Anh chỉ cọ cọ không đi vào (H)

Hứa Duy để ý mọi chuyện anh đều muốn giải thích cho cô nghe, nắm bả vai cô xoay người đối diện với mình, ánh mắt nghiêm túc: "Anh lớn đến chừng này, bạn bè là nữ giới chỉ có một mình Tô Tĩnh, cũng không phải là rất thân thiết với cô ấy, cho nên không quá hiểu được con gái. Về sau anh sẽ chú ý, chuyện em không thích anh sẽ không làm, nhưng mà Vạn Lệ Tước đã kết hôn với Tô Tĩnh, em nên buông tay sớm một chút, anh chờ em".

Trong lúc nhất thời Hứa Duy đoán không ra ý tứ của Vu
Thế Châu, chờ cô? Có ý gì? Anh đang đợi cô từ bỏ Vạn Lệ Tước, sau đó quay đầu yêu anh sao?
Cô cảm thấy nhất định là do mình suy nghĩ nhiều, có lẽ chỉ là anh cảm thấy mặt mũi bị hao tổn thôi.

Lại gần nhìn khuôn mặt thịnh thế mỹ nhan của anh, phát hiện da anh so với mình còn đẹp hơn, nhịn không được sờ soạng một phen, trời ạ, còn căng bóng như thế, khiến người ta đồ kị quá đi mất, cô yêu thích không buông tay.

Vu Thế Châu bắt được cái tay đang sờ tới sờ lui của cô, hôn một cái trong lòng bàn tay: "Duy Duy, mỗi lần thấy Vạn Lệ Tước và Tô Tĩnh đều không vui vẻ gì, về sau đừng chú ý tới bọn họ nữa, như vậy tâm tình sẽ luôn tốt đẹp".

Hứa Duy dẩu miệng, khi nào nhìn thấy Vạn Lệ Tước ở bên cạnh Tô Tĩnh cũng không vui vẻ gì. Đại khái chính là sau khi thấy anh ấy và Tô Tĩnh ở bên nhau, người mình thích ở cạnh nữ sinh khác, đương nhiên sẽ không vui.

Mười mấy năm nay cô vẫn luôn xoay chung quanh anh ta, trong mọi góc cạnh cuộc sống đều là bóng dáng của anh ta, hiện tại dời tầm mắt đi giường như có chút khó khăn.

Hứa Duy ghé vào gối, sợi tóc đen như mực xõa trên gối đầu, ánh mắt ngơ ngác phát ngốc. Vu Thế Châu ôm lấy cô từ phía sau, khung xương của Hứa Duy lại nhỏ, toàn bộ được anh nhẹ nhàng cuốn vào trong lồng ngực. Cảm nhận hơi thở ấm áp, cô muốn cách xa anh một chút, chậm rãi dịch lên phía trước một chút, lại bị anh đuổi theo ôm chặt lấy.

Hứa Duy muốn gỡ cánh tay ở bên hông ra, tùy tiện tìm một lý do: "Nóng quá, đừng dán vào em". Hơi thở ấm áp phả vào trên cổ, người có chút nóng, phía sau mang tai ửng hồng kia là một mảng da thịt nhẵn mịn.

Ánh mắt Vu Thế Châu hơi tối lại, nhớ tới đêm qua ở trong thân thể cô sảng khoái đấu đá lung tung, nhẹ nhàng ngậm lấy vành tai phấn hồng của cô, vén lên vạt áo vói tay vào trong, chạm thấy một mảnh da thịt trơn trượt.

Mặt Hứa Duy đỏ gay, cô chưa từng ở trong tình huống tỉnh táo cùng đàn ông gần gũi như vậy. Vu Thế Châu một bên áp sát cô, bên kia sờ, mang theo một trận lửa nóng đến run rẩy, chỗ nào cô cũng không ngăn cản được.

Nhẹ hé môi, tinh tế thở dốc, bắt lấy ngón tay cái của anh:
"Vu Thể Châu, không cho lộn xộn, nếu không thì đi phòng khách mà ngủ".

Anh lại dùng âm gió ở bên tai cô nói chuyện, gợi cảm mê người: "Anh sẽ không làm gì, chỉ muốn sờ sờ em thôi. Anh bảo đảm".

Anh nói thật thành khẩn, Hứa Duy miễn cưỡng tin, nhưng mà chờ đền khi anh được một tấc lại muốn tiến một thước cô mới phát hiện ra, người đàn ông ngày thường vừa khắc chề lại đáng tin cậy, ở trên giường nói mầy câu đều là chuyện ma quỷ, một câu cũng không thể tin.

Hứa Duy cảm thấy bản thân mình thích một người, bên gối lại là một người khác nằm cạnh, nếu vẫn có thể yên tâm thoải mái được có phải cô có vẻ rất giống kỹ nữ hay không. Suy nghĩ trong đầu vẫn đang đầu đá lẫn nhau, bàn tay thô to đã dọc theo vòng eo mảnh khảnh leo lên trên, nhẹ nhàng bao lại nộn nhũ phì nhiêu.

Nắm lấy hạt đậu đỏ trên ngực vê nhẹ, đầu vú không chịu nổi kích thích này đứng thẳng dậy, dây áo vắt trên vai lỏng lẻo rồi tuột ra, nụ hôn nóng ướt từ sau cổ chuyển dần đến xương quai xanh. Thân thể dần dần trở nên kỳ lạ, sóng nhiệt cuồn cuộn, bụng nhỏ ướt át, mật đạo chảy ra chất lỏng sền sệt.

Cả người Hứa Duy nhũn ra, vòng tay ôm lấy đầu đen đang đặt trước ngực, tiếng nói mềm mại: "Dừng tay lại, không được...... Dừng lại." Còn tiếp tục như vậy, bọn họ nhất định sẽ làm đến bước cuối cùng, đột nhiên hối hận đã đồng ý yêu cầu của anh.

Hai chân thon dài của Vu Thế Châu chen vào giữa, tách chân cô ra, đầu lưỡi ngậm đầu vú vào đảo quanh, tay anh cùng mười ngón tay cô đan xen vào nhau. Hứa Duy như con rắn nước, trườn tới trườn đi, lại trốn không thoát gông cùm xiềng xích của anh.

Cô muốn cuộn người lại, thân mình lại bị anh giữ chặt, màu da trắng hồng bại lộ dưới ánh đèn vàng, ánh mắt anh tựa hồ trở nên quỷ quyệt. Hứa Duy có chút sợ hãi ánh mắt anh giờ phút này trở nên lộ liễu như vậy, quay đầu đi không nhìn anh.

Chiếc cổ thanh mảnh nơi môi anh đi qua xuất hiện dấu vết hoa mai, quần áo trên người không biết từ khi nào đã bị cởi ra, hoàn toàn trần trụi bóng loáng, Hứa Duy nắm chặt chăn: "Anh, anh làm gì thế, mời vừa rồi rõ ràng anh còn nói chỉ nhìn thôi. Tránh ra nha".

Anh bắt lấy chân nhỏ trắng nõn đang đạp lung tung của cô, gỡ tay cô đang che ở trước ngực ra, lần thứ hai kéo người đặt dưới thân. Tiếng nói trầm thấp mang theo từ tính: "Duy Duy, em thương anh đi mà, anh đã nghẹn hai mươi mấy năm, anh đã đồng ý với em rồi mà, sẽ không làm gì cả".

Lúc nói như vậy, côn thịt thô to nóng bỏng của anh đã để ở cửa nhỏ hẹp của cô, Hứa Duy lui về phía sau một chút, bị anh cố định eo lại: "Ngoan nào, anh chỉ cọ cọ thôi được
không, không đi vào. Nhất định".

Hứa Duy một bên muốn chống đỡ cảm giác thân thể trở nên kỳ lạ, một bên cảm thấy thật xin lỗi phần tình cảm mình dành cho Vạn Lệ Tước, thể nhưng đã cùng Vu Thể Châu làm đến một bước này. Tâm lý lẫn thân thể nặng nề mâu thuẫn, cảm giác kỳ quái.

Côn thịt lớn ở ngoài mật huyệt lúc mới bắt đầu xác thật chỉ là cọ tới cọ lui, có đôi khi anh hơi dùng sức, Hứa Duy cảm giác bộ phận trứng vịt đằng trước đã chọc vào trong, giây tiếp theo nó lại rời xa.

Đã hy vọng nó tiến vào, lại nhớ kỹ lời anh nói. Cô cắn chặt môi, ngăn chặn tiếng rên rỉ trong cổ họng, Vu Thế Châu đột nhiên từ trước ngực cô ngắng đầu lên, ngăn chặn môi cô, đầu lưỡi linh hoạt tiến quân thần tốc, cẩn thận đảo qua mỗi một bộ phận trong khoang miệng. Hứa Duy còn chưa kịp phản ứng lại, phía dưới đột nhiên bị đồ vật to lớn xông vào.

Mật đạo cũng đã đủ ướt át, chất lỏng ẩm áp dính trên lông mu của hai người, tăng cường khoái cảm cọ sát, đường đi bị lấp đầy hoàn toàn, căng trướng đến mức tận cùng, cảm giác hô hấp đều bị ngừng lại.

"Anh chỉ đi vào để đó được không? Anh không động. Thật đấy".

Hứa Duy đột nhiên bị anh cắm vào kích thích cả người run lên, trong thân thể trào ra một dòng chảy nóng, dễ chịu tràn đầy căng trướng trong mật đạo, vẫn còn khó chịu. Lúc này cô không bao giờ tin tưởng lời anh nói nữa, tất cả đều là lừa đảo.

Cũng đã tiến vào được, sao có thể không động, Hứa Duy đặc biệt tức giận, hung hăng co rút lại một chút, nhưng mà mật đạo vẫn bị côn thịt cứng rắn căng tràn đầy. Vu Thế Châu không kịp phòng ngừa đột nhiên bị cô kẹp suýt chút nữa bắn ra, cười khẽ một tiếng, liếm láp vành tai cô:
"Mèo con của anh tức giận rồi, nhất định là đang trách anh không thỏa mãn em, lập tức liền thoải mái đây".

Sau đó liền đại khai đại hợp thọc vào rút ra, côn thịt hung hăng đâm đến chỗ sâu nhất, đụng phải thịt mềm tận cùng bên trong, mang ra một mảnh dâm thủy, lúc rút ra lại chậm rãi không tha.

Liên lụy đến tầng mị thịt bên trong, giống như không tha cho côn thịt rời đi, huyệt thịt phần hồng bị mang ra ngoài động.

Khe hở chảy ra một chút dâm thủy, dính ướt âm hộ, đánh ra bọt biển màu trắng. Côn thịt đỏ tím cấp tốc ra vào, tiếng
bạch bạch bạch càng lúc càng nhanh, càng ngày càng vang, Hứa Duy nhỏ giọng khóc nức nở, nhẫn nại rên rỉ vẫn tuột ra khỏi yết hầu.

Trong thân thể như là bị người nhóm một mồi lửa, xúc cảm va chạm trong âm hộ nóng bỏng mãnh liệt, côn thịt hung hăng ở trong cơ thể lao tới. Bỗng nhiên toàn thân Hứa Duy phát run, cắn một miếng ở trên vai Thế Châu, tiểu thịt viên trong mật đạo bị phát hiện.

Anh thay đổi một góc độ xảo quyệt, tập trung va chạm với viên thịt nhỏ, khoái cảm đợt sau mạnh hơn đợt trước tích góp đến mức tột cùng, đột nhiên tăng tốc nhanh hơn khiến
Hứa Duy suýt chút nữa cắn đầu lưỡi, móng tay cô bóp chặt cơ bắp trên cánh tay anh, chút đau đớn kích thích này
không đáng kể.

Vu Thế Châu hung hăng va chạm mười mấy cái, hừ nhẹ một tiếng mạnh mẽ đè Hứa Duy lại, cảm giác bụng nhỏ có cái gì nổ tung, một lượng lớn dâm thủy phun ra, đồng thời cũng tràn ngập trộn lẫn với tinh dịch, trướng đau khó nhịn.

Cả người vô lực, nằm ở thở dốc một hồi lâu, tựa hồ mới nhớ lại hôm nay là ngày nào, trước nay cô cũng không biết làm tình là chuyện điên cuồng đến mức tận cùng như thể này. Đặc biệt côn thịt của Vu Thế Châu rất lớn, dường như mỗi một cái đều chọc đến trong cùng, đè nặng chỗ sâu nhất nghiền nát thịt mềm, khiền eo cô chua xót tê dại.

Dư vị trong thân thể còn chưa tan đi, tiểu huyệt vẫn co rút lại một chút, xua tan điện lưu ngưng lại. Côn thịt chôn ở bên trong lại chậm rãi bắt đầu phình to, đôi tay Hứa Duy để ở trước khối cơ ngực vuông vắn của anh, không còn sức lực: "Từ bỏ, thật sự không được. Mệt mỏi quá".

Anh cẩn thận ngồi dậy, ôm cô ngồi ở trên đùi mình, nâng mông lên bao lại, vốn dĩ nửa cây côn thịt đã trượt ra tức khắc lại đi vào, hơn nữa chậm rãi bắt đầu giấy lên tinh thần, Hứa Duy vừa khóc vừa tức giận: "Anh là đồ khốn, đi ra ngoài đi".

Anh ngậm lấy vành tai cô thổi khí: "Lại đến một lần nữa, một lần nữa thôi, thật đó". Đồng thời giữa đùi dùng sức, hình dáng cơ bắp rất rõ ràng, loại tư thế nữ ở trên tiến vào càng sâu hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top