Chương 133: Công lược cha nuôi Huyết Tộc (16)

Edior: Nguyệt Hạ Tử Yên


Chỉ là ánh mắt của hắn đã nói cho mọi người biết, hắn, tức giận!

"Của anh?! Anh là ai?!"

"Cái kia... anh là Dã Cuồng?" Nhìn thấy Dã Cuồng cùng Lăng Kiêu Hàn giống như phải đánh nhau lớn một hồi, Lăng Vu Đề vội vàng xen vào.

Mặc dù Lăng Vu Đề trông giống Nhạc Ninh, nhưng khí chất của hai người không giống nhau, liền ngay cả giọng nói cũng khác nhau!

Giọng nói của Lăng Vu Đề tương đối mềm nhẹ, khi nói chuyện dường như mang theo ý cười.

Mà Nhạc Ninh thanh âm có chút khàn khàn, mang theo chút cảm giác lười nhác.

Vừa mới Dã Cuồng là quá vội vàng, nên không chú ý đến khí chất của Lăng Vu Đề.

Bây giờ Lăng Vu Đề vừa mở miệng, Dã Cuồng liền ngây ngẩn cả người.

"Cô không phải Nhạc Ninh?!"

Lăng Vu Đề gật đầu: "Ừm, tôi không phải!"

Lăng Kiêu Hàn ở một bên khẽ cười thành tiếng: "Cho nên, anh chính là người sói tên Dã Cuồng kia phải không?!"

Liền là một cái người sói như vậy, chiếm được trái tim mà hắn ba trăm năm trả giá đều không thể có được?

Giờ khắc này, Lăng Kiêu Hàn thật sự cảm thấy có chút buồn cười!

"Đúng, tôi là Dã Cuồng! Nhạc Ninh đâu?!"

Lúc này ở đây đã có rất nhiều huyết tộc vây xem, mà Nhạc Ninh đang đi tới đây vừa vặn liền nghe được giọng nói của Dã Cuồng.

Nhạc Ninh ngây ra một chút, vội vàng chen vào giữa nhóm huyết tộc.

"Dã Cuồng, anh làm sao lại ở đây?!"

Nhạc Ninh mặc một chiếc váy cưới voan màu đỏ, một mặt ngoài ý muốn nhìn Dã Cuồng khóe miệng đang chảy máu.

Nhìn thấy Dã Cuồng bị thương, Nhạc Ninh cũng không quan tâm ở đây có người của Nhạc gia, người của Mộ gia, hay đám huyết tộc quý tộc hay không!

Cô ấy vén vạt váy đi tới trước mặt Dã Cuồng, giơ tay sờ vào khóe miệng cậu: "A Cuồng, sao anh lại bị thương?"

Nhạc Ninh vốn cao khoảng một mét bảy, đi giày cao gót mười centimet. Đứng cạnh Dã Cuồng cao hai mét, có một loại cảm giác mỹ nhân phối với quái vật!

Quả nhiên, không hổ là nam nữ chính! Trời sinh một đôi! Trời sinh một đôi!

Huyết tộc Nhạc gia vốn muốn ngăn cản hành vi của Nhạc Ninh, nhưng Lăng Kiêu Hàn ở một bên trong lúc vô tình đã ngăn trở, nghe Nhạc Ninh lo lắng vết thương của Dã Cuồng, Lăng Kiêu Hàn nói: "Là tôi đánh cậu ta."

Nhạc Ninh quay đầu lại nhìn Lăng Kiêu Hàn, cố ấy còn chưa kịp nói chuyện, Dã Cuồng liền trực tiếp kéo cô ấy vào trong ngực: "Sao em dám đính hôn sau lưng anh! Em quên em là nữ nhân của anh sao?!"

Ách......

Lăng Vu Đề chớp chớp mắt, nữ nhân, của cậu? !

A ~ Trong cốt truyện hình như đã đề cập qua, Dã Cuồng và Nhạc Ninh đã đánh nhau vào đêm tiệc sinh nhật của Nhạc Ninh, tức là sau khi Nhạc Ninh đuổi theo Dã Cuồng ra ngoài, hai người đánh một trận, sau đó đánh đánh liền biến thành lăn ga giường... ...

Che mặt... Đối với nam nữ chính nhanh như tia chớp liền kia gì kia gì, Lăng Vu Đề tỏ vẻ, cô thật ngượng ngùng...

Dã Cuồng vừa nói xong, tất cả huyết tộc đều chấn kinh rồi!

Ý của người sói kia, là ý mà bọn họ đoán sao?

Phải không? ! Phải không? !

Mộ Phong liền đứng bên cạnh Lăng Kiêu Hàn, Lăng Vu Đề vừa nghiêng đầu liền có thể thấy anh.

Lúc này Mộ Phong sắc mặt cực kì bình tĩnh, biểu cảm cũng rất bình tĩnh, chỉ là trên mặt anh lúc này đã không có ý cười.

Lăng Vu Đề nghĩ, trong cốt truyện, lúc Dã Cuồng xuất hiện, thời điểm Nhạc Ninh đứng về phía Dã Cuồng, tâm tình của Lăng Kiêu Hàn hẳn là so với Mộ Phong càng kém đi!

"A Cuồng, em..." Bên kia, Nhạc Ninh có chút khó xử nhìn Dã Cuồng, cô ấy biết mình không nên, không nên ở trong tình huống như vậy còn tỏ ra do dự!

Dã Cuồng cúi đầu nhìn Nhạc Ninh, ánh mắt cực kỳ bá đạo: "Dù thế nào đi nữa! Người của anh, tuyệt đối không được ở cùng người khác, trừ phi anh chết!"

Sau khi Dã Cuồng nói xong, trưởng bối Nhạc gia tới dự tiệc đính hôn còn chưa lên tiếng, phu nhân Mộ gia gia chủ, cũng chính là mẹ của Mộ Phong lên tiếng.

"Đã Nhạc gia gia chủ có nơi thuộc về, như vậy Mộ gia chúng tôi, tự nhiên là không dám ép buộc! Tiệc đính hôn hôm nay, các vị coi như là xem một vở kịch đi!"

Mẹ Mộ Phong ánh mắt lạnh lùng nhìn Nhạc Ninh, vốn đang rất hài lòng Nhạc Ninh, bây giờ lại tràn đầy chán ghét.

Đối với bà mà nói, hành vi của Nhạc Ninh chính là đang sỉ nhục Mộ gia!

Nếu Nhạc Ninh và người sói này thật sự ở cùng nhau, tại sao lại phải tổ chức họp báo để làm sáng tỏ! ?

Lại tại sao, muốn tìm con trai của bà, nói muốn cùng hắn đính hôn! ?

Con trai nhà mình đối với Nhạc Ninh có cảm tình sâu bao nhiêu, bà làm một người mẹ, bà biết rất rõ!

Nhưng Nhạc Ninh, vậy mà vì một người sói, chà đạp trái tim con trai bà như thế!

Đây là điều mà Mộ phu nhân không thể nhẫn nhịn, cũng tuyệt đối sẽ không nhịn!

Nhạc Ninh thấy vậy, mở miệng muốn giải thích, nhưng Dã Cuồng đã trực tiếp mở miệng: "Vậy liền tốt! Mộ gia các người thức thời như vậy, vốn là muốn san bằng Mộ gia thành đất bằng, vậy bỏ qua cho các người là được!"

Dã Cuồng lời nói cuồng vọng, quả thực muốn đem Mộ phu nhân và Mộ gia chủ tức hộc máu, san thành đất bằng?! Một trong bốn tứ đại gia tộc huyết tộc, lại có thể dễ dàng bị một người sói san bằng sao!?

Mộ Phong vốn đang đè nén phẫn nộ đột nhiên liền nổi giận, hai mắt đỏ ngầu, mạch máu dưới hốc mắt đỏ đen nối tiếp với xương gò má giống như rễ cây.

Răng nanh dài ra khoảng năm centimet. Anh trừng mắt nhìn Dã Cuồng, sau đó gầm nhẹ một tiếng, lao thẳng về phía Dã Cuồng.

Người sói thiên về sức mạnh, trong khi huyết tộc thiên về tốc độ.

Mộ Phong giống như một cái bóng, chờ khi nhìn lại, anh đã ở bên người Dã Cuồng.

Nhạc Ninh lo lắng cho Dã Cuồng, nên trực tiếp chắn ở trước mặt Dã Cuồng.

Mộ Phong đang ở trạng thái nổi giận, cũng không thèm để ý tới Nhạc Ninh. Nhìn thấy Nhạc Ninh ngăn cản mình, Mộ Phong trực tiếp nắm lấy cánh tay của Nhạc Ninh, nâng cô ấy lên, sau đó ném sang một bên...

Thân thủ của Nhạc Ninh cũng không bình thường. Dù bị Mộ Phong ném đi nhưng cô ấy cũng không chật vật đụng vào trên cột đá của phòng tiệc.

Cô ấy đá chân vào cột đá, sau đó lộn ngược, vững vàng tiếp đất.

Nếu không phải không đúng lúc, Lăng Vu Đề thật sự rất muốn vỗ tay kêu lên: Tuyệt vời!

Không có Nhạc Ninh cản đường, những huyết tộc đó đều thức thời lui về phía sau, để lại một khoảng trống rất rộng cho Mộ Phong và Dã Cuồng!

Ngay cả Lăng Kiêu Hàn cũng ôm lấy Lăng Vu Đề lui về phía sau, Lăng Vu Đề ngẩng đầu nhìn Lăng Kiêu Hàn: "Kiêu Hàn, chúng ta, không phải nên đi giúp anh Mộ Phong sao?"

Đương nhiên là giúp Mộ Phong! Cô cùng Dã Cuồng kia cũng không quen!

Lăng Kiêu Hàn sắc mặt thoải mái, hắn mỉm cười lắc đầu với Lăng Vu Đề: "Mộ Phong không yếu như vậy. Dã Cuồng này, tuy rằng cũng rất mạnh, nhưng là quá nóng vội!"

Lăng Vu Đề gật đầu, sau đó tiếp tục 'xem diễn'.

Trước khi Nhạc Ninh kịp ngăn cản, Mộ Phong và Dã Cuồng đã bắt đầu đánh nhau.

Mộ Phong giống như tàn ảnh, luôn chuyển quanh Dã Cuồng, thỉnh thoảng sẽ lưu lại trên người Dã Cuồng một vết thương.

Lúc đầu, Dã Cuồng sẽ bị trúng chiêu, nhưng sau đó Dã Cuồng gầm lên một tiếng, hai tay dùng tốc độ cực nhanh tóm lấy phần eo Mộ Phong.

Dã Cuồng tóm lấy Mộ Phong, ném anh xuống đất...

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top