Chương 18

"Thiệu Quần ~ cậu, cậu không thể ~ ưm ~ đừng hôn, đừng" Lý Trình Tú hoảng sợ đẩy Thiệu Quần đang áp trên thân mình ra, cơ thể khó khống chế bị người phát tán tin tức tố hấp dẫn, thân thể không tự giác liền hướng hắn bên kia cọ tới, vài lần đều thiếu chút nữa tước vũ khí đầu hàng, đành phải gắng sức bóp mạnh vào đùi buộc chính mình bảo trì thanh tỉnh. Đây là lần đầu tiên anh ở trước mặt người khác phát tình, trước đây đều là tự mình mang theo thuốc ức chế, cố tình hôm nay lại gặp phải Thiệu Quần, miễn bàn có bao nhiêu xấu hổ. Anh chưa bao giờ biết chính mình còn có thể phát ra âm thanh dâm đãng như vậy, mới vừa nói phải cùng hắn bảo trì quan hệ bình thường, nháy mắt liền chủ động đi cọ cọ vào người hắn, này lúc sau nên như thế nào giải thích?

Thiệu Quần ôm thân thể mình tâm tâm niệm niệm này quả thực vui muốn điên rồi, thỏ nhỏ mới vừa rời giường còn chưa có thay áo ngủ, thoải mái là có thể thò tay vào trong vuốt ve, người kia như thể được nhúng qua sữa vậy, thân thể non mềm bóng loáng, hoàn toàn không giống cơ thể người trưởng thành gần ba mươi tuổi, ngược lại càng giống như trẻ nhỏ làm cho kẻ khác yêu mến không thôi."Thỏ nhỏ ~ thỏ nhỏ" Thiệu Quần vừa gợi tình gọi tên người kia vừa thò tay cởi cúc áo anh, một tay vội vàng cởi bỏ thắt lưng phóng thích dục vọng, thỏ nhỏ mới vừa kêu một tiếng hắn liền cứng không chịu được, sau một lúc đã trướng đến phát đau. Mẹ nó, may là thỏ nhỏ là người của hắn, bảo bối đáng yêu như vậy ai mà nỡ để ra ngoài?

Lý Trình Tú cơ hồ bị Thiệu Quần hôn đến tức giận không nổi, anh lần trước hôn môi vẫn là giai đoạn ở trường học khi mới vừa cùng người xác định quan hệ, vốn sẽ không thuần thục, mỗi lần đều là bị hắn dẫn dắt, kỹ xảo phương pháp gì đó đã sớm ném đến sau đầu, lần này hôn môi lại không giống như trong quá khứ nhẹ nhàng cùng thăm dò, mà tràn ngập xâm chiếm cùng thô bạo, quả thực giống như muốn cắn nuốt anh vào trong bụng. Anh cũng không biết chính mình vì cái gì thích tin tức tố của Thiệu Quần như vậy, liều mạng áp chế dục vọng cơ hồ muốn phá tan lý trí, đau đơn thể xác đã hoàn toàn không thể kéo nổi ý thức trở về, thậm chí còn nổi lên chút khoái cảm kì dị. Vài lần đều đã muốn buông bỏ phản kháng, nhưng cảm giác được động tác từ bàn tay mát lạnh sờ soạn trên thân thể vẫn là hoàn hồn một chút, dùng sức cắn mạnh vào môi người phía trên, "Đừng. . . Thật sự xin cậu, đừng. . . Thiệu Quần, cơ thể, cơ thể của tôi. . . Không giống người khác, tuỳ tiện làm loạn, sẽ xảy ra chuyện. . ."

Thiệu Quần thiếu chút nữa liền đem chuyện chính mình kỳ thật chính là bạn đời xứng đôi 100% của thỏ nhỏ nói toạc ra, nhưng hắn không muốn làm cho người ta cảm thấy chính mình là bởi vì cái này mới đến tiếp cận anh, lại không đành lòng nhìn thỏ nhỏ lo lắng sợ hãi, vừa định trấn an người kia liền chạm đến một trận ướt át chua sót, nháy mắt liền luống cuống hoảng hốt, "Đừng khóc đừng khóc, ngoan nào, tôi không làm, không làm loạn nữa được không? Tôi bây giờ sẽ đi lấy thuốc ức chế cho anh, nhịn một lát được không." Thiệu Quần nhịn không được khó chịu cũng không muốn nhìn thấy thỏ nhỏ ủy khuất, vừa thấy người khóc liền hối hận không thôi, vội vàng nhảy khỏi giường giúp người xử lý tốt, may mắn thỏ nhỏ ngơ ngác một lát sau khi uống thuốc liền ngủ rồi. Dưới thân hắn sớm đã trướng đau không chịu nổi, tuy rằng vừa rồi nhìn thấy thỏ nhỏ có thể xoa dịu một chút, tóm lại vẫn là không có mấy tác dụng, lặng lẽ chụp lại mấy tấm ảnh người kia ngủ say liền nhanh chóng cầm vào WC giải quyết.

[Bí bo bí bo công an đây giơ tay lên kẻ biến thái =))]

Lý Trình Tú thời điểm tỉnh lại đã là giữa trưa, vừa định đứng dậy liền cả người một trận đau nhức, một chút cũng không nhúc nhích được, thuận thế lại nằm xuống nghỉ chút. Anh nhớ rõ hôm nay giống như đã rời giường qua một lần, như thế nào hiện tại lại lặp lại cảnh này? Đúng, vừa rồi Thiệu Quần mang theo một đống lớn đồ vật này nọ đến cho anh, sau đó còn cùng chính mình nói chuyện một lúc, lúc sau ~ Lý Trình Tú đột nhiên ngồi bật dậy, thử sờ sờ tuyến thể sau gáy, xong rồi ~ anh thế mà lại ở trước mặt Thiệu Quần phát tình? Hơn nữa hai người còn kém chút nữa đã ~ một hồi nhớ tới mấy động tác thân mật kia Lý Trình Tú liền xấu hổ đến không chịu được, chuẩn bị đi rửa mặt thanh tỉnh chút.

Xuống giường lại nhìn thấy Thiệu Quần đang nằm co quắp ngủ trên sô pha lập tức liền hồng thấu mặt, áo sơmi chỉ cài một nửa mơ hồ lộ ra khuân ngực cường tráng, hai má còn chưa rút đi ửng hồng cùng với tin tức tố còn lưu lại trong không khí đều cho thấy rõ ràng người kia mới vừa kết thúc chiến không lâu. Lý Trình Tú nhớ rõ vừa rồi Thiệu Quần chiếu cố chính mình đến cuối cùng, rõ ràng chính hắn cũng bị kích thích phát tình, thế nhưng còn có thể chịu đựng giữ lý trí không làm gì mình ~

Lý Trình Tú cũng không biết chính mình hiện tại đối với Thiệu Quần là cái tâm tình gì, sau chuyện này quan hệ của hai người tuyệt đối sẽ không thể giống như trước đây nói cái gì chính là cái đó, đối với tin tức tố của đối phương theo bản năng lại muốn ỷ lại. Sợ người kia nằm sô pha cảm lạnh lại đi tìm cái chăn mỏng đắp cho hắn, còn đem gối đầu của mình đến lót dưới đầu hắn, tuy rằng cái sô pha nhỏ này đối với một người gần một thước chín như hắn có chút miễn cưỡng, nhưng tốt xấu gì như vậy cũng có thể tận lực thoải mái hơn một ít.

Bất quá thật sự làm cho Lý Trình Tú kinh ngạc chính là, anh đối với tin tức tố của Thiệu Quần một chút phản ứng bất thường đều không có, thầy thuốc từng nói cho anh, thể chất đặc thù này của anh đối với phần lớn tin tức tố của alpha khác nhất định sẽ có chút điểm không thích ứng, mức độ thì lớn hay nhỏ đều có, cho dù là tin tức tố của Lê đại ca cũng thi thoảng sẽ làm anh cảm thấy có chút không khoẻ, nhưng của Thiệu Quần không chỉ không khiến cho anh chán ghét, ngược lại lại là loại cảm giác dụ dỗ khiến anh trầm mê. Có phải hay không Thiệu Quần chính là nửa kia cùng anh hoàn mỹ xứng đôi? Nghĩ nghĩ lại nháy mắt phủ nhận, trên đời nào sẽ có chuyện tình trùng hợp như vậy.

Liên tục hai lần phát tình cũng không được giải quyết đến nơi đến chốn, cho dù là thân thể Thiệu Quần cũng có chút ăn không tiêu, lần nhiều lắm coi như là tạm thời nghỉ ngơi chút, hai ngày này hắn đều ngủ không yên. Đột nhiên bên cạnh như chen thêm thứ gì đó, cũng không biết có phải hay không là hắn nhận nhầm, giống như pha lẫn một chút tin tức tố của thỏ nhỏ, theo bản năng liền hướng bên kia nhích lại gần, phiền não vẫn luôn quanh quẩn ngay lập tức như được trấn an xuống, dần dần cũng chìm vào mộng đẹp.

"Thỏ nhỏ" Lý Trình Tú nghe thấy Thiệu Quần nói mơ màng liền vội vàng chạy đến bên cạnh người kia, Thiệu Quần đã ngủ rất lâu, anh có chút sợ hãi bởi vì chuyện vừa rồi khiến người sinh bệnh, may mắn không có dấu hiệu phát sốt, nhưng chính là hai má vẫn hồng đỏ không có dấu hiện lui đi, còn liên tục lẩm bẩm cái gì đó, anh cũng không biết có nên hay không cho người ta ướng chút thuốc, lại thật sự không biết rõ về thân thể alpha, cũng chỉ đành ở bên cạnh trông coi. "Thỏ nhỏ, là anh phải không? " Thiệu Quần mơ thấy ngày đó hai người đi công viên trò chơi hẹn hò, không nghĩ tới vừa mở mắt chính là vẻ mặt quan tâm lo lắng của thỏ nhỏ, trong lúc nhất thời không rõ này đến tột cùng là mộng cảnh hay là sự thật, liền lung tung giơ tay bắt vài cái, đụng tới được khuân mặt mềm mại nhỏ nhắn của thỏ nhỏ mới yên tâm lại, thỏa mãn giãn giãn mi tâm, "Tôi còn tưởng nằm mơ chứ."

Lý Trình Tú thấy người kia tỉnh táo lại mới hoàn toàn yên tâm thở phảo, vội vàng hỏi hắn thân thể thế nào, "Có chỗ nào không thoải mái không? Có hay không đau ở đâu? Bụng đói không? Cậu cũng một ngày không ăn uống gì rồi không có sao chứ?" Thiệu Quần gặp thỏ nhỏ vì hắn lo lắng thành như vậy miễn bàn có bao nhiêu vui vẻ , "Anh đột nhiên hỏi tôi nhiều như vậy, tôi nên trả lời từ chỗ nào? " "Thực xin lỗi" "Có cái gì mà xin lỗi, tôi còn muốn cám ơn anh chiếu cố tôi." Thiệu Quần nhìn nhìn cái chăn đắp trên người mình, hiểu được hắn trong lúc ngủ mơ cảm giác được thoải mái là từ cái gì mà đến, "Thỏ nhỏ, còn may là có mấy thứ này của anh, tôi khó khăn lắm hôm nay mới ngủ được một giấc trọn vẹn."

"Tôi đói bụng rồi thỏ nhỏ, có thể làm cơm cho tôi ăn không?" Lý Trình Tú do dự nhìn xuống phòng bếp, "Hiện tại, trong nhà không có nguyên liệu gì, bằng không tôi đi ra chợ gần đây, giúp cậu mua chút điểm tâm đi." Kỳ thật Thiệu Quần cũng không phải sốt ruột chuyện ăn uống, chính là đơn thuần hoài niệm hương vị cơm do thỏ nhỏ nấu, nghĩ lại tưởng tượng đến liền hướng người kia đề nghị, "Ăn không quen mấy thứ đó. Thỏ nhỏ, tôi cùng anh đi mua thức ăn đi, quay về cùng nhau làm cơm, vừa lúc cho anh xem tôi nhiều năm như vậy trù nghệ có hay không tiến bộ." Lý Trình Tú nghe vậy rất kinh ngạc, "Cậu biết nấu cơm? " năm đó cái vị thiếu gia ngay cả cắm điện cũng không biết kia cũng sẽ có ngày xuống bếp? "Học một chút rồi" Thiệu Quần ý vị thâm trường nhìn người liếc mắt một cái, "Nhưng mà như thế nào cũng làm không ra mùi vị giống anh." "Thiệu tổng, nếu không vẫn là mình tôi đi đi, cậu nghỉ ngơi một chút." Lý Trình Tú nhìn người kia còn mang theo một chút sắc mặt ửng hồng thì rất ngượng ngùng, dù sao chuyện hôm nay cũng là do anh. "Như thế nào nha thỏ nhỏ, tỉnh táo lại liền lại quay về gọi Thiệu tổng ?" Thiệu Quần buồn cười bĩu môi, "Đến công ty gọi sau, cứ kêu tên đi, vẫn là quen gọi anh là thỏ nhỏ. Hơn nữa thân thể tôi không có nát như vậy, tinh lực vẫn còn dồi dào lắm." Hắn cố ý đem vài từ cuối cùng tăng thêm chút âm điệu, không thể vừa lòng hơn nhìn biểu tình thẹn thùng của người kia, còn kém chút nữa là đem chữ hạnh phúc viết lên mặt, "Đi thôi, còn phải nhờ anh dẫn đường." Thiệu Quần là lần đầu đến chợ, trong nhà luôn có người làm chuẩn bị hết, nếu có thời gian rảnh cùng là đi siêu thị mua sắm, lần này cùng thỏ nhỏ mới là mở mang kiến thức, cùng anh tựa như vợ chồng cùng nhau mua sắm.

Cho dù ở nơi không được sạch sẽ gọn gàng này cũng cực kì vui vẻ.

"Ai yo bên cạnh cậu đều là mấy chàng đẹp trai nha, vị tiên sinh lúc trước quả thực đều làm cho chúng ta mấy lão bà này mê chết rồi, lần này lại là chàng trai tuấn mỹ dễ nhìn như vậy, thật đúng là rất có phúc phần nha." Lý Trình Tú vừa đi đến quầy hàng thường mua đã bị dì bán hàng trêu ghẹo, "Bạn trai à?" Lý Trình Tú vội vàng xấu hổ nhỏ giọng giải thích, "Dì Mã, vị này, là của cấp trên của cháu." "Vị lúc trước chẳng phải cũng vậy à? " "Cháu thay đổi công việc, cậu ấy thật sự chính là sếp" Dì bán hàng lúc này mới phản ứng lại hai người này có vẻ chính là quan hệ bình thường, bèn không nói thêm nữa, phụ họa vài câu liền cho qua, "Như vậy à, là ta lắm miệng, còn phiền toái ngài chiếu cố Tiểu Lý nhiều một chút nha." Thiệu Quần thật sự không để ý cái này, không cần người ta nói hắn cũng sẽ chiếu cố thỏ nhỏ, không thể để cho người khác đoạt đi, nhưng người ta theo bản năng phản ứng như vậy là chuyện gì xảy ra? Đem chính mình nhận nhầm thành ai rồi? "Anh thường xuyên cùng người khác tới mua đồ ăn?" Thiệu Quần tiếp lấy gói to gói nhỏ chất đầy đất bắt đầu chất vấn, "Bạn vè đến nhà ăn cơm, có thời gian sẽ cùng nhau đi." ". . . Bạn bè gì? " Lý Trình Tú biết hắn lại hiểu lầm, thật sự lười giải thích thêm một lần, dừng một lát liền hờ hững nói, "Bạn bè bình thường." "Là cái người kia phải không...~"

"Cậu tên ngốc này như thế nào lại tới nữa?" Tần Ngôn nhìn thấy người kia liền cầm không chắc đồ vật trên tay, hắn là muốn đến đưa cho Lý Trình Tú thuốc ức chế bỏ quên ở nhà hắn, như thế nào lại gặp phải cái tên bệnh thần kinh này?

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top