#2
Cô đơn là… khi nước mắt trực trào ra, chẳng một chiếc khăn chìa đến…
Cô đơn là… giữa bộn bề cuộc sống, ta không tìm được bến lặng…
Cô đơn là… khi có được vô vàn niềm vui, chợt nhận ra không có người chia sẻ…
Cô đơn là… khi những nỗi buồn được ” thốt ra”, chợt nhận thấy chẳng có một người ” lắng nghe”…
Cô đơn là… giữa hơi ấm của gia đình, ta không tìm được sự đồng cảm…
Cô đơn là… giữa muôn ngàn cặp mắt chăm chú dõi theo ta, ta không bắt gặp được một ánh mắt chân tình…
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top