Chương 07 : Thuốc lão hóa
Lịch học năm thứ tư dày đặt. Những tiết bế quan bí thuật diễn ra một hai lần hằng tháng khiến bạn cảm thấy kiệt sức. Giữa chừng, tin tức Victor Krum sẽ đến trường không chỉ kích thích lũ con trai mà ngay cả đám con gái cũng không ngừng bàn tán về điều đó. Điều đó khiến Fred nghĩ ra một ý tưởng độc đáo và không kém phần đáng sợ :
"Chúng ta có nên phát triển một loại tình dược dành cho những ai muốn tán tỉnh cái cậu Victor Krum đó không?"
Bạn lắc đầu, bác bỏ ý tưởng đó ngay trên hành lang :
"Không, đừng, Fred."
Thật đáng sợ khi nghĩ về khung cảnh Victor Krum ăn nhầm mấy thanh kẹo đó và tẩu hỏa nhập ma. Trước khi anh ta kịp làm gì đó tại Hogwarts, anh ta sẽ phải đến bệnh thất trước mất thôi.
George cười và đùa :
"Thật không thể chờ đợi để ngắm nhìn mấy em tiên nữ thuộc trường Beauxbatons phải không Fred?"
Bạn ngẩng đầu lên để lườm người thanh niên tóc đỏ đang cười một cách hào hoa. Gần đây dường như anh ấy còn trở nên đẹp trai hơn nữa. Má bạn phồng lên một cách giận dỗi và ghen tuông :
"Chà, tất nhiên các cô gái tiên nữ sẽ rất xinh đẹp. Em biết đều đó."
Fred bật cười, đưa tay lên gõ vào mũi bạn một cách đầy trêu ghẹo :
"Anh yêu cái đẹp, nhưng anh yêu cưng hơn!"
Cả ba quẹo sang dừng chân trước đại sảnh đường. Trước lúc phải tẻ theo những lối khác nhau về ngôi nhà của mình, anh ấy kéo bạn lại để có thể hôn lên những lọn tóc bóng mượt của người con gái và đùa :
"Hãy chắc rằng em không nhìn Victor Krum quá năm giây."
Victor Krum. Bạn nghĩ đến cái tên. Anh ta đẹp trai và có làn da màu rám nắng. Thế nhưng bạn không có gu nhàm chán như vậy. Bạn thích thân hình cao gầy và rắn chắc của bạn trai mình hơn. Bạn vô cùng yêu những đốm tàn nhang trên mặt anh ấy.
Một cái đầu màu vàng lướt ngang qua tầm nhìn bạn khiến bạn phải rời khỏi những suy nghĩ ngọt ngào đó của mình. Kể từ sau vụ bị biến thành chồn, Draco đã trở nên xa cách hơn. Cậu ta không còn lại gần và bắt đầu ác ý bàn luận về bạn bè bạn. Điều đó khiến bạn có cảm giác đã lâu rồi bạn không nhìn thấy cậu ấy bên trong trường.
Ánh mắt Draco nhanh chóng chạm vào ánh mắt bạn. Cậu ấy có vẻ bối rối, muốn tránh cái nhìn. Nhưng một thứ gì đó mạnh mẽ hơn trỗi dậy khiến cậu ấy khó chịu nói :
"Mặn nồng quá ha? Mày đang tự hạ thấp giá trị bản thân xuống cho bằng bọn Weasley phải không?"
Bạn cũng không hề thua kém, kênh kiệu đáp lời :
"Nhưng vẫn không thể thấp kém bằng mày."
Cậu ấy nhăn mặt tỏ ra bị xúc phạm, song chỉ đành nhịn lại trong lòng mà hỏi :
"Mày làm gì ở văn phòng của thầy Snape mỗi tối thứ bảy vậy?"
Bạn cau mày nhìn cậu ấy :
"Mày theo dõi tao hả Malfoy?"
Như bị đạp trúng đuôi, cậu ấy xù lông lên như một chú mèo cau có :
"Vì sao tao phải theo dõi mày?"
Nói rồi cậu ấy lánh đi, tiến lại gần chỗ bạn bè cậu ta. Bạn nhìn thấy Ophelia và Oakley ngồi sẵn ở một góc bên trong đại sảnh đường. Cạnh họ luôn có một chỗ cho bạn.
Cả hội trường nín thở chờ đợi Victor Kurm xuất hiện vào đêm Halloween. Lẽ ra nó phải là một bữa tiệc hóa trang, nhưng giờ phút anh ấy xuất hiện, bạn chưa từng nghĩ sẽ nghe thấy những tiếng rú lớn như vậy ngay bên trong trường. Phải mất vài ba phút và các giáo sư đi khắp nơi để trấn tĩnh bọn học trò thì đại sảnh đường mới yên ắng hơn phần nào.
Ngày hôm sau đó, cặp song sinh đi cùng với Lee Jordan xuất hiện trước mặt bạn sau bữa ăn tối. Fred cười toe toét hỏi bạn :
"Liệu em có thể chế một liều thuốc lão hóa không?"
Bạn ngây thơ gật đầu đáp :
"Tất nhiên rồi. Nhưng tại sao?"
Ba chàng trai cười một cách đáng ngờ. Bạn không có linh cảm tốt trong chuyện này. Và đúng như vậy. Họ đang âm mưu vượt qua được lằn tuổi bằng một liều thuốc lão hóa.
Chắc rằng không có ai trong số họ quá giỏi độc dược. Ngay cả khi họ có yêu thích môn học này thì thầy Snape cũng quá sức chịu đựng với các chàng trai Gryffindor. Hậu quả của chuyện này là các chàng trai chỉ giỏi mày mò chế ra những thứ kì quái thay vì thật sự tiếp thu kiến thức trong sách giáo khoa.
Bạn là người duy nhất họ quen có thể làm hài lòng thầy Snape một cách thường xuyên. Cả ba mất nửa giờ để thuyết phục bạn và mất thêm hai bịch kẹo, một bịch bánh bích quy cùng một cây bút kẹo dẻo mua ở tiệm Zonko để kéo bạn vào phi vụ nghe vô cùng bất khả thi này.
Bạn được hộ tống một cách gọn lẹ vào ngay bên trong ký túc xá nhân lúc bà Béo còn ngái ngủ ngay đêm đó. Bạn đã lẻn vào phòng bạn trai mình nhiều lần tới độ bạn chắc rằng chẳng có Gryffindor nào ở trong phòng sinh hoạt chung vào cái giờ này.
Trái tim vừa trở nên nhẹ nhõm vì thành công đến được phòng ngủ của cặp song sinh của bạn ngay lập tức bị sự bừa bộn của căn phòng dập tắt. Mới hơn hai tuần trước, bạn đã ếm đủ loại bùa để ngăn họ khiến căn phòng trở nên hỗn loạn. Nhưng giờ đây nơi này trông chẳng khác gì một bãi chiến trường với đủ thứ chai, lọ và các vật dụng giỡn khác nhau nằm chất đống trên các đồ dùng sinh hoạt cá nhân.
Fred nhìn mặt bạn biến sắc và gần như ngay lập tức nhận ra sai lầm của mình. Lẽ ra anh ấy nên dọn dẹp một chút trước khi mời bạn đến.
Bạn nhoẻn miệng cười khiến cho anh ấy thấy lạnh sóng lưng :
"Cả ba cút ra ngoài!"
Ba thiếu niên không biết làm gì hơn là ngồi bên ngoài cửa phòng mình như thể là người vô gia cư. Freb buồn chán nghịch món đồ giỡn trong tay. Lee Jordan chỉ chậc lưỡi một cái :
"Em ấy dữ quá!"
Fred bật cười đáp :
"Đâu có, em ấy đáng yêu mà. Ngay cả khi đang nổi giận cũng đáng yêu muốn chết!"
George nở một nụ cười khinh bỉ người anh trai đang chìm đắm trong tình yêu của mình. Đầu tháng mười một, trời bắt đầu chuyển lạnh đến khó chịu.
Phải hơn nửa giờ sau bạn mới bắt đầu những công đoạn đầu tiên của lọ thuốc. Không nơi nào phù hợp để pha chế hơn là phòng của cặp song sinh. Có đủ thứ ở đây, từ than hồng cho đến những nguyên liệu kỳ lạ nhất. Bạn nhận ra họ để cái hộp chứa than hồng dưới gầm giường và Fred ám mùi nhiều hơn vì anh ấy ngủ phía ở tầng dưới
Bạn lật sang một trang sách và xắn tay áo lên. Mặc dù thuốc lão hóa hơi khó. Nó là chương trình độc dược vượt cấp. Nhưng bạn chỉ mất nửa giờ để hoàn thành dung dịch có màu xám tuyệt đẹp. Bạn là ai chứ? Là người đã đứng đầu lớp độc dược hồi năm ngoái và cả năm kia nữa mà.
Ngồi trên giường của Fred và ngắm nhìn các chàng trai hào hứng bày ra kế hoạch của mình. Bạn nhoẻn miệng cười, ngã lên chiếc gối mềm mại. Mùi hương của anh ấy tràn ngập trong khoang mũi. Bạn thích mùi của anh ấy. Thứ mùi hương ngọt ngào tràn ngập sự quan tâm cùng khỏe khoắn. Thật kỳ lạ là một Slytherin có thể đem lòng yêu Gryffindor.
Bạn ngáp dài, chìm dần vào giấc ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top