TG7: Hoán Đổi Thiên Kim (4)
Edt: Mítt
Trong học viện Phong Hằng có nhà ăn riêng, nhưng mà những học sinh trong trường học vẫn có thói quen đến những nhà ăn ở ngoài trường học ăn cơm, mà tọa lạc tại xung quanh trường học quý tộc này tất cả đều là những nhà ăn cực kì xa hoa.
Thời điểm nghĩ trưa, ngòai cổng trường đặc biệt nhiều người, ngẫu nhiên cũng sẽ có những người giống như Lăng Kình lái xe thể thao rêu rao khắp nơi huýt sáo chở mỹ nữ từ cổng trường gào thét đi qua.
Tô Vãn ra tới tương đối trễ, ngày thường lúc này cổng trường cũng đã không còn người nào, nhưng hôm nay ở cổng lại vây quanh không ít người, rất nhiều người tựa hồ đang xem náo nhiệt.
Đối với loại chuyện bát quái này, cho dù là nguyên chủ hay là Tô Vãn, đều không quá để tâm, đang lúc Tô Vãn muốn vòng qua mà đi, thân ảnh Tưởng Du bỗng nhiên đi như bay từ phía sau Tô Vãn vọt qua.
Mà sau đó thân ảnh cao lớn của La Ngữ cũng theo sát phía sau, lúc đi ngang qua bên người Tô Vãn, La Ngữ nhịn không được trừng mắt nhìn Tô Vãn một cái.
Tô Vãn:……
Ta đây trêu chọc gì ngươi nha?
Âm thầm bĩu môi, Tô Vãn vẫn là nhịn không được ngẩng đầu ngóng nhìn phương hướng Tưởng Du rời đi một cái, cũng chính là cái liếc mắt này, lập tức làm Tô Vãn giật mình tại chỗ.
Sau 12h trưa ánh mặt trời đặc biệt sáng lạn, lúc này ở cổng trường Phong Hằng có hai thân ảnh cao lớn sóng vai mà đứng, đây là hai thanh niên thoạt nhìn chỉ mới hai mươi tuổi, hai người đều mặc áo sơmi cùng quần jean rẻ tiền, trên chân giày chơi bóng cũng dính đầy bụi đất, hóa trang như vậy, thoạt nhìn giống như là "nhà quê" mới lên thành phố, mang theo một thân phong trần mệt mỏi, nhưng cố tình hai thanh niên này đều lớn lên đặc biệt tuấn lãng, vóc dáng cao lớn.
Một thanh niên vẫn luôn lạnh mặt, ánh mắt vững vàng, cho dù ăn mặc quần áo giá rẻ như vậy, cũng không chút nào che dấu được khí chất trên người hắn.
Mà một thanh niên khác có khuôn mặt đáng yêu lại trẻ con, trên mặt hắn một đôi con ngươi trong trẻo thấy đáy vẫn luôn tò mò chớp chớp, biểu tình manh manh đát kia, quả thực nháy mắt hạ gục một tảng lớn fangirl.
Hai người không biết đến đây từ lúc nào, nhưng thực hiển nhiên, bọn họ đã bị người ta vây xem thật lâu, hơn nữa…… hình như còn không hề phát giác?
Vây quanh bọn họ đại đa số đều là nữ sinh Phong Hằng, tuy rằng hai soái ca này ăn mặc hơi quê mùa một chút, phong trần một chút, nhưng điều này cũng không hề ảnh hưởng đến sự đam mê cái đẹp của bọn họ, càng có nhiều ánh mắt như tia X quang “Duyệt” nam vô số, nhạy bén quan sát đến dáng người chất lượng bên trong chiếc áo sơmi đơn bạc của hai người họ.....
Cơ bụng tám múi, đường cong quyến rủ gì đó.
Ai nha, gợi cảm mê người không muốn không muốn!
“Tiêu Khải! Tiêu Vân Nghị!”
Vội vã đuổi tới cửa, Tưởng Du đột nhiên kích động hét to một tiếng, sau đó cô liền cong thân mình, từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, vẻ mặt sáng lạn tươi cười nhìn hai người bị vây quanh kia.
Tưởng Du.
Anh em Tiêu gia đang ở ngoài cổng lập tức theo phương hướng âm thanh truyền đến nhìn qua, trên mặt hai người đều không hẹn mà cùng lộ ra thần sắc cực kì kinh hỉ, thậm chí Tiêu Khải có chút gấp không chờ nổi đi nhanh về hướng Tưởng Du.
Tiêu Vân Nghị ở phía sau ngây ra một lúc, cũng theo sát đại ca của mình bước nhanh đi theo.
Tưởng Du đứng ở tại chỗ nhìn thanh mai trúc mã nhiều năm không gặp của mình, cô quen biết bọn họ đã được mười năm, tình cảm ba người tự nhiên sâu sắc không cần nhiều lời, nhưng mà Tưởng Du xác thật là lần đầu tiên nhìn thấy Tiêu Khải luôn luôn trầm ổn trên mặt sẽ lộ ra thần sắc không đợi nổi như vậy.
Tiêu đại ca thật là……
Tưởng Du có chút bất đắc dĩ cười cười, mắt thấy thân ảnh thon dài của Tiêu Khải đã gần ngay trước mắt, cô há miệng thở dốc đang muốn mở miệng, nam nhân đối diện đi đến lại không chút dừng lại lướt qua cô đi thẳng đến phía sau.
Tưởng Du giật mình tại chỗ, mà Tiêu Vân Nghị theo sát bước chân đại ca mình cũng ngơ ngác.....
Đại ca hắn, không có việc gì chứ?
Tuy rằng trong khoảng thời gian này anh ấy vẫn luôn quái quái, nhưng anh ấy sẽ không phải là đến Tưởng Du cũng không nhớ chứ?
Đang lúc Tiêu Vân Nghị do dự mình nên hay không nên đem đại ca kêu trở về, hắn liền nghe được quần chúng vây xem chung quanh tất cả đều phát ra tiếng kêu sợ hãi với âm lượng cực cao....
Lúc này Tiêu Khải đã ngừng ở trước mặt Tô Vãn, chưa cho cô bất kì cơ hội mở miệng nào, hắn đã bá đạo cúi người xuống hôn lên môi Tô Vãn.
Hai tay hắn cực kì có lực, tựa hồ muốn đem Tô Vãn khảm vào thân thể mình.
Lúc này Tô Vãn bị người ôm ở trong ngực, trời đất quay cuồng, đôi môi đã bị hôn đến không thở nổi.
Người chung quanh càng ngày càng nhiều, thậm chí còn có người bắt đầu lấy di động ra quay video, Tiêu Vân Nghị đã hoàn toàn choáng váng, mở to cặp mắt to không thể tưởng tượng nhìn hai người trước mắt không coi ai ra gì ôm hôn nhau, lúc này trong lòng hắn chỉ có một ý niệm.....
Không xong không xong, đại ca thật sự điên rồi?
Anh ấy làm sao ôm người ta liền hôn?
Làm như vậy, có thể bị cảnh sát bắt đi hay không?
Ở thời điểm Tiêu Vân Nghị vẻ mặt lo lắng, những người chung quanh nhận ra Tô Vãn càng làm ồn rầm rộ lên.
Thanh niên bần cùng cưỡng hôn bạch phú mỹ hoa hậu giảng đường gì đó, đây là muốn nghịch tập sao?
Tô tướng quân:……
Ngươi mới bần cùng, cả nhà các ngươi đều bần cùng ~
“Ưm ưm.”
Lúc này Tô Vãn đã bị hôn đến mặt đỏ bừng, cả người đều không thở nổi, nhìn thấy cô có chút giãy giụa, người trước mặt cuối cùng cũng lưu luyến buông lỏng cô ra.
“Tô Vãn!”
Ở nháy mắt Tiêu Khải buông Tô Vãn ra, Tưởng Du lập tức vọt tới trước người Tô Vãn, giơ tay liền bắt được tay Tô Vãn.
“Tiểu Vãn, hắn là bạn của tôi, hắn…… Hắn, hắn không phải cố ý, cậu đừng…… cậu đừng đánh hắn!”
Tô Vãn:……
Sửng sốt một chút, ánh mắt Tô Vãn kỳ quái nhìn Tưởng Du vô cùng kích động trước mặt...
“Tôi có nói muốn đánh hắn sao? Hơn nữa, cái gì kêu không phải cố ý, hắn tại trước mặt nhiều người như vậy hôn tôi, đây chính là nụ hôn đầu tiên của tôi đấy!”
Nghe Tô Vãn nói, chung quanh lại vang lên một trận âm thanh ồn ào lớn, thậm chí còn có người trộm quay đầu nhìn La Ngữ cũng đứng ở trong đám người vẫn luôn sắc mặt lãnh đạm..... ai nha nha, trẫm giống như không cẩn thận đã biết gì đó.
Ví như nói, nụ hôn đầu tiên gì đó..
Tưởng Du nghe Tô Vãn nói cũng có chút chần chờ, cô cũng không biết tình huống trước mắt này giải quyết như thế nào, trời mới biết Tiêu Khải phát điên cái gì, làm sao sẽ đột nhiên……
Chẳng lẽ hắn biết chuyện Tô gia, cho nên mới cố ý làm như vậy là muốn giúp mình làm Tô Vãn khó xử sao?
“Tôi chịu trách nhiệm.”
Lúc này, mỗ nam vẫn luôn trầm mặc cuối cùng cũng nhàn nhạt mở miệng, hắn không để ý Tưởng Du bên cạnh mặt đầy rối rắm, mà là ánh mắt ôn nhu nhìn chằm chằm Tô Vãn.
“Tôi chịu trách nhiệm với cô.”
Đờ mờ, bộ phim nay cũng càng ngày càng cao trào nha!
Vốn dĩ soái ca bần cùng cưỡng hôn nữ hoa hậu giảng đường đã đủ bạo rồi! Kết quả vị soái ca này vậy mà là bạn tốt của tình địch hoa hậu giảng đường?
Đương nhiên này còn chưa xong, hiện tại soái ca càng khẩu xuất cuồng ngôn phải đối với hoa hậu giảng đường chịu trách nhiệm.
Anh em, ta thừa nhận ngươi lớn lên đẹp trai, nhưng mà lớn lên đẹp trai cũng không thể thay cơm nha!
Ngươi gặp qua bạn trai cũ của Tô hoa hậu giảng đường chưa?
Đây, chính là người vừa cao lớn vừa đẹp trai lại vừa có tiền trong đám người kia, ngươi ít nhất được một nửa quyền thế như La học bá, mới dám khẩu xuất cuồng ngôn chứ?
Ở thời điểm vô số quần chúng vây xem ngồi chờ soái ca bị hoa hậu giảng đường vả mặt cuồng ngược, Tô Vãn lại nheo nheo mắt, hướng về phía chàng trai trước mắt cười khẽ một tiếng...
"Được thôi, nếu anh muốn chịu trách nhiệm, từ giờ trở đi, anh chính là người đàn ông của Tô Vãn tôi!”.
Đảng quần chúng vây xem: Hoa hậu giảng đường hoa hậu giảng đường, kịch bản này không đúng!
Chúng nam sinh khổ bức: thì ra đây mới là phương thức chính xác theo đuổi hoa hậu giảng đường sao? Lão tử hôm nay thật là mở rộng tầm mắt!
Tô tướng quân:……
Các ngươi một đám biểu tình “Một đóa hoa tươi cắm bãi phân trâu” gì đó là ý gì hã?
Không sai, Tiêu Khải tự nhiên chính là Tô Duệ, khi hắn tiến vào nhiệm vụ liền đau khổ phát hiện mình lại biến thành “Thanh mai trúc mã” của nữ chủ đại nhân...
Hơn nữa bên người còn mang theo con chồng trước ngốc manh nào đó, bạn nhỏ Tiêu Vân Nghị vô tội trúng đạn →→
Đối với thân phận “Thế thân đánh võ” hoàn toàn mới này, Tô tướng quân còn không hề tự giác, sau khi hắn khôi phục ý thức liền lập tức rời khỏi đoàn phim, đem tất cả giấy chứng nhận của mình cùng Tiêu Vân Nghị đóng gói mang theo đi máy bay đến thành phố D……
~~~~~~~
Tén tèn, Tô tướng quân lên sân khấu rồi đây... Búng tymmm ♥️ ♥️ ♥️ ♥️
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top