Chương 62-63 : Ngư ông đắc lợi(9-10)
Chương 62: Ngư ông đắc lợi 9
Trong phòng học một trận ồn ào náo động, đối với đám học sinh cấp 3 này mà nói thầy chủ nhiệm lớp không tới trường hẳn một tuần cũng coi là một chuyện trọng đại.
Lăng Lạc Dạ ngồi ở bên cửa sổ, khuôn mặt tuấn mỹ như vậy nhưng chỉ là yên lặng ngồi ở chỗ đó không nhúc nhích. Buổi trưa ngày mùa hè, trong không khí rất xao động thi thoảng từ bên ngoài thổi đến một cơn gió trong lúc vô tình thổi bay mái tóc của hắn , lúc đó mới phát hiện đôi mắt kia mang theo một chút tiếu ý không dễ nào phát giác.
Cậu đang thưởng thức cái bật lửa ở trong tay, nhưng hình như không có chút đếm xỉa tới càng giống như đang chăm chú suy tư về cái gì đó . Đột nhiên cái bật lửa trong tay bùng lên một ngọn lửa , chiếu vào trong mắt , từ con ngươi có thể nhìn ra một đoá hoa hoả diễm vô cùng xinh đẹp . Cậu bật bật mấy cái nữa rồi ném cái bật lửa vào trong thùng rác , đứng lên rồi đi ra ngoài.
Lúc đi qua khúc cua thì bị một cô gái có dáng dấp đẹp đẽ chặn lại , cô gái này cũng coi như là xinh nhưng trên mặt lại trang điểm rất dày , đồng phục váy của trường cũng bị biến tấu trông quái dị.
"Chờ tôi?" Lăng Lạc Dạ thiêu mi, trên mặt có chút không kiên nhẫn.
"Ngày đó đến cùng thì anh có ý gì ?" Tâm tình cô gái đó hình như không tốt , vừa mới bắt đầu đã hùng hổ hỏi.
"Tôi không hiểu cô muốn chỉ ngày đó là ngày nào ?" Lăng Lạc Dạ thờ ơ nhún vai.
Cô gái đó hình như nổi giận , đẩy Lăng Lạc Dạ lên trên tường, nắm cổ áo đối phương thấp giọng quát: "Con mẹ nhà anh đừng có giả bộ với tôi nữa! Chính là là cái ngày anh đem tôi làm bia đỡ đạn đó !"
"Buông ra!" Lăng Lạc Dạ khinh ghét nhìn đối phương, thấp giọng mắng. Còn có từ trên người đối phương phát ra cái mùi làm gay mũi thực sự làm cậu không chịu nổi.
Cô gái đó không cam lòng căm tức nhìn đối phương, cuối cùng trong mắt tối sầm lại rồi thả Lăng Lạc Dạ ra.
"Tôi hi vọng cô đã quên chuyện ngày đó, còn nữa, sau này đừng có quấn lấy tôi nữa !" Nói xong, Lăng Lạc Dạ nghiêng khóe miệng, tâm tình vô cùng tốt đi lướt qua người cô gái.
Cô gái nhìn bóng lưng Lăng Lạc Dạ, khuôn mặt trang điểm dày nở một nụ cười ác độc , nửa ngày mới mở miệng nói:
"Lăng đại thiếu gia thật là quái si tình đi! Thật không biết nếu như Lăng Lão gia biết con trai mình thích thầy giáo của mình , hơn nữa vị thầy giáo này còn là một người đàn ông hơn 40 tuổi , không biết sẽ lộ ra biểu tình gì ? Kinh ngạc ? Phẫn nộ ? Nhưng mà thật đáng tiếc , ngày đó thiếu chút nữa đã bị Lăng lão gia phát hiện ra ! Tôi tò mò muốn biết ngày đó Lăng thiếu gia muốn mang người trong lòng đi đâu ?'. Cô gái như biến thành ác ma , cười khanh khách , từng bước từng bước đi đến gần Lăng Lạc Dạ , " Thuê phòng ? Hay là đánh dã chiến ? Thật không hiểu nổi đàn ông các người nghĩ gì ? Cái loại thân thể rắn chắc thế kia thì ôm có cái gì sướng ? A nhất định là như vậy , anh chắc là người như thế ."Cô gái đứng ở phía sau Lăng Lạc Dạ , hai tay vòng ra phía trước ôm hông của cậu , mặt tựa lên tấm lưng rắn chắc , nhắm mắt lại bộ dáng trầm mê " Hành động của Lăng thiếu đúng là làm người ta đau lòng mà , lợi dụng người ta xong rồi thì ném đi . Nếu không phải đúng lúc đó ta đứng dậy làm tấm bia cho các người , thì không biết chắc cái lão già kia đã bị Lăng lão gia cho thành tấm xi măng rồi ấy chứ ? Anh nói đi ? Lăng thiếu ?".
Thân thể Lăng Lạc Dạ cứng đờ, hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, cảm giác đau đầu, cậu còn đang thừa dịp người kia sinh bệnh mà muốn chen vào, làm cho mối quan hệ giữa hai người càng thêm khăng khít . Một kế hoạch vô cùng tốt đẹp không ngờ lại bị cô gái đáng ghét này phá hư.
Nửa ngày, Lăng Lạc Dạ mới xoay người, đem cô gái ôm vào trong ngực của mình, ánh mắt lạnh băng , trên mặt lại mang theo nụ cười nhàn nhạt: "Sao lại tức giận với anh như thế ? Em biết là gần nhất hội học sinh có rất nhiều chuyện cần anh phải xử lý mà , nên mới bỏ rơi em ."
"Hừ! Anh đừng có dùng những lời ngon ngọt đó để lấp liếm sự tắc trách của mình ! Em không mắc lừa đâu ! Không có thời gian cho em ? Mà lại có thời gian đi bồi lão già kia ah? ". Ngoài miệng thì nói không mắc lừa đâu nhưng lại cố ý dựa sát hơn vào trong lòng đối phương , trong lồng ngực kiên cố toả ra mùi hương thơm ngát làm cho cô mê muội.
Ở một góc cô gái kia không nhìn thấy , sự căm ghét trong mắt Lăng Lạc Dạ càng thêm chồng chết nhưng giọng nói lại vô cùng ôn như " Ông ấy dù sao cũng là thầy giáo của anh . Thầy giáo bị ốm học sinh sao có thể không đi thăm một chút được cơ chứ ! Đừng có quậy phá nữa , ngoan ngoãn học đi , buổi tối anh sẽ dành thời gian cho em có được hay không ?".
Cô gái kia vẫn bám chặt ở trong lòng Lăng Lạc Dạ không tha , không còn cách nào Lăng Lạc Dạ đành phải kéo cằm cô gái lên , hôn lên môi đối phương một nụ hôn chuồn chuồn nước, rồi mỉm cười nói: " Buổi tối , anh nhất định sẽ cùng em , bây giờ ngoan ngoãn đi học đi . Anh nhìn em vào học mới đi".
Trên mặt cô gái hiện lên một tầng đỏ ửng, mặc dù biết lời nói của đối phương không phải là thật tâm nhưng bản thân vẫn cam tâm tình nguyện trầm luân ở trong âm mưu ôn như của đối phương.
"Nói phải giữ lời a!"
"Nhất định."
Nhìn bóng lưng cô gái ngày một xa , nụ cười hoàn mỹ nguỵ trang trên mặt từ từ biến mất , ánh mắt cũng dần trở nên âm lãnh sâu thẳm.
Chuyện này sao cô ta lại biết? Xem ra sự tình đã vượt quá xa so với mình tưởng tượng càng ngày càng phức tạp rồi.
Từ trong túi lấy điện thoại ra, chọn một dãy số.
"Lớp 36, Anna, buổi tối đưa vào trong kho hàng đi, còn nữa cẩn thận một chút, đừng để bị phát hiện."
.
Chương 63 : Ngư ông đắc lợi 10
Lúc Lăng Lạc Dạ đẩy ra cửa phòng bệnh ra thì La Thành vẫn còn đang ngủ mê man, không biết ở trong mơ gặp cái gì, lông mày nhíu chặt , lông mi cong dài liên tục bất an lay động giống như mơ thấy ác mộng gì đó.
Cậu nhớ rõ trước đây có nghe người nào nói qua , người nào khi ngủ mà thân thể cuộn tròn thì lúc đó người ấy đang có cảm giác không an toàn nhất , mà thầy giáo yêu mến của cậu đang cuộn tròn giống như một chú cún , mặt chôn chặt ở trong chăn.
Bình hoa trên bàn cắm một bó hoa hồng , làm cả căn phòng có mùi hương nồng đặc . Lăng Lạc Dạ cầm một đoá lên ngửi , nhíu mày một cái , hoa hồng nóng bỏng đỏ tười cùng với màu sắc trắng tinh trong phòng bệnh hình như không phù hợp lắm . Hơn nữa , là ai có gu thưởng thức kém như vậy , chẳng lẽ không biết mùi hương nồng đặc cùng với màu sắc chói mắt thế này sẽ ảnh hưởng đến tâm tình bệnh nhân hay sao ?
Hừ hừ! Hoa hồng? Lăng Lạc Dạ cười như không cười đem bó hoa hồng đó ném vào thùng rác rồi đem bó hoa cẩm chướng mà mình mang đến cắm vào . Sau đó đi kéo rèm cửa trong phòng bệnh ra , rồi mới ngồi trên ghế đối diện với giường bệnh , nhìn La Thành đang ngủ trên giường.
Mới một tuần không gặp, mà giống như đã gầy đi một vòng, da thịt nhẵn nhụi cũng giống như gốm sứ mất đi vẻ hào quang , hình như ngủ còn không đủ vào ngon giấc nữa , viền mắt xung quanh có một quầng thâm nhàn nhạt.
Lăng Lạc Dạ vươn tay nhéo gò má La Thành, thịt trên mặt cũng ít, khi nắn ở trong tay cũng không còn cảm giác như trước đây. Nhớ kỹ trước đây, mỗi lần khi cậu thay y chấm bài tập hoặc chỉnh tư liệu hộ , lúc đó cậu yêu nhất chỉ là bộ dạng ngủ gà ngủ gật của La Thành , cậu sẽ nhéo gò má của y , tuy rằng không nhiều thịt như đứa trẻ mập mạp nhưng khi nắn ở trong tay sẽ có cảm giác rất mềm , làm cho mình yêu thích không buông tay , giống như người nọ đang ở trong tay mình vậy. Sau đó mỗi lần bị nhéo đau , đối phương mang vẻ mặt thảm hề hề tỉnh lại , sau đó mơ màng hỏi " Vừa rồi có phải cậu nhéo tôi không ?"
"Ha ha, lão sư thầy lại nằm mơ ah!"
"Thật không?" La Thành xoa mặt rồi ngượng ngùng cười, ánh mắt rũ xuống, lông mi thật dài nhìn rất đẹp.
Thế nhưng, bây giờ Lăng Lạc Dạ lại không nỡ nhéo, cậu rất sợ nhéo đau đối phương.
Đôi mắt kia vẫn xinh đẹp như trước , mỗi khi nhắm mắt lại , khoé mắt lại long lanh nước , lông mi cứ như cây quạt nhỏ bao trùm lên . Lăng Lạc Dạ định bụng muốn nhẹ nhàng xoa lông mi của đối phương , thật dài làm tâm tình của cậu ngứa ngáy.
Tại sao lại cau mày, là ở trong mơ gặp cái gì không tốt sao? Có phải là mấy thằng con vô sỉ của thầy chọc thầy tức phải không ? Hay bọn họ lại bắt thầy làm những chuyện mà thầy không muốn làm ?.
Lăng Lạc Dạ cúi người xuống, dùng miệng môi hôn một cái lên trán La Thành, nụ hôn không mang theo tình dục , giống như muốn làm tan nếp gấp giữa hai chân mày của đối phương ..
"Uhm ~" còn đang trong mộng La Thành đột nhiên cảm giác có cái gì đó giống như lông chim không ngừng vuốt ve gò má của mình, hơi ngứa một chút , thoải mái rên rỉ một tiếng , liền mở mắt.
Lăng Lạc Dạ hình như còn đang trầm ngâm ở trong thế giới của mình , thận trọng hôn ở giữa chân mày của La Thành , rồi sau đó dọc theo sống mũi sau đó là toàn bộ gương mặt. Cậu căn bản không có phát hiện ra đối phương đã tỉnh , ngay lúc cậu đang định hôn một cái lên cái miệng nhỏ nhắn hồng diễm kia một cái thì cái miệng nhỏ nhắn đó đột nhiên hé mở .
"Cậu hôn tôi làm chi?" La Thành giật mình, đợi khi thấy rõ khuôn mặt của Lăng Lạc Dạ đang ở trước mắt chỉ cách mình có mấy cm, đại não còn không kịp phản ứng xem chuyện này là làm sao nữa , chỉ biết phản xạ có điều kiện hỏi một câu.
Quả nhiên Lăng Lạc Dạ thật không ngờ đối phương lại tỉnh, mà sau khi tỉnh lại có thể hỏi một câu ngây thơ như thế, nhìn khuôn mặt hốt hoảng của La Thành còn đang gần ngay trước mắt , sau khi run sợ vài giây thì khuôn mặt không giải thích được hiện nên một tầng đỏ ửng.
"Thầy nhìn nhầm rồi." Lăng Lạc Dạ cuống quít đứng thẳng người lên, ánh mắt mất tự nhiên nhìn về nơi khác, bối rồi đi tới bên kia giường, đi gọt trái táo cho đối phương.
"Phải không?" La Thành hoài nghi sờ những chỗ vừa mới bị hôn . Sau đó lại đưa tay tới mũi ngửi "Vậy tại sao cậu lại muốn hôn tôi?"
"Đã nói là thầy nằm mơ rồi mà." Lăng Lạc Dạ đang xong táo, tuy rằng không yên lòng nhưng vẫn có thể gọt vỏ một cách hoàn chỉnh . Chỉ một lát sau , một quả táo vừa lớn vừa tròn xuất hiện ở trước mặt La Thành.
La Thành nhận lấy quả táo , yên tâm thoải mái ở trong miệng cắn một miếng, cảm giác mùi vị không tệ, định mở miệng nói tiếng cảm ơn nhưng lại dừng lại , tiếp tục mặt mày nói: "Vừa rồi rõ ràng cậu hôn tôi , trên mặt tôi vẫn còn nước bọt của cậu đây nè !"
"A! Vậy thì làm sao? Hôn một chút thì có làm sao, lão sư , thầy có muốn hôn nữa không?" Không hề báo trước , Lăng Lạc Dạ chợt tiến đến trước mặt La Thành, nhìn bộ dáng trợn mắt há hốc mồm của đối phương, uy hiếp hỏi.
Mấy giây sau, La Thành mới phản ứng được, hai tay để ở trước ngực Lăng Lạc Dạ , đem mặt nghiêng qua một bên, sắc mặt đỏ như mông khỉ.
"Tuy rằng không có làm sao, Nhưng mà thầy cũng không phải là người có thể tuỳ tiện hôn được đâu nha!"
"Hôn nữa không sao, không tin thầy thử xem!" Nói xong Lăng Lạc Dạ đem nửa bên mặt kia tiến gần đến bên môi La Thành dụ dỗ: "Lão sư, thầy hôn một cái , chúng ta liền huề nhau."
Thật là trắng a ~ da thật đẹp a ~ La Thành nhìn mĩ nam gần ngay trước mắt, làn da trơn bóng như ngọc, đường nét tinh sảo giống như được điêu khắc, không tự chủ nuốt nước bọt, nhìn xuống chút là đường cong cằm lưu sướng duyên dáng , hầu kết khêu gợi, sau đó là xương quai xanh tinh xảo , thật muốn cắn ở trên đó mấy ngụm.
"Lão sư thích hôn ở chỗ nào cũng được , cho dù là dính nước bọt cũng không sao cả." Lăng Lạc Dạ nhìn bộ dạng si mê của La Thành, trong lòng vui vẻ, khóe miệng nhếch cao, tiếp tục dụ dỗ.
Hôn chỗ nào cũng không sao ? Cho dù là có dính nước bọt cũng được ? Giống như là bị đầu đọc hoặc giống như là say nắng . Quả thật La Thành ở trên mặt đối phương hôn nhẹ một cái , như chuồn chuồn nước đậu nhẹ lên làn da , lực đạo như nào cũng không nhớ nữa . Có thể Lăng Lạc Lạ vẫn còn đang bị mê hoặc , tim đập nhanh không ngừng.
Lành lạnh, cảm giác thật thoải mái. Hai cánh môi kia nếu như được ngậm trong miệng dùng sức mút, mùi vị chắc chắn rất tuyệt . Nếu như có thể đem đầu lưỡi vói vào khoang miệng ấm áp kia mà tàn phá thì càng tốt . Nhìn chằm chằm vào đôi môi của La Thành , Lăng Lạc Dạ đang không ngừng đoán mò , càng nghĩ càng hạ lưu , phía dưới bụng nhảy lên một luồng khí nóng , lại bắt đầu rục rịch rồi.
Editor: Đúng là Ngư ông đắc lợi , mấy thằng con dùng mọi thủ đoạn để tranh giành bạn thụ , cuối cùng bạn thụ lại đi theo thằng công ( ăn hôi) kia. Chương sau sẽ có H dài lê thê ( đồng phục hấp dẫn mà ) lâu lắm mới thấy H .....
Đến đây mình xin tổng hợp lại các công và thụ của truyện nhá
La Thành : Tổng thụ
La Húc : Công chính thứ 1 ( là con ruột của thụ , tính cách chiếm hữu và vô cùng bá đạo)
La Bân: Công chính thứ 2 ( là con ruột thứ 2 của thụ , tính cách có vẻ ôn hoà hơn )
La Định : Công chính thứ 3 ( là con nuôi của thụ , tích cách hơi trẻ con và cũng vô cũng chiếm hữu)
Lăng Hi Thái : Công chính thứ 4 ( sau này sẽ có nhiều đất diễn , là chồng trước của thụ , có thế nói là tra công )
Lăng Lạc Dạ : Công chính thứ 5 ( là con của Lăng Hi Thái với Bùi Nhiễm , ban đầu tác giả định cho làm pháo hôi nhưng cuối cùng từ chương này lại có đất diễn nhiều hơn ...)
Lâm Phi Nhiên : Pháo hôi công .
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top