Chương 23
"Tránh ra." Thiệu Quần trừng mắt nhìn, trầm giọng uy hiếp nói, "Đừng quấy nhiễu chúng tôi ăn cơm." "Sao lại nặng lời vậy Thiệu tổng, " người nọ tiếp tục trêu ghẹo, "Ngay cả tóc cũng tốt hơn so với trước kia! Chuyến này thật đáng giá ha!" "Ôn Tiểu Huy! Cậu không thể quản miệng mình cho tốt à?" Thiệu Quần rốt cục nhịn không được, đứng dậy trợn trắng mắt, "Lớn như vậy rồi còn tới giả mạo sinh viên?"
"Haha Thiệu tổng, này ngài không hiểu được đâu." Ôn Tiểu Huy nói xong liền khoe khoang rúc vào lồng ngực nam nhân mặt lạnh đứng cạnh, trực tiếp dựa vào ngực hắn sau đó ôn nhu nói, "Tôi là tới đón chồng tôi về nhà." Nhớ tới vừa rồi Thiệu Quần trước mặt nhiều người như vậy gọi cái tên thật quê mùa của hắn liền tức giận, không chút do dự phản bác, "Thiệu tổng mới là kẻ giả mạo sinh viên đi?"
"Đệt. . ." Thiệu Quần theo bản năng muốn phóng thích tin tức tố áp chế, nhưng nghĩ tới người ngồi bên cạnh liền đành bất đắt dĩ buông tha, hắn cũng không muốn làm loạn lúc này, ghé sát vào thấp giọng uy hiếp cái người có vẻ không để ý chút nào kia, "Tôi đối với anh ấy là thật, đừng mẹ nó tới kiếm chuyện với tôi." Dừng lại chút lại nói, "Cậu cũng quản vợ cậu cho tốt đi!" "Hẹn ngài dịp khác nha!" Ôn Tiểu Huy chính là không tin Thiệu Đại công tử này có thể thực lòng động lòng với ai, cố tình đứng trước mặt họ diễn tiết mục thâm tình, hướng người bên cạnh trêu chọc lắc lắc di động lại dựa vào làm nũng, "Chồng ơi anh cũng muốn ăn cái kia. . ."
Hai người nháo một hồi ầm ĩ mới rời đi, để lại một mảnh yên tĩnh đến xấu hổ, Thiệu Quần quả thực muốn đem cái lưỡi giảo hoạt của kẻ phá đám Ôn Tiểu Huy kia cắt ném cho chó, vừa mới vất vả mới tạo ra bầu không khí tốt một chút liền bị hắn nói mấy câu làm hỏng, không, có thể không chỉ là hiện tại, Sau này cũng xong luôn rồi. Vốn thỏ nhỏ hiện tại không muốn gặp mình, sau khi nhắc lại mấy chuyện quá khứ lại càng không vui, hiện tại hắn có thể cùng thỏ nhỏ nói vài câu đã đủ vui vẻ cả ngày, nào nghĩ đột nhiên lại gặp cái kẻ thích gây sự này? Luôn miệng nói vẫn luôn thích anh ấy, trên thực tế nhiều năm như vậy vì phát tiết dục vọng hắn vẫn không ngừng bao dưỡng người, luôn muốn tìm người thay thế giống với người thiếu niên duy nhất làm hắn say mê khi ấy, bất quá mỗi lần cũng chỉ là dáng người cùng diện mạo rất giống, nhưng vừa nói chuyện vừa tiếp xúc thì mẹ nó một chút cũng không giống. Không ai có thể cùng sánh bằng thỏ nhỏ.
"Thỏ nhỏ tôi. . ." Thiệu Quần nhìn người kia vẫn cắm đầu ăn liền nghĩ anh giận rồi, vừa định giải thích thì bên kia liền lên tiếng, "Người kia tôi biết" Lý Trình Tú gật đầu, "Là blogger trang điểm nổi tiếng trên weibo đúng không? Tôi nghe đồng nghiệp nói rất nhiều." "Đúng đúng đối, cũng không biết sao cậu ta tự dưng đến làm loạn nữa." Thiệu Quần thấy thỏ nhỏ không tiếp tục tra hỏi liền vội vàng nói tiếp, "Tôi thường xuyên đến chỗ cậu ta cắt tóc, cho nên mới quen biết. Vừa rồi cậu ta nói. . ." "Nhanh ăn đi, " Lý Trình Tú tựa hồ không muốn nhắc tới việc này nữa, chỉ chỉ vào bát mì, "Mì sắp nguội rồi". Thiệu Quần một chút cũng không dám tức giận, lúc sau cũng không biết bát mì kia là cái vị gì, chỉ máy móc nuốt vừa thoáng quan sát biểu cảm của thỏ nhỏ, một tia biến hóa dường như cũng không có, tựa như vừa rồi cái gì cũng chưa phát sinh. Xong rồi, hoàn toàn xong rồi, hắn nghĩ.
Lý Trình Tú cũng không biết Thiệu Quần suy nghĩ cái gì, từ sau khi vị blogger kia đi hắn liền như người mất hồn, ăn mì mà giống như nhai đá, nếu không phải mì mềm anh còn hoài nghi Thiệu Quần có thể nhai đến phát ra tiếng răng rắc. Không phải là lo lắng mình ghen đi? Nói thật anh mới vừa nghe được quả thật có chút ngạc nhiên, bất quá cái kinh ngạc là Thiệu Quần cùng Adi vậy àm quen biết nhau, còn là khách quen, thậm chí còn biết hắn vốn tên là Ôn Tiểu Huy, anh vốn nghĩ phải là cái tên gì đó tây hơn cơ. Mấy đồng nghiệp nữ bên cạnh mỗi ngày đều thảo luận mấy thứ đồ trang điểm, mưa dầm thấm lâu anh cũng liền đi tìm hiểu chút, hôm nay thấy tận mắt quả thực rất xinh đẹp.
Kỳ thật anh cũng không quá để ý Thiệu Quần trước kia chơi bời như thế nào, trung học khi bọn họ mới gặp nhau hắn cũng là như vậy, bên ngoài lời đồn đại về hắn đều là dạng không thể dây vào, nhưng ở trước mặt anh lại dường như thay đổi thành người khác. Anh vẫn cảm thấy nên tin tưởng những gì mắt thấy hơn là tai nghe, chỉ có chính mình tự trải qua mới có thể đi bình phẩm một người. Hơn nữa Thiệu Quần cùng anh không giống nhau, không nói anh hiện tại là omega còn tốt hơn chút, ngày trước khi chưa phân hoá lần hai cơ hồ không ai chú ý đến anh, nhưng mà một Alpha các mặt đều tuyệt đỉnh đến mức tận cùng, nghe thấy đều khiến kẻ khác đỏ mắt, thực tế gặp được khẳng định cũng rất khó không động tâm. Hiện tại dù sao cũng không quản nhiều như vậy, anh chỉ là tò mò Thiệu Quần có phải hay không bởi vì mì không hợp khẩu vị mới nghệt ra như vậy, lần sau vẫn là mời hắn đến chỗ tốt hơn đi.
Lý Trình Tú cũng muốn giảm bớt một chút không khí xấu hổ, ra khỏi căn tin liền thử thăm dò hỏi một chút người đang ngẩn người bên kia, "Bên kia cảnh sắc không tồi, hiện tại mới vừa vào thu, lá cây hẳn là còn chưa rụng nhiều." Thiệu Quần nghe được thỏ nhỏ chủ động cùng hắn đáp lời liền như bắt được cọng rơm cứu mạng, chỉ ước trực tiếp nhảy lên hò hét, vội vàng xán qua gật đầu xum xoe, "Đi đi đi! Ở đâu tôi cũng đi!"
"Chiều nào sau giờ học, hoặc là cơm nước xong, đều ra đây đi dạo." Lý Trình Tú dẵm lên con đường nhựa đã lâu không tới cảm thán nói, nói xong còn có chút đắc ý, "Vường trường hẳn là không có nơi nào tôi không biết." Thiệu Quần đoán không ra thỏ nhỏ hiện tại là tâm tình gì, đành phải thăm dò hỏi, "Vì cái gì thích nơi này như vậy?"
"Bình thường không có cơ hội đến đây chơi nhiều" Lý Trình Tú không nhịn được nhớ lại cuộc sống đại học của chính mình, "Cuối tuần đều là ở nhà hoặc là đi làm thêm, không có nhiều thời gian rảnh." "Mỗi ngày đều như vậy không chán sao? Hơn nữa nếu ở tại kí túc xá, không phải có càng nhiều cơ hội tới đây sao?" "Nơi này cách nhà cũng không phải quá xa, tôi không ở kí túc, có thể giảm bớt tiền phòng." Nói một lúc chính mình có chút ngượng ngùng , "Người nhiều như vậy ngủ cùng nhau, cái gì cũng đều phải tranh giành mới có, tôi tranh không lại bọn họ, vẫn là ngủ ở nhà mình thoải mái."
Thiệu Quần nghe đến lập tức cứng người, từ miệng thỏ nhỏ nghe được từ "Nhà" này liền không nhìn được lòng chua xót hối hận, năm đó hèn nhát bỏ lại một mình anh, nhà thỏ nhỏ vốn không giàu có, mẹ đi ra ngoài làm công sau đó gặp tai nạn qua đời, anh cũng bởi vậy mà chuyển trường chuyển nhà, thậm chí chậm một năm mới thi vào đại học. Khi đó một thân một mình anh thỏ nhỏ đã làm thế nào vượt qua được? Nếu hắn không cẩn thận điều tra có thể cả đời sẽ không biết việc này, thỏ nhỏ chắc chắn sẽ đem chuyện này chôn sâu ở trong lòng, một người thiện lương như vậy không nên gặp phải nhiều trắc trở như vậy."Thỏ nhỏ. . . Sau chuyện đó anh lại chuyển nhà, đúng không?"
"Chuyển trường xong so với lúc trước còn xa nhà hơn, hơn nữa căn phòng hồi trước cũng bán đi rồi, liền chuyển sang một chỗ gần hơn chút, sau đó có việc làm lại chuyển nhà." Lý Trình Tú bất đắc dĩ lắc đầu, "Kỳ thật cũng tiết kiệm được chút tiền, một người không cần ở nơi quá lớn." "Về sau sẽ không ." Thiệu Quần bắt gặp người kia khẽ run liền vội vàng cởi áo khoác phủ thêm lên, nghĩ thầm, hắn chắc chắn sẽ khiến cho thỏ nhỏ chuyển nhà một lần nữa, chuyển tới nhà của hai người bọn họ.
"Cái kia thư viện, so với lúc chúng ta còn học không khác là mấy." "Lớn hơn rất nhiều, bày trí cũng không tệ, thời trung học trong thư viện, có rất nhiều đôi đều là mượn chỗ để hẹn hò." Lý Trình Tú nhớ tới chính mình lúc ấy không cẩn thận gặp phải một cặp đôi còn có chút đỏ mặt, "Rất xấu hổ , cho nên tôi mỗi lần đều là mượn sách mang ra ngoài xem." "Bên cạnh thư viện cũng đều là mấy cặp hẹn hò. ." Thiệu Quần cũng đi theo nhỏ giọng than thở, bọn họ năm đó thời điểm mới vừa biết nhau tuy rằng chưa có hẹn hò chính thức, nhưng mỗi ngày đều cũng đi ăn cơm cũng coi như hẹn hò đi?
"Thiệu Quần, bên kia có bán đồ ăn vặt, bên cạnh cũng có quán ăn, có muốn ăn chút gì không?" Thiệu Quần nháy mắt dừng lại cước bộ, hắn trước kia như thế nào không phát hiện thỏ nhỏ có thể ăn nhiều như vậy, cười khẽ trêu anh, "Vừa rồi ăn không no?" "Không phải, tôi sợ cậu, ăn không quen. . ." Thiệu Quần còn tưởng rằng thỏ nhỏ đang lấy cớ, liền tiếp tục, "Sao có thể a, tôi mê nhất ăn mì thịt bò." Lý Trình Tú không tin, "Thật sự? Tôi cứ nghĩ, cậu vừa rồi không vui, là bởi vì cái này. . ." "Tôi không có không vui. . ." Thiệu Quần mới phản ứng lại thỏ nhỏ đang ám chỉ cái gì, vội vội vàng vàng giải thích, "Vừa rồi tôi tưởng anh tức giận rồi, nên mới không dám nói gì."
Lý Trình Tú nhìn bộ dạng người kia bất an như vậy cảm thấy bất đắc dĩ, do dự liền giải thích, "Thiệu Quần, tuần trước tôi đi bệnh viện mua thuốc ức chế, thầy thuốc nói cho tôi biết, hồi trước công ty làm kiểm tra sức khoẻ cho người mới, đã lưu lại tư liệu gen." Cũng không để ý người kia kích động tiếp tục nói, "Tôi lúc ấy đã nghĩ, công ty như thế nào hào phóng như vậy, phúc lợi đều hấp dẫn như vậy, trách không được hàng năm nhiều người đến ứng tuyển như vậy." Lý Trình Tú thở sâu, "Bất quá tôi càng kinh ngạc chính là, tôi giống như, cũng có một Alpha xứng đôi."
"Thỏ nhỏ. . ." Thiệu Quần không dám xác nhận có phải điều chính mình mong chờ đã đến hay không, "Thiệu Quần, vô luận là khen tôi cũng được, chê tôi cũng không sao, cậu đều chưa từng lừa gạt tôi." Lý Trình Tú mỉm cười an ủi người đang bất an, đỏ mặt nhỏ giọng nói, "Cho nên, tôi tin tưởng cậu, Alpha tiên sinh."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top