Mãi mãi là bao xa

"Tình yêu là gì?

Là tâm hồn hòa hợp lẫn nhau, không cần ngôn từ, hô hấp cũng là một kiểu giao lưu.
Là một ngày gặp mặt vô số lần, nhưng vẫn nhìn không đủ, nhớ không đủ."

"Thế nào là yêu?

Yêu là bao dung, yêu là cảm thông, yêu là thấu hiểu, yêu là ủng hộ, yêu là nỗi vất vả anh có thể cảm thông, là sự bất đắc dĩ của anh mà em có thể đọc hiểu... Mặc cho sinh ly tử biệt, vẫn cùng người thề nguyện. Cùng nắm tay nhau, sống đến bạc đầu."

~Nhân nùng như mực, vị đạm như trà~

"Cuộc đời anh vốn một đường thẳng tắp, chỉ vì gặp gỡ em mà rẽ ngang"

(Cuộc đời anh là một đường thẳng chỉ vì gặp em mà rẽ ngang)

"Anh không nhớ em chút nào hết, ba trăm bốn lăm ngày qua anh không hề nhớ đến em"

"Em từng hỏi tôi: Vĩnh viễn có xa lắm không?
Kỳ thực, rất gần...gần trong gang tấc"

"Hồi ức cả đời anh chỉ cần có em là đủ"

"Anh từng thử quên em, anh tưởng thời gian có thể xóa nhòa tất cả. Ba trăm ngày giày vò đã khiến anh hiểu ra rằng: Điều gì anh cũng đều làm được, ngoại trừ...quên em."

"Em không yêu anh cũng không sao, đừng cho anh vào blacklist, thế giới đó thực sự rất cô đơn"

"Chỗ anh trời đang mưa, dường như anh thấy em đang khóc"

"Tình yêu đích thực nếu xuất phát từ nội tâm, hà tất phải đợi thề hẹn "sông cạn đá mòn", mỗi một lời nói, cử chỉ nhỏ nhặt đều đã có thể bộc lộ ra"

"Tình yêu chân chính không cần phải xứng đôi hoàn mỹ trong mắt người khác, chỉ cần tâm hồn đôi bên hòa hợp nhau, tín nhiệm nhau"

"Anh yêu em! Lần đầu tiên nhìn thấy em, anh đã có một loại cảm giác như điện giật. Khoảnh khắc bốn mắt chúng ta nhìn nhau, anh liền tin chắc em sẽ là người phụ nữ sẽ ở bên anh cả đời.
Tại sao? Tại sao lại muốn làm vậy?
Bởi vì, yêu em không có gì là sai cả! Theo đuổi em là tự do của anh! Ngoài em ra, không có ai có tư cách nói:"Không được!"

"Cảm ơn trời, cảm ơn đất, cảm ơn ánh mặt trời chiếu xuống nhân gian.
Cảm ơn gió, cảm ơn mưa, cảm ơn vận mệnh đã cho chúng ta gặp nhau."

"Học định luật Lenz thì biết thế giới có tính đàn hồi, học quy luật L'Hospital thì biết con người có hạn cực! Vì thế, tôi chỉ có thể tìm sự giải thoát cho mình trong vận động của Newton, tự do buông thả.."

"Anh biết slogan của Haagen-Dazs-If you love her, take her to Haagen-Dazs. Nếu bạn yêu cô ấy, hãy đưa cô ấy đến Haagen-Dazs!"

Bởi vì, yêu em không có gì sai cả! Theo đuổi em là tự do của anh! Ngoài em ra, không ai có tư cách nói: "Không được!"

"Khoảng khắc bốn mắt chúng ta nhìn nhau, anh liền tin chắc em là người phụ nữ sẽ ở bên anh cả đời"

"Anh chỉ muốn làm một người đàn ông bình thường, chăm sóc người phụ nữ của mình thật tốt"

"Em đáng giá để người đàng ông bên cạnh em cả đời thủy chung"

"Lăng Lăng, nhiều năm như vậy, anh yên lặng thích em, chờ đợi em, chuyện nên làm, không nên làm, anh đều làm cả. Anh chỉ đơn thuần hy vọng em hiểu rằng: Vì em, anh có thể từ bỏ bất cứ thứ gì, tiền tài, danh dự, thậm chí cả công việc mình yêu thích... anh đều có thể không cần, chỉ cần... em nguyện ý... đứng bên anh!"

"Hồi ức cả đời anh chỉ cần có em là đủ! Lăng Lăng, hãy lấy anh nhé!"

"Khuyết điểm lớn nhất của tôi chính là làm việc quá cố chấp, một khi tôi đã muốn làm chuyện gì, tôi không có cách nào thuyết phục bản thân từ bỏ..."

"Tôi sẽ không đổi, bất kể cô ấy có thích tôi hay không, tôi chỉ thích một mình cô ấy."

"Bởi vì anh không nỡ để em rời khỏi tầm mắt anh..."

"Quả thực giải Nobel từng là mục tiêu phấn đấu của anh, nhưng anh may mắn hơn Dương Chấn Ninh, ông ấy đến tám mươi tuổi mới gặp được tình yêu đích thực, anh hai mươi sáu tuổi đã phát hiện ra em còn hấp dẫn hơn giải Nobel..."

"Cùng lắm về sau trước khi ngủ anh đều sẽ tắt đèn, trước khi về nhà anh sẽ gọi điện hỏi: Vợ anh đã về nhà chưa... Em hãy tin anh, ông ấy làm được thì anh cũng làm được!"

"Thích em nhiều chỗ lắm, thích nhất là... ở trước mặt em, anh nhận ra bản thân là một người bình thường"

"Đời này kiếp này, anh chỉ muốn cưới 1 mình em"

"Đồ đạc trong nhà anh, em thấy cái gì không vừa mắt đều có thể đổi... ngoại trừ anh!"

"Làm người nhất định phải kiên trì theo đuổi cái mình muốn, cả thế giới phủ định bạn cũng không sao, nhưng bạn không thể phủ định chính mình

"Anh không muốn thề hẹn tình yêu sông cạn đá mòn, vĩnh viễn sánh cùng trời đất, nhưng anh có thể hứa với cô, sẽ dốc hết sức mình chăm sóc cô, làm thật tốt từng việc, cho dù là chuyện nhỏ cũng vẫn là đại sự đối với anh..."

_Dương Lam Hàng_
"Hàng:

Lúc anh mở lá thư này, em nhất định vẫn ở bên anh, chưa bao giờ rời đi.

Nhưng em vẫn muốn nói với anh, em rất yêu anh, rất yêu! Rất yêu!

Đối với anh, em không cầu mong điều gì xa xôi, chỉ hy vọng anh có thể cho em thêm chút thời gian, để em yêu anh thật nhiều!

Để em mỗi sáng dậy sớm hơn anh ba mươi phút, chuẩn bị tốt bữa sáng chờ anh xuống giường;

Để em mỗi ngày nằm trong lòng anh đi vào giấc ngủ, nửa đêm tỉnh dậy, lặng yên ngắm nhìn khuôn mặt anh, tìm kiếm từng biến hóa rất nhỏ trên đó...

Để em giặt quần áo cho anh, là quần áo, lưu lại hương vị của em trên đồ anh mặc;

Để em được bên anh khi làm việc, giúp anh chuẩn bị tài liệu, sửa sang số liệu thí nghiệm;

Để em mãi được cùng anh già đi theo năm tháng...

Lăng Lăng của anh."

"Diện mạo Dương Lam Hàng thực xin lỗi người xem, nhân cách thực xin lỗi tổ quốc, phẩm hạnh thực xin lỗi nhân dân!"


"Định lý thứ nhất của trò ngoan: Không hiểu không quan trọng, mấu chốt là phải giả vờ hiểu!"

"Em là cây hoa loa kèn hoang dã mãi mãi chỉ vì chính mình mà nở hoa... Rời khỏi đất mẹ là cái giá phải trả khi yêu anh!"

"Chúng ta vẫn còn trẻ, trong lúc thất bại đừng mà quên đi ước mơ và nhiệt huyết ban đầu"

"Nếu nhất định phải đưa ra thời hạn cho mối tình này, em hy vọng nó sẽ là một vạn năm."

"Tình yêu thật ra là cái gì? Vì cớ gì dù biết rõ không có khả năng cho kết quả vẫn không thể buông tay?"

"Bởi vì, yêu thương một người, khi ngọt ngào thực sự rất ngọt, lúc khổ đau... thì cũng vẫn ngọt..."

"Đúng vậy, rất thích! Thích đến nỗi bị anh ấy làm tổn thương đến mức sẹo chằng chịt, nhưng vẫn trồng một chậu hoa nhài bên cửa sổ, chỉ sợ mình sẽ quên mùi hương của anh... Thích đến nỗi dù có khó khăn vất vả đều phải cố gắng bắt bản thân làm hoàn hảo mọi việc, chỉ hy vọng đến một ngày khi đứng trước mặt anh lần nữa, anh sẽ vì tôi mà rung động... trở về bên cạnh tôi... Thích đến mức mỗi ngày đều tự lừa mình hết lần này đến lần khác... chỉ cần anh sống thật tốt, tôi cũng rất vui vẻ..."

"Hóa ra gặp rồi không quên cũng là một loại bi ai."

"Đời này việc đúng đắn nhất tôi từng làm, chính là lấy anh ấy!"

"Cô không tin tình yêu có thể vĩnh hằng, nhưng cô tin người đang cùng cô ôm nhau này là vĩnh hằng.
Phần tình cảm cùng cô trưởng thành này, từ lâu đã không đơn giản chỉ là tình yêu.
Anh là bạn cô, thầy cô, người yêu cô, từ nay về sau sẽ là người thân của cô!
Đủ loại tình cảm ấy hòa quyện cùng nhau, dung nhập vào sinh mệnh của họ, càng khó phai nhạt..."

"Kết quả không quan trọng, quan trọng là không để cho bản thân phải tiếc nuối.

_Bạch Lăng Lăng_

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top