Chương 2: Chu Lạc Lôi
Chương 2: Chu Lạc Lôi
Trở về nhà, Diệp Dương thấy tam thẩm Chu Lạc Lôi mặc một bộ váy ngủ mỏng ôm sát cơ thể nóng bỏng, nàng không mặc áo lót nên hai đầu vú cộm lên, vừa nhìn liền thấy.
Cha mẹ Diệp Dương qua đời sớm, nàng từ nhỏ sống với ông bà nội. Tiểu học cùng cấp hai Diệp Dương đều học ở dưới quê, đến khi vào cấp ba, Diệp Dương thi đậu Trung học Nam Sơn, trường cấp ba tốt nhất thành phố H, nàng mới chuyển đến ở cùng tam thúc Diệp Chí Văn và tam thẩm Chu Lạc Lôi.
Diệp Chí Văn cùng Chu Lạc Lôi có hai đứa con. Nữ nhi gọi Diệp Văn Sương cùng tuổi với Diệp Dương. Nhi tử gọi Diệp Văn Hào năm nay mới 9 tuổi.
Diệp Chí Văn lại là một nhân viên bình thường trong công ty. Đồng lương ba cọc ba đồng rất khó khăn mới có thể nuôi một vợ cùng hai con, nay Diệp Dương lại lên đây ở nhờ, khiến kinh tế càng thêm eo hẹp.
Tuy Diệp Dương học phí cùng tiền tiêu vặt đều là dùng học bổng của nhà trường cho, nhưng Diệp Chí Văn cùng Chu Lạc Lôi tính cách keo kiệt bủn xỉn, nghĩ Diệp Dương ăn nhiều một chén cơm cũng là tốn gạo nhà bọn họ nên Diệp Chí Văn cùng Lưu Lạc Lôi đều không ưa Diệp Dương ra mặt, ngay cả hai đứa con cũng nhìn Diệp Dương con mắt không phải con mắt, cái mũi không phải cái mũi.
Chu Lạc Lôi thấy Diệp Dương về không chào nàng một tiếng liền trở về phòng. Chu Lạc Lôi tức giận xông vào phòng Diệp Dương chỉ vào nàng mắng.
"Ngươi cái nha đầu chết tiệt, đi cả ngày không về, vừa về liền mặt nặng mày nhẹ với ta, có biết ta là ngươi tam thẩm hay không. Ta cực khổ nuôi ngươi ăn học, ngươi xem ngươi học được gì, về nhà ngay cả một câu chào hỏi cũng không có, suốt ngày bán một khuôn mặt đưa tang cho ai xem, nếu không phải tại nuôi ngươi cái này bồi tiền hóa, ta Hạo nhi liền có đồ chơi mới chơi, hắn cũng không bị bạn bè trong lớp trêu chọc mà khóc. Ngươi một cái nha đầu học như vậy cao làm gì, cuối cùng cũng gả cho nam nhân mà thôi...."
Chu Lạc Lôi còn muốn chửi tiếp liền nhìn thấy sắc mặt Diệp Dương âm trầm đi đến bên cạnh nàng.
"Ngươi....ngươi định làm gì, có phải muốn tạo phản không, mọi ngươi mau đến đây mà ....á....."
Không đợi Chu Lạc Lôi nói hết, Diệp Dương liền xé rách chiếc váy ngủ mỏng manh của nàng, sau đó quăng nàng lên giường.
(Chu Lạc Lôi)
Chu Lạc Lôi cả người trần như nhộng nằm trên giường chỉ vào Diệp Dương mắng.
"Ngươi.....ngươi muốn làm gì? A...sao ngươi lại có nam căn? Quái vật! Ngươi là quái vật! Ta sẽ kêu Chí Văn đuổi ngươi ra khỏi nhà!"
Thấy Diệp Dương cởi quần móc ra dương vật, Chu Lạc Lôi liền sợ hãi la lên.
Diệp Dương cười cười đè nàng dưới thân nói.
"Nga, ta chỉ là muốn đền ơn nuôi dưỡng cho Tam thẩm thôi. Đợi lát nữa ta dùng nó thọc nát lồn ngươi, không biết ngươi có còn muốn đuổi ta đi hay không, hắc hắc."
Chu Lạc Lôi nhìn dương vật to lớn của Diệp Dương âm thầm nuốt nước bọt, to như vậy nếu đâm vào nhất định rất sướng, nàng lỗ lồn không tự giác co bóp một cái, dâm thủy từ từ chảy ra.
Lật úp Chu Lạc Lôi lại, Diệp Dương bắt lấy hai tay Chu Lạc Lôi khóa về phía sau, để một chiếc gối dưới bụng nàng để mông nàng nhô cao, lộ ra lỗ lồn đỏ sẫm ướt át.
"Sách, Tam thẩm! Ta chưa thao ngươi đã nứng đến chảy ra dâm thủy, xem ra Tam thẩm cũng thật dâm đãng a..."
Chu Lạc Lôi nghe Diệp Dương trêu chọc liền đỏ ngựng đến đỏ mặt
"Không....không phải, ta không phải loại phụ nữ.....A..a....a....đau...a....ân......"
Định mở miệng phản bác thì dương vật của Diệp Dương đã phốc một cái, đâm lút cán vào lồn nàng khiến Chu Lạc Lôi đau đớn la lên.
"A...nhẹ một chút....a....a......sâu....sâu quá...a...a......ách...nát lồn mất...a...a......."
Chu Lạc Lôi càng la lớn, Diệp Dương đụ càng mạnh, nàng không hề thương hương tiếc ngọc mà đụ từng cú lút cán vào lồn Chu Lạc Lôi. Mỗi lần như vậy, nàng đều cảm thấy cơ lồn Chu Lạc Lôi ôm chặt dương vật nàng.
Diệp Dương vòng tay qua bụng nâng mông Chu Lạc Lôi lên, để nàng tư thế quỳ gối chổng mông lên cao, hạ thấp phần đầu. Diệp Dương hai tay xoa nắn cặp mông săn chắc của nàng, dương vật không hề mệt mỏi mà phang từng phát lút cán vào cái lồn dâm đãng ướt át.
Qua hơn mười phút, Chu Lạc Lôi chịu không nổi liền cao trào, dâm thủy ầm ầm chảy ra ướt đẫm ga giường. Nhưng Diệp Dương không cho nàng nghỉ mà vạch ra nàng lỗ đít rồi đâm phập vào, khiến Chu Lạc Lôi lỗ đít như bị xé rách ra.
"A..a....a....đau quá, tiểu Dương....a....a....tha cho ta đi....a....rách lỗ đít mất...a...a....đau quá...."
Dù Chu Lạc Lôi có van xin cỡ nào, Diệp Dương vẫn đụ phành phạch vào cái lỗ đít khít rịt của nàng. Lỗ đít ấm ấp ôm chặt dương vật tạo nên khoái cảm không gì sánh được, Diệp Dương dồn lực địt nó tan nát. Nhưng cũng không quên dùng tay móc lồn cho Chu Lạc Lôi để nàng sướng lỗ lồn mà bớt đau lỗ đít phần nào.
Lỗ đít nhỏ bị thao đến nóng rát từ từ truyền đến khoái cảm. Chu Lạc Lôi đong đưa cặp mông săn chắc theo từng nhịp nắc của Diệp Dương, lỗ lồn cùng lỗ đít đều truyền đến khoái cảm khác nhau khiến nàng kiềm chế không được mà thở dốc rên rỉ.
"A...a..a.....sướng quá...sướng lồn......sướng đít quá.....a....a......chơi....ưm....chơi chết Tam thẩm đi.....a....a.....tiểu Dương giỏi quá.....đụ nát lỗ đít Tam thẩm rồi.....a..a......sương quá....."
Chát!
"Dâm đãng, chơi chết ngươi!"
Nghe những lời dâm đãng như vậy, Diệp Dương vỗ vào mông Chu Lạc Lôi cái chát, sau đó gia tăng tốc độ thao nàng, càng đụ càng mạnh.
"A.a....a.....đúng.....đúng rồi.....chơi chết Tam thẩm đi.....a..a......a......sướng quá.....ưm....."
Diệp Dương địt hơn trăm phát rồi ầm ầm bắn tinh vào lỗ đít Chu Lạc Lôi, sau đó rút ra dương vật, cởi bỏ dây trói, kéo nàng ngồi dậy, lưng dựa vào thành giường rồi chỉa dương vật vào miệng nàng.
"Mau liếm cho ta."
Chu Lạc Lôi lúc này thái độ đã thay đổi 180*, nghe Diệp Dương nói liền ngoan ngoãn cầm lấy dương vật to lớn nửa mềm nửa cương cứng của nàng rồi nhiệt tình liếm mút mà không ngại nó vừa mới thao lỗ đít nàng xong.
Chu Lạc Lôi bú cặc thật sự rất điêu luyện khiến Diệp Dương thích ý rên hừ hừ, rất nhanh lại cứng. Nàng tiếp tục đè Chu Lạc Lôi đụ hết buổi chiều.
Đến khi Diệp Chí Văn trở về, hắn cùng hai đứa con há hốc mồm mà nhìn Chu Lạc Lôi gương mặt tươi cười liên tục gắp thức ăn cho Diệp Dương.
Đây là chuyện gì xảy ra, mặt trời mọc hướng đông sao???
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top