ mới thấy được vũ kỹ bí tịch, nhưng nàng lại cảm thấy chính mình đã hiểu.
Càng tiếp tục nhìn càng kinh ngạc thấy chính mình tự hiểu được vũ kỹ. Bất tri bất giác, tay trái Mộ Chỉ Ly làm như Mộ Hàn Mặc khơi dậy sóng gió quỷ dị, trong đó ẩn ẩn còn có thể nghe được từng trận tiếng nước chảy, mà nàng dường như đã chìm vào một loại ý cảnh. Tay phải còn lại nắm lại thành nắm đấm, từng đợt cương liệt hỏa diễm nổ vang từ giữa truyền ra.
Vậy mà nàng đã đồng thời biểu diễn ra hai loại vũ kỹ. Các đệ tử khác đều chú ý hai người đánh nhau nên không chú ý Mộ Chỉ Ly, nhưng Ngũ thúc lại phát hiện, trong mắt tràn đầy sắc thái kinh hãi. Đồng thời thi triển hai loại vũ kỹ, trong suy nghĩ của ông là chuyện căn bản không thể lại đang xảy ra, thật sự đã xảy ra.
Ông tin tưởng Mộ Chỉ Ly đã tiến vào cảnh giới Hậu Thiên. Ông nhớ rõ Mộ Chỉ Ly chưa bao giờ học qua hai môn vũ kỹ này, như vậy nàng làm thế nào có thể biểu diễn ra? Theo ánh mắt Mộ Chỉ Ly nhìn lại, không phải hai người Mộ Hàn Mặc và Mộ Thiếu Tu đang sử dụng vũ kỹ này sao?
Một ý tưởng không thể tin dâng lên trong đầu Ngũ thúc: chẳng lẽ con bé nhìn hai đứa kia thi triển liền tự mình học được sao?
Ngũ thúc cực lực nói với bản thân, đó là chuyện không có khả năng, nhưng mà trong đầu lại nhịn không được nghĩ, trừ bỏ nguyên nhân này ra ông không tìm thấy nguyên nhân nào khác...
Mộ Chỉ Ly đắm chìm trong loại cảm giác này, chỉ cảm thấy hết thảy đều trở nên không quan trọng, trong đầu nàng chỉ có hai loại cảnh vật: thủy và hỏa, hai loại cực hạn hoàn toàn tương phản lại bị nàng dung hợp làm một.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top