Chương 17:

Pond ở công ty nghe tin tiểu tâm can bị ức hiếp thì không khỏi đau lòng, gác công việc của bản thân sang một bên, khẩn trương đến trường của người nhỏ. Hận không thể bảo vệ em thật tốt, trên đường đi trong lòng hắn cứ khó chịu và day dứt. Không khi trong xe tràn ngập sát khí khiến nó trở trên nóng hơn bao giờ hết.

Tiếng xì xào khi lại một lần nữa nhìn thấy chiếc xe xám khói kia, nhưng lần này đặc biệt hơn khi chủ nhân của chiếc xe lộ diện. Khuôn mặt điển trai cùng khí chất ngút trời khiến những cô gái lẫn các chàng trai đều không khỏi cảm thán buông đôi lời khen ngợi. Hắn chẳng quan tâm mà đi thẳng vào bên trong,sải bước hiên ngang vào căn phòng có gắn bảng 'Hiệu Trưởng'.

Hiệu trưởng của trường khi gặp hắn thì cung kính cúi chào mặc dù ông ta lớn tuổi hơn hắn. Tay đút vào túi quần, mặt hất lên ý bảo ông ta không cần phải làm như vậy, ông hiệu trưởng thắc mắc vì sao hôm nay ngài chủ tịch trẻ lại ghé thăm nên cũng ngập ngừng mạo muội hỏi.

"Xin thưa, ngài Naravit hôm nay đến đây là có chuyện gì vậy ạ?"

"Bé con nhà tôi đi học bị người ta ức hiếp, cậu ta là dọa cho bé con nhà tôi sợ, ông xem ông làm hiệu trưởng cái kiểu gì mà để học sinh cả gan làm chuyện tày trời như vậy hả"

"Chuyện...chuyện này là sao thưa ngài?"

"Tôi nói ông vẫn chưa hiểu sao, vậy để tôi nói cụ thể hơn nhé. Alexer Din, học sinh lớp 12-7 là kẻ gây nên mọi chuyện, giờ ông muốn tôi cho ông giải quyết hay là...để tôi ra tay?"

"Thưa ngài...chuyện này là do học sinh trường tôi gây nên, tôi xin phép chịu mọi trách nhiệm này"-ông hiệu trưởng như hiểu rõ tính nghiêm trọng của vấn đề và càng hiểu rõ sự tàn ác nếu như hắn là người ra tay xử lý học sinh kia, để bảo vệ cho nam sinh kia thì chỉ còn cách này thôi

"Tôi mong ông giải quyết sao cho ổn thỏa đấy ngài hiệu trưởng ngoại quốc"

"Vâng tôi sẽ giải quyết chuyện này thật êm đẹp như ý ngài mong muốn ạ"

Hắn không nói gì mà quay người đi mất bỏ lại hiệu trưởng mặt còn tái xanh như tàu lá vì cuộc hội thoại đáng sợ vừa rồi. Mặt hắn lạnh như tiền mà tiến bước thẳng đến khu Phuwin đang học. Không nói không rằng trực tiếp mở cửa lớp, quan sát xung quanh tìm vị trí của người nhỏ. Sau khi xác định được vị trí hắn không nói gì mà đi lại bế xốc em lên trước hàng chục ánh mắt đang nhìn khiến Phuwin chẳng hiểu gì, mặt hoảng hốt ôm chặt cổ hắn.

Giáo viên đứng lớp có vẻ cũng biết hắn nên để hắn đi mà không nói gì, thật sự nếu mà không biết hắn là ai thì chắc cũng không dám nói gì vì mặt hắn đáng sợ như vậy mà lại còn thêm cái sát khí tỏa xung quanh khiến hắn như trở thành một tên quái vật trong mắt người nhìn.

Bế Phuwin đi một mạch ra xe trước sự chứng kiến của tất cả mọi người từ các giáo viên đến các học sinh đang có buổi ngoại khóa hay các thành phần khác, mở cửa xe ngồi vào trong, đặt Phuwin trong lòng, tâm trạng hắn giờ đây được giải tỏa không ít, không biết từ bao giờ em như đã trở thành một liều thuốc xoa diệu và chữa lành cho hắn, cũng không biết từ bao giờ mà hắn hành động mọi việc cũng không cần nghĩ như vậy.

Khi nãy vào phòng của tên hiệu trưởng ngoại quốc kia, hắn là không có suy nghĩ hay dự định gì cả chỉ biết bé nhỏ của hắn bị bắt nạt và hắn cần giải quyết vấn đề thôi.

Phuwin trong lòng hắn không khỏi hoang mang vì những chuyện vừa xảy ra. Em quan sát kĩ từng biểu cảm trên khuôn mặt của hắn, em biết chắc chắn là hắn giận hay khó chịu chuyện gì đó rồi. Không biết làm gì hơn, Phuwin chỉ có thể ôm hắn, xoa lưng để giúp hắn dễ chịu hơn.

Loạt hành động đó không khỏi khiến hắn rộn rạo, Phuwin quả thật rất giống một cô vợ nhỏ đang cố dỗ dành trấn an chồng của mình khi anh ta khó chịu chuyện gì vậy.

"Em có sợ lắm không, tay thì để tôi đưa em đi kiểm tra nhé?"

"Hả?"

"Hắn ta hù dọa có khiến em sợ lắm không?"

"Có...rất sợ"-Phuwin bất ngờ khi hắn biết được chuyện xảy ra lúc sáng

"Đưa tay lên tôi xem nào"-vừa nãy hắn bế em lên vô tình nhìn thấy cổ tay nhỏ bị ửng đỏ lên của em

Tuy là tay đã bớt đỏ nhưng vẫn hằn lên dấu vết móng tay, chắc hẳn Din đã ghim móng tay rất chặt vào cổ tay em nên nó mới hằn sâu như vậy. Khó chịu dâng cao, hắn không muốn có ai đó làm tổn thương em càng không muốn có ai đụng chạm vào em ngoài hắn.

Hắn hôn nhẹ lên cổ tay em dùng tay lớn ấm áp xoa xoa như muốn làm dịu đi chúng, càng nhìn cổ tay em, bực nhọc của hắn lên đỉnh điểm, Pond vùi mặt vào hõm cổ của em dùng môi mút mạnh cổ trắng ngần khiến nó hiện lên một vết đỏ chói mắt.

Hài lòng với thành phẩm của mình, hắn lái xe đến một bãi đất trống gần trường, giữ nguyên tư thế từ nãy đến giờ, hắn đặt cằm tựa lên vai em, tay Pond vòng qua eo kéo Phuwin sát vào người, khoảng cách của cả 2 giờ không còn một kẽ hở. Eo Phuwin rất nhỏ điều này khiến Pond phải công nhận rằng ôm em rất vừa tay. Người Phuwin còn trắng mềm, thơm thơm khiến hắn càng không muốn rời xa.

Bàn tay không yên phận của hắn kéo phần áo sơ mi đang được sơ vin nghiêm chỉnh của em ra, tay luồn vào cảm nhận rõ thân nhiệt từ cơ thể của Phuwin. Người em ấm áp đến lạ, từng thớ thịt ửng hồng lên khi bàn tay hắn chạm đến làm hắn càng lấn tới hơn nữa.

Bị động chạm khiến Phuwin không khỏi run rẫy. Loại khoái cảm mà hắn mang lại Phuwin đã được trãi qua nhưng em lại cảm thấy hiện tại nó cứ như lần đầu vậy rất khó để thích nghi được.

Hắn thẳng người dậy, quan sát từng góc cạnh trên khuôn mặt xinh đẹp đó và rồi dừng lại ở đôi môi màu anh đào đỏ mọng. Không kiềm lòng được, hắn nhanh chóng tiến đến áp môi mình vào môi em, nhân cơ hội lúc em còn lớ ngớ mà luồn lưỡi vào trong khai phá mọi ngóc ngách bên trong, lưỡi hắn ranh ma cuốn lấy chiếc rưỡi rụt rè của người kia. Tiếng chùn chụt xấu hổ phát ra ngày một nhiều trong xe, nếu xe hắn không có xốp cách âm thì chắc chắn người đi đường sẽ nghe thấy mất.

Thấy hô hấp của Phuwin dần yếu đi hắn mới luyến tiếc mà rời ra, trước khi tách khỏi, hắn còn cắn mạnh vào môi em khiến nó bật máu ra. Phuwin bị đau mà nước mắt sinh lý cũng bắt đầu tuôn ra.

"Xin lỗi em...tôi không kiềm chế được"- hắn nói rồi hôn lên mí mắt của em như một lời xin lỗi

"Ừm...không sao"

Hắn đỡ Phuwin lại tránh cho em bị bật ra sau, chỉnh điều hòa xe ở nhiệt độ vừa phải để em được thoải mái nhất có thể, môi dày bắt đầu hôn khắp mặt em, đến cổ rồi trải dài xuống xương quai xanh. Cách một lớp vải nhưng Phuwin vẫn cảm nhận được hơi nóng từ hắn phả vào người em.

Cơ thể vốn đã nhạy cảm giờ nhận một luồn nhiệt nóng khiến nó không thể kiểm soát được mà có dấu hiệu phản ứng.

Nhìn dáng vẻ ngượng ngùng đó, hắn không khỏi phì cười trước độ đáng yêu của em. Phuwin ngay cả lúc bình thường hay lúc đang trong cơn dục đều xinh đẹp không thể tả.

Hắn nắm lấy tay em vòng qua cổ, hôn lên má em cái 'chóc' rất kiêu, tay khẩn trương cởi nút áo đồng phục của Phuwin ra. Nhận thấy có điều không đúng, em nắm tay Pond, ôm lại vào lòng rồi gấp gáp ngăn cản.

"Pond không được làm ở đây...về nhà rồi tính"

"Ở đây thì có sao đâu chứ?"

"Lỡ có người thấy thì sao?"

Xe hắn có kính chắn một chiều nhưng chỉ lắp ở 2 cửa sổ và kính sau còn kính xe trước chỉ là kính cường lực bình thường. Phuwin lo sợ nếu có kẻ nào tò mò đứng trước xe nhìn vào thì có đào 10 cái hố để trốn Phuwin vẫn chưa hết nỗi nhục nhã mất.

"Em xấu hổ sao, bé cưng?"

"Cái tên này, tôi cũng là con người đó...chứ... chứ có phải gì đâu mà không biết xấu hổ"-Phuwin ôm mặt ngại đến nói năng trở nên lắp bắp

"Nào, hôm đó cũng sắp hành sự trên xe rồi còn gì?"-hắn cứ tiếp tục trêu ghẹo

"Tôi không biết...tôi về ghế phụ...anh mau đưa tôi về nhà"

Nào để Phuwin thoát ra dễ dàng như thế, hắn nhanh tay ôm lấy em lại trong lòng, Phuwin không chịu mà vùng vẫy làm cho đầu bị đập lên nóc xe. Xe lambor có trần khá thấp nên việc em bị đập trúng nóc xe cũng là chuyện không tránh khỏi. Pond giật mình vội xem xét tình hình, may mắn rằng đầu em chỉ đụng nhẹ lên nên không bị ảnh hưởng gì.

"Uii, đồ đáng ghét này đau chết tôi mất"

"Nào nào tôi thương mà, cho tôi xin lỗi nhé. Giờ ta về nhà nha"

Không để em nói lời nào, hắn nhanh chóng khởi động xe rồi xoay vô lăng. Phuwin vì mệt mà cũng chui rúc vào lòng hắn. Ở bên cạnh Pond, một cảm giác an toàn đến lạ, còn khi tiếp xúc với Din, em cảm thấy rất khó chịu và đôi lúc cảm thấy sợ ánh mắt của hắn nữa. Giật mình với suy nghĩ của bản thân, Phuwin không biết từ khi nào mà suy nghĩ của em chỉ toàn về hắn như thế....

____________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #pondphuwin