₷₷₷ Chương 487 ₷₷₷
Edit: Xichtu
Bạch Tửu tự nhiên cũng rõ ràng chỉ dựa vào chuyện này là không thể hoàn toàn làm thôn trưởng đứng ở phe cô, cô nhỏ giọng nói:
- Từ lúc ta đưa tế nữ đến cho Long vương, đến giờ cũng đã ba tháng, khg có vụ đắm tàu nào sao?
Thôn trưởng trầm ngâm trong chốc lát, cẩn thận nghĩ đến, trước kia cơ hồ quá mấy ngày liền phát sinh sóng biển đánh sập một nhà dân. Nhưng thực sự giống pháp sư trc kia nói, chỉ cần đưa cô gái xinh đẹp nhất đến cho long vương, Long vương sẽ khg còn tức giận nữa.
Bạch Tửu lại nhỏ giọng nói
- Nếu ta đã dự đoán đúng, thôn trưởng còn đợi gì nữa?
Rắc rối của Long Vương đã khg còn nữa, sao còn phải quan tâm đến sự tình khác?
Thôn trưởng nghĩ nghĩ, xác thật là đạo lý này, ông hướng tới Bạch Tửu thở dài:
- Pháp sư đại nhân, về sau ta nhất định sẽ cho ngài một lời giải thích, còn về đạo trưởng
Ông ta nhìn về phía Phất Bạch, trưởng thôn sắc mặt cũng lạnh xuống:
- Mời ngài đi theo chúng ta về từ đường, tâm sự một chút.
Phất Bạch không nói gì.
Trên thực tế, hiện tại tất cả dân làng đều nhìn hắn với ánh mắt bất thiện. Họ chỉ sợ nếu hắn có bất kỳ hành động nguy hiểm nào, những nông cụ thôn dân đang cầm trong tay liền sẽ xông lên tấu hắn.
Phất Bạch đi phía trước vài bước, nghĩ Bạch Tửu cách đó không xa, hắn hơi hơi dừng lại, hơi hơi quay mặt, hờ hững nhìn nàng.
Bạch Tửu cắn môi nhẹ nhàng nghiêng đầu, cô rũ mặt, lấy tay áo che miệng, giống như là bởi vì bị khinh nhục cũng không muốn nhìn hắn.
Thôn trưởng hừ một tiếng:
- Đạo trưởng, thỉnh đi.
Phía sau, các thôn dân tránh ra một cái con đường.
Phất Bạch thu hồi ánh mắt, đi thẳng khg ngoảnh lại.
Bạch Tửu nhìn một đám người rời đi, người đều thả lỏng, cảm thán diễn kịch thật mệt. Cô liền chậm rì rì đi trở về thần từ. Sau sự tình ngày hôm nay, mặc dù trưởng thôn khg thể khg hủy bỏ kế hoạch mượn châu, nhưng ít nhất cũng chậm lại được mấy ngày.
Cô vừa mới đi vào thần từ, đã bị nam hài tóc trắng ôm lấy chân.
Bạch Tửu đã thuần thục khom lưng đem nhóc ôm lên, cô cười nói:
- Ngày mai ta chiên cá cho ngươi ăn có được hay không?
- Được.
Tiểu hồ ly ngoan ngoãn đáp, hắn dựa đầu vào cô vai, nhìn bóng đêm ngoài cửa, trong lòng lại đang nghĩ đến bóng dáng đạo sĩ áo xanh đã sớm biến mất.
Ngày hôm sau vào giữa trưa, Bạch Tửu một tay chống cằm, nhìn tiểu hồ ly đang ngồi đối diện vụng về dùng đũa chọc đĩa cá. Gần đây cô đều dạy nhóc cầm đũa. Bất quá cô cũng đang cân nhắc việc đưa nó rời khổi thôn Vô na.
Tiểu hồ ly dùng chiếc đũa chọc cá, thật không dễ dàng ăn xong một đĩa cá chiên, rồi bưng bát đặt ở bên cạnh lên, chính là bát chè ngọt Bạch Tửu cố ý làm cho nó.
Thỉnh thoảng, Bạch Tửu ở trong phòng bếp nấu cơm, vừa quay đầu lại liền phát hiện nó đang ôm một hũ mật ong, sắp bị cho hết vào bụng nó. Cô lúc này mới phát hiện tiểu hồ ly tựa hồ thực thích ăn ngọt, vì thế hôm nay cô liền dùng mộc nhĩ trắng, hạt sen cùng gạo nếp nấu chè cho nhóc, coi như điểm tâm ngọt.
Cô nhìn chằm chằm tiểu hồ ly cầm chén ở đó ngoan ngoãn ăn, tai thú trên đầu nó hơi rung rung, trong lòng cảm thấy tan chảy, không nhịn được với tay về phía đầu nhóc. Đột nhiên giọng nói của người đàn ông vang lên ở lối vào:
- Tai của hồ yêu không nên tùy tiện chạm vào
Bạch Tửu tay ngừng ở không trung, cô nghiêng đầu nhìn lại, liền thấy một thân ảnh cao lớn đứng ngược sáng.
- Nó yêu lực thấp kém, một khi chạm vào
Đạo sĩ Thanh Y thấp giọng đi tới, tiểu hồ ly đang bưng bát ngơ ngác nhìn hắn, sau khi ngón tay xương xẩu của hắn chạm nhẹ vào tai tiểu hồ ly thì có tiếng đùng Làn khói bay qua, tiểu hồ ly biến trở lại hình dáng ban đầu. Thanh y đạo trưởng mặt vô biểu tình nói:
- Hắn sẽ biến trở về nguyên hình.
Đồng thời, tay hắn bình tĩnh đỡ đc chiếc bát chè sắp rơi xuống, chè trong bát hơi sánh ra một chút chạm đầu ngón tay hắn. Đặt chiếc bát trên bàn, hắn nâng tay, đầu ngón tay chạm môi, lưỡi liếm qua, nếm được một mùi vị tuyệt với.
(ง ̀ώ)ง(ง ̀ώ)ง(ง ̀ώ)ง
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top