plps 637

Chương 637: Thôn hải thú là của ta.

Dịch: Kiendumuc

Nguồn: 4vn.eu - http://4vn.eu/forum

Những cơ quan bị cương hóa của bản thể Thiên Ma vươngrất nhanh khôi phục. Được Hồng Nương Tử, Mạc Ngôn cùng hai trăm ngườikhác suất lĩnh một ngàn Thương Lan cao thủ cộng thêm vài ngàn Sa vệ tậntình "chăm sóc", bản thể của Thiên Ma vương phút chốc bị phá tan từngmảnh nhỏ tạo nên vô số đại động. Từ bên ngoài chỉ thấy ùn ùn kéo đếnnhững đợt công kích ma phá đấu khí cùng từng làn sóng nỗ tiễn.

Trong trạng thái chiến đấu bất chấp hậu quả, thân thể cực lớn của LụcThiên Ô Tặc bị oanh tạc thành nát vụn. Hải vực phương viên mấy trămdặm, nước biển pha lẫn màu máu của đủ mọi chủng loại, nơi nơi đều làtàn chi đoạn thể.

Long Nhất điều tức trở lại, thân thể tốt hơn rất nhiều, vẻ mặt hờ hữngkhông rõ tâm tình. Hơn một vạn cao thủ đến từ Thương Lan đại lục tổnthất hơn một ngàn, đều là tinh anh trong tinh anh, hỏi sao không đaulòng a.

Vẻ mặt của Hải Hoàng ngược lại vô cùng hưng phấn. Trước mặt cao thủ hải tộc hùng hồn diễn thuyết.

"Tiểu tử, ngươi cho rằng linh hồn Thiên Ma Vương thật sự bị tiêu diệt rồi?" Ma Long vương hỏi.

"Hắn nói hắn sẽ trở lại một lần nữa, ngươi bảo hắn bị tiêu diệt rồisao?" Long Nhất thản nhiên nói. Thiên Ma vương trước khi bạo tạc đã nóivài từ, nhưng mọi người cơ bản không thể tiếp thu đầy đủ, chỉ riêngLong Nhất nghe được câu nói sau cùng.

Mọi người xung quang Long Nhất đều im lặng, ai cũng biết rõ hậu quả saukhi Thiên Ma Vương thoát được. Nhân khi có cơ hội liền trốn đi, thếgiới sau này quả thật sẽ hóa thành địa ngục đẫm máu rồi.

"Phu quân, người muốn cho Hải Hoàng biết điều này không?" Lãnh U U hỏi."Nói cho hắn? Ha ha, không cần gấp, chúng ta chờ xem một loạt trò hayđi." Long Nhất lạnh lùng cười hai tiếng nói.

Lúc này cuộc chiến khắp nơi tại Hải để chi thành dần đi đến hồi kết. Satộc, cự kình tộc và thị hồn tộc bị đánh đến không còn manh giáp, chếttừng hàng. Tam đại cường thế tộc trong một ngày bị tuyệt diệt.

Bởi vì nhân số quá nhiều, Hải hoàng trước mắt cho cao thủ hải tộc rútlui, chỉ giữ lại Long Nhất cùng hơn một vạn cao thủ Thương Lan đại lụclại.

"Ô...ô..." đột nhiên, một trận ân thanh như tiếng khóc trẻ con truyền đến tai mọi người. Từ xa tiến lại gần rất nhanh.

« Nhìn kìa, kia là cái gì thế ? » Liễu Nhứ kinh ngạc chỉ vào bóng đen nghiêng trời lệch đất từ bốn phía vây đến, nói.

Mọi người tại đây đều mà nhất đẳng cai thủ, thần kinh tức khắc căng lênchuẩn bị chiến đấu. Họ cảm giác được sát khí điên cuồng đang tiến đếngần.

Trong nháy mắt, bóng đen mang Long Nhất cùng hơn một vạn cao thủ vâylại, không một khe hở. Bây giờ mọi người mới nhìn rõ những sinh vậtđang vây công. Cơ thể của chúng thập phần kỳ quái. Thân cá dài hơn haimươi thước, lân giáp che kín xung quanh, tứ chi rất dài cộng với lợitrảo, cánh mỏng như dát bạc, đặc biệt phải kể đến cái miệng rộng chiếmnửa thân hình, tản ra lệ khí cực kỳ hung mãnh. Trên thân còn có ma phápba động mãnh liệt. Những sinh vật kỳ quái này nhiều đến mức đếm khôngxuể.

"Đây là hải đế ma thú?" Thần long vương nghi hoặc hỏi.

"Chính xác mà nói, tên của nó là thôn hải thú." Long Nhất ảm đạm cười.

Vào lúc này, Hải hoàng đứng trên một con thôn hải thú lớn nhất, ánh mắtnhư xác chết nhìn Long Nhất cùng hàng vạn người bên dưới, cười ha hả:"Long Nhất, ngươi thật sự không nên đắc tội với ta."

"Nếu ta không đắc tội với ngươi, ngươi sẽ bỏ qua cho chúng ta sao?"Long Nhất không hề kinh ngạc, ngược lại vẻ lặt lại vô cùng bình tĩnh.

Hải hoàng suy nghĩ, lắc đầu nói: "Ngươi nằm mơ sao."

"Được thôi, vô luận là ta có đắc tội ngươi hay không, ngươi đều khôngbỏ qua cho chúng ta. Có cơ hội mà không nắm lấy chút tiện nghi thật làcó lỗi với bản thân." Long Nhất mỉm cười.

"Long Nhất, ngươi biết không? Ta ghét nhất chính là có kẻ trươc mặt tamà còn tự tin như vậy. Cho dù ngươi không sợ cho bản thân ngươi, ngươicũng phải nghĩ cho họ, ngươi không sợ tất cả tinh anh Thương Lan đạilục vùi thây nơi đáy biển sao?" Hải hoàng hoán hận nói.

"Bao giờ ngươi làm được rồi nói." Long Nhất hắc hắc cười lạnh.

"Long Nhất, ngươi thật không biết gì về năng lực của thôn hải thú. Vớinăm mươi vạn thôn hải thú này, các ngươi sẽ biết thế nào là lợi hại.Một khi không còn tinh anh, cả Thương Lan đại lục sẽ còn cái gì có thểngăn bước tiến của bổn hoàng, vô luận hải lý lục địa, bổn hoàng là vuathiên hạ, ha ha ha..." Hải hoàng điên cuồng cười nói. Dã tâm của hắn bạilộ rồi, cũng không cần giấu nữa.

"Dã tâm của ngươi thật lớn. Theo lý mà nói, ta không dễ dàng tha thứđiều đó. Bất quá nữ nhi của ngươi cầu xin ta tha cho ngươi một mạng, tasẽ không ta tay. Ta là người biết giữ lời, ngươi tốt nhất đừng ép tađộng thủ." Long Nhất nhàn nhạt nói.

Hải hoàng nhìn bề ngoài Long Nhất, cười điên cuồng: "Long Nhất, ngươitha cho bổn hoàng một mạng? Ha ha, ngươi tha cho bổn hoàng một mạng!"

"Thôn hải thú của ta, giết tất cả bọn chúng." Hải hoàng đột nhiên ngưnglại, vẻ lặt trở nên lạnh lẽo. Tay hắn nhoáng lên, một đoàn bích lụcquang mang xuất hiện. Cùng lúc đó, thôn hải thú cũng phát sáng lên,miệng mở rộng ra, như hắc động tản ra khí tức vô cùng quỷ dị.

"Ta thấy thật âm lãnh." Tất cả cao thủ đều rùng mình, tựa hồ tùy thời có thể bị thôn hải thú nuốt lấy.

"Cho các ngươi hiểu một chút uy lực của thôn hải thú." Hải hoàng quát lớn.

Bỗng nhiên một cỗ hấp lực từ bốn phương tám hướng truyền tới, phần nướcbiển ở giữa sôi trào hẳn lên. Long Nhất cùng hơn một vạn cao thủ ThươngLan đại lục đồng thời phát động phòng ngự kết giới. Mức độ kiên cố củakết giới được tạo thành có thể tưởng tượng được, nhưng lại bị hấp lựctừ khắp nơi truyền đến như muốn xé rách.

"Ha ha ha, cho các ngươi biết bây giờ chỉ là mười vạn thôn hải thúthôi. Nếu bổn hoàng cho năm mươi vạn thôn hải thú đồng thời phát lực,tất cả các ngươi sớm đã bị xé thành từng mảnh nhỏ rồi." Hải hoàng đầyđắc ý, cười nói. Tựa hồ vào lúc này thiên địa đều do hắn nắm trong tay.

"Mấy con thôn hải thú này thật cường đại, ha ha, sau này chúng là củata, còn phải cảm tạ tấm lòng khẳng khái của Hải hoàng biếu tặng chota." Long Nhất đột nhiên cười nói, vẻ mặt so với Hải hoàng còn kiêungạo hơn vài phần.

Hải hoàng không hiểu đó là ý tứ gì. Đột nhiên liên lạc giữa hắn và Bíchhải thần phách bị cắt đứt, trong nháy mắt đã bập bềnh trước mặt LongNhất, đồng thời mười vạn thôn hải thú cũng đình chỉ công kích.

"Không thể, không thể nào." Hải hoàng không dám tin vào mắt mình. Thế nào lại có biến cố ngoài sức tưởng tượng như vậy chứ.

"Bệ hạ tôn kính, ngươi nên tin vào sự thật trước mắt đi. Ngươi cho rằngBích hải thần phách là thứ thích tìm thì tìm sao? Nếu ta không động tayđộng chân một tí thì dễ mà cho ngươi cầm lấy à?" Long Nhất bảo mọingười triệt hồi kết giới. Nhìn vào vô số thôn hải thú xung quanh, chỉthấy giống như một miếng thịt lớn dễ khiến cho người ta bất tỉnh.

Hải hoàng đột nhiên ngẩn đầu, vẻ mặt dữ tợn, hỏi: "Cho dù ngươi độngtay động chân vào Bích hải thần phách, làm sao ngươi biết được cáchkhống chế thôn hải thú?"

"Rất đơn giản, chính là nữ nhi yêu dấu của ngươi nói cho ta biết." LongNhất mập mờ, cười nói tiếp: "Ngươi cũng biết, nữ sanh ngoại tộc, giúpta một tay lừa ngươi cũng là bình thường thôi."

"Mã Toa... Mã Toa! Ngươi dám phản bội bổn hoàng... không thể nào... loạnrồi..." Hải hoàng cuồng loạn gào to. Đột nhiên vẻ mặt cứng đờ, mũi miệngchảy ra máu tươi, tròng mắt giận dữ trong nước biển rung lên, tức màchết.

"Mã Toa à Mã Toa, đừng trách ta nói không giữ lời, phụ hoàng ngươi là do tức mà chết, không liên quan đến ta a."

Hơn một vạn cao thủ Thương Lan đại lục sau khi thấy màn vừa rồi vô cùngthống khoái. Thái tử điện hạ không hổ danh là thái tử điện hạ, mọingười đều cười vui vẻ.

Long Nhất thu xếp xong năm mươi vạn thôn hải thú, liền đưa chúng đạicao thủ trở về Hải để chi thành. Giờ hắn đã có những mãnh thú của khôngtrung lục địa, chỉ là trong lòng hắn đối với huyết tinh hạo kiếp sắpđến có vài phần lo lắng.

Hoàng thành Hải để chi thành, mùi máu tươi tanh nồng những con đườngcùng những thi thể còn vương vãi. Một đội hải tộc đang bận rộn thu thậptàn cuộc.

Trong hải hoàng cung, toàn bộ thị vệ được thay đổi, phần lớn là thủ vệvõ trang hạng nặng của Mễ Lạc tộc. Hiện tại Hải hoàng thành các đại hảitộc vô pháp tương tín, không ngờ tới Mễ Lạc tộc vẫn giữ thế trung lậplại tạo phản, đoạt lấy hải hoàng thành, giết chết mấy vạn hải hoàng cậnvệ. Nếu đó là sa tộc, cự kình tộc, thị hồn tộc, thậm chí là hải hạt tộc(bò cạp biển) bọn họ sẽ không kinh ngạc, không thể nào lại nghĩ đến MễLạc tộc vốn ôn hòa thủ lễ.

Vào lúc này Mễ Lạc tộc trưởng tự xưng hải hoàng đang nhiệt tình đóntiếp Long Nhất cùng Thương Lan cao thủ trở về. Hắn biết mặc dù đoạtđược hải hoàng thành nhưng ngoại trừ sa tộc trong tam đại hải tộc bịtuyệt diệt ra vẫn còn nhiều hải tộc không phục. Điều này phải dựa vàosự sắp xếp của Long Nhất rồi.

Đối với Long Nhất mà nói, Mễ Lạc tộc trưởng lên ngôi Hải hoàng trăm lợivô hại, hắn vì cái gì mà ngăn cản chứ? Cho dù hải tộc có phản đối đinữa, thì Long Nhất cũng không còn như lúc trước, với năm mươi vạn thônhải thú, dũng khí đến đâu bọn họ cũng không dám vọng động. Đương nhiênuy hiếp bằng vũ lực chỉ có tác dụng một thời gian, còn lại phải dựa vàotài năng của Mễ Lạc tộc trưởng. Nếu hắn làm không xong, Long Nhất cũngkhông ngại đổi ngôi thêm một lần.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #637#plps