Chương 27:
....
Hắn đưa em đến một khu phố đi bộ tấp nập, rộn rã tiếng cười nói. Pond vốn không phải là một kẻ thích náo nhiệt nhưng chiều theo ý người thương nên chấp nhận biến nó thành sở thích. Hắn chạy xe đến tòa nhà giữ xe gần đó, giao xe lại cho bảo vệ rồi cầm tay người thương đi sang phía phố đi bộ đông đúc trước mặt.
Trên một khu phố lung linh bởi những ánh đèn led đầy màu sắc, một lớn một nhỏ nắm tay nhau cùng rảo bước khiến cho người đi đường cũng phải ngoái đầu lại nhìn vì cả hai quá đẹp đôi. Một người thì khôi ngô tuấn tú, một người lại mamg nét xinh đẹp phi giới tính đến rung động lòng người.
Phuwin thích thú nhìn ngắm cảnh vật xung quanh, những gian hàng đầy màu sắc thành công thu hút em. Phuwin vui đến nỗi cười tít mắt, đã rất lâu em mới được ra ngoài chơi như vậy, trước giờ vẫn cứ duy trì lối sống học rồi lại về nhà, ít khi dạo chơi la cà nơi đâu, nên khi được không khí nhộn nhịp này bao bọc khiến Phuwin cực kì vui vẻ. Pond đi bên cạnh chỉ mãi lo đắm chìm vào nụ cười ấy mà không biết có những cô nàng đang xì xào muốn tiếp cận mình.
"Hai anh kia là anh em hay sao mà lại nắm tay nhau cùng đi dạo thế mẹ?"-một cậu nhóc tầm 4 tuổi đang đi cùng với mẹ, thấy hắn và em đang nắm tay nhau thì thắc mắc lên tiếng
"Ơ không phải đâu con, hai anh là người yêu của nhau đó"- người mẹ nhìn sang phía hai người với ánh mắt ái ngại rồi quay sang giải thích cho con trai hiểu
"Người yêu là như thế nào vậy mẹ?"- người ta thường nói trẻ con thì rất hay tò mò, cậu nhóc nghe đến một thứ từ ngữ xa lạ thì ngay lập tức hỏi mẹ mình
"Người yêu nghĩa là có 2 người yêu thương nhau, cùng nhau xây dựng một lâu đài hạnh phúc giống như cha và mẹ vậy đó"
"Aa con hiểu rồi, vậy là sau này hai anh kia sẽ cũng nhau xây dựng một lâu đài siêu siêu hạnh phúc phải không mẹ"-cậu nhóc a lên như đã biết một kiến thức mới hay ho, đưa hai tay lên cao diễn tả độ to lớn của lâu đài mà cậu nhóc nói
Bỗng nhiên Phuwin buông tay Pond ra, tiến thẳng lại chỗ cậu bé và người mẹ kia đang đứng. Em đút tay vào túi xách như muốn lấy thứ gì đó rồi bước lại gần hơi khom người xuống để dễ nhìn cậu bé hơn.
"Oaaa, anh xinh quá ạ"-cậu nhóc đáng yêu đó lúc nãy là không nhìn rõ mặt Phuwin vì em đi phía trong bị Pond che mất, giờ được nhìn thấy em ở ngay trước mắt thì ngây ngô khen ngợi
"Nhóc con ngoan quá, đây cho em nè"-em chìa tay ra bên trong là những chiếc kẹo trái cây đủ màu sắc, mùi vị tỏa hương thơm ngào ngạt
"Uiii là kẹo trái cây mẹ hay mua cho em nè, em cảm ơn anh xinh đẹp a"-bàn tay bé xíu mũm mĩm nhận lấy những viên kẹo nhỏ từ Phuwin, không quên lời mẹ dặn mà mau chóng cảm ơn
Nhìn thấy một màn trước mắt, Pond cảm thấy quá sức đáng yêu, có một em bé 4 tuổi và một em bé 1,8 tuổi trước mắt, ai mà cưỡng lại được độ đáng yêu như vậy chứ. Nhanh chóng đi về phía đó, hắn ngồi xổm xuống ngang mặt với cậu bé, thằng nhóc này có má bánh bao cưng hết sức.
"Nè nhóc, em tên gì vậy?"- giọng điệu của hắn khi nói chuyện với Phuwin và trẻ con thật khác với giọng điệu băng lãnh của hắn đối với người khác
"Dạ, em tên Sun a"-cậu nhóc tươi cười giới thiệu tên của bản thân
"Woa nhóc có nụ cười rạng rỡ như tên vậy"-Phuwin lên tiếng cảm thán khi nghe cái tên đáng yêu đó
"Hì hì là cha em đặt cho đó"
"Vậy sao, thế cha đâu sao lại để hai mẹ con đi thôi vậy"
"Cha em là lính cứu hỏa, còn phải đi giải cứu thế giới nên không có thời gian đi chơi với hai mẹ em ạ"
Pond hơi sững lại một nhịp, bởi ông nội hắn cũng từng là một lính đặc nhiệm trước khi trở về làm một ông trùm nắm giữ nhiều thế lực đen như bây giờ. Hắn hiểu cái cảm giác lo sợ khi người thân phải chiến đấu với nguy hiểm.
"Hãy yêu thương cha nhiều hơn nhé!"
"Vâng ạ"
"Được rồi bọn anh đi nhé"
"Tạm biệt N'Sun"
"Dạ bái baiii"
Người mẹ gật đầu chào hai người rồi dắt thằng bé đi. Chưa bao giờ Pond thấy trẻ con đáng yêu đến như vậy, trước giờ trong mắt hắn, bọn trẻ con như là một lũ giặc quậy long trời lở đất. Hắn còn nghĩ thà hắn không có con đến già rồi mất đi, giờ hắn muốn cùng Phuwin sinh một bé con quá.
"Đi thôi"-Phuwin chủ động nắm tay Pond kéo đi. Hôm nay là ngày gì mà hạnh phúc thế này
Ái tình là một loạt những cảm xúc, trạng thái tâm lý và thái độ khác nhau dao động từ tình cảm cá nhân đến cảm giác sung sướng. Tình yêu thường là một loại cảm giác rất khác lạ, mỗi người đều sẽ có một trải nghiệm về tình yêu khác nhau. Chung quy lại thì nó vẫn là thứ cao cả nhỉ?
Phuwin đến với Pond một cách tình cờ nhưng Pond lại yêu Phuwin theo một cách nghiêm túc chẳng hề vu vơ. Tình yêu đến với chúng ta một cách thật tình cờ, nó sẽ chẳng có một dấu hiệu gì báo trước cả. Đôi khi nó sẽ đến bất ngờ và rời đi một cách thầm lặng. Người ta khi yêu cũng sẽ có rất nhiều thể loại.
Sẽ có người chẳng có chút buồn phiền, có người không nói ra nhưng bên trong đã sụp đổ, cũng sẽ có người quỵ lụy đến mức làm tổn hại đến bản thân, dù là dạng người như thế nào thì mỗi người cũng đừng nên quá mù quáng để rồi sẽ nhận lại hậu quả.
Hai người đi dạo quanh con phố đi bộ, nhìn thấy những thương nhân bán hàng khiến cho Pond nhớ lại bản thân vào vài năm trước, phải lăn lộn kiếm tiền vì miếng cơm manh áo. Nhờ cố gắng nổ lực mới được như ngày hôm nay, nhưng đổi lại sự thành công là nguy hiểm bủa vây, những kẻ thù địch ngoài kia đang chờ đợi cơ hội để nuốt chửng hắn.
Đảo mắt qua người con trai nhỏ đi bên cạnh, mọi phiền não như chưa từng xuất hiện mà tan biến hết. Nụ cười đó dù trải qua bao nhiêu năm vẫn như vậy, vẫn rạng rỡ và tỏa sáng sưởi ấm khoảng tăm tối lạnh lẽo bên trong hắn. Hắn muốn bảo vệ người này, cho dù có ra sao hắn vẫn muốn toàn tâm toàn ý bảo vệ.
Phuwin đi cũng dần thấm mệt, bắt đầu đi chậm lại. Pond cũng tinh tế nhận ra, không nói tiếng nào mà bế sốc em lên, nhắm đến chiếc ghế ở gần đó mà tiến thẳng.
"Nè làm gì vậy? Mau thả ra người ta đang nhìn kìa"
"Kệ, em đang mỏi nên anh giúp đỡ thôi mà"
"Bỏ em xuống, em tự đi được mà"
"Đừng nháo nữa sẽ ngã đấy"
Phuwin vẫn đang rất lành lặn chưa muốn bị thương đâu nên im lặng ngoan ngoãn cho hắn bế đi.
Đặt em ngồi xuống ghế, hắn ngồi xuống bên cạnh xoa xoa tay nhỏ đã lạnh cóng.
"Nào có khát không? Anh mua gì cho uống nhé"
"Ừm, nước cam ép ướp lạnh nha"
"Ngoan ngoãn ngồi im ở đây, anh đi một lát rồi sẽ về"
"Aow cứ như em là trẻ con ý"
Hắn bật cười rồi đứng dậy đi mua nước cho em. Ngồi chờ không cũng rất chán nên Phuwin quyết định lấy điện thoại ra lướt mạng xã hội một chút.
Hòm thư thông báo 99+ hiện lên, nhiều đến nỗi Phuwin chỉ muốn xóa hết cho xong chứ xem từng thông báo thì chắc có xem đến tuần sau cũng chưa hết mất. Tin nhắn đến nhiều nhất là từ Din và Yuna, em thật sự không muốn xem chút nào, tay lưỡng lự không biết nên xóa đi hay trả lời một tiếng cho phải phép thì một nguồn lạnh truyền từ má thành công cắt ngang dòng suy nghĩ.
"Aow lạnh"
"Xem gì mà chăm chú quá vậy em bé"
"Chỉ xem mạng xã hội một chút thôi"-Phuwin nhận lấy chai nước ép từ tay Pond tu một hơi
"Uống từ từ không lại sặc đó"
"Ay mát quá"
"Lần sau không được uống nước lạnh vào thời tiết này đó, chiều em một lần này thôi"
"Em biết rồi mà"
"Biết là tốt"
"Mà Pond nè"
"Hửm? Anh nghe"
"Đứng đó đi em chụp cho một bức ảnh"
"Được"
'Tách'
"Sao ảnh có đẹp hay không?"
"Nè anh xem đi, có phải em chụp ảnh quá đỉnh hay không"
________________________
thấy tui chọn ảnh hợp hoàn cảnh hong
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top