Chương 87 : Tặng quà


Trong giai điệu nhẹ nhàng dễ chịu, Klein và Hazel nhẹ nhàng khiêu vũ, hai người một vóc người thẳng tắp, một thon thả cao gầy, ngoại trừ tuổi tác chênh lệch có vẻ hơi lớn, thì dù là động tác nhịp điệu, hay là khí chất bề ngoài, đều cực kỳ tôn lên lẫn nhau, cực có thẩm mỹ, gần như có thể làm mẫu dạy học.

Klein chủ động đánh vỡ không khí im lặng, trong lúc xoay nhẹ, giống như tùy ý nói:

"Đoạn thời gian gần đây tôi luôn gặp ác mộng, may là có nữ thần phù hộ, sau khi ở giáo đường cầu nguyện mấy lần, uống mấy chén nước thánh, nửa đêm không còn bị tỉnh giấc nữa."

Hazel im lặng đưa mắt nhìn lên, sau hai giây mới nói:

"Ác mộng như thế nào?"

Thế mà thật sự cảm thấy hứng thú với đề tài này. . . Will Auceptin nói một chút cũng không sai. . . Klein mỉm cười trả lời:

"Trong một tòa giáo đường bỏ hoang đổ nát, sau đó bị các loại quái vật truy đuổi.

"Nhưng chuyện trong mộng, tiểu thư cũng biết rõ, luôn không thể nhớ kỹ được chi tiết, tôi khó mà miêu tả được những quái vật kia rốt cuộc trông như thế nào."

Hazel không nói gì, nhưng trong đôi mắt sáng màu nâu đậm viết đầy không đồng ý.

Nói cách khác, cô cho rằng chuyện trong mộng, cũng không phải lúc nào cũng không thể nhớ kỹ.

Klein ôm cô nghiêng một bước, cười cười nói:

"Thực ra, trước kia tôi cũng từng có những giấc mơ rất rõ ràng.

"Khi ấy, tôi còn ở Nam đại lục, tôi mơ thấy một lăng tẩm dựng ngược, nó được tạo thành từ những tảng đá lớn đen kịt, kéo dài xuống lòng đất, và có những xác sống mọc đầy lông vũ màu trắng đi ra, muốn kéo tôi vào.

"Tôi liên tục mơ những giấc mơ tương tự trong vài ngày, nói ra hơi mất mặt, lúc ấy tôi rất sợ hãi, cuống quít đi đến thành phố gần đó, tìm đến câu lạc bộ Thầy Bói, nhờ họ giúp tôi giải đọc giấc mơ, kết luận mà tôi nhận được là tôi có khả năng mạo phạm một bộ lạc tín ngưỡng Tử Thần trong một lần mua đặc sản nào đó.

"Rất kỳ lạ là, khi tôi đến bộ lạc kia để xin lỗi, dâng lễ vật, cũng tham dự một lễ hội của bọn họ, sau đó chưa từng mơ thấy giấc mơ kia nữa."

Nội dung trên đều là hắn bịa ra từ góc độ của một Thầy Bói, mục đích là gây sự hứng thú tới Hazel, xem cô có vô tình tiết lộ chút gì hay không, đồng thời, đây cũng là một lời khuyên kín, sẽ không khiến người ta nghi ngờ, ý ẩn chứa là, nếu Hazel bị giấc mơ quấy rối, tốt nhất nên tìm đến thành viên câu lạc bộ Thầy Bói hoặc mục sư của giáo đường giải mộng, đừng mù quáng tin tưởng nội dung trong mộng, tự mình thử một cách vô tội vạ.

—— Khi Will Auceptin nói Hazel hơi có vấn đề, khi trò chuyện với cô có thể lấy các chủ đề liên quan đến giấc mơ, Klein đã nghi ngờ điểm mâu thuẫn mà đối phương thể hiện, có thể chính là do bắt nguồn từ những liên tục, nếu không rất khó giải thích vì sao cô có rõ ràng có thực lực ít nhất là danh sách 8, nhưng lại thiếu hiểu biết nghiêm trọng về thế giới thần bí, mù quáng cao ngạo, hơn nữa, cô là tiểu thư xã hội thượng lưu được tiếp giáo dục tại nhà, chắc là rất khó tiếp xúc với người phi phàm hoang dã, mục đích không rõ, dù sao cha cô là một nghị viên Hạ viện chắc chắn sẽ được bảo vệ, bên cạnh cũng không thiếu người phi phàm.

Vì vậy Klein cho rằng Hazel rất có thể đã tiếp xúc với vật phẩm gì đó, hoặc là bởi vì vấn đề tính cách, bị người hùng mạnh nào đó nhìn trúng, thông qua phương thức giấc mơ, từng bước một dẫn dắt thành người phi phàm, lại không cung cấp kiến thức cần thiết, đồng thời, còn dụ cô đi xuống cống để đào bới tìm kiếm gì đó.

Mà hai yếu tố khiến hắn khá chắc chắn với lối suy đoán này, một là lời nói của Will Auceptin, hai là danh sách 5 đường tắt "Kẻ trộm" tên là "Kẻ cắp giấc mơ", nó không và cũng không chỉ có một một loại năng lực phi phàm là đánh cắp ý định hành động!

Hazel yên lặng nghe xong câu chuyện của Dwayne Dantes, miệng vô thức mở ra, lại đóng lại lần nữa, qua gần mười giây mới nói:

"Vì sao lúc ấy không đến giáo đường nữ thần?"

Quả nhiên có phản ứng với chủ đề giấc mơ, nhưng vẫn cẩn thận, không tiết lộ cái gì. . . Klein cười khổ một tiếng nói:

"Khu vực gần đó còn không có giáo đường nữ thần, thuộc về khu vực tín ngưỡng Thần Hơi Nước và Máy Móc."

Hazel không tiếp tục đề tài này, đưa lực chú ý trở lại điệu nhảy của bản thân, giống như đã đắm chìm trong âm nhạc.

Klein cũng yên lặng lại, cùng cô gái này này rong chơi trong giai điệu tuyệt vời.

Một điệu nhảy kết thúc, hắn đưa Hazel về vị trí ban đầu, sau đó vì khát nước mà đi đến chỗ bàn dài, chuẩn bị lấy một ly trà đá ngọt.

Lúc này, hắn thấy Giám mục Alectra đang ở đó thưởng thức rượu vang đỏ.

—— Khác với Giáo hội Bão Táp, giáo hội Chiến Thần, các nhân viên thần chức của Nữ Thần Đêm Tối, đều không thể say rượu, nhất định phải từ chối rượu chưng cất, có thể uống lượng nhỏ Champagne, bia và rượu vang đỏ và trắng.

"Thế nào? Đây chắc là lần đầu tiên ông tổ chức một vũ hội long trọng như vậy?" Giám mục Alectra cười nâng ly lên.

Klein mỉm cười đáp lại:

"Rất phiền phức, cũng rất, ừm, thú vị, vấn đề lớn nhất là, nhảy quá nhiều điệu nhảy cùng một lúc, luôn khiến người ta mỏi mệt, luôn ra mồ hôi, muốn uống nước."

Giám mục Alectra cười ha ha nói:

"Đến Backlund, đừng giảm bớt việc rèn luyện cơ thể, có lúc, các sự kiện xã giao mệt mỏi hơn so với ông tưởng tượng nhiều."

Nói đến đây, ông hiện ra biểu cảm chêu chọc nói:

"Phu nhân Oralley khên ông rất nhiều, cho rằng bên trong ông đủ để phù hợp với bề ngoài của ông."

. . . Cám ơn sự công nhận của cô. . . Klein nhất thời không tìm được từ ngữ đáp lại, chỉ có thể lấy cách nói trả lời:

"Bên trong một người không phải một điệu nhảy là có thể nhìn ra được."

Không đợi Giám mục Alectra lộ ra nụ cười mà đàn ông đều hiểu, hắn chuyển sang nói:

"Giám mục, gần đây tôi có nhúng tay vào một cuộc làm ăn, có lẽ sẽ đắc tội một vị nào đó có quyền thế, tôi có hơi lo lắng."

Hắn đang nối về chuyện của Công ty Kaom và Nam tước Sindras.

Giám mục Alectra nếm một ngụm rượu vang nói:

"Không cần lo lắng, Backlund là nơi tuân thủ pháp luật, hơn nữa, nữ thần sẽ phù hộ ông."

"Như vậy tôi sẽ an tâm, ca ngợi nữ thần!" Klein nghiêm túc vẽ mặt trăng đỏ tươi ở lồng ngực.

Đợi đến khi Giám mục Alectra đi ra sân nhảy, ánh mắt hắn dần trùng xuống, im lặng thở dài.

Hắn không phải đang e ngại và căm hận cái gì, mà là cảm thấy có chút áy náy, ít nhất đến hiện tại, Giáo hội Đêm Tối đối với hắn đều rất tốt, mặc dù có lý do về tiền bạc, nhưng cũng thực sự đã giúp đỡ rất nhiều, thậm chí sẵn lòng cung cấp sự bảo vệ nhất định, nhưng mà, hắn lại đang lên kế hoạch làm sao để đối phó với người trông coi nội bộ, làm sao giấu được lõi phong ấn phía sau cửa Chianese để ăn cắp vật phẩm.

Ài, nếu như kế hoạch này nhất định phải mất rất nhiều thời gian mới có thể hoàn thành, thì thật sự phải đi trị liệu tâm lý định kỳ, nếu không vấn đề về tinh thần sẽ còn xảy ra. . . Klein xem xét cảm xúc bản thân, lắc đầu thoáng không nhìn thấy.

. . .

Quận Cherwood, trong một ngôi nhà.

Xio đặt bánh nướng Finnebot lớn và trà đá ngọt vịnh Dipsy lên trên bàn ăn, nói với Fors:

"Xio, không nên ăn loại thức ăn này thường xuyên, không tốt cho sức khỏe."

"Sao nói như vậy?" Fors cầm một miếng bánh nhân trái cây và dăm bông, cắn một cái nói.

"Nhìn thấy trên tạp chí, là một thợ săn tiền thưởng, bảo trì dáng người là điều không thể thiếu." Xio do dự một chút, nhưng vẫn lấy một miếng bánh nhân đưa lên miệng.

Fors cười khẩy một tiếng nói:

"Cậu là người phi phàm có khuynh chiến đấu, không phải thợ săn tiền thưởng bình thường, không cần quá cố gắng giữ dáng.

"Có lẽ, cậu vì thế nên mới bỏ lỡ cơ hội tăng chiều cao cuối cùng, à đúng, tớ nghe nói đường tắt 'Chiến sĩ' có thể khiến người ta cao lên hiệu quả, cậu nhìn những người man rợ Feysak là biết."

Xio giật mình, độ nhiên thở dài nói:

"Nhưng tớ sinh ra đã là một nửa 'Trọng tài', không thể trở thành 'Chiến sĩ'."

Rất rõ ràng, cô có nghiêm túc cân nhắc qua.

Fors thấy kí ức của bạn mình quay lại, vội vàng giả vờ như không nói gì, tập chung thưởng thức bữa tối muộn.

Đợi đến khi ăn uống no đủ, dọn dẹp xong xuôi, cô kéo Xio vào phòng ngủ của mình, hắng giọng nói:

"Cậu gần đây đã giúp tớ rất nhiều, tớ quyết định tặng cậu một món quà."

"Lại có chuyện phiền phức gì cần tớ đi làm?" Xio cảnh giác sờ lên mái tóc ngắn màu vàng của mình.

". . . " Fors chớp mắt, bỗng nhiên hơi xem xét lại trạng thái bản thân lúc bình thường.

Cô cười khan hai tiếng nói:

"Đây là của trước đó, trước đó."

Không đợi Xio trả lời, cô trong ánh mắt nghi ngờ của đối phương, lấy ra một hộp sắt hình vuông, ban đầu dùng để đựng thuốc lá.

"Tớ không hút thuốc." Xio trực tiếp lắc đầu nói.

Fors " Ừ" một tiếng, mở hộp sắt ra, bên trong hiện ra viên lăng trụ sáu mặt màu lam nhạt nửa trong suốt.

Ánh mắt Xio lập tức ngừng lại, nhìn tia sáng xẹt qua như sét đánh trong viên tinh thể, hỏi ngược lại tho trực giác:

"Kẻ thẩm vấn?"

"Đúng, trong một buổi tụ hội người phi phàm tớ gặp được một người tham gia bán nó với giá rất rẻ, sợ bỏ lỡ cơ hội, nhanh chóng mua nó." Fors nói thật không có một chút giả dối, "Cậucũng biết, thời gian gần đây tớ mới nhận được phần thường vì đã giúp thầy một việc, cũng không thiếu phần tiền này."

Xio biết rõ bân thân gần đây thường xuyên ra ngoài, tuyên bố là đang làm việc cho thầy, nhưng vẫn không thể tin được cô có thể nhẹ nhàng mua một phần đặc tính phi phàm "Kẻ thẩm vấn" làm quà cho mình như vậy, cái này thật sự đã vượt qua quá nhiều cấp độ trong trạng thái sinh hoạt ban đầu của họ!

Cô vẫn còn đánh bạc, sau khi trở thành "Nhà Chiêm Tinh", bắt đầu thắng lớn? Hoặc là, cuối cùng cũng nhắm mục tiêu vào kho vàng của ngân hàng, dựa vào năng lực "Mở cửa" lấy trộm tiền mặt bên trong? Xio nháy mắt hiện lên rất nhiều suy đoán, nhưng lại không tìm được chứng cứ tương ứng.

Hai ba giây sau, cô quyết định, đó chính là tìm hai ngày ngẫu nhiên mỗi tuần giả vờ ra ngoài, ngầm quan sát Fors rốt cuộc đang làm cái gì.

Nếu như không phải tin tưởng nhân phẩm và ranh giới cuối cùng của bạn thân, cô thậm chí sẽ nghi ngờ đối phương trở thành tình nhân của một người phi phàm mạnh mẽ hoặc người có tiền nào đó.

"Nó, nó quá quý giá." Xio xua tay, ý đồ từ chối món quà.

Fors sớm đã nghĩ kỹ lời giải thích, mở miệng cười nói:

"Dù sao về sau tớ sẽ còn có rất nhiều chuyện làm phiền cậu, coi như thù lao trả trước đi."

"Chúng ta là bạn tốt, không cần nói về thù lao." Xio do dự một giây, lắc đầu nói.

Chỉ chờ cậu nói câu này! Fors lập tức cười nói:

"Vậy coi như là cho quà sinh nhật tặng trước cho cậu, không cho phép từ chối!"

"Nhưng sinh nhật của tớ còn hơn nửa năm. . ." Xio một bên lầm bầm, một bên rốt cuộc đưa tay, nhận lấy phần đặc tính phi phàm "Kẻ thẩm vấn" kia.

. . .

Buổi sáng chủ nhật, Xio kiềm chế nội tâm hồi hộp và chờ mong, giống như thường lệ đi ra ngoài, chuẩn bị đến một nới cụ thể để lại ám hiệu tương ứng, hẹn gặp người đàn ông đeo mặt nạ của Khu 9 quân tình vào ban đêm trong ngõ nhỏ vắng vẻ nào đó.

Sau khi có đặc tính phi phàm "Kẻ thẩm vấn", đã tiêu hóa xong ma dược "Quan trị an" cô chỉ cần lấy được phối phương chính xác, đã có thể tấn thăng danh sách 7, điều tra chân tướng năm đó, thêm một bước khôi phục lại vinh quang gia tộc, cho nên, cô không kịp chờ đợi muốn nhận thêm một số nhiệm vụ từ quân đội, nhanh chóng góp đủ công huân.

Làm xong chuyện này, cô tính trước tiên đi một vòng mấy nơi ở khu Đông, xem có thông tin quan trọng nào hay không, sau đó về nhà theo dõi Fors, tìm hiểu rõ bạn thân gần đây đang làm cái gì, có hay không nguy hiểm.

Nhưng, cô vừa đi vào khu Đông, đã cảm thấy như có người để theo dõi bản thân. 

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top