Chap 5

Pienon thúc háng lên trước đẩy Mydei đang bò trên mặt đất tiến lên. Gã rất xảo trá và gã biết điểm sướng của Mydei ở đâu nên Pienon cứ chọn tử cung mà giã vào.

"Ghức! Đ... đừng... chậm thôi..."

Mydei rên rỉ vì mỗi cú dọng cặc lại như một lần bị đóng cọc vào âm đạo. Nước mắt nước mũi chả em giàn giụa chảy, bụng của Mydei bị cặc nhồi cho căng phồng nay nóng rực như lửa vì cái hung khí kia, đầu vú qua mỗi lần di chuyển lại nảy tưng tưng lên đầy khiêu gợi, tấm lưng trần đầy mồ hôi vã ra như tắm lại càng làm tô điểm thêm cho vẻ dâm dục từ cái cơ thể đĩ thỏa của em.

"Đồ chó cái vô dụng từ nãy mới bò được đến bậc thang thứ hai!"

Pienon vừa mắng vừa tát đen đét vào cặp mông đẫy đà kia khiến cho Mydei khóc lóc xin tha. Lồn em đã bị địt rồi mà Pienon còn chẳng chịu tha cho đít của em nữa. Từng dấu vết tay đỏ dần hiện ra trên làn da trắng mịn. Pienon rõ ràng như là một nhà thuần hóa tài ba đang cố gắng dạy dỗ một con đĩ không biết nghe lời.

Mydei ăn đau thì sợ lắm, em cố nhấc người dậy, lê cái cơ thể vừa mệt mỏi vừa đau nhức lên bậc thang. Lồn hồng còn phải cố gắng giữ chặt con cặc kia để cho nó không nhấp vào tử cung của em. Nếu Mydei thua Pienon, em sợ bản thân sẽ bị đứa con riêng này biến thành bồn xả tinh mất. Mydei tự hứa với lòng rằng em không được phép thua.

"Ái chà, kẹp cặc chặt như vậy là muốn tôi địt mạnh thêm đúng không hả hả!!!"

Pienon vừa nói vừa nhấp lên khiến cho hông của Mydei tê dại.

"Ư ư ư...!!! Đừng... ư ư... lồn tôi... cậu... nát... lồn... ư...!!!"

Mydei rên rỉ như bò cái vì bị đâm, tử cung yếu ớt run rẩy dưới từng cú nhấp cặc. Pienon cũng rất có tiết tấu đưa đẩy. Dù địt mạnh nhưng anh không chọn dập liên hồi mà anh chọn cách nện Mydei từ tốn. Mỗi cú nhấp đều như một lần khai phá khiến cho tử cung vốn nhạy cảm nay lại run rẩy khi cơn cao trào này qua đi thì cơn nứng khác lại tới.

Mắt Mydei trắng dã gần như mất đi ý thức, em vẫn đang cố bò lên bậc thang. "Chỉ một chút nữa thôi, chỉ một chút nữa thôi là thắng rồi!"

Pienon thấy đối phương đã yếu thế liền nhấp cú chốt hạ.

"GYAAAAAA.....!!!!!"

Mydei gào khóc, Pienon lập tức rút cặc ra chứng kiến thành quả. Cái lồn non giật giật phun nước lồn dâm tóe loe. Mydei gục ngã trên cầu thang khi chỉ còn cách chiến thắng một bước chân. Lồn nhỏ phơi bày trong không khí vẫn liên tục giật giật phun nước. Sau cùng, dòng nước đái vàng nhạt chảy ra tung tóe khắp cầu thang.

"GRu...ưm..."

Chiếc lưỡi hồng hào thè ra ngoài để lấy thêm càng nhiều không khí càng tốt. Mydei bị địt đến bắn nước tiểu nhưng em chẳng còn ý thức mà quan tâm nữa. Mặt khác, Pienon hết sức vui vẻ khi Mydei đã bị thuần hóa. Dấu ấn trên bụng của em lại rõ ràng hơn một chút. Bàn tay thô ráp chạm vào hột le nhạy cảm rồi búng gảy nó.

"Mẹ kế phò thua mất rồi! Tiếc ghê!"

Pienon vừa cười vừa ngắt le của mẹ kế Mydei khiến em lại phun ra một dòng nước tiểu.

...

Mydei mơ màng tỉnh lại vì cảm giác tê dại dưới thân truyền tới. Pienon đang tùy ý làm loạn dưới háng em. Quá xấu hổ và nhục nhã khi bị đứa con riêng làm nhục, Mydei ngất đi nhưng điều đó chẳng ảnh hưởng gì đến Pienon cả. Anh đưa Mydei vào nhà tắm để vệ sinh cơ thể, sau đó bắt đầu quá trình thụ tinh cho mẹ kế đáng yêu. Mặc dù địt người đang ngất có vẻ hơi biến thái nhưng mà nhìn mẹ kế Mydei cứ mơn mởn tỏa ra mùi dâm dục như vậy thật sự khiến Pienon không kiềm chế được.

"Hức hức... tha cho tôi đi..." Mydei rên rỉ xin tha nhưng Pienon chẳng quan tâm. Anh ta trả lời bằng cách dùng con cặc bự đâm sâu vào trong cái tử cung ngọt ngào. Cái lưỡi hư hỏng mò đến quấy rối khoang miệng của mẹ kế. Pienon thành thục nhâm nhi đầu lưỡi và đôi môi đỏ mọng, bàn tay dâm tà liên tục ngắt nhéo đầu vú nhô cao. Đến khi Mydei mỏi mệt thở không ra hơi thì Pienon mới thả em ra.

"Đĩ dâm, thua rồi thì chịu phạt đi!"

Pienon vừa địt vừa tham lam liếm những giọt mồ hôi mặn mặn trên cơ thể đối phương. Lúc này Mydei chẳng khác gì lỗ thịt cho Pienon xả tinh.

"Gọi anh yêu đi nào đĩ dâm!"

Pienon dâm tà ra lệnh cho Mydei gọi gã là anh yêu. Mydei cắn chặt môi, muốn chống lại thứ khoái cảm từ thân dưới truyền đến. Đầu óc em trở nên mụ mị nhưng em vẫn ý thức được bản thân là vợ của ai.

"Chống cự à!"

Pienon thấy đối phương vẫn chống cự thì lại lấy tay tát mạnh vào mông đối phương.

"Á! Đừng!"

Vừa đánh đít vừa địt khiến cho mọi cảm giác được khuếch đại khiến Mydei vừa đau vừa sướng. Đối phương vừa tàn nhẫn ép buộc, vừa yêu chiều đìu mạnh khiến cho tâm trí mỏng manh vỡ vụn. Cuối cùng Mydei khó khăn khóc lóc rên rỉ gọi một tiếng "anh yêu".

Pienon vui vẻ như được mùa vì đối phương ngoan ngoãn như vậy.

"Em yêu ngoan quá! Nào, để anh thương bé nhé! Anh địt bé rồi bắn vào trong em nhé!"

"Hức hức! Không đươc..." Mydei lắc đầu quầy quậy "Sẽ có thai mất, anh dùng bao đi mà..."

Pienon làm sao mà đồng ý được với yêu cầu này. Chơi trần sướng vậy mà bắt anh dùng bao. Chẳng nhẽ Mydei ghét việc hắn là em có bầu. Suy nghĩ ghen tuông nổi lên. Mydei có thể cho ông già kia chơi trần còn gã thì không được!

"Câm mồm! Tôi muốn chơi trần! Tôi sẽ địt em, bắn tinh vào bên trong em để em mang thai con của tôi!"

Pienon vừa nói đâm sâu xuống, dính ngay cửa tử cung đang mở, con cặc liền lập tức chui vào.

"Đ... đừng mà!!!"

Dòng tinh ấm nóng tuôn ra xối xả khiến Mydei cô giật. Em bị đối phương bắn tinh đến nỗi mất nhận thức. Gương mặt vỡ vụn vì khoái cảm khiến cho những biểu cảm phê nứng dâm dục nhất bại lộ. Pienon rút cặc ra một cái, lập tức tinh trùng có chỗ thoát mà ộc chảy ra ngoài. Anh xuống giường lục tìm mãi mới thấy một chiếc plug. Pienon trực tiếp dùng nó cắm vào trong âm đạo khiến cho tinh trùng bị chặn lại.

Anh ta tham lam xoa xoa cái bụng gồ lên. Pienon tưởng tượng cảnh bản thân khiến cho mẹ kế sưng bụng, tinh trùng của hắn sẽ gặm nhấm cái tử cung kia khiến cho nó chỉ toàn mùi vị của gã. Nghĩ đến đó cũng đủ khiến Pienon cứng lên. Pienon cúi xuống yêu thương hôn lên gương mặt Mydei.

"Yêu em nhất trên đời!"

...

Hôm sau, Mydei mơ màng tỉnh lại. Em thấy bản thân đang ngủ trên chiếc giường của Pienon. Xung quanh mặc dù đã được dọn dẹp nhưng...

"Hức!" Mydei rên rỉ. Em nhìn xuống hạ thể của mình đang bị một chiếc plug bịt lại. Toàn thân Mydei rã rời như đi đánh trận, phải khó khăn lắm em mới lết được cơ thể xuống giường. Vào trong nhà vệ sinh, cởi chiếc plug ra, tinh trùng đã hóa lỏng ồ ạt chảy ra. Cái lồn non bị hiếp đến mức sưng vù, môi âm hộ lật ra ngoài để lộ âm vật béo mập do bị ngắt quá nhiều.

Mydei mệt mỏi xả nước tắm. Hơi ấm từ làn nước cuối cùng cũng khiến em có chút cảm giác của sự sống.

"Hức hức!" Mydei khóc lóc vì nhục nhã. Em không những phản bội Demiurge mà còn để cho bản thân bị bắn vào trong. Nếu như dính bầu thì... Mydei vuốt ve bụng của bản thân rồi mệt mỏi mặc quần áo rồi lết ra khỏi phòng tắm. Mydei định về phòng rồi thu dọn đồ đạc sau đó đi khỏi đây. Em không còn mặt mũi nào để nhìn Demiurge nữa.

Cửa phòng mở ra. Đối phương không phải là Pienon như em nghĩ.

Phainon mang theo đồ ăn đến. Khi anh mở cửa phòng thì đã thấy Mydei tỉnh lại. Khuôn mặt hiện lên sự phấn khích cũng kèm theo đó là chút ngượng ngùng và áy náy.

"M... mẹ tỉnh rồi!"

Phainon nhanh chóng đặt đồ ăn xuống bàn sau đó đến bên cạnh Mydei. Mydei sợ hãi run rẩy nhưng đối phương chỉ nhẹ nhàng bế em lên rồi đặt em lên giường. Phainon quỳ bên cạnh giường, khuôn mặt non choẹt như cún con nhìn chủ nhân.

"Mẹ ơi... hôm qua, mẹ và anh Pienon..."

Phainon không nói hết câu nhưng Mydei hiểu ý cậu muốn nói. Em cắn răng rồi gật đầu. Phainon nhìn thấy vậy thì buồn hẳn.

"Hôm nay con về sớm, thấy nhà không có ai hết! Con định lên phòng Pienon thì thấy mẹ nằm đó... con đã tắm rửa và thay chăn ga rồi... Mẹ... có khó chịu ở đâu không?"

Phainon quan tâm hỏi, anh nắm tay Mydei, với vẻ mặt đau lòng.

"Tôi sẽ rời khỏi nhà!"

Mydei nói.

"Kh... khoan đã! Sao mẹ phải rời đi! Mẹ ở lại đi mà!"

Mydei nghe vậy thì bật khóc như mưa, từng hạt châu rơi lã chã khiến cho Phainon cuống quýt không biết phải làm sao. Em chỉ biết vuốt ve tấm lưng của đối phương nhưng càng làm vậy thì Mydei càng khóc to hơn.

"T... tôi đã phản bội Demiurge! Tôi không xứng!!! Hức hức!"

"Không phải đâu mà! Mẹ đừng nghĩ như vậy!"

Cuối cùng Phainon hết cách đành để cho Mydei dựa vào vai mình mà khóc. Khóc một lúc lâu cũng khiến Mydei với đi phần nào. Em ngẩng đầu nhìn đứa con riêng thứ hai này. Phainon là em trai song sinh của Pienon, tính cách cả hai giống như hai mặt đối lập. Không giống như Pienon chó điên, Phainon như một chú Samoyed bông xù đáng yêu. Đã vậy, từng hành động cử chỉ của cậu đều dịu dàng như Demiurge. Nói chuyện với Phainon thật sự khiến Mydei dễ chịu hơn hẳn.

"C... cảm ơn cậu Phainon! Nhưng... tôi đã quyết định rồi! Tôi sẽ rời đi, Demiurge không xứng đáng bị đối xử như vậy!"

"Nhưng mà..."

"Đừng lo, rồi cậu sẽ tìm được một người mẹ kế phù hợp hơn tôi!" Mydei cố rặn ra một nụ cười gượng. Nhưng em rõ ràng không để ý, ánh mắt của Phainon đã tối sầm lại khi em nói bản thân muốn rời đi.

"Nhưng mà mẹ cũng phải ở lại đến khi khỏe lên đã chứ! Mẹ như vậy làm con lo lắm mẹ à!"

Phainon lại giở giọng năn nỉ muốn Mydei xuôi theo.

"Không được đâu! Tôi phải đi ngay... xin lỗi cậu! Phainon..."

Ý của Mydei đã quyết, Phainon rưng rưng rồi lại thở dài. Anh đi đến bên cạnh chiếc bàn rồi bưng khay đồ ăn đến.

"Chí ít thì mẹ cũng ăn miếng cháo đã! Để bụng đói là không tốt đâu!"

Phainon cố gắng năn nỉ.

"Chẳng lẽ mẹ không chấp nhận được yêu cầu này của con sao?"

Nhìn thấy vẻ cún con rưng rưng kia lại khiến Mydei mủi lòng. Em nhận lấy khay đồ ăn rồi nói cảm ơn với Phainon.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top