Chương 14


"Này, cậu đang xem gì đó? Mặt mũi nhăn nhó trông khó coi vậy!" Natachai nhìn Joong Archen đang cau mày ở bên kia bàn ăn.

Joong Archen điều chỉnh nét mặt, khóa điện thoại, đặt lên bàn, cười ngượng nghịu nói, "Không, không có gì, tôi chỉ đọc tin tức thôi."

Natachai nheo mắt, mỉm cười nghi hoặc nói, "Nào, chỉ có cậu vẫn còn xem tin tức thôi! Tin tức thể thao hay tin tức giải trí? Nói nghe thử coi!"

"Thật sự không có gì, cậu ăn ngon miệng đi!" Joong Archen đang suy nghĩ về những chủ đề nóng hổi vừa nhìn thấy trên diễn đàn của trường, trong lòng hắn đang điên cuồng như đánh trống, chỉ mong Natachai không nhìn thấy những thứ đó! Đồng thời trong lòng cũng đang chửi bới Naravit và Phuwin, bọn họ sao có thể làm chuyện liều lĩnh như vậy!
Natachai cảm thấy hơi chán nản khi thấy Joong Archen cứ im lặng, nên chỉ có thể lấy điện thoại di động ra xem gần đây có tin tức thú vị nào không, lại là tin đồn giải trí à? Vừa bật màn hình lên, anh đã nhìn thấy một thông báo đẩy trên màn hình khóa, đó là một thông báo phổ biến trên diễn đàn của trường, anh vô tình dùng ngón tay bấm vào nó, màn hình được tải lên, biểu cảm của Natachai đầu tiên chuyển sang bối rối rồi đến ngạc nhiên, cuối cùng chuyển sang nghi ngờ và tức giận.

Anh siết chặt điện thoại, im lặng một lúc rồi trầm giọng hỏi Joong Archen, người vẫn chưa nhận ra điều gì kỳ lạ, "Naravit bây giờ đang ở đâu?"

Joong Archen bị hỏi thì sửng sốt, hắn ngước lên nhìn thấy Natachai, người đang nhìn hắn với vẻ mặt kỳ lạ, nắm chặt điện thoại di động nhìn hắn, Joong thầm nghĩ điều gì đó không ổn, liền thận trọng hỏi, "Sao vậy, biểu hiện đột ngột này là sao?"

Natachai chế nhạo liếc nhìn Joong Archen, sau đó ném mạnh điện thoại xuống bàn, màn hình sáng lên vẫn là hình ảnh Naravit bế Phuwin đi, phía dưới còn có rất nhiều lời bàn tán, sắc mặt của Joong có chút khó coi, hắn không dám nhìn thẳng vào đối phương.

Nhìn sắc mặt của Joong như vậy, Natachai cũng hiểu ra, tức giận cười nói, "Ồ, hình như cậu đã nhìn thấy từ lâu rồi! Cậu coi tôi như trò hề sao! Tôi chỉ muốn hỏi rõ ràng rốt cuộc Naravit đã xảy ra chuyện gì!"

Nói xong, Natachai bắt đầu gọi vào số của Naravit, nhưng sau nhiều cuộc gọi vẫn không có ai bắt máy, điều này chắc chắn khiến Natachai càng tức giận hơn, sau khi suy nghĩ một lúc, anh lại cầm máy và bắt đầu gọi lại, nhưng lần này anh gọi cho Phuwin, nhưng vẫn không có ai trả lời, Natachai đặt điện thoại xuống không cố gọi nữa, trong đầu dường như đã có câu trả lời, hình như lúc này hai người đang ở bên nhau nên chắc chắn không có thời gian để nghe điện thoại!


Lúc này, sau trận mây mưa mãnh liệt, Naravit và Phuwin chưa kịp để ý để 2 chiếc điện thoại di động nhét ở túi quần bị vứt dưới gầm giường, trận ân ái khiến cả hai đang chìm trong trạng thái vui sướng cả về thể xác lẫn tinh thần, giờ khắc này chỉ muốn ở bên đối phương thật lâu.

Naravit ôm Phuwin vào lòng anh, cơ thể hai người lại sát gần nhau, điều này khiến Phuwin, người vừa mới bình tĩnh lại, có chút xấu hổ đỏ mặt, dùng ngón tay thon dài vẽ những vòng tròn trên ngực Naravit. Sau khi bị gãi tê tê ngứa ngứa, Naravit nắm lấy bàn tay đang gây rắc rối trên ngực anh, đưa lên miệng hôn lên, anh nhìn Phuwin mỉm cười với đôi mắt dâm đãng và khàn giọng hỏi, "Em lại đang cố quyến rũ anh à? Không phải em vừa phàn nàn rằng em mệt sao?"

Phuwin nhìn Naravit bằng đôi mắt quyến rũ, di chuyển cơ thể để kéo hai người lại gần, nói một cách khó khăn, "Vậy, anh muốn không? Hay là không muốn?" Nói xong, cậu hơi mím môi, như đang chờ đợi ai đó xâm chiếm mình. 

Naravit trả lời câu hỏi của Phuwin bằng hành động, hôn thẳng vào đôi môi đỏ mọng quyến rũ, cảm giác khoái cảm khi môi và răng giao nhau nhanh chóng thôi thúc hai người di chuyển xuống phía dưới, ngay khi hai người định tiếp tục, tiếng động ở cửa đã phá vỡ sự ái muội của căn phòng.

Nghe tiếng chuông cửa liên tục vang lên, Naravit có chút bực bội, anh rất muốn tiếp tục thân mật, nhưng Phuwin đỏ mặt, xấu hổ ngăn cản, "Có người đến ~ Anh đi xem xem!"

"Mặc kệ, người đó sẽ rời đi sớm thôi! Chúng ta tiếp tục có được không~" Naravit miễn cưỡng hôn lên má Phuwin, khiến người cười khúc khích ngọt ngào.

Nhưng người ở cửa không có ý định buông tha, sau khi thấy ấn chuông cửa không có tác dụng, anh bắt đầu đập mạnh vào cửa, nghe tiếng động ồn ào, Phuwin không chịu tiếp tục và đẩy Naravit đứng dậy để xem chuyện gì đang xảy ra. Naravit có chút không vui, chộp lấy một chiếc quần mặc vào rồi bước ra ngoài. Phuwin lắc đầu rồi từ từ ngồi dậy...

Joong Archen ở ngoài lo lắng nhìn Natachai đang đập cửa, thấy không có phản ứng, cuối cùng không nhịn được nói, "Có lẽ cậu ấy không có ở nhà, hai người đi ra ngoài rồi." 

Natachai có vẻ bị kích thích, tức giận quay lại nói, "Ra ngoài? Họ có thể đi đâu? Naravit như vậy có thể dẫn người đi đâu? Rốt cuộc là hai người họ có quan hệ gì?"

Nghe Natachai hỏi, Joong Archen quay đầu đi không dám nhìn thẳng, vẫn giữ im lặng.

Ngay khi Natachai định nói tiếp thì cánh cửa từ bên trong mở ra, mùi thơm của trà ô long quyện với sả khuếch tán ra ngoài, Naravit cởi trần xuất hiện ở cửa trước mặt hai người.

Natachai không thể tin được người trước mặt với những vết trầy xước và dấu hôn trên người lại chính là trúc mã mà anh đã quen biết nhiều năm, thậm chí hai gia đình họ còn có hôn ước, anh nhất thời quên mất tức giận, chỉ ngơ ngác nhìn người đàn ông trước mặt. Naravit không ngờ Natachai lại đột nhiên xuất hiện ở đây, nhưng khi anh nghĩ đến việc đưa Phuwin đi một cách công khai như vậy, đối phương khó có thể không biết được, nhưng hai người lại không biết mở lời thế nào để phá vỡ sự im lặng.

Joong Archen ở một bên chỉ cảm thấy choáng váng, tại sao lại xảy ra cảnh tượng như vậy? Ai nhìn vào bộ dạng của Naravit đều biết vừa xảy ra chuyện gì, có lẽ Phuwin vẫn còn ở trong phòng, bọn họ ở cửa bế tắc như thế này cũng không phải chuyện gì khó đoán!

"Nara~ Ai vậy?" Giọng nói nhẹ nhàng của Phuwin từ trong nhà truyền ra, phá vỡ sự im lặng lúc này, nhưng điều này dường như càng đổ thêm dầu vào lửa, chỉ thấy Phuwin xuất hiện ở cửa phòng, bộ quần áo cậu đang mặc rõ ràng không phải cỡ của cậu, chúng chỉ có thể che đi phần mông, để lộ đôi chân thon thả và những vết đỏ lốm đốm lộ ra trên cổ áo, tất cả như thừa nhận mối quan hệ không bình thường của hai người.

Phuwin không ngờ Natachai và Joong Archen lại xuất hiện, trong lúc nhất thời cậu quên mất, bản thân đang trong tình trạng ăn mặc như thế nào, như bị đóng đinh tại chỗ, ánh mắt của mọi người có mặt vẫn tập trung vào cậu.

Naravit cau mày liếc nhìn Phuwin, bước tới đứng trước mặt cậu, chặn tầm nhìn của Natachai và Joong Archen, rồi thì thầm với Phuwin ở phía sau, "Em vào trong mặc quần áo trước đi, ngoan!"

Ngẩng đầu nhìn người trước mặt, Phuwin có chút lo lắng, nhưng lại không nói được gì, chỉ có thể ngoan ngoãn đi vào phòng. Khi cậu bước ra lần nữa, trên tay cầm một bộ quần áo đưa cho Naravit.

Naravit tự nhiên nhận lấy mặc vào, quay sang Natachai đang im lặng nói, "Chúng ta từ từ nói chuyện được không?"

Natachai nhìn Naravit và Phuwin đứng cạnh nhau với đôi mắt đỏ hoe, như thể anh chỉ là người ngoài đối với họ, một lúc lâu sau, anh nghiến răng nghiến lợi nói, "Cậu định nói chuyện gì với tôi? Tôi là gì đối với cậu? Cho dù chúng ta có hủy bỏ hôn ước, chẳng phải tôi và cậu cũng là bạn cùng lớn lên sao? Giờ cậu đang qua lại với em họ tôi sau lưng tôi!" ">

"Xin lỗi, là lỗi của tôi." Naravit trầm giọng nói, chịu đựng sự tức giận của Natachai.

"Ha, hai người bắt đầu từ khi nào vậy? Tôi nghĩ đây không phải là lần đầu tiên của hai người." Natachai chế nhạo và nói một cách mỉa mai.

"Hai năm rồi, Phuwin phân hóa cũng tại tôi."

Lời nói của Naravit chắc chắn đã giáng một đòn nặng nề vào Natachai, khiến anh choáng váng, hai năm, vậy mà đã hai năm rồi, nhưng anh như một kẻ ngốc hoàn toàn không nhận ra! Không biết nghĩ đến cái gì, Natachai đột nhiên tự giễu cười nhạo, thậm chí cười lớn, sau đó thất vọng nhìn Naravit cùng Phuwin, "Tôi đúng thật là ngu xuẩn, hai năm qua, rõ ràng có rất nhiều cơ hội để tôi tìm thấy điều gì đó kỳ lạ, nhưng tôi thực sự tin tưởng mấy người, tin đến mức tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mấy người sẽ phản bội tôi, ở sau lưng tôi làm loại chuyện này!"

"Anh, là lỗi của em, là em không tốt, là em thích anh ấy trước!" Phuwin không khỏi đỏ bừng mắt nói.

Natachai nhìn người em họ xinh đẹp của mình, có chút mơ hồ, hóa ra Phuwin thích Naravit, giữa họ thực sự có tình yêu, anh ngẩng đầu lên, cẩn thận nhìn hai người, lúc này Naravit đang nhìn Phuwin, ánh mắt sáng ngời. Ngược lại, Phuwin nắm chặt tay Naravit, vô thức xoa xoa ngón tay cái của Naravit một cách lo lắng, như thể tiếp thêm sức mạnh cho nhau.

Natachai nghĩ hóa ra người yêu nhau trông như thế này, đôi mắt sẽ tỏa sáng, cử động nhỏ cũng mang lại sự an tâm. Đối mặt với cảnh tượng như vậy, Natachai không hề cảm thấy đau buồn vì điều đó, có lẽ điều khiến anh tức giận và thất vọng chưa bao giờ là việc Naravit và Phuwin yêu nhau, mà là họ đã loại bỏ anh ra khỏi bên ngoài ngay từ đầu, giữ anh trong bóng tối như một kẻ ngốc, khiến anh chẳng kịp trở tay...


----------------------------------------------------------

cre. 定格动画小花同学 ( hình ảnh minh họa cho chương 13, Naravit bế Phuwin rồi vỗ mung xinh bép bép như thế này nè >< )


Cái gì đến rồi cũng sẽ đến thôi...

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top