Chương 15: Thừa nhận

Pond dùng gương mặt ngơ ngác nhìn Phuwin, anh im lặng chẳng nói gì rồi tiến thẳng ra xe. Trên đường đi cả 2 không ai nói nhau lời nào, đôi lúc họ sẽ chỉ lén nhìn nhau rồi quay mặt đi ngay.

Nhà Phuwin

- Đến rồi! Em....

- Không sao, em tự gỡ...dây an toàn được...

Ghế phụ ít khi có người ngồi, nên dây an toàn hoạt động không mấy trơn tru, Phuwin ngại ngùng dùng toàn bộ sức lực để kéo nó.

-*La lên* Au!

-*Lo lắng* Em sao vậy?

- Chỉ là bị xước da thôi, không sao.

- Anh đã bảo để anh làm cho mà không nghe.

Pond lúi cúi phía băng ghế sau, anh lấy ra một miếng băng keo cá nhân. Trong hình thú khá dễ thương, màu xanh và có họa tiết chân mèo, Pond cẩn thận dán nó vào vết thương của Phuwin.

- Sao trên xe anh lại trữ băng keo cá nhân?

- Lúc anh còn đi học nấu ăn, thường xuyên bị dao cắt vào tay nên băng keo là thứ luôn có sẵn... Xong rồi... Em vào nhà đi...

- Vậy... Tạm biệt anh, hẹn gặp lại, có gì chúng ta nhắn tin nhé.

Phuwin nhìn chiếc băng mà bật cười, cậu không ngờ anh cũng có lúc trẻ con như thế. Đi vào nhà trong sự hân hoan, cậu vừa đi vừa nhìn tay của mình rồi cười.

- E hèm! Đi đâu về đó con trai?

Phuwin đứng hình từ từ quay đầu lại, hôm nay cha cậu ở nhà.

- Cha?

- Theo cha nhớ hôm nay con không có tiết.

Cậu im lặng gãi đầu, cái băng keo cá nhân trên tay cậu đã làm ông chú ý đến.

- Kia là gì?

- À con bị thương nên anh P... *Ngưng*

- Anh gì cơ?

- Không có gì? Bạn con dán cho thôi!

Sau đó cậu chạy ù lên phòng, đóng cửa lại. Mém tí thì toang, cậu bắt đầu đặt ra câu hỏi: Tại sao phải giấu cha?

Tuy thời nay, LGBT không còn là điều quá xa lạ, và cụm từ Gay hay Less mọi người cũng chẳng thèm để tâm, nhưng liệu rằng nó có phải tất cả trong khi cha của Phuwin là người thuộc thế hệ cũ, chắc gì ông ấy không kì thị. Tốt nhất là trước khi tốt nghiệp đừng lộ ra.

Quán coffee Fourth đang làm việc

- Bây giờ làm sao đây...?

- Cậu ra ngoài trước đi, để Fourth xử lí mớ này.

Bạn làm cùng ca với Fourth đã sơ ý pha sai tỉ lệ của trà, khiến mùi vị không giống thường ngày. Cậu bạn đấy chỉ mới làm 2 ngày nên chưa biết rõ, Fourth lại là người giám sát nên một phần trách nhiệm cũng thuộc về cậu. Fourth sai cậu bạn đi mua trà, còn cậu sẽ tìm cách cứu vãn tình hình.

- Ờm...bạn gì ơi...

Nghe tiếng gọi, Fourth lập tức quay sang. Cậu luống cuống đến độ mà khách vào cũng không hay biết.

- Quý khách dùng gì ạ?

- Trà xanh nhé!

Fourth lúng túng, trà đã hư thì lấy gì mà bán. Nhưng nhìn cậu trai trước mắt chắc cũng là người khó tính nên Fourth không biết làm thế nào để từ chối.

- Sao thế?

- Ừm...bây giờ quán đang hết trà ạ!... Nên quý khách có thể...chọn món khác được không ạ?

Chân mày cậu ấy cau lại, trong có vẻ đã tức giận. Nhưng thấy dáng vẻ lúng túng không biết phải xử lí ra sao trong có vẻ đáng yêu.

-*Ấp úng* Hay quý khách gọi món khác, tôi sẽ tặng thêm 1 chiếc bánh việt quốc, không lấy tiền.

-*phì cười* Phụt... đừng sợ tôi như thế, tôi sẽ không trách cứ nhưng với điều kiện cho tôi số điện thoại.

Fourth đơ người, số điện thoại? Chỉ thế thôi á? Cậu cầm lấy chiếc điện thoại rồi bấm số.

- Ồ, tên Fourth à! Cái tên rất hợp với vẻ đáng yêu của Fourth đấy. *bấm gọi*

- Ơ...

- Số tôi, lưu Gemini nhé, tên tôi đấy! Còn bây giờ, cho tôi ly capuchino mang đi.

Fourth vội vàng làm nước đưa cho Gem, anh chỉ cười rồi đưa tiền, sau đó thì quay người đi, cũng chẳng thèm lấy lại tiền thừa. Người con trai đó thật kì lạ, nhưng trong anh ta cũng hợp gu đó chứ! Tuy không rõ anh là ai nhưng Fourth vẫn âm thầm lưu tên của anh.

[Nhà của Pond] Tối, 19:00.

Pond ngồi trên bàn làm việc kiểm kê lại ngân sách, quản gia đi đến đặt lên bàn anh ly sữa còn nóng. Thấy Pond đã cầm lên uống, quản gia mới bắt đầu ấp úng nói chuyện.

- Cậu Pond...ông chủ bảo cậu về nhà...

Pond nghe đến từ "ông chủ" thì ngay lập khựng lại. Nhưng rồi anh tỏ ra không quan tâm tiếp tục làm việc.

- Ông ta gọi đến để làm gì?

- Cũng gần đến...ngày dỗ của bà chủ... các cậu chủ cũng bảo cậu nên về, ít nhất là thắp cho bà ấy nén nhang.

- Ngày nào?

- Mai ạ...

Pond thở dài rồi gật đầu xua tay, quản gia đi ra ngoài. Pond lấy điện thoại nhắn tin cho Phuwin.

________________

Pond: Bé, em đã ngủ chưa?

Phuwin: Ưm...chưa nhé. Mới giờ này mà ngủ thế nào được.

Pond: Mai em có học không?

Phuwin: Có, buổi sáng.

Pond: Trưa anh đến đón em, đi cùng anh về nhà được không, mai dỗ mẹ anh, anh về thắp bà ấy nén nhang.

Phuwin: Được chứ.

_________________

Pond thở phào, anh định hình suy nghĩ rằng bản thân chỉ đang về để thăm mẹ, không có ý định về gặp mặt 3 người kia.

Sáng hôm sau

Anh đến trước nhà để đưa cậu đi học. Không như những lần khác, Pond đậu xe trước cửa nhà Phuwin. Anh ung dung bước xuống xe, gọi điện cho cậu.

- Phuwin anh đến rồi!

Phuwin: Đợi em nhé, đang thay đồ.

- Ok.

Lúc Pond quay qua thì cha của cậu đã đứng sát bên cạnh anh. Pond chỉ có thể cười trừ rồi cúi đầu chào ông ấy.

Phuwin vội vã chạy xuống vì sợ Pond sẽ đợi lâu. Nhưng cảnh trước mắt đã làm Phuwin tái xanh mặt, Pond đang ngồi trong nhà cậu dùng trà, anh khúm núm ngồi đối diện trước cha cậu.

- Phuwin, đến đây.

Cậu lặng lẽ ngồi xuống bên cạnh Pond, chẳng khác gì cảnh sát đang lấy lời khai phạm nhân. Cha cậu vẫn dùng lời nói bình tĩnh hỏi chuyện cậu.

- Phuwin, cha biết trước giờ con chưa từng giấu cha chuyện gì, nhưng lần này con có điều gì muốn nói không?

-*Hoang mang* Con...con... không có ạ...

- Chắc chứ? Cha là cha của con, tuy chỉ có buổi tối cha con ta mới gặp mặt nhưng cũng không đến nỗi mà cha không thấy điểm lạ kì của con. Đó giờ, có bao giờ mà con buồn rầu đến độ mà kéo cả điểm số, rồi dạo gần đây còn hay nhắn tin xong cười tủm tỉm một mình...Sao? Khai đi nào.

Pond và Phuwin nhìn nhau, thấy cậu khó xử anh cũng chẳng nở, Pond nhắm mắt nắm lấy tay cậu, nói lớn.

- Con yêu Phuwin!

Cậu dùng gương mặt ngỡ ngàng nhìn anh. Phuwin nhìn sắc mặt của cha rồi quay sang nhìn anh, vừa giận vừa vui. Cảm xúc cậu lẫn lộn cả lên. Pond nhìn cậu.

- Em thừa nhận được không? Anh cũng đang chờ câu trả lời của em...lời nói hôm qua của em...

Phuwin ngẫm nghĩ, trước sau gì cũng lộ, sao không thừa nhận ngay từ đầu. Cậu nắm chặt tay anh, cậu nhìn thẳng vào mắt cha khẳng định.

- Cha, con cũng thế, con yêu anh ấy!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top