Chap 10: O

Han SeungWoo sau khi rời khỏi phòng họp, tay nhanh chóng lấy điện thoại ra gọi cho Wooseok

- Hợp đồng đã xong, mọi điều khoản cả hai đều không thắc mắc.

- Em biết rồi. Hẹn tối nay anh đã gọi mọi người chưa đấy?

- Anh phải đợi chú nhắc ư.

- Vậy tối gặp lại

Sau khi Wooseok nói xong thì cậu cũng tự động tắt máy. SeungWoo cũng mệt mỏi đi về phòng của mình. Đang đi thì gặp Dongpyo từ phòng Shihun bước ra. Vẻ mặt rất vui vẻ

- Dongpyo ahhh. Yahhh Son Dongpyo. SeungWoo kêu gọi Dongpyo hết sức cục súc

- Chú làm con giật mình đấy. Mà chú có chuyện gì cần nói với con à ? Dongpyo đi tới trước mặt SeungWoo nói

- Ừ ! Bây giờ em làm gì ?

- Dạ bây giờ con có tiết nên phải quay trở lại trường học.

- Vậy để anh chở em đến trường.

- Con làm phiền chú nhiều quá rồi nên chắc không cần đâu ạ !

- Không sao ! Hiện giờ anh rất rảnh

- Vâng ah. Con cảm ơn chú.

Nói rồi, Dongpyo lại rời khỏi công ty cùng SeungWoo và lại làm cho nhiều người ăn bánh gato đến phát ngán.

- Thằng nhóc đó ích kỷ thật. Suốt ngày đi cứu thể giới một mình. Chả bao giờ rủ tôi

- Nhóc đó cũng không rủ tôi. Haizzzz

Trên đường đến trường Dongpyo.

SeungWoo bất ngờ hỏi Dongpyo rằng
- Dongpyo ahh, mọi chuyện trên trường vẫn ổn chứ ?

- Hả? Dongpyo hơi giật mình khi nghe SeungWoo hỏi

-Dạ dạ mọi chuyện vẫn rất ổn

- Em chắc không? SeungWoo hỏi lại một lần nữa. Lần này, anh buộc Dongpyo phải nói ra sự thật. Là BẠO LỰC HỌC ĐƯỜNG đấy, đây là một vấn đề rất nghiêm trọng. Nếu như Dongpyo cứ không chịu nói thật thì người chịu thiệt chắc chắn là cậu

- Dạ thì... Dongpyo đang phân vân có nên nói hay không thật sự rất khó chọn a

- Ngốc ạ. Seunngwoo cốc đầu Dongpyo một cái

- Anh biết hết rồi, em không cần phải giấu. Em có biết em đang gánh chịu một áp lức rất lớn không ? Nếu như lúc đó anh không gọi điện cho em thì em sẽ bị bọn nó đánh cho bầm dập à ? Có chuyện gì thì phải nói chứ. Đừng có giấu hết tất cả trong lòng rồi để bản thân phải gánh chịu một mình. Không tốt một chút nào ! Vậy nên anh mới chuyển cho em sang SOPA. Vừa tốt cho em mà cũng thuận tiện cho việc luyện tập của em hơn.

- A, chú biết hết rồi á? Vậy người gọi điện lúc đó là chú hả? Dongpyo vẫn ngơ ngác không biết chuyện gì

- Ừ! Ngạc nhiên lắm sao?

- Làm sao chú biết số con để mà gọi. Nhưng mà cảm ơn chú nhiều ạ - Cậu nở một nụ cười híp mắt hồn nhiên làm SeungWoo bấn loạn trong lòng

- Anh là Han tổng của WS đấy cậu bé ạ!

- À còn chuyện này nữa!

- Không được nói cho Jinhyuk đúng không?

- Đúng vậy á! Thôi con đi học đây

Nói chuyện được một lúc rồi xe cũng lăn bánh đến trường học, Dongpyo nhanh chóng tạm biệt SeungWoo rồi bước vào trường.

--------------------

19h tại nhà hàng TopMe

- Heyyy, lâu rồi không gặp mấy người anh em. Seungwoo vừa đẩy cửa bước đến vị trí quen thuộc thì cao giọng hớn hở.

- Ông anh bị dở hơi à, vừa gặp nhau 3 ngày trước.

-Thôi, tôi xin, các ông cứ gặp nhau là khịa nhau mãi thôi. Yêu hoà bình mà cất giọng nói thế này thì chỉ có Byungchan thôi.

- Rồi gọi bọn tôi ra đây làm gì đấy. Hyeonsu, thiên tài biên đạo lên tiếng

- Đợi tí nào, Wooseok nó hẹn đấy. Khá hay ho. Seungwoo đã ngồi xuống nhấp nháp rựu vang rồi nói.

Lúc nãy khi Wooseok đang định rời đi, thì thư ký bảo có hợp đồng quảng cáo cần giải quyết gấp nên cậu đã nhắn với Seungwoo rằng sẽ đến muộn 1 tí. Nên tầm khoảng 10p sau thì cậu đã đến. Đẩy cửa bước vào, cậu đã thấy mấy anh em thân thiết trong giới của mình ngồi đấy, đang trò chuyện khá vui vẻ mặc cho bao nhiêu ánh mắt đang hướng về cái bàn đầy mùi quyền lực đó.

- Âyy, Kim tổng đến rồi này. Đến muộn nhé. Cho lão đại thấy cậu bước đến từ xa đã lên tiếng

- À ừ, bận việc 1 tí ấy mà. Wooseok nhanh chân bước vào ghế ngồi.

- Nghe bảo anh có việc tìm tụi này hả? Byungchan buông nĩa rồi hỏi cậu.

- Này, mày phải để ổng thở đã chứ, chưa gì đã hỏi rồi. Kookhoen trêu chọc cậu bạn mình.

- Anh chưa cho họ biết gì à? Wooseok nhấp 1 ngụm rựu vang rồi ngước hỏi Seungwoo

- Viên ngọc của chú đấy. Được rồi, anh có việc cần mọi người đây.

- Ôi chu choa, việc gì mà phải đích thân Han tổng và Kim tổng hẹn gặp thế này.

- Nghiêm túc tí xem nào. Anh và Wooseok tìm được 2 viên ngọc thô. Nhưng chắc chắn là ngọc sáng.

- Vậy thì cần bọn này việc gì? Hyeonsu nheo mài khó hiểu.

- Đào tạo. Wooseok từ nãy giờ im lặng để Seungwoo nói bây giờ đã lên tiếng.

- Đùa à, thân là hai công ty chuyên đào tạo thần tượng, bây giờ lại đi nhờ tụi này đào tạo. Vẫn là Hyeonsu đang không hiểu sự tình.

- All rounder. Ở giới giải trí về đào tạo all rounder thì ai qua được các bậc cao nhân ở đây. Cậu tay vẫn nhấp rựu vang bình thản trả lời.

- Mày tìm ở đâu mà ra tận 2 tiềm năng all rounder vậy. Tiêu chuẩn về all rounder của mày và ông già kia tao còn muốn toát mồ hôi thì ai lọt được vào mắt mày.

- Vô tình thôi. Nói chung là thế, chi phí do JK chi trả. Mấy người có giúp chúng tôi không thế?

- Ayy, sao tự nhiên gắt thế anh. Có bao giờ hai người mở miệng nhờ mà tụi này không giúp đâu. Byungchan bật cười trước cái mặt đang dần khó ở vì quá nhiều thắc mắc.

- Một JK một WS à. Coi bộ tốn xăng xe à. Kookhoen đâm bang để không khí bớt ngột ngạt.

- Không đều là WS.

- Này này, một trong hai người giải thích hộ tôi cái vấn đề này đi. Là như nào? Cho lão đại nãy giờ lắng nghe cũng không hiểu nỗi.

- Một là người của Wooseok, một là người của anh. Mà thằng nhóc đấy bảo muốn giúp nhưng không muốn ra mặt nên đưa sang cho anh. Seungwoo thay cậu trả lời.

- Mày đừng bảo là..

Cả đám người lúc này đều chĩa hướng mắt về cậu. Như thể cảm nhận được điều gì đó. Cũng đúng mà anh em chơi với nhau biết bao nhiêu năm lại không hiểu tính nhau. Chậc " Kim tổng say nắng rồi" cả bọn đều cảm thán.

- Này suy đoán vớ va vớ vẩn đi nhé. Ngày mai bắt đầu, bên WS sẽ gửi thời gian biểu chi tiết cho mọi người. Nhớ đào tạo cho tốt đấy.

Wooseok cau mày gắt lại những con người đang chăm chăm vào cậu.

- Ôi ai dám làm sai lời Kim tổng ạ.

Câu nói dễ thương này của Byungchan khiến mọi người bật cười xua tan đi không khí khó ở lúc này.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top