C 57-59

CHƯƠNG 57- KHÔNG SỈ NHẤT CHỈ SỈ HƠN (3)

"Vân Nhi, ngươi............"

Ngay tại lúc Cố Nhị gia còn muốn nói gì đó, một tiếng gầm chợt truyền đến: "Là ai cho phép các ngươi quấy rầy người Bách Thảo Đường ta? Triệu chưởng quỹ hắn ở đâu? Lăn ra ngoài cho lão phu!"

Dư lão vốn muốn đến Bách Thảo Đường tuần tra tình hình, không nghĩ tới nhìn thấy Cố Nhược Vân bị người Cố gia chặn lại ở cửa, lửa giận trong lòng từ từ tăng lên rồi xông ra.

Một đám người sai vặt bên cạnh nghe được lời nói của Dư lão, run run rẩy rẩy hồi đáp: "Bẩm báo Dư lão, Triệu chưởng quỹ hắn, hắn đi ra ngoài xem bệnh giúp người."

"Xem bệnh? Hừ! Loại này thời điểm hắn có thể đi ra ngoài xem bệnh cho người ta sao? Hiện tại Cố Nhược Vân đã gia nhập Bách Thảo Đường ta, quyết không cho phép bất luận kẻ nào quấy rầy thanh tịnh của nàng, người tới, quăng hết đám cẩu tạp chủng này ra ngoài cho ta, về sau người Cố gia đến một người quăng một người! Bọn họ không sợ dọa người liền tận tình đến đây đi!"

Dù sao hiện tại Cố Nhược Vân không muốn quá rêu rao, vì không để Cố gia tìm tới cửa nữa, cho nên mới không để Dư lão lộ ra bản thân đã là chủ tử của Bách Thảo Đường, nếu không, dựa theo sự tham lam của Cố gia, phỏng chừng sau này đuổi cũng đuổi không đi.

"Vâng."

Những hộ vệ theo sát sau lưng Dư lão tuân lệnh, nhanh chóng xông lên phía trước, không cho người Cố gia có cơ hội phản kháng liền cởi quần áo của bọn họ toàn bộ quăng hết ra ngoài, Cố Nhị gia còn chưa tính, nhưng Nhị phu nhân cũng bị người đối đãi như thế, thực hận không thể đâm đầu chết, trong lòng đối Cố Nhược Vân hận cũng càng sâu.

"Tiểu tiện nhân, ngươi chờ, chờ nhi tử ta trở về, ta muốn ngươi không chết tử tế được! Không, không chỉ như vậy, ta còn muốn ngươi nhận hết tất cả tra tấn!"

Giống như là nhận thấy được ánh mắt oán hận của Nhị phu nhân, Cố Nhược Vân cũng không sợ hãi chút nào đi lên phía trước, đôi mắt trong veo không hề dao động, chính là khóe môi kia lại giương lên tươi cười như có như không.

Lúc này, mọi người chỉ chỉ trỏ trỏ đám người trần truồng Cố gia, dù là Cố Nhị gia da mặt dày như thế, cũng không cách nào ngẩng đầu, lúc này đây, Cố gia quả nhiên là mất hết mặt mũi.............

Cố Nhược Vân không có lại liếc mắt nhìn bọn hắn nhiều thêm một cái, xoay người đi vào trong Bách Thảo Đường, ngay sau đó, Dư lão cũng theo sau tiến vào, thận trọng đi ở sau lưng nàng.

"Nói đi, đây là có chuyện gì?"

Cố Nhược Vân đi nhanh chóng ngồi xuống, mỉm cười nhìn Dư lão.

Thật hiển nhiên, tất cả những chuyện này đều có liên quan với Đông Phương Thiếu Trạch………..

"Này…………." Dư lão ngượng ngùng nói, "Kỳ thực đây là thiếu chủ muốn giúp đại tiểu thư người xả ngụm ác khí, Cố gia kia quả thực khinh người quá đáng, cho nên thiếu chủ mới làm cho bọn họ đi làm một chuyện tuyệt đối làm không được, cố ý tra tấn bọn họ, không nghĩ tới đại tiểu thư người sẽ ở cửa bị bọn họ đụng đến, chuyện này cũng đều do Triệu chưởng quỹ, thiếu chủ đã phân phó qua đừng để cho người Cố gia nhìn thấy đại tiểu thư, cố tình hắn lúc này lại chạy đi, chờ hắn trở lại, lão nô sẽ hung hăng trừng phạt hắn."

"Trừng phạt thì không cần," Cố Nhược Vân bưng lên một chén nước trà, khẽ nhấp một ngụm, rồi sau đó để xuống, "Chỉ là về sau các ngươi muốn làm chuyện gì thì báo cho ta biết một tiếng, để cho ta có chuẩn bị tâm lý."

Dư lão ha ha cười, bỗng nhiên vẻ mặt nghiêm túc lên: "Đúng rồi, đại tiểu thư, ngài muốn chọn người ta đã tìm được, nhóm người này đều là cô nhi (trẻ mồ côi), không cha không nương, nhưng mà thiên tư không tệ, bồi dưỡng thêm chút thì ngày sau tuy rằng không thành tuyệt thế thiên tài, nhưng mà tuyệt đối sẽ không kém."

"Hả?" Cố Nhược Vân nhíu mày, "Bọn họ ở nơi nào, mang ta đi gặp một lần."

"Được, đại tiểu thư xin theo ta đến."

Nói xong lời này, Dư lão liền ở phía trước dẫn đường, Cố Nhược Vân đi theo phía sau ông đi ra Bách Thảo Đường.

CHƯƠNG 58- QUÂN ĐỘI CƯỜNG THẾ QUẬT KHỞI (1)


Một đình viện nằm ở ngoại ô hoàng thành, bị rừng cây rậm rạp che lấp giống như che khuất bầu trời, nhưng mà, giờ phút này lại ở dưới dẫn dắt của Dư lão xuất hiện ở trước mắt Cố Nhược Vân.

"Không nghĩ tới Bách Thảo Đường còn có một chỗ như vậy," Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười, "Chỗ này cũng quả thật thích hợp để ta bí mật phát triển, ở trước khi cánh chim của ta chưa cứng cáp, tạm thời không để cho bất luận kẻ nào biết năng lực của ta."

Dư lão mỉm cười, quay đầu nhìn về phía Cố Nhược Vân: "Đây là nơi lúc trước thiếu chủ nhà ta luyện công, bên ngoài thiết lập ngũ hành bát quái trận, trừ phi có người dẫn dắt, nếu không không ai có thể tới chỗ này, khi nghe nói đại tiểu thư muốn huấn luyện ra thế lực của bản thân, thiếu chủ để cho ta đưa chỗ này cho đại tiểu thư."

Đông Phương Thiếu Trạch?

Cố Nhược Vân ngẩn người, khẽ nhíu mày liễu: "Rốt cuộc thiếu chủ nhà ngươi và phụ mẫu ta quan hệ như thế nào? Vì sao phải không để lối thoát (giống như bỏ ra tất cả) giúp ta như vậy?"

"Chuyện này xin thứ cho lão nô không cách nào báo cho biết, đợi đến thời điểm nên để đại tiểu thư biết đến, thiếu chủ đương nhiên sẽ nói cho đại tiểu thư, chính là có đôi khi biết nhiều chuyện đối với người không có lợi, thiếu chủ cũng là có nổi khổ tâm."

Hiện giờ Đông Phương gia tộc không được như trước, ngay cả thiếu chủ đều ở bên trong nước sôi lửa bỏng, loại thời điểm này, sao thiếu chủ nhẫn tâm kéo nàng vào?

Nhất là, thực lực hiện tại của nàng không đủ cường đại…………….

Thấy Dư lão không muốn nói thêm cái gì, Cố Nhược Vân không tiếp tục nói ra nghi vấn, nàng ổn định lại tâm thần, nói: "Đi thôi, mang ta đi xem xem người ngươi giúp ta lựa chọn."

..............

Trong sân, Cố Nhược Vân vừa đi vào, liền có vô số ánh mắt cảnh giác ném tới, nàng cũng không nói thêm gì, vẻ mặt nhàn nhạt đánh giá mọi người trong viện.

Thật không thể nghi ngờ, những người Dư lão lựa chọn quả thật căn cốt rất tốt, là thiên tài tu luyện, nhưng mà, bọn họ giống như là đều đã trải qua tổn thương nào đó, ánh mắt không có trong trẻo như người bình thường, ngược lại mang theo vẻ tàn nhẫn.

Mà thứ này, cũng đang là thứ nàng cần.

"Có lẽ ngay từ đầu, Dư lão liền nói cho các ngươi mục đích tới nơi này, nhưng các ngươi thật không ngờ, cần các ngươi là một tiểu nha đầu như ta vậy, "Cố Nhược Vân nhàn nhạt nở nụ cười, tươi cười kia lộ ra ánh sáng làm người ta không thể bỏ qua, "Có lẽ các ngươi không phục, cho rằng tiểu nha đầu như ta không nên thống trị các ngươi, nhưng mà, ta muốn nói cho các ngươi biết, muốn thay đổi vận mệnh của các ngươi, muốn dẫm nát người khi dễ các ngươi dưới chân, muốn được đến vị trí cao nhất kia, vậy nhất định phải phục tùng mệnh lệnh của ta!"

Thật hiển nhiên, ngay từ đầu, Cố Nhược Vân thấy được sự không phục trong mắt mọi người ở đây.

Tuy rằng bọn họ bởi vì một số chuyện lưu lạc tới tình cảnh hiện tại, lại không có nghĩa là sẽ nguyện ý phục tùng một tiểu nha đầu mười mấy tuổi.

"Hừ, ngươi đã nói như vậy, vậy ngươi liền lấy ra một chút thực lực làm chúng ta tâm phục khẩu phục ngươi."

Chính là lúc này, đám người truyền ra một âm thanh trào phúng.

Cố Nhược Vân theo tiếng nói nhìn lại, ánh mắt dừng ở trên người một thanh niên một thân áo xanh rách rưới, khẽ nhếch lên một chút tươi cười: "Ngươi tên là gì."

"Tầm Phong."

Thanh niên cao ngạo nâng đầu, lạnh giọng nói.

"Không tệ,” Cố Nhược Vân nhìn nhìn Tầm Phong, khẽ gật đầu, "Ngươi có cao ngạo và tính khí của ngươi quả thật rất tốt, ở chỗ này của ta, ta sẽ không áp chế tính cách của các ngươi, các ngươi cũng không cần lo lắng nhiều, về phần ngươi nói năng lực của ta, nếu các ngươi có thể thông qua khảo nghiệm của ta, ta sẽ chứng minh thực lực của ta với các ngươi! Thế nào? Không biết các ngươi có thể có lá gan thử một lần?"

CHƯƠNG 59- QUÂN ĐỘI CƯỜNG THẾ QUẬT KHỞI (2)

Edit: kaylee

Dù sao có vài thứ, chỉ có hoàn toàn trở thành người của nàng, nàng mới có thể yên tâm lộ ra.

"Được!" Tầm Phong cười lạnh một tiếng, "Mạng của ta là vị Dư lão tiền bối này cứu, cho nên ta liền thử xem xem lại như thế nào? Hi vọng ngươi sẽ không làm cho ta quá thất vọng."

Nghe vậy, Cố Nhược Vân chỉ cười cười: "Các ngươi ở đây có hơn một trăm người, ta cũng sẽ không lưu lại toàn bộ, kế tiếp, ta sẽ cho các ngươi đi Linh Thú chi lĩnh (dãy núi linh thú) chiến đấu, hơn nữa không cho phép vận dụng linh lực, chỉ cho phép vật lộn, trong thời gian đó các ngươi có thể chạy trốn, nhưng sau khi chạy trốn ta sẽ không dùng nữa, mà lưu lại cuối cùng, các ngươi chính là tuyệt thế cường giả sau này! Thời gian kỳ hạn là, một tháng! Không biết các ngươi có ý kiến gì hay không."

Thiếu nữ khẽ nâng đầu, trên khuôn mặt thanh tú mang theo ánh sáng nhàn nhạt.

Giữa cơn hoảng hốt, tất cả mọi người không coi tiểu nha đầu trước mắt là thiếu nữ mười bốn, mười lăm tuổi, nàng kia giống như là cường giả áp đảo chúng sinh, khí phách trời sinh.

"Không phải là một tháng thôi sao, ta đáp ứng."

Tầm Phong quét mắt nhìn Cố Nhược Vân, nói thật, bảo hắn nguyện trung thành với Dư lão, hắn nguyện ý, nhưng đây chỉ là một tiểu nha đầu mười mấy tuổi mà thôi.

"Được, một khi đã như vậy, vậy Dư lão, chúng ta đi thôi."

Cố Nhược Vân nhìn mọi người phía sau, mỉm cười: "Một tháng sau, ta đến nghiệm thu kết quả, cũng hi vọng các ngươi đừng làm cho ta thất vọng..........."

..............

"Ngươi nói cái gì?"

Cố gia, Cố lão gia tử mạnh mẽ vỗ bàn đứng lên, sắc mặt xanh mét: "Cố Nhược Vân cự tuyệt về nhà với các ngươi?"

"Đều do tiện nhân này!" Cố Nhị gia oán hận trừng mắt nhìn Nhị phu nhân, "Nếu không phải ả nói những lời này, chất nữ cũng sẽ không tuyệt tình như vậy. Ta có thể nhìn ra, nàng đối Cố gia chúng ta còn có cảm tình, còn muốn trở lại trong Cố gia chúng ta, nhưng mà ả lại có thể ở trước mặt chất nữ nhục mạ cha nương nàng, người làm nữ nhi nào có thể chịu đựng được?"

Phanh!

Lão gia tử một chưởng chụp cái bàn làm hai nửa, nghiến răng nghiến lợi nói: "Còn không phải ngu phụ (phụ nữ ngu dốt) ngươi cưới được? Lại có thể phạm phải loại sai lầm này, nếu không gọi ra người, Đông Phương thiếu chủ nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua, hiện tại ngươi lập tức hưu ngu phụ này cho ta!"

"Vâng, phụ thân!"

Nghe lời nói của đôi cha con này, Nhị phu nhân tê liệt ngã xuống đất, bỗng nhiên, nàng điên cuồng rống lớn lên.

"Không, các ngươi không thể đối với ta như vậy! Các ngươi không thể hưu ta, Lăng Hi trở về thấy được hắn nhất định sẽ hận các ngươi."

Hiện tại Cố Lăng Hi là hi vọng duy nhất của nàng, cũng là vốn gốc nàng đứng ở Cố gia..........

Quả nhiên, nghe nói như thế, Cố lão gia tử trầm mặc xuống, thật lâu sau, mới nói: "Nể mặt Lăng Hi, tạm thời cho ngươi ở lại Cố gia, chính là từ đây về sau không cho phép ngươi bước ra khỏi Cố gia nửa bước, nếu không gia pháp hầu hạ! Nghe rõ chưa?"

Nhị phu nhân thân mình mềm yếu ngã xuống, trên trán mồ hôi chảy xuống, đặc biệt chật vật không chịu nổi.

Trong lòng nàng hận ý đã đến một tầng, hận không thể bầm thây vạn đoạn Cố Nhược Vân.

Đều là nàng! Là nàng làm hại bản thân lâm vào (tình thế bất lợi) làm một người bị chồng ruồng bỏ!

Quả nhiên, nàng giống mẫu thân hô ly tinh kia không phải thứ tốt gì! Không! Phải nói, nàng so với mẫu thân hồ ly tinh của nàng kia lại càng không phải thứ gì! Lại có thể đại nghịch bất đạo như thế, không để Cố gia vào mắt, cho dù là mẫu thân nàng, cũng không dám không coi ai ra gì như vậy!

"Cố Nhược Vân, sớm biết như vậy lúc trước nên bóp chết nghiệt chủng ngươi! Miễn cho ở trong này làm hại thế nhân, nhưng mà ngươi yên tâm, chờ nhi tử ta trở về chính là ngày chết của tiểu tiện nhân ngươi!"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top