Chương 6 : Tình Cờ

" Vương Phi trời đã sáng  , nô tì giúp Vương Phi thay xiêm y " Thái Anh cúi đầu gõ cửa gọi Lệ Sa nàng, " kẽ kẹt " tiếng cửa phòng mở ra không phải nàng mà là Chung Quốc . " nô tì , bái kiến Vương Gia , Vương Gia sáng hảo " Thái Anh vừa nói xong ngước mắt lên thấy Chung Quốc thân xiêm ý trắng bế Lệ Sa nàng ngủ li bì trong lòng chàng , chắc do hôm qua chàng làm nàng mạnh quá.

" mau lấy xiêm y , còn nữa nước tắm đã chuẩn bị ? " Chung Quốc nhìn xuống tiểu mèo nhỏ trong lòng , hôm qua chàng làm nàng mạnh quá nên đã cào chàng vài vết trên lưng , khi cào xong nàng liền khóc mếu luôn miệng' thần thiếp có tội , Vương Gia chàng không sao chứ ? , là do thiếp sai' nghĩ tới tối hôm qua làm cho Chung Quốc vừa hạnh phúc vừa buồn cười , nhưng Nam Tuấn ơi là Nam Tuấn , ngươi tưởng CHung Quốc ta sẽ bỏ qua ư ? 

" dạ , nước tắm đã chuẩn bị , nô tì sẽ gọi thêm mấy ngừoi khác tắm cho Vương Phi " Thái ANh chuẩn bị dìu Lệ Sa trên người CHung Quốc xuống thì chàng lùi lại mây bước  " ta sẽ tắm cho nàng ấy , các ngươi mau thay nệm giường đi " CHung Quốc nói xong liền nhanh chân đi đến phòng tắm rửa , sợ chậm chễ nang sẽ nhiễm phong hàn.

"ưm...ngứa...ta ngứa, tránh ra " Lệ Sa mơ màngmắt nhắm mắt mở , ai đang kì lưng cho nàng , sao kì lưng nhẹ vậy thường Thái Anh sẽ kì rất mạnh vì chỗ nhột và ngứa của nàng là lưng , " ngứa chỗ nào.." 

"bên trái...phải,phải...phía dưới " Lệ Sa vẫn không biết ngừoi tắm cho mình là ai , ra sức ra lệnh cho người đo , " Thái Anh, ngươi đã pha trà , hấp bánh hoa sen chưa? , néu chưa..Zzzzz ta sẽ lam Zzzzz" lời nói của nàng vô ý làm cho đôi mắt xanh ấy lại sáng lên vô cùng , nhưng sau đó là cả một màng ngọt ngào diễn ra ben trong , chàng hôn nàng nụ hôn vừa dịu dàng vừa say đắm , " ưm..." 

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

" aaaah....đúng thiệt là , sao lúc đó ngưoi không nói lớn để ta tỉnh" Lệ Sa ngồi trên giường gỗ úp mặt vào gối tự tử cho ngươi xem, " nếu nô tì mà nói lớn thì đã nghe phê bình rồi " Thái Anh ngồi lột quýt cho nàng , " chắc ta không dám gặp Vương Gia quá..Ah~~~ phải làm sao đây" Lệ Sa khổ trong lòng , biết vậy nàng dấu cái nết đó đi .

"Vương Phi , Kim Công Chúa tìm người" người hầu thông báo ngoài cửa, "Trân Ni ?" Lệ Sa bừng tỉnh nhấc chân ra khỏi phòng , đi tới đại sảnh . 

"Tiểu nữ , Kim Trân Ni bái kiến Vương Phi , Vương Phi sáng hảo" Trân Ni thân mặc y phục nam nhân cười khúc khích trước mặt Lệ Sa . " Trân Ni sao ngươi , lại thành như vậy?" Lệ Sa ngỡ ngàng vì Trân Ni .

" hôm nay ngoài thành có hội thi cưỡi ngựa , người muốn đi xem không?" Trân Ni rủ Nàng , "hảo, ta đi ...nhưng" Lệ Sa đáp xong liền lo lắng.

"Yên tâm , Tiểu Ni có chuẩn bị cho người y phục rồi " Người hầu cúi người dâng y phục 'nam nhân' . "Mau , giúp ta thay y phục" Lệ Sa nàng vui như gặp được vàng , lúc đến đây chưa tham quan hết kinh thành nữa .

"Xe ngựa đã xong , mời hai vị công tử lên xe" người đánh ngựa dừng trước cửa cung , " mau đưa , lệnh bài ra " tên lính canh nhìn tên đanh ngựa , " 

"Kim Công Chúa" câu nói bên trong xe ngựa thốt ra làm tên lính canh lập tức lùi ra nhường đường cho xe ngựa đi.

--------------------------------------------------------

"Woa...kẹo hồ lô , nhìn kìa ...."Lệ Sa không cần biết nàng đxalaf Vương Phi hay không mà biến thnahf thường dân mua sắm ăn đồ ăn bình thường nhất có thể. "Thái Anh , cái này ...rất hợp với ngươi" cuộc đùa vui nói chuyện vui vẻ vẫn tiếp diễn.

"Lại la , lại la ...các quý công tử , hôm nay hội tân lầu chúng tôi có Tú cô nương , nếu vị công tử nào lấy được quả tú cầu trên cây cao của Nam gia thì sẽ được rước Tú cô nương về  ạ, lại la lại la" bà tiếp buôn ra những lời hay tiếng đẹp.

" Hắc công tử , Hoa công tử , Đỗ công tử ..." 

"Ta muốn tham gia" giọng nói phát ra từ đám đông . Lệ Sa  ngang nhiên bước ra nhìn những trai tráng đnag đứng chờ thi đấu " nhìn nhỏ như vậy , có đua được không ? Hay là làm màu thôi haha" Hoa Quách nhìn Lệ Sa cười , "chưa đấu sao biết ai thắng ai thua?" Lệ Sa nhìn Hoa Quách chọc ghẹo mình .

"Thể lệ như sau, mỗi một người sẽ được chúng tôi đưa cho một con ngựa y chang nhau , ai giành được hoa tú cầu sẽ được đưa Kim Trí Tú cô nương về " người đọc thể lệ nói trong cái loa bằng đồng.

" chuẩn, xuất phát " tiếng nói vừa dứt tất cả mọi người liền hô hào cổ vũ. 

Lệ Sa cưỡi trên yên ngựa , như cá gặp nước , ở Trung Nguyên khi nhắc đến Tây Châu sẽ biết ,người Tây Châu sở hữu ngựa và cách cưỡi ngựa tuyệt đỉnh . 

" chah...chah...hây..." Lệ Sa như trở về Tây Châu học cưỡi ngựa bắn cung đó là điều nhất thiết mà các công chúa Tây Châu Cần biết .

"Hoan hô , giỏi quá , tài thiệt , nhìn như vậy nhưng không phải như vậy" những người xung liền tục hêt lời khen Lệ Sa nàng . "Ta lấy được rồi" Lệ Sa cưỡi ngựa về chỗ bắt đầu tay cầm hoa tú cầu giơ lên cao 

" vậy , xin hỏi quý danh của công là gì ? " Trí Tú nhìn Lệ Sa hết lòng kháng phục " ta , Mã A Lạp , cứ gọi ta là A Lap " Lệ Sa thốt ra làm cho mọi người khó hiêu "A Lạp ?" Ở Trung Nguyên không có họ Mã , " ta đến từ Tây Châu " một lời giải thích làm sáng tỏ lòng hiếu kì .

—————•—————• 

" Hoàng Cô, người thật sự đưa Kim cô nương về Quốc Chính Cung " Trân Ni nhìn Lệ Sa ăn thịt dê ngon lành, " hửm...ực, để ta xem... cứ để chỗ con trước đi ,từ từ ta sẽ tính" vừa bàn giao cho Trân Ni , Trí Tú bước vảo sảnh quán , " Chủ Tử , nô tì Kim Trí Tú , quê ở Quảng Châu bị lừa vào Thanh Lâu  nên bị bọn chúng ép bán thân  , nô tì sẽ làm theo những lời mà chủ tử sai bảo" Trí Tú cúi đầu .

" như vậy di, tính trước thì cô ở Phủ Kim Quốc Công Chúa trước , sau này ta sẽ giao việc cho ngươi" Lệ Sa vẫn chuyên tâm ăn thịt , " nô tì sẽ chung thành với chủ tử , tuyệt đối không phản ngừoi chỉ cần người cho nô tì cơ hội " Trí Tú quỳ xuống như những nô tì .

" phụt..học,học..học " Lệ Sa đang ăn ngon nghe xong câu này liền phung ra miên thịt dê bên hông trúng vào mặt tên quan kia , " thàng oách, mày biết tao là ai không hả" tên quan không những chửi còn sai người chuẩn bị đánh nàng .

" ah...gặt., hự..ah..." chớp mắt những tên đó nằm oanh oanh liệt liệt dưới đất , Trí Tú một cước đá vào hạ bộ tên quan hống hách kia , cho hắn khỏi sinh quý tử. " ngươi...ngưoi đợi đó, cha ta sẽ nhốt ngươi vào đại lao" tên quan kia vừa ôm hạ bộ vừa chạy đi.

" cái mô tê gì vậy? ....Trí Tú cô.." Lệ Sa nhìn Trí Tú với ánh mắt bất ngờ, " nô tì chỉ biết ít võ công mong chủ tử dạy bảo thêm"  lệ Sa đứng hình mất 5 giây , cô nương mà nàng vừa đưa ra khỏi thanh lâu là một nữ hiệp ?  Hahaha, nàng thật muốn cười , hài thật  một ngừoi không biết võ mà hốt đuọc một nữ hiệp từ thanh lâu ra , hay hay.

" chủ tử? " Trí Tú thấy Lệ sa cứng người liền khó hiểu , " ah..ặt hèm...ờm" Lệ Sa suy ngjix nên làm thế nào đây , " Hoàng Cô , con có ý này " Trân Ni nói nhỏ tai cô .

" hảo, Trí Tú cô sẽ nhập cung với ta nhưng với thân phận là tì nữ Tây Châu A Mã ta phái đến để bảo vệ ta , còn còn...Hạo Thạc tính làm sao đây" Lệ sa đã có Hạo Thạc bảo vệ , nhưng thêm một ngừoi sẽ bất tiện không ?. " Hạo Thạc là thị vệ ở Cung điện nên sẽ làm nhưunxg việc giao tâm thư cho người , còn Trí Tú sẽ theo ngừoi hầu " Trân Ni , ý hay nói cho nàng nghe.

" hảo"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top