4/ Kỷ niệm
Kỷ niệm là thứ đau lòng
Khiến ta phải mất cả đời nhớ nhung
.
.
.
Tôi có một ông bạn già, cụ Voll. Cụ là một chiến binh như Eisen, dù không có khiếu hài hước nhưng cụ cũng khá thú vị.
Điều buồn cười ở cụ ư?
Trăm năm bảo vệ một ngôi làng nơi vợ mình sinh ra. Cụ thậm chí còn chẳng nhớ mái tóc, chẳng nhớ giọng nói của nàng. Nhưng cụ nhớ, nhớ mãi câu hứa giữa cụ và nàng. Nhưng cụ nhớ, nhớ mãi kỷ niệm bên nàng.
Giống tôi và cậu.
Chỉ cần còn nhớ những câu chuyện, chỉ cần còn nhớ những lời hứa, tôi sẽ mang theo kỷ niệm của hai ta đi xuyên thời gian.
Nếu thời gian là kẻ thù của tình yêu, ta sẽ không yêu.
Tôi và cậu, nhất định làm được điều cao cả hơn thế.
Một tình yêu tồn tại chẳng sợ thời gian
Nơi chỉ có tôi, có cậu
Và kỷ niệm của đôi ta
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top