Chương 5: TG1《 Nam thần lãnh khốc: Độc sủng cô vợ nhỏ 》(5)
Thẩm Ngư bò đến bên cạnh Mộ Cung Mặc, kinh hoảng đẩy đẩy anh, "Cậu không sao chứ? Này."
Khoé miệng Mộ Cung Mặc tràn ra máu loãng, che lại ngực thống khổ thở dốc, cuộn tròn thân thể muốn giảm bớt đau đớn trên người.
Đôi mắt người kia quét qua trên người Mộ Cung Mặc và Thẩm Ngư, cuối cùng ngừng ở trên người Thẩm Ngư, mày nhăn lại, đi nhanh đến bên cạnh cô, nhấc chân đá.
Thẩm Ngư còn không có phản ứng lại, đã được người ôm vào trong ngực, chỉ nghe được người chắn trước mặt mình kêu lên một tiếng, ngực nóng lên, máu tươi tẩm ướt cả vạt áo của cô.
Khuôn mặt người đàn ông cứng lại, không thể tin tưởng nhìn đứa bé trai ôm cô bé vào trong ngực, rõ ràng vừa bị gã đánh, không đứng lên nổi, còn che chở cô bé này.
Nghĩ đến đại ca nói không thể đánh chết, người đàn ông bực bội móc ra một điếu thuốc, đi ra khỏi phòng.
Đồng dạng mộng bức còn có Thẩm Ngư, cô không nghĩ tới cậu bé này sẽ chắn một đá này giúp cô, rõ ràng chỉ có 3 sao rưỡi không phải sao? Bạn bè mà thôi.
Cậu bé vô lực ngã xuống mặt đất hôn mê bất tỉnh.
Thẩm Ngư nhìn cậu, trên mặt không có một tia biểu tình, từ trong thương thành mua một cái khăn tay, nghiêm túc lau khô máu trong lòng bàn tay.
Thẩm Ngư có thể xuyên qua rất nhiều thế giới khác nhau, nếu nói cô nỗ lực hơn bất cứ ai, không bằng nói cô bạc tình.
Thật ra cô không có một chút cảm tình nào với đối tượng nhiệm vụ, bao gồm Mộ Cung Mặc.
Từ lúc gặp mặt, Thẩm Ngư đã lên kế hoạch sẵn, thế giới đầu tiên là vườn trường, điều này rất có lợi với cô.
Việc giúp đỡ cậu bé ra ngoài, việc cậu bị bắt lại, toàn bộ đều trong kế hoạch của cô.
Hơn nữa cô đã chuẩn bị tốt chịu một đá, cậu bé không có khả năng một mình đi ra ngoài, nhất định sẽ có người hỗ trợ, người kia tự nhiên sẽ là người bị bắt cùng, cô có thể nghĩ ra, người kia đương nhiên cũng có thể.
Nhưng cô không nghĩ tới cậu sẽ giúp cô đỡ......
Sau khi lau khô máu trên tay, Thẩm Ngư hỏi hệ thống: "Mộ Cung Mặc có nguy hiểm đến mạng sống không?"
【 Sẽ không, nam chủ sẽ không chết cho đến khi kết thúc cốt truyện. 】
"Đã biết."
Thẩm Ngư nhìn thời gian, còn hơn mười phút, người đàn ông xưng là lão đại sẽ đi vào đây.
Thẩm Ngư ngồi bên cạnh cậu bé, từ trong thương thành mua một lọ nước sinh mệnh, nâng cậu bé lên cho cậu uống.
【 Ký chủ...... Không thể sinh ra cảm tình với nam chủ. 】
Thẩm Ngư biết nó có lòng tốt nhắc nhở, cười trả lời: "Tôi biết, nhưng người ta đã giúp tôi, mua một lọ nước sinh mệnh làm sao vậy."
Nước sinh mệnh là vật phẩm đắt nhất trong thương thành.
Nó có thể làm lục phủ ngũ tạng khôi phục hoàn hảo, làm thống khổ biến mất.
Trong lúc Mộ Cung Mặc hôn mê, chỉ cảm thấy đau đớn trên ngực biến mất không còn.
Còn có một cỗ mát lạnh chảy qua mỗi chỗ trên thân, cực kỳ thoải mái.
Ánh trăng bị mây đen che khuất, kho hàng chìm trong bóng tối, nỗi sợ hãi bao phủ cả kho hàng.
Tiếng động cơ từ nơi không xa truyền đến, Thẩm Ngư thu nước sinh mệnh vào trong không gian, nhìn về phía cửa sắt.
Tới.
Không bao lâu, bên ngoài cửa sắt vang lên âm thanh, ngay sau đó cửa sắt bị người mở ra, một hàng người áo đen đi tới, vây quanh Thẩm Ngư và Mộ Cung Mặc.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top