Mộng đẹp

Cuối mùa thu ,bên ngoài cửa sổ, ánh mặt trời tuy rằng rực rỡ nhưng không chói chang ,sắc vàng của lá cây bạch quả nhẹ nhàng tung bay.
Lục Dư ngồi ở cửa sổ bên cạnh dừng bút , ngón tay trắng nõn tinh tế cầm lên một mảnh lá bay xuống ở cửa sổ, lá cây dường như một chiếc quạt nhỏ mang theo thanh hương độc đáo. Một nữ sinh bên cạnh thu  động tác của Lục Dư vào mắt, ngón tay trắng nõn thon dài mượt mà xoa xoa lá cây nhưng mang theo vài phần mỹ cảm, ánh nắng chiếu vào trên người y, tạo nên một loại tư thái nhàn nhã lười biếng, thanh thản phảng phất không phải đang ở trong thư viện, mà là như thưởng thức trà sáng. Ánh mắt ngây ngốc chăm chăm nhìn thiếu niên tuấn tú, thiếu nữ bỗng đỏ mặt, trong lòng bắt đầu miên man suy nghĩ.

Lục Dư cảm thấy được một tầm mắt nóng bỏng dừng ở trên người mình, nghiêng nghiêng đầu liền phát hiện nữ sinh đang nhìn chằm chằm lá cây trong tay chính mình, ánh mắ si mê làm y có chút nghi hoặc. Đây chỉ là một lá cây bình thường hay là cô rất thích? không biết tâm tư của nữ sinh, Lục Dư cầm lá cây đưa qua, trên mặt lộ ra một nụ cười cái ôn hòa, hạ giọng nói: "Nếu cậu thích nó, tôi tặng cho cậu."

"Cảm...... cảm ơn......" Hoàn toàn không không nghĩ đến y sẽ nói chuyện với mình, nữ sinh có chút hoảng loạn buông quyển sách trên tay, ngoài ý muốn đối diện với đôi mắt đen nhánh của Lục Dư, lưu quang nội liễm làm người nhìn cảm giác mình là cả thế giới, là độc nhất vô nhị. Đỏ mặt dời mắt đi, ngón tay hơi run cẩn thận nhận lấy lá cây.

Đối với y đây chỉ là việc nhỏ không đáng kể,Lục Dư dọn dẹp sách vở trên bàn, thu đồ của mình liền đứng dậy đi khỏi thư viện.Nhìn đồng hồ trên tay, kim đồng hồ đã chỉ 6 giờ, mặt trời đã nghiêng về phía tây,ánh nắng chiếu rọi xuống làm toàn bộ vườn trường đều phủ thêm một lớp mỏng sắc vàng .
Trên đường thỉnh thoảng có tốp năm tốp ba học sinh, lúc Lục Dư lướt qua không ít nữ sinh đều dừng mắt ở trên người y. Áo sơ mi trắng đơn giản làm dáng người y càng thêm thon dài, mang theo hương vị sạch sẽ xuất trần làm người khó quên.

Lúc này, di động Lục Dư vang lên, nhìn tên người gọi quả nhiên là ba tên lười trong ký túc xá.

" Hửm?" Thanh âm nhàn nhạt lên tiếng.

"Lục Dư, ngươi bây giờ chắc chắn đang ở bên ngoài, mua cho ba người chúng ta mỗi người một phần cơm, quy tắc cũ ." Di động truyền đến thanh âm vội vã của bạn cùng phòng, hỗn loạn tiếng trò chơi, âm thanh gõ bàn phím, còn có tiếng chửi bậy.

" Rồi, ta đã biết,thêm hai chai Coca, một bình Vương Lão Cát đúng không." Lục Dư khẽ cười một tiếng, ba con sâu mê game chắc chắn lại không ăn cơm trưa.
Tắt điện thoại, Lục Dư đi tới tiệm ăn vặt thường hay đi. Lúc đi qua một chiếc Land Rover đang dừng trước cửa tiệm, là nam nhân đều thích xe tốt, Lục Dư nhịn không được nhìn nhiều thêm một lát .
Một nam nhân mở cửa xe, khiến Lục Dư có chút ngoài ý muốn, nguyên nhân là người nam nhân này một thân âu phục giày da, mặt mũi tuấn mỹ, ánh mắt sắc bén, khiến cho kia vẻ ngoài tuấn mỹ kia thêm vài phần lãnh ngạo khiến người chùn bước. Một thân thành thục phong độ, làm Lục Dư cảm giác nam nhân nên đi kiểu xe cổ điển yên tĩnh sang trọng, mà không phải kiểu xe Land Rover việt dã khó thuần này.
Cái ý nghĩ này chẳng qua chợt lóe rồi biến mất, Lục Dư lễ phép đem ánh mắt dời đi, nói lão bản mua bốn phần cơm.
Thanh thản xách theo cơm hộp về tới ký túc xá, mới mở cửa liền nghe được tiếng bàn phím, đối diện mặt máy tính là hình ảnh sắc thái sặc sỡ, xem ra là tình hình chiến đấu kịch liệt.

Tiện tay đóng cửa lại, đem cơm hộp để trên bàn, Lục Dư nói: " Tôi đã về, đồ ăn tươi nóng , ba người tranh thủ ăn đi."

" Cảm ơn Lục Dư, đánh xong trận này, ăn ngay." Ký túc xá lão đại không chớp mắt nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, trong miệng lớn tiếng trả lời.

Lục Dư cười lắc đầu, cầm lấy phần của mình, mở ra bắt đầu ăn, thuận tay ấn khởi động máy tính, laptop sáng lên.
Trong phòng ký túc xá mọi người đi ngủ thời gian khác nhau, Lục Dư ngủ sớm nhất, đem tay áo kéo lên ,rửa mặt, bọt nước theo đường cong duyên dáng khuôn mặt chảy xuống, cuối cùng lưu luyến nhỏ xuống bồn rửa mặt.
"Lục Dư, ngày mai ông thầy điểm danh nhớ nhắc chúng ta nha." Còn muốn chơi game, ba người đang chiến đấu hăng hái ăn xong liền ngoan ngoãn đem bàn thu dọn sạch sẽ, bằng không đến lúc đó, bị "thu dọn" chính là bọn họ, Lục Dư thật dễ dàng , nhưng là nổi giận lên tuyệt đối khủng bố.

"Biết, các ngươi cũng đừng chơi quá muộn." Đem trên mặt vệt nước lau sạch sẽ, Lục Dư cởi cúc áo, đi ra khỏi buồng vệ sinh.
Lục Dư cả người thon chắc nhưng không đơn bạc, ngực da thịt thực trắng nõn, ở ánh đèn mông lung như trân châu ôn nhuận , độ cung bả vai mượt mà, ngực hai điểm phấn nộn như là mùa xuân đào hoa nở rộ.

"Ai, sắc đẹp trước mắt a, lục tiểu tứ, may mắn ca thân cường chí kiên, bằng không sớm nửa đêm hóa thân thành sói mò lên giường của ngươi." Ngón tay ấn bàn phím, nhân vật trong game theo mệnh lệnh bắt đầu đả tọa hồi huyết, ký túc xá lão đại làm bộ háo sắc nhìn quét Lục Dư.

Lục Dư trong bốn người là tuổi nhỏ nhất, nên mỗi khi trêu chọc y, ba bạn cùng phòng liền bắt đầu gọi y là lục tiểu tứ, tứ nhi một hồi.

"Đúng, bởi vì có tứ nhi tồn tại, làm ta mắt càng ngày càng cao, huhuhu, số ta khổ giờ vẫn độc thân, tứ nhi lại không có chị em gái,  nếu không tứ nhi ngươi liền từ ta đi." Một người khác đem một bên tai nghe bỏ ra , ngón tay vuốt tóc , làm vẻ mặt tà mị, thâm tình chân thành vứt mị nhãn cho Lục Dư.
Lục Dư bình tĩnh mặc áo ngủ, hơi nghiêng đầu, cười như không cười nhìn ba người,tầm mắt đào hoa hàm chứa một tầng thủy quang, ba quang liễm diễm, mang theo mị người dụ hoặc: "Được, có bản lĩnh liền tới, nếu không nói......"

Ánh mắt đảo qua ba người, như là đang tìm kiếm chỗ nào dễ ra tay, ba người quả thực là hãi hùng khiếp vía, lập tức đem sắc mặt thu lại, ngoan như chim cút ngồi trở lại máy tính, tiếp tục chiến đấu. Nói đùa, đừng nhìn Lục Dư bề ngoài tuấn tú, đánh nhau chính là tay chuyên, đừng nói bọn họ ba người, thêm mấy mạng nữa cũng bị Lục Dư tẩn nằm sấp.
Nghĩ đến có người không có mắt dám lưu manh đùa giỡn Lục Dư, bị y nở nụ cười như gió xuân màd đánh gãy xương sườn, ba người lại rùng mình, nhớ rõ tuyệt đối không được phạm vào.

Thấy ba người thành thật, Lục Dư vừa lòng gật gật đầu, xoay người lên giường, kéo chăn mềm đắp lên ngáp một cái, buồn ngủ ngả xuống gối đầu, thực nhanh liền rơi vào mộng đẹp.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top