Quyển 1-Chương 3: Thượng Cổ Phượng Hoàng , Tử Tà!
Tầm mắt của Cố Nhược Vân theo trường bào đi lên trên, dừng ở trên khuôn mặt của nam nhân, sau đó liền không dời mắt nổi.
Ở Đông Nhạc đại lục, nàng gặp qua Kim đế thuộc loại mỹ nam tử (trai đẹp) làm rung động lòng người, nhưng mà, nam nhân trước mắt so với Kim đế lại không kém hơn chút nào, thậm chí còn hơn một bậc.......
Chỉ thấy nam nhân một thân trường bào màu tím, trên ống tay áo thêu một đường màu vàng, tôn quý mà lộ ra hoa lệ (đẹp đẽ và rực rỡ). Một đầu tóc đen dày tán ở sau lưng, gió nhẹ lướt qua, mang đến một hương vị mê tâm hồn người. Khuôn mặt của hắn tuấn mỹ đến mức làm cho vạn vật đều có thể ở trong nháy mắt mất đi nhan sắc, gió nhẹ nhấc lên vạt áo màu tím, làm cho ngọn lửa màu tím yêu dị ở mi tâm (*) của nam nhân càng thêm tà mị.
(*) mi tâm: chỗ giữa hai đầu lông mày
Bỗng nhiên, nam nhân giơ tay lên, một trận gió nhẹ phất qua, làm Cố Nhược Vân sau khi đã phục hồi lại tinh thần, rơi vào bên trong ôm ấp của hắn.......
"Đây là chủ nhân Thượng Cổ Thần Tháp lựa chọn? Sờ thật là gầy, tuyệt không thoải mái, nha đầu, ngươi phải bổ sung dinh dưỡng cho tốt, chờ béo thêm chút lại đến ấm giường cho ta."
Cố Nhược Vân sắc mặt nháy mắt đen xuống, nâng chân lên đá qua, ai biết đối phương sớm đã có chuẩn bị, cười khẽ bắt được chân của nàng.
"Nha đầu, trước kia ngươi quả thật rất cường đại, nhưng hiện tại, chỉ là một tiểu nhân vật mới ở Tụ Khí cấp hai mà thôi, ngươi cho rằng ngươi có thể đánh lén được ta sao?"
Cố Nhược Vân thu hồi chân, nhìn nam nhân tuấn mỹ tôn quý trước mắt, hỏi: "Ngươi là ai?"
"Nha đầu, ngươi cũng quá tuyệt tình, ta mang ngươi từ Đông Nhạc đại lục đến nơi đây, ngươi thế nhưng lại quên ta là ai?" Nam nhân ủy khuất nói, "Tốt xấu gì lúc trước ta cũng cứu ngươi một mạng, nếu không, ngươi đã sớm hồn phi phách tán."
Đông Nhạc đại lục?
Cố Nhược Vân sợ run một chút: "Ngươi là Thượng Cổ Thần Tháp."
Nghe nói như thế, nam nhân run rẩy khóe miệng vài cái: "Thượng Cổ Thần Tháp? Ngươi gặp qua tháp sẽ biến thành người? Ta là thú trong Thượng Cổ Thần Tháp, Tử Tà!"
"Tử Tà? Thượng cổ Phượng Hoàng Tử Tà?"
Người Tây Linh đại lục có thể không biết Tử Tà tồn tại, nhưng mà, trong Đông Nhạc đại lục cái tên này thật là không người không biết không người không hiểu.
Thượng cổ Phượng Hoàng Tử Tà, nghe nói có thực lực khai thiên tích địa (*), một hơi là có thể san toàn bộ đế quốc thành bình địa (đất bằng phẳng), thực lực cường đại đến mức làm cho mọi người run sợ.
(*) khai thiên tích địa: mở trời tạo đất, giống như là sáng tạo thế giới, ý chỉ thực lực mạnh có thể tạo ra hoặc hủy diệt thế giới
Nhưng mà, ở mấy vạn năm trước, Tử Tà cũng đã biến mất, không nghĩ tới thế mà lại sẽ xuất hiện ở đây.... ...... .......
"Nha đầu, có phải thật khiếp sợ hay không?" Tử Tà giương lên khóe môi, cười nói, "Lúc ngươi đang chạy trốn cũng đã cùng Thượng Cổ Thần Tháp đạt thành khế ước, chỉ cần linh hồn của ngươi không bị tiêu diệt, Thần Tháp sẽ trọn đời đi theo linh hồn của ngươi, chính là ta cùng với Thượng Cổ Thần Tháp đều bị phong ấn, nếu là ở trong Đông Nhạc đại lục giải trừ phong ấn, đương nhiên sẽ bị những lão quái vật kia phát hiện, cho nên ta không có cách nào xuất hiện giúp ngươi, thẳng đến khi đi tới Tây Linh đại lục, ta mới có thể giải trừ phong ấn......."
Cố Nhược Vân gật gật đầu: "Thì ra là như vậy, Thượng Cổ Thần Tháp này là gia gia của ta giao cho ta, nhưng lại không biết đến cùng có tác dụng gì............."
"Tác dụng của Thượng Cổ Thần Tháp này tạm thời ta nói ngươi cũng không hiểu rõ, nhưng mà, ngươi phải biết Thần Tháo là vật phẩm được lưu lại từ thời Thượng cổ, Thần Khí thời kì Thượng cổ sao lại vô dụng? Hơn nữa........"
Tử Tà cười cười sờ đầu của Cố Nhược Vân: "Ngươi không phải là khiêu chiến người ta sao? Có Thượng Cổ Thần Tháp này, trong vòng một tháng, ta tất sẽ cho ngươi thực lực vượt qua hắn!"
Hắn biết Cố Nhược Vân bằng vào kinh nghiệm chiến đấu kiếp trước, đã có 50% nắm chắc đánh bại Lăng gia thiếu gia, nhưng hắn phải làm, là làm cho nàng, có hoàn toàn nắm chắc chiến thắng địch nhân...
Trong Thần Tháp, xung quanh trống không, chỉ có trung tâm bày biện một dược đỉnh (cái đỉnh luyện đan đó), Cố Nhược Vân đánh giá Thần Tháp trống trải, hỏi: "Nơi này là Thượng Cổ Thần Tháp?"
"Đúng vậy, nơi này là tầng thứ nhất của Thượng Cổ Thần Tháp, lấy lực lượng của ta, cũng chỉ có thể giải phong (giải trừ phong ấn) tầng thứ nhất này, kế tiếp phải dựa vào năng lực của ngươi để giải trừ phong ấn............"
"Ta nên làm như thế nào?"
Cố Nhược Vân dừng bước lại, quay đầu nhìn về phía Tử Tà.
"Rất đơn giản," Tầm mắt của Tử Tà dừng ở trên mặt Cố Nhược Vân, giương môi cười yếu ớt, "Chỉ cần ngươi có thể đột phá Tụ Khí cấp tám, tới Võ Giả, là có thể tiến vào tầng thứ hai, mà mỗi khi ngươi đột phá một tầng, là có thể đạt được vật phẩm trong tầng kia."
Nghe nói như thế, tầm mắt của Cố Nhược Vân chuyển hướng về phía dược đỉnh trong tháp.
"Tầng thứ nhất tặng cho ta, đó là dược đỉnh này?"
"Đúng" Tử Tà gật gật đầu, "Nhưng mà, không chỉ là dược đỉnh, còn có một ít đan phương (phương thuốc, phương pháp luyện đan) cơ bản nhất."
Nói xong lời này, hắn liền đưa mấy đan phương tới trước mắt Cố Nhược Vân.
"Tụ Khí đan, có thể làm cho Võ Giả đang ở Tụ Khí có thể hấp thu linh khí tốt hơn, so với bình thường thì tốc độ tu luyện nhanh hơn gấp năm lần, Tẩy Tủy đan, có thể loại bỏ tạp chất trong cơ thể tu luyện giả (người tu luyện), giúp cho tu luyện làm ít công to (*)! Mỹ Dung Hoán Phu đan, có thể nháy mắt làm cho một lão thái bà hơn năm mươi tuổi khôi phục về dáng vẻ hai mươi tuổi rực rỡ......."
(*) làm ít công to = làm chơi ăn thật: ở đây ý chỉ những người tu luyện sau khi dung Tẩy Tủy đan có tốc độ tu luyện nhanh hơn gấp năm lần nên khi tu luyện sẽ được lợi rất nhiều, tu luyện ít mà vẫn hấp thu được nhiều linh khí...
Sau khi câu nói cuối cùng chấm dứt, hai đan phương trước mặt đều làm cho Cố Nhược Vân tâm động không ngừng.
Hơn nữa quan trọng nhất là, mấy vạn năm trước thuật luyện đan phát triển lớn mạnh, Luyện Đan Sư cũng nhiều đếm không xuể, nhưng mà, ngay tại trong chiến tranh đại lục vạn năm trước, tất cả Luyện Đan Sư đều bị giết, sách luyện đan bị hủy, thế cho nên trong đại lục hiện nay, đã không người có thể luyện chế ra đan dược đúng mẫu, mà hiện tại trên thị trường cũng chỉ có đan dược dạng bột phấn thôi.
Đương nhiên, vật phẩm này đã không thể gọi là đan dược.
Có thể nghĩ, lúc nhìn đến những đan phương này nội tâm của Cố Nhược Vân rung động không ngừng........
Chỉ là, nàng rất nhanh đã bình phục nội tâm kích động, điểm này, nhưng là khiến Tử Tà rất ngạc nhiên nhìn nàng một cái.... ....
Nếu đổi thành những người khác, phỏng chừng hiện tại liền không thể chờ đợi mà muốn thử nghiệm.
"Tuy rằng những đan phương này thật trân quý, đáng tiếc, ta cũng không có học qua luyện đan, nên cho dù có cho ta đan phương và dược đỉnh, phỏng chừng ta cũng không có cách nào luyện chế ra."
"Nha đầu, không nghĩ tới ngươi cùng loại người tham lam ta thường thấy kia tuyệt không giống nhau, hiện tại ta nhưng là đối với ngươi càng ngày càng có hứng thú," Tử Tà nở nụ cười, nụ cười này, khiến cho ngọn lửa màu tím ở mi tâm càng thêm yêu dị, "Thật hy vọng ngươi nhanh chóng lớn lên, đến lúc đó là có thể ấm giường cho ta, nếu không mà nói, thân thể nhỏ này của ngươi khẳng định làm ta rất đau."
Cố Nhược Vân nhếch lên khóe môi, lên lên xuống xuống quét mắt nhìn Tử Tà một cái: "Cho dù ta trưởng thành, nhưng mà ngươi...... Còn có thể 'dài' sao?"
Nhìn ý cười trong suốt trong mắt thiếu nữ, lại liên tưởng đến ý tứ trong lời nói vừa rồi của nàng, khuôn mặt tuấn mỹ lập tức biến đen: "Nha đầu, ngươi còn nhỏ tuổi đã nói ra loại lời nói này."
"Đừng quên, khối thân thể này là Cố Nhược Vân, nhưng ta cũng đã sống hai mươi mấy năm."
"Phải không?"
Tử Tà khóe mắt ngả ngớn, bàn tay to vung lên kéo Cố Nhược Vân vào trong ngực, đôi mắt chứa ý uy hiếp híp lại: "Nha đầu, linh hồn của ngươi đã hơn hai mươi tuổi, vậy không bằng...... Hiện tại liền ấm giường cho ta đi."
Cố Nhược Vân mặt mày trầm xuống, vừa định chống cự, bên tai lại truyền đến tiếng cười trầm thấp mà tà mị của nam nhân.
"Đáng tiếc, nha đầu, ta đối với nữ nhân gầy không có hứng thú gì, ôm không có một chút thoải mái nào, chờ ngươi dưỡng béo một chút, ta lại để cho ngươi ấm giường cho ta."
Phanh!
Cố Nhược Vân thừa dịp bàn tay to của nam nhân lơi lỏng liền xoay người một cái, nắm tay đánh về phía khuôn mặt của đối phương, đúng lúc này, một bàn tay đột nhiên xuất hiện ở trước mặt của hắn, chặn nắm tay của Cố Nhược Vân.
"Nha đầu, ngươi thật đúng nhẫn tâm."
Nam nhân đẩy nắm tay của Cố Nhược Vân ra, bất đắc dĩ cười nói: "Nói đánh là đánh, không nể mặt, nhưng mà, ngươi tới trong Thần Tháp đã lâu, vì để người không phát giác, lúc này ngươi nên rời đi, sau khi ngươi ra ngoài thì đi mua dược liệu để luyện Tụ Khí đan, đến lúc đó ta sẽ dạy ngươi luyện đan."
Kỳ thực, Tử Tà căn bản không biết, cho dù Cố Nhược Vân mất tích một tháng, phỏng chừng Cố gia cũng sẽ không phát giác.... ......
--- ------ ------ --------
Cấp bậc phân chia:
Tụ Khí cấp một đến cấp tám.
Võ Giả, Võ Sĩ, Võ Tướng, Võ Vương, Võ Hoàng, Võ Tôn, Võ Đế, Võ Thánh, Võ Thần.......... Lại chia làm sơ cấp , trung cấp, cao cấp.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top