Chương 188: Nguyệt Vu Nữ Furiae Không Tự Nhận Thức Được

Furiae Naia Laphroaig POV


Có truyền thuyết này ở Tây Lục Địa.

Cách đây hơn 1000 năm.

Một câu chuyện cổ được kể theo cách của thời đại trước khi Đấng Cứu Tinh Abel trỗi dậy.

Câu chuyện về một nàng Công chúa và Hiệp sĩ nọ.

Giai đoạn là một quốc gia thịnh vượng nhỏ ở lục địa này.

Một phù thủy từ Đông Lục Địa đã đến đất nước nơi đây.

Phù thủy là một Pháp Sư không thể tin được.

Phù thủy đã chữa khỏi bệnh cho Đức Vua.

Chữa lành trái tim của Tể Tướng đã mất vợ và đang chìm trong tuyệt vọng.

Tặng một chiếc chân giả cho Tướng Quân bị mất chân.

Đức Vua, Tể Tướng, Tướng Quân và những người quan trọng của đất nước; tất cả họ đều bị gài bẫy bởi mụ phù thủy.

Đến lúc có người để ý thì đất nước đã nằm trong tay mụ phù thủy.

Phù thủy cai trị đất nước đã bóc lột người dân của họ, và sẽ khiến họ phải làm việc đến giọt máu cuối cùng.

Có một Công chúa khôn ngoan ở đất nước đó.

Bị mụ phù thủy chiếm lấy đất nước, Công chúa và Hiệp sĩ cũng là bạn thuở nhỏ của nhau bị đất nước truy đuổi.

Họ phải đối mặt với nhiều khó khăn, nhưng họ đã tập hợp các đồng minh trên con đường của mình.

Cuối cùng, họ đã đánh bại mụ phù thủy độc ác và khôi phục lại đất nước của mình.

Cô đã trở thành một Nữ Hoàng vĩ đại, và Hiệp sĩ ủng hộ cô được ca ngợi là Anh Hùng cuối cùng.

Đó là một câu chuyện nổi tiếng, nổi tiếng như câu chuyện về Đấng Cứu Tinh Abel; Truyền Thuyết Công Chúa Và Hiệp Sĩ Hộ Mệnh.

Khế ước Hiệp Sĩ Hộ Mệnh đã được hình thành với nguồn gốc của câu chuyện này.

Thần dân của Nguyệt Quốc không thích câu chuyện về Đấng Cứu Tinh Abel, vì vậy cũng có lý do mà họ không muốn kể câu chuyện đó.

Truyền Thuyết Công Chúa Và Hiệp Sĩ Hộ Mệnh đã được kể cho tôi nghe không biết bao nhiêu lần.

Có một cụm từ tôi thích trong câu chuyện đó.

Điều gì đó mà Hiệp sĩ đã nói với Công chúa.

'Công chúa của tôi, ngay cả khi cả thế giới là kẻ thù của người, một mình tôi sẽ tiếp tục bảo vệ người'.

Với tư cách là Nguyệt Vu Nữ, người bị tất cả các quốc gia trên lục địa ghét bỏ, cụm từ này đã vang vọng trong trái tim tôi.

Tôi đã mơ về một ngày tôi sẽ gặp một Hiệp Sĩ Hộ Mệnh, người sẽ nói điều này.

Nhưng thực tế đã khác.

"Vu Nữ-sama."

"Furiae-sama."

"Vu Nữ của Nguyệt Nữ Thần-sama."

"Vu Nữ-sama xinh đẹp của chúng tôi."

"Hãy yêu cầu bất cứ điều gì từ chúng tôi."

Môi trường xung quanh tôi đầy những người bị tôi quyến rũ.

Phước Lành (lời nguyền) mà Nguyệt Nữ Thần Naia ban cho tôi.

Tất cả chúng sinh sẽ bị quyến rũ bởi vẻ đẹp của tôi.

Nhờ đó, đàn ông và phụ nữ đều yêu tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Đó là lý do tại sao những người xung quanh tôi bảo vệ tôi.

Nhưng nó không giống như trong câu chuyện khi Hiệp Sĩ Hộ Mệnh tràn đầy lòng trung thành, mà đơn giản là vì họ bị tôi quyến rũ.

Họ đi theo tôi chỉ vì tôi trông ưa nhìn.

Điều đó cảm thấy vô cùng vô vị đối với tôi.

Tôi đã từ bỏ suy nghĩ và quyết định rằng đó chỉ là cách thực tế hoạt động.

—Một hôm, tôi gặp một chàng trai nọ.

Sakurai Ryosuke.

Anh ấy là Quang Dũng Giả đến từ một thế giới khác.

Ban đầu anh ấy đến để bắt tôi, nhưng sau đó anh ấy lắng nghe hoàn cảnh của tôi, thông cảm với tôi và hướng những cảm xúc tích cực đến tôi.

Và hơn hết, Quyến Rũ của tôi không hoạt động tốt với Quang Dũng Giả.

Anh ấy là đồng minh của tôi ngay cả khi không ở trạng thái Quyến Rũ.

"Furiae, bất cứ khi nào cô gặp rắc rối, tôi sẽ đến cứu cô." (Sakurai)

"...Vậy à." (Furiae)

Tôi đã hạnh phúc.

Đó là lần đầu tiên tôi cảm thấy như thể tôi thích một ai đó.

Nhưng anh ấy là Quang Dũng Giả.

Vị hôn thê của anh ấy là Công chúa Noel, Công chúa của quốc gia mạnh nhất lục địa.

Có vẻ như anh ấy cũng có rất nhiều vị hôn thê khác.

Ngoài ra, người dân của Nguyệt Quốc ghét Highland.

Họ sẽ không muốn tôi ở cùng với Sakurai Ryosuke, Dũng Giả của Highland.

Nói cách khác, tình yêu sẽ không đơm hoa kết trái.

(...Chà, người ta nói mối tình đầu đều không nở hoa.) (Furiae)

Có thể yêu ngay từ đầu, mặc dù là người quyến rũ tất cả mọi người, có thể được coi là tình cờ rồi.

Tôi đã nghĩ mình nên quên nó đi.

Tôi đã nghĩ đến việc để nó lại như một kỷ niệm cay đắng.

Đó là tất cả mọi chuyện sẽ diễn ra.

—Sau đó, tôi đã gặp một chàng trai kỳ lạ.

Takatsuki Makoto.

Anh ấy cũng là một Dị Giới Nhân.

Tôi đã nghe tên anh nhiều lần từ Ryosuke.

Anh ấy nói rằng anh là một người thực sự đáng tin cậy, rằng anh là một chàng trai đáng kinh ngạc.

Tôi đã tự hỏi anh sẽ là người như thế nào để được Quang Dũng Giả Ryosuke ngưỡng mộ nhiều như vậy.

Anh hẳn là một người tuyệt vời, đó là những gì tôi nghĩ.

Nhưng khi tôi tận mắt nhìn thấy, anh trông như một kẻ yếu đuối, với một cơ thể yếu ớt, cảm giác như thể anh bị đẩy, thì sẽ ngã xuống.

Mặc dù anh là một Pháp Sư, mana của anh chỉ giống như một làn gió nhẹ.

Các thành viên trong tổ đội của anh: Nữ Pháp Sư Elf và Nữ Chiến Binh đến từ thế giới khác mạnh hơn anh rất nhiều.

Tôi hơi thất vọng.

Nhưng anh là Anh Hùng Chỉ Định Thủy Quốc.

Và vì vậy, tôi đã lên kế hoạch thành lập Khế ước Hiệp Sĩ Hộ Mệnh với Takatsuki Makoto để trốn thoát khỏi Thái Dương Quốc.

Nhưng một điều bất ngờ đã xảy ra ở đây.

Quyến Rũ của tôi hoàn toàn không có tác dụng với Takatsuki Makoto.

Đây không phải là cách nó nên diễn ra, Nguyệt Nữ Thần Naia!

Chẳng phải tôi có thể quyến rũ tất cả chúng sinh sao?!

Tất nhiên, không đời nào Nguyệt Nữ Thần sẽ đáp lại khi tôi chỉ mới nói chuyện được với cô ấy một lần trong đời cho đến tận bây giờ.

Nhưng Takatsuki Makoto đã trở thành Hiệp Sĩ Hộ Mệnh của tôi.

Có vẻ như anh sẽ là một lá chắn tốt cho tôi.

Tôi mang trong mình dòng máu Ma Nhân, và bị loài người ghét bỏ; bởi vì là Nguyệt Vu Nữ.

Tái sinh của nhân vật phản diện trong câu chuyện của Đấng Cứu Tinh Abel, Phù Thủy Tai Họa.

Dù sao thì cuối cùng tôi cũng sẽ bị loại khỏi tổ đội.

Đó là những gì tôi nghĩ.

Nhưng Takatsuki Makoto, Tông Đồ Ác Thần; Pháp Sư-san Bán Ma Tộc; và Chiến binh-san là một Lamia; họ đều là những thành viên có xuất thân đặc biệt.

Nhưng họ đều là người tốt.

Không một ai trong số họ ghê tởm tôi.

Tôi đã bỏ lỡ thời điểm rời tổ đội, và khi tôi nhận ra, tôi đã ổn định cuộc sống.

(Ở lại đây một thời gian cũng được mà...) (Furiae)

Đó là những gì tôi nghĩ.

Thật yên bình.

Sẽ có lúc Takatsuki Makoto lao vào đám quái vật hoặc bị hóa đá, nhưng với tư cách là một người lớn lên trong lòng đất tăm tối của Nguyệt Quốc kể từ khi tôi được sinh ra, đi khắp Thủy Quốc, Mộc Quốc và Hoả Quốc rất vui.

Tôi đã sử dụng Vận Mệnh Ma Pháp và Nguyền Ma Pháp mà tôi không thích lắm, khi tôi biết rằng Pháp Sư-san sẽ gặp nguy hiểm ở Makkaren, và khi tôi giúp đỡ những Elf bị hóa đá ở Mộc Quốc.

Đó là như vậy.

Nhưng tôi cảm thấy mãn nguyện.

Một ngày nào đó tôi sẽ phải trở lại Nguyệt Quốc, đó là điều tôi đã cất giữ trong một góc tâm trí khi tôi đã qua những ngày tháng của mình.

Tuy nhiên... gần đây, có rất nhiều điều khiến tôi bực bội.

Lý do rất có thể là...My Knight, Takatsuki Makoto.

Takatsuki Makoto không bị Quyến Rũ.

Không chỉ vậy, tôi không thể nhìn thấy tương lai của anh ấy.

Tôi không thể biết anh ấy đang nghĩ gì.

Mặc dù anh ấy là Hiệp Sĩ Hộ Mệnh của Nguyệt Vu Nữ, anh ấy không ở bên cạnh tôi.

Anh ấy luôn tập luyện hoặc gặp gỡ một cô gái ở đâu đó.

Tôi không bận tâm điều đó.

Mối quan hệ của tôi với Takatsuki Makoto là khế ước Hiệp Sĩ Hộ Mệnh.

Một mối quan hệ liên quan đến công việc.

Không cần phải bận tâm về nó.

Không cần đâu, nhưng dạo này tôi thấy khó chịu khi nhìn Takatsuki Makoto.

Anh ấy sẽ đi gặp Vận Mệnh Vu Nữ, người có sự thù hận trắng trợn với anh, một mình.

Và mặc dù kế hoạch lần này là để tránh những trận chiến vô nghĩa, anh ấy sẽ chiến đấu theo ý mình.

Anh không nghe những gì tôi nói với anh ấy chút nào!

Khi tôi để ý, anh ấy đang tán tỉnh một cô gái!

Cái cuối cùng không quan trọng.

Đó không phải là việc của tôi.

Không...có lẽ nào tôi yêu Takatsuki Makoto?

Nhưng những cảm xúc này hoàn toàn khác với cảm xúc của tôi đối với Ryosuke.

Nó chỉ làm cho tôi tức giận.

Những người yêu Takatsuki Makoto là Pháp Sư Lucy-san và Chiến Binh Aya-san.

Và vì vậy, tôi quyết định hỏi họ.

"Nè, Pháp sư-san, Chiến binh-san, làm thế nào mà hai cậu lại yêu tên này này vậy?" (Furiae)

"Thật bất ngờ, Furi." (Lucy)

"Có chuyện gì vậy, Fu-chan?" (Aya)

Hai người họ ngạc nhiên quay lại.

Takatsuki Makoto đang tham gia cuộc họp chiến tranh nên vắng mặt.

Đây là cơ hội tốt nhất để hỏi họ.

"Chà, nếu cậu muốn biết, tớ có thể nói cho cậu biết! Đối với tớ, đó sẽ là lúc tớ được anh ấy cứu khi bị Đại Ogre tấn công, tớ nghĩ vậy. Sau đó, khi bọn tớ bị Griffon tấn công. Anh ấy đã cứu tớ khỏi những con quái vật nhắm vào tớ mặc dù bị thương nặng! Lúc đó, tớ nghĩ mình ổn khi Makoto ôm tớ!" (Lucy)

"T-Tôi hiểu rồi... Còn cậu thì sao, Chiến binh-san?" (Furiae)

Sự phấn khích của Pháp sư-san tăng lên ngay lập tức.

Cậu ấy luôn như vậy khi nói về Takatsuki Makoto.

"Có lẽ là vào thời điểm tớ chơi với anh ấy trong phòng của anh ấy. À, tớ đang nói về thế giới ban đầu của cả hai. Tớ luôn ở trong phòng của Takatsuki-kun một thời gian dài kể từ khi học sơ trung, và thật thoải mái khi ở cùng với anh ấy. Nhưng thời gian cả hai ở một mình gần đây đã giảm đi. Aaa, cơ hội vừa nãy thật hiếm có. Xém nữa là gạo nấu thành cơm rồi." (Aya)

"Geez, không ổn đâu, Aya." (Lucy)

Pháp sư-san lườm Chiến binh-san khi cô ấy nói vậy.

"Vâng, tớ đã suy ngẫm về nó." (Aya)

"Cậu chắc chắn là không." (Lucy)

Pháp sư-san đang véo má Chiến binh-san.

Chiến binh-san cũng đang làm điều đó.

Họ rất hợp nhau.

Hừmm...

Pháp Sư Lucy-san người đã được cứu khi gặp nguy hiểm.

Chiến Binh Aya-san, người đã ở bên anh ấy từ rất lâu rồi.

Cả hai đều là những thứ tôi không có.

Có vẻ như nó không phục vụ như một hệ quy chiếu.

"Chà, nếu chúng ta so sánh chúng với của Aya, của tớ ấn tượng hơn." (Lucy)

Pháp sư-san ưỡn ngực tự hào.

"Cậu không hiểu đâu, Lu-chan. Yêu vì cùng người ấy vượt qua cuộc sống hàng ngày là cách tốt nhất để yêu một ai đó. Ngoài ra, tớ đã ở bên anh ấy lâu hơn rồi." (Aya)

Chiến binh-san lắc đầu với vẻ 'trời ạ'.

"Nếu tính theo khoảnh khắc, thì tớ đã ở bên anh ấy lâu nhất kể từ khi anh ấy đến thế giới này. Ngoài ra, đó là về chàng trai cứu cô gái khỏi nguy hiểm. Họ gọi nó là Khát Vọng Anh Hùng hay gì đó." (Lucy)

"Haaa...Lu-chan, yêu như thế người ta gọi là phụ nữ dễ dãi. Đáng buồn thay, cậu rơi vào loại đó." (Aya)

"Hả?! Nếu cậu đang đi theo con đường đó, thì tớ đã nghe từ Makoto và Fujiyan-san rằng nữ chính thuở nhỏ luôn thua cuộc từ lâu rồi." (Lucy)

"Mấy tên Otaku đó... Tệ thật ~ . Đó là nữ chính thuở từ trường tiểu học. Một người bạn từ thời sơ trung không nằm trong hạng mục nữ chính thuở nhỏ ~ ." (Aya)

"Ugugu... Các quy tắc của thế giới khác đâu đầu vãi. Vậy thì, Aya là một nữ phụ." (Lucy)

"Hả?! Cậu đang gây sự à, Lu-chan?!" (Aya)

"Cậu là người bắt đầu trước đó, Aya!" (Lucy)

Pháp Sư Lucy-san và Chiến Binh Aya-san đang lườm nhau với cái mũi dính vào nhau.

Nếu điều này xảy ra ngay từ đầu khi tôi mới gặp họ, tôi sẽ thốt lên 'Aaa, nó sẽ biến thành một cuộc chiến!', nhưng những cuộc chiến của họ luôn chỉ là họ đùa giỡn.

Mặc dù vậy, 'Phụ nữ dễ dãi' và 'Nữ chính' là gì vậy?

Tôi không hiểu biệt ngữ của thế giới khác.

"Vậy thì, tối nay chúng ta lẻn vào phòng Makoto và giải quyết chuyện này, Aya!" (Lucy)

"Đó là những gì tớ đang chờ đợi, Lu-chan. Chọn đồ lót dễ thương nhé." (Aya)

"Mặc dù chúng ta đang sẽ cởi chúng ra?" (Lucy)

"Nếu chúng ta để Takatsuki-kun cởi chúng ra, dễ thương sẽ tốt hơn, phải không?" (Aya)

Vào thời điểm tôi nhận ra, cuộc trò chuyện đã đi chệch hướng nặng nề.

Hay đúng hơn, họ đang nói về cái gì vậy?!

"Này, hai người có hiểu rằng tôi đang ở trong cùng một lều không?!" (Furiae)

"Iyan!" "Kyan!"

Tôi không thể tha thứ cho nội dung của một cuộc trò chuyện như vậy, và vì vậy tôi đã đánh vào đầu của Pháp sư-san và Chiến binh-san.

Nếu tôi để mặc họ, hai người này sẽ nổi cơn thịnh nộ không giới hạn.

Hơn nữa, họ không nói đùa. Điều đáng lo ngại là họ nghiêm túc làm điều đó.

"".......""

Pháp sư-san và Chiến binh-san nhìn tôi chăm chú.

"Gần đây Furi đã trở nên nghiêm túc khi nói đến Makoto." (Lucy)

"Phải chớ? Cậu ấy tức giận ngay lập tức." (Aya)

"C-Cái gì?! Đó không phải sự thật!" (Furiae)

Tôi 'hứmm' và quay mặt đi hướng khác.

Chiến binh-san và Pháp sư-san nhìn nhau.

"Cậu nghĩ sao, Aya?" (Lucy)

"Chà, nếu Fu-chan nói vậy, không phải là vậy sao? Trong đầu của Fu-chan, đó là." (Aya)

Kuh, chuyện gì với hai người vậy?! Cuộc nói chuyện của họ hoàn toàn nói với tôi rằng họ không tin tôi chút nào!

"Phải. Thay đổi chủ đề. Lu-chan, một Nữ Hiệp Sĩ-san từ Thái Dương Hiệp Sĩ nói rằng cô ấy muốn thử nói chuyện với Takatsuki-kun." (Aya)

"Hở?! Chuyện gì thế?!" (Lucy)

"Tớ đã lén lút nghe về nó, và có vẻ như Takatsuki-kun đang bị nhắm đến." (Aya)

"Mặc dù chúng ta vẫn đang ở giữa một cuộc chiến, nhưng không phải họ không có bất kỳ cảm giác nguy hiểm nào sao?!" (Lucy)

Cả hai đang giận dữ, nhưng trong mắt tôi, hai cậu cũng đầy màu hồng trong đầu.

Hai người họ giờ đang phàn nàn này nọ về chàng trai họ yêu.

Những thuật ngữ như 'dày đặc' và 'tên cấm Flag'.

Ngay cả khi họ phàn nàn, họ vẫn có vẻ vui vẻ.

(...Dù sao đi nữa...) (Furiae)

Sau khi nhìn thấy hai người đó, tôi đã nghĩ...tôi thực sự khác với hai người đó.

Tôi...không nghĩ rằng tôi yêu Takatsuki Makoto.

Sau tất cả, anh ấy chỉ làm tôi khó chịu.

Một lúc sau, My Knight quay lại.

Anh ấy chia sẻ nội dung của cuộc họp, và anh ấy rời đi ngay lập tức để luyện tập.

Pháp sư-san và Chiến binh-san tiếp tục nói chuyện, và có vẻ như họ mệt mỏi vì nói chuyện, họ ngủ thiếp đi.

Tôi...không ngủ được.

Anh chàng đó vẫn đang luyện tập ư?

Anh ấy lại bị một cô gái dụ dỗ sao?

Anh ấy là Hiệp Sĩ Hộ Mệnh của tôi, vì vậy hãy ở bên cạnh tôi đi.

...Nó làm tôi khó chịu.

Khi tôi nhận ra, tôi đang đi bộ đến con suối nơi Takatsuki Makoto đang luyện tập.


Takatsuki Makoto POV


"My Knight nè." (Furiae)

Furiae-san, người được ánh sáng của mặt trăng chiếu lên người, đặt tay lên lưng và đang đi xung quanh tôi như thể đang đi vòng quanh tôi.

Khi tôi nhìn, cô đảo mắt đi.

Cô vẫn xinh đẹp như mọi khi, nhưng khóe môi của cô đang hướng xuống và vẻ ngoài của cô không được vui lắm.

Hình như cô đang có tâm trạng không tốt.

Đây phải là cái đó.

Tôi phải làm cho cô cảm thấy tốt hơn với tư cách là Hiệp Sĩ Hộ Mệnh của cô ấy.

"Có chuyện gì vậy, Công chúa? Hôm nay tâm trạng của cô có vẻ không tốt." (Makoto)

"Dừng cách nói đó lại. Thật đáng sợ." (Furiae)

"Thật khắc nghiệt." (Makoto)

Tôi đã bị xúc phạm vì một số lý do.

"..."

"......?"

Furiae-san không nói gì cả.

Không thể tránh được, vì vậy tôi tiếp tục luyện tập.

Tôi đã nói chuyện với các Tinh Linh, tạo ra những con bướm và để chúng bay xung quanh.

Trong khi tôi làm điều đó, Furiae-san đang nhìn tôi chăm chú.

...Tôi không thể thư giãn.

Sau một thời gian bị theo dõi khi luyện tập...

"My Knight nè, anh có thể tạo ra thứ gì đó ngoài những con bướm bằng Thuỷ Ma Pháp của mình không?" (Furiae)

"Tôi có thể. Cô muốn tôi làm gì?" (Makoto)

Furaie-san nói với tôi.

"Tôi muốn thấy một cái gì đó lớn." (Furiae)

"Okay ~ ." (Makoto)

Tôi đã tạo ra một con cá voi bằng Thuỷ Ma Pháp và cho nó bay.

"Nó thế nào?" (Makoto)

"Tàm tạm. Bây giờ, tiếp theo là..." (Furiae)

Furiae-san có rất nhiều yêu cầu ngày hôm nay.

Nhưng có vẻ như tâm trạng của cô đã khá hơn khi tôi cho cô thấy ma thuật của mình, giọng cô trở nên tươi sáng hơn.

Tôi tiếp tục tạo ra rất nhiều sinh vật bằng Thuỷ Ma Pháp của mình.

(...Bây giờ mình khá mệt.) (Makoto)

Furiae-san thực sự đã có rất nhiều yêu cầu ngày hôm nay.

"Giờ chúng ta quay lại nhé, Công chúa?" (Makoto)

"P-Phải rồi! Bây giờ đã muộn, vì vậy chúng ta hãy quay lại, My Knight." (Furiae)

Furiae-san và tôi cùng nhau trở về lều.

Đã quá nửa đêm rồi.

Furiae-san đang ngân nga bên cạnh tôi.

Cô dường như đang ở trong một tâm trạng tốt.

"Cô không có chuyện muốn nói với tôi sao?" (Makoto)

Tôi đã hỏi Furiae-san, nhưng cô ấy trả lời 'không có gì'.

Bây giờ chúng tôi đã ở trước lều.

Lucy và Sa-san hẳn đã ngủ rồi, vì vậy chúng tôi phải vào trong im lặng để không đánh thức họ.

(...[Ẩn Mật].) (Makoto)

"Dừng lại đi." (Furiae)

Furiae-san đập vào đầu tôi.

"Chuyện gì thế?" (Makoto)

Tôi lườm cô như thể đang phàn nàn.

"Sử dụng Ẩn Mật khi vào lều nơi các cô gái đang ngủ là điều mà một tên tội phạm sẽ làm." (Furiae)

"...Đúng ha." (Makoto)

Hãy vào bình thường.

Tôi đưa tay về phía cửa lều.

"Chờ đã!" (Furiae)

Furiae-san kéo tay tôi.

"Woa!" (Makoto)

Không đời nào tôi có thể kháng cự khi bị kéo bởi sức mạnh của một Vu Nữ.

Tôi bị kéo đủ mạnh để nhấc bổng khỏi mặt đất trong giây lát.

"Này, Công chúa, cô đang làm cái quái gì vậ—" (Makoto)

*Pang!!*

Đúng lúc đó, một cái bóng khổng lồ đáp xuống.

Cùng lúc đó, mặt đất rung chuyển dữ dội.

Một cơ thể khổng lồ vài mét mà con người không thể có được.

"Ta ấn tượng là ngươi đã tránh được! Anh Hùng Rozes!"

Kẻ xuất hiện trước mặt chúng tôi là một con quái vật khổng lồ biết nói.

Không, là ác quỷ.

Chướng khí và mana bao phủ cơ thể hắn khiến tôi nhớ đến thuộc hạ của Ma Vương Bifrons, Shuri và Setekh.

"Ta là phụ tá thân cận của Zagan-sama; một trong Thập Vuốt, Cơn Lốc Hayate! Ta đến để ám sát Anh Hùng Rozes! Ta sẽ lấy đi mạng sống của ngươi!"

Có chuyện gì với cái tên gây đau đầu vậy?

Ngoài ra, nếu ngươi định ám sát, hãy làm điều đó một cách thầm lặng hơn!

Tôi không có thời gian để vặn lại.

Ác quỷ đã tấn công chúng tôi.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top