Seven ; 65km/h

Sáng hôm đó mọi người vừa ăn sáng vừa nhìn hai con mắt của nhật phát với ánh mắt vừa khó hiểu vừa kì thị. Còn cố nhịn cười nữa, riêng chỉ có mỗi bảo minh là xị mặt xuống cúi đầu từ lúc ngủ dậy và thấy quả mắt của phát tới giờ.

Mặc dù phát đã nói là không sao, em không cần phải áy náy như thế nhưng trên đời này làm việc có lỗi với một người đã xứng đáng bị đánh lắm rồi. Đằng này người ấy còn là người đẹp nữa thì tội của bạn nhân lên 1000 lần

"Con no rồi, con đi trước" - đức duy đứng dậy chào mọi người rồi đi làm đầu tiên, tiếp theo là nhật phát và dần dần cũng chỉ còn mỗi ông bà chủ ở nhà.

————————————

Lúc tới tiệm thì đứng bán hàng cho khách với canh quán mà nhật phát cứ gật gà gật gù hở tí là ngủ luôn không biết trời trăng mây gió gì luôn, đức duy đỡ trán bất lực rồi bảo nhật phát vào nghỉ còn lại tiệm hôm nay duy canh hộ cho. Lâu lâu thấy thằng em mình cũng không tệ lắm

Vào lúc này tự nhiên phát thấy duy nó đẹp trai lên gấp 10 lần.

Đang bán bình thường tự nhiên bà thanh gọi cho duy, nghe một lúc thì ra là chuyện bà hẹn đối tác lấy hợp đồng gì đó vào ngày hôm nay nhưng cả hai ông bà hiện đnag bận ở công ty phụ hết. Còn khá xa mà chẳng còn ai rảnh để đi lấy giúp nên bà gọi cho duy đến lấy giúp

Kiếp nạn tới rồi đây này, đúng ngày hôm nay thì xe của nhật phát và đức duy lại đang đi sửa chẳng có nổi một cái. Giờ còn là sáng sớm hàng xóm chưa ai dậy để mượn, đang bối rối vò đầu bứt tai không biết nên làm gì thì đúng lúc này cứu tinh của cuộc đời duy đến

Đoán xem ai nào?

Chúc mừng bạn đã đoán sai, đó là Hoàng Lê Bảo Minh.

Minh đang làm ở quán cafe mà lòng vẫn không thôi hết áy náy, đúng lúc đấy thì quang anh cho cậu nghỉ ca sớm hơn mọi ngày để đến thăm phát. Thế là minh phóng xe tới tiệm của phát không quên mua tí hoa quả cho anh. Vừa đến ngoài cổng đã thấy đức duy với vẻ mặt vô cùng bất lực đứng ngoài cửa, thấy minh mắt nó sáng rực lên như vừa nhìn thấy anh hùng của cuộc đời mình

"Ê làm gì ngoài này vậy cu?"

"Minh à? Đến thăm anh tao thì ổng nằm ngủ ở trong ấy"

"Ờ..."

Đang tính đi vào thì nó giữ tay cậu lại xong hỏi với vẻ gấp gáp.

"Ê khoan. Mà mày rảnh không, chở tao đi lấy đồ cho mẹ tao với"

"Rảnh, lên xe đi tao chở"

"Cảm ơn"

Thế là 2k3 lên xe chở nhau tới địa chỉ mà mẹ duy gửi để lấy hợp đồng

Và chuyện sau đó đã khiến đức duy hối hận vì nhờ minh chở đi thay vì gọi ông anh trai dậy đi lấy giúp. Vì sao á? Vì...

"Đm mày minh ơi mày thù tao cái gì à?"

"Gì vậy cha, có đâu"

"Chứ cái địt mẹ mày tính luyện tim cho tao hay gì mà mày phóng với tốc độ như ăn cướp thế đcm"

" đi chậm thôi, đcm mày!!!"

"Không ngã được đâu, tốc độ bình thường của tao đấy"

"65 km/h mà bình thường, có cái lồn. Má đi từ từ thôi" - đức duy thề là bị quang anh giận còn chưa sợ bằng lúc này. Duy thầm trách bản thân mình vì đã quá xem thường thằng này, người gì trông nhỏ nhỏ có chút xíu thôi mà phóng như mấy thằng báo bị công an dí không bằng

"Mày cứ tin ở tao"

"Nếu tin mày mà thành người tốt thì tao thà vào tù còn hơn, trời ơi!!!!!" - một người ngồi trước lái cứ việc lái còn người ngồi sau gào nát cổ họng vẫn không ăn thua.

Có lẽ quyết định sai lầm nhất cuộc đời này đối với duy đó là nhờ thằng bạn chí cốt bảo minh chở. Ngồi sau xe mà tim duy đập thình thịch còn hơn lúc ở cạnh quang anh nữa. Tưởng mình sắp hẹo tới nơi rồi không đấy

Đến nơi, duy bước xuống xe thở hồng hộc như chó. Một tay ôm tim mình coi còn ổn không, cú sốc tuổi 20 của hoàng đức duy. Duy ngước lên nhìn thằng bạn chí cốt, hỏi

"Trước mày nổi tiếng ở trường lắm đúng không?"

"Sao mày biết, mày học chung với tao à?"

"Không, để tao đoán luôn nhé. Mày nổi với cái danh boi phố chứ gì"

"Chuẩn luôn" - wow bạn mình giỏi ghê, giấu thế mà vẫn đoán được

Mẹ ơi con xin lỗi, con xin lỗi vì chưa hỏi quá khứ của nó trước khi bước lên xe nó để giờ hối hận.

"Mà mày không định vào lấy đồ à? Đứng thở mãi thế" - đức duy từ lúc xuống xe tới giờ cứ ôm im, mặt tái mét, thở hồng hộc như chó

"À ừ, chấn thương tâm lí nặng quá xém quên"

————————————

Đức duy bước ra với hai cốc nước trên tay cùng với tập tài liệu. Nơi mà họ tới để lấy hợp đồng lại là một quán starbuck nên tiện thể duy đã mua luôn

Một cốc Green Tea Cream Frappuccino cho duy và Green Tea Cream Frappuccino cho minh. Thấy đồ ăn đồ uống là minh nở nụ cười tươi rói. Cậu rất thích đồ uống của Highlands và Starbuck nhưng không có tiền mua. Đang uống ngon lành tự nhiên minh ngẩng lên nhìn duy,

"Ủa mà sao mày có tiền bao tao uống starbuck?"

"Tại mình éo thiếu tiền bạn ạ" - không hề flex, đây là sự thật mà?

"À ừ quên..."

Thật ra duy nó bao minh uống nước một phần là vì muốn dụ nó để cậu chở lúc về chứ để nó chở nữa chắc chết giữa đường mất. Ai ngờ minh dễ dãi hơn cậu nghĩ, nói cái đồng ý luôn. Thậm chí còn bảo "sao không nói sớm hơn?" Nghĩa là cho dù không mua nước thì nó vẫn sẽ nhường mình chở?

Như này chắc mai mốt bán sang trung quốc mà thêm quả đồ uống starbuck nữa chắc nó tự nguyện theo luôn thì dở

—————————————————————————

Về đến nơi được một lúc, đang ngồi chơi với quang anh thì duy hết chuyện để nói mà đột nhiên minh đi ngang qua nên duy buột miệng nói

"minh nó dễ dãi vờ lờ luôn ấy, em mới phát hiện lúc nãy"

"Sai òi, nó chỉ dễ dãi với người đẹp thôi"

"Ai có nhan sắc trên trung bình mới được đặc quyền đấy chứ nó khó tính bỏ xừ" -

"À trên trung bình theo tiêu chuẩn của minh"

"Aduuuu" - lát nhắn tin hỏi nó mình bao nhiêu điểm mới được, hehe

————————————————————————

Từ hôm ở nhà của phát với duy tới giờ, đầu óc bảo minh lúc nào cũng toàn "nguyễn nhật phát" thôi. Thậm chí đêm còn thức trắng chẳng ngủ được chỉ vì nhớ cái tên đấy,

"Địt mẹ nguyễn nhật phát!" - minh vừa chửi vừa cầm gối úp lên mặt mình

———————

"Hắt xì!" - 1h sáng nhật phát đang nằm lướt điện thoại đột nhiên bị hắt xì ngang hẳn mấy cái.

Nghĩ một hồi sau đó anh mở giao diện messenger lên rồi bắt đầu gõ chữ gửi tin nhắn cho ai đó

Nguyennhatphat => Hoangducduy

Nhật Phát
Ê duy, mày nói xấu tao à?

Đức Duy
Này nhá anh làm anh trai tôy hơi lâu rồi đấy

__________________________________

Hortensia🫧 : ê hôm trc live captian vs rhyder khứa captain gọi msu là "con vợ" ae ơi trc mặt rhyder luôn há há đợi tôi lên quả chap kaka:)))

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top