chương 2: tập thể bức hôn
Đường Ngạo kết hôn, cũng không vội để ra nước ngoài hưởng tuần trăng mặt , hắn muốn đem sự lại sự náo nhiệt này .
Đường gia bận làm hôn lễ, tiễn bước một đám tân khách cuối cùng . Đại sảnh Đường gia hai bên đèn đuốc sáng trưng , Đường lão gia ngồi ở thượng vị , bên trái là con trai , bên phải là con cháu , sau đó Đường Mộ được an bài ngồi ở đối diện Đường lão gia , nhận tam phương chú mục lễ! ( nghi thức lễ thành hôn )
Người hầu đem trà bánh lên liền lùi về phía sau .
Đường Mộ trên mặt bình tĩnh, trong lòng đã muốn xem thường . Hắn chỉ biết ! Về nhà khẳng định sẽ được hưởng thụ sự đãi ngộ đặc biệt ! Chính là hắn không nghĩ ông nội so với mẹ còn vội hơn , hắn còn tưởng rằng việc của hắn ngày mai mới nói , tốt xấu gì thì hôm nay mọi người cũng đã mệt mỏi một ngày , hắn hôm nay vừa xuống máy bay trở về nhà , còn định sẽ hảo hảo mà ngủ một giấc thật ngon !
Đường lão tứ ( cha Đường Mộ ) lạnh lùng cười! Tiểu tử ngươi a! Ngươi cũng có ngày hôm nay! Ba năm trước chạy trốn so với thỏ còn nhanh hơn! Hôm nay nhìn ngươi chạy trốn đến đâu được a! Cho dù không bỏ lại chức quyền cao chức trọng kia , ít ra vẫn phải giúp đỡ cho nhau , ai như hắn chứ ? Chuyện trong ngoài đều là chính mình quản ! Chính mình hôm nay sẽ không tha tên nhi tử một mình bỏ chạy ra nước ngoài hưởng thụ ! Như vậy có giống như là đang lừa gạt nhi tử mình không ? Đáp án là không có , nhà hắn chính là gia đình kiểu mẫu a !
Đường Mộ không nhanh không chậm cởi chiếc áo khoát lông dê trên người , hắn sợ lạnh , Cologne khí hậu vừa lúc, còn về nước có chút chịu không nổi ! Hắn vừa xuống máy bay liền ở trên người mặc thêm hai chiếc áo nhung sam, nhưng vẫn lạnh.
Vào nhà ngồi nửa ngày Đường Mộ mới cởi trên người cái áo khoát , xem ra, ngày mai phải mua áo lông rồi! Đường Mộ tưởng năm nay là không thể quay về Cologne làm lễ mừng năm mới ! Muốn ở tại trong nước làm lễ mừng năm mới, nhưng việc phải làm nhất chính là phải mua áo lông a !
"Nhi tử, rất lạnh sao?" Lâm Mạt Tuyết thấy nhi tử trên người mặc áo nhung sam, có chút lo lắng. Đứa nhỏ này rất sợ lạnh, năm nay lại đặc biệt lạnh, xem ra là chịu không nổi rồi.
"Không có việc gì, mẹ, con ngày mai sẽ đi mua áo lông." Đường Mộ nâng ly trà nóng do người hầu chuẩn bị, ôm ở lòng bàn tay để giữ ấm , nhưng đã vào nhà cả nữa ngày , tay vẫn lạnh .
"Ân hừ." Đường lão gia ho khan một tiếng, để hai mẹ con chú ý đến .
"Đường Mộ, ngươi hiện tại ở nước ngoài bao nhiêu năm rồi ?"
"Ba năm rồi ông nội." Đường Mộ thành thành thật thật trả lời. Buổi tối hôm nay nhất định phải trả lời các câu hỏi của ông nội rồi a .
"Đối tượng đâu ?" Đường lão gia cũng không nói thêm nữa, liền trực tiếp nói thẳng vào chủ đề.
Đường Mộ giương mắt nhìn một vòng, quả nhiên người người đều mang vẻ mặt đợi Đường Mộ trả lời : "Ông nội , đối tượng của ta..." hắn cố ý nói đến một nữa rồi lại dừng , lại nhìn lướt qua, ánh mắt càng sáng: "Còn ở trong nhà người khác." Hắn lại thản nhiên nói tiếp nửa câu sau.
"Phốc ——" Đường lão gia vừa nâng chung trà lên uống một ngụm, chờ câu trả lời của hắn , câu nói kia trực tiếp làm cho ông nội phun một ngụm nước . Không khỏi giật mình !
"Ba —— "
"Ông nội —— "
Ngồi ở bên trái là con trai cùng ngồi ở bên phải là cháu trai , lương tâm bất động không nhúc nhích một cái .
"Đường Mộ! !"
"Có!"
"Ngươi có phải hay không ghét bỏ ta tám mươi tuổi còn không mau vào quan tài,muốn đưa ta đi nhanh hơn phải không ?" Đường lão gia tức giận đến thổi râu trừng mắt! Con thỏ này từ nhỏ đến lớn đều ra dáng của người quân tử , thật ra tính cách của cậu chính là nho nhã ôn nhuyễn, lời nói không nhanh không chậm mà phát ra . Đường Mộ hắn chính là người nhỏ tuổi nhất nhà , nhưng chính hắn cũng là người làm cho cả nhà phải tức giận a . Mọi thứ đều hoàn hảo , đều xuất sắc , hắn chính là tiểu bảo bối của cả nhà vậy mà hắn không bao giờ cho cả nhà yên tĩnh một cái .
"Ông nội , cháu nhớ ông nói sẽ sống đến trăm tuổi mà , quả thật bây giờ vẫn còn sớm a ." Chính xác là ông còn sống thêm hai mươi năm nữa a , lúc đó chính tay cháu sẽ đưa ông vào quan tài , nhất định sẽ tự tay đưa a ! ( Mộ Mộ à , anh có hiếu thật đấy ! )
Đường lão gia cười không được tức cũng không xong : "Cháu năm nay bao nhiêu tuổi rồi ?"
"Hai mươi sáu."
"Vậy cháu nói, rốt cuộc muốn bao nhiêu tuổi tìm đối tượng?"
"Để xem! Nếu có thể ngày mai liền gặp , hoặc là đến năm sau đi." Ngày mai vẫn là ngày mai, sang năm sang năm vẫn là sang năm, có trời mới biết là khi nào a!
"Hảo, trễ nhất là sang năm, cháu phải cho ta đem hôn nhân đại sự chứng thực."
"Nếu người kia là nam thì sao ?" Đường Mộ kỳ thật không nghĩ nhiều , hắn chính là mới nghĩ đến , nhưng không nghĩ từ miệng mình lại nói ra câu này . Ngươi đúng là cái miệng quạ ! ( Không quạ đâu anh , miệng anh nói đúng đó nha ~~ )
"Ta không quản là ai ! Nam cũng được ! Cháu sang năm nhất định phải mang người về cho ta !" Lão gia tử hoàn toàn tạc mao !
"Oa! Ông nội , ông khi nào đã chấp nhận đồng tính luyến ái rồi ?" Rốt cục Đường Ngạo cũng mở miệng mà nói một câu .
"Chỉ cần nó đem đối tượng của chính mình trở về , là nam ta cũng đồng ý !" Lão gia tử xem ra là đang tức giận , bằng không nhất định sẽ không nói ra lời này !
"Nga! Được rồi! Ba mẹ, con đem đối tượng của con trở về , người đó là nam , hai người có đồng ý không ?"
"Đồng ý a , như thế nào mà chúng ta không chấp nhận chứ ? Miễn là người ngươi đem về , là nam hay nữ , chúng ta cũng đồng ý ." Đường lão tứ cười cười, Đường Mộ xem ra là không biết chính mình đang vết xe năm xưa của cha mình rồi a !
Lâm Mạt Tuyết cũng cười: "Ta không có tính kỳ thị." Kỳ thật lúc ấy tất cả mọi người đều biết đây là lời nói xuông ,nhưng mà nếu thời điểm đó Đường Mộ thật sự đem về một nam nhân , nhất định sẽ làm cho cả nhà một phen điêu đứng a .
"Được rồi! Cứ như vậy đi!" Lão gia tử vung tay lên, sự việc đã quyết định !
Lão gia tử nói xong cũng không ở lại , đứng dậy trở về phòng ngủ ! Đã tám mươi tuổi , cả ngày lại luôn bận rộn , cũng mệt mỏi rồi , nên nghỉ ngơi một chút !
Những người khác cũng không có ý kiến gì , vẫn ngồi đó .
"Nói , con rốt cuộc khi nào thì trở về?" Đường lão tứ lên tiếng .
"Ba, con không phải đã trở về rồi sao?" Đường Mộ xoa xoa thái dương .
Đường lão tứ hừ lạnh một tiếng: "Chuẩn bị ở lại mấy ngày a?"
"Nếu cha không ý kiến, con ngày mai trở về."
Đường lão tứ cầm điểm tâm trong tay liếc nhìn cậu một cái , bởi vì cậu là đứa con của ông nên mới nương tay nếu không sẽ hung hăng giáo huấn cậu lại a .
"Ba, con nhưng là con ba nha." Hắn cũng không giận, thản nhiên liếc mắt một cái qua chỗ ngồi của phụ thân mình .
"Loại con như ngươi ta tình nguyện không có." Đường lão tứ oán hận kéo kéo khóe miệng, tiểu tử. Xem ra ba năm nay cho ngươi ở nước ngoài cũng là sai lầm : "Nói, khi nào thì kết hôn?" Khi kết hôn xong sẽ trở thành người có gia đình , nhất định phải lập nghiệp .
"Con nói rồi , có thể là ngày mai, hoặc không là sang năm."
"Con dám dọa ông nội a , nói cho con biết , ta hai mươi năm trước cũng đã dùng chiêu thức này , hiện tại con dùng cũng chẳng được gì đâu ." Đường lão tứ nheo nheo mi.
"Con không có đối tượng, tìm ai kết hôn a?" Đường gia tuy rằng người người đều là bị ép kết hôn , nhưng mỗi người đều đều có tình yêu mỹ mãn , gia đình hạnh phúc.
"Con không có khả năng đi ra đường tìm một con chó hay con mèo về kết hôn ."
"Ta không quản con đi tìm ai ! Đối tượng là chính mình tìm, kỳ hạn cuối cùng là sang năm!"
Đường Mộ nhìn mẹ mình, ông chồng mình muốn hại chết con trai cảu mình , mà cũng không quản a !?
Lâm Mạt Tuyết nhún nhún vai, đối với ánh mắt xin giúp đỡ của con trai cũng lực bất tòng tâm, kỳ thật nàng cũng không thích như thế , là vợ , chỉ muốn có thể cùng chồng tranh thủ rảnh rỗi cùng mình đi du lịch thế giới , nay một mình mình ở trong căn nhà lớn , chồng thì cả ngày lo việc công ty không thấy bóng dáng , đừng nói là du lịch, về nhà nằm trên giường chưa chắc nói được hai câu , tất cả đều là do đứa nhỏ này hại a ! Hiện tại nàng ước gì con mình có thể kết hôn , làm cho nàng cùng chồng có thể đi du lịch thế giới .
"Tiểu Mộ a, không phải cô nói con , con thật sự cũng nên kết hôn , con xem , nhà chúng ta ai cũng đã thành gia lập thất , chỉ còn lại mình con, con còn có thể trốn tránh như thế nào ?" Phu nhân Đường lão đại – Văn Tây nhịn không được mà mở miệng nói , nàng cũng rốt cục đem những thứ trong lòng mà nói ra .
"Đúng vậy, Tiểu Mộ, con xem , Tam ca hiện tại cũng kết hôn , cuối cùng chỉ còn mình con, cũng đến lúc con báo hiếu cha mẹ rồi ." Phu nhân Đường lão nhị – Bạch Vũ cười ôn nhu tham gia nói .
"Tiểu Mộ, cô cũng nhắc con hai câu , côn đã hai mươi sáu rồi , cũng nên hiểu chuyện đi , Nhị ca con hai mươi ba tuổi đã kết hôn ,ngươi còn sau hắn ba năm . Hơn nữa khi kết hôn , con không cần phải một thân một nữa ."
Phu nhân Đường lão tam – Gia Diệp Mạt rất phối hợp đại đội ngũ kia mà nói .
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top