Chương 13:Tấn công từ đâu?

Lomon đang chuẩn bị quần áo thì Yihyun đột ngột ôm lấy anh từ phía sau.Sau khi Lomon nói với cô rằng anh ấy sẽ đi công tác ở nước ngoài một tuần, Yihyun càng gắn bó với anh như thế này.
"Tại sao vậy?" -Anh nói trong khi sử dụng đồng hồ của mình.
"..........."
Không nhận được câu trả lời từ Yihyun, người đàn ông cuối cùng quay người lại nhìn cô.
"Em có chuyện gì sao?" Lomon hỏi trong khi ôm má cô.
"Không sao đâu" Yihyun đáp.
"Muốn đi với anh không?" Lomon hỏi,người đã vòng tay qua eo Yihyun, ôm cô trong vòng tay của anh.
"Hụmmm..... Nhìn vào lịch trình của anh, bản thân em cũng thấy mệt mỏi."
Yihyun thành thật nói. Nhìn thấy lịch trình bận rộn của Lomon,cô đã tưởng tượng hoạt động sẽ mệt mỏi như thế nào.
Bây giờ tay Yihyun đang nghịch chiếc cà vạt trên cổ Lomon.
"Rốt cuộc, buổi sáng em không thường xuyên như vậy hư hỏng, buổi sáng thường nếu không than phiền về vấn dề khăn tắm,anh ướt sũng đi về phòng là có vấn đề." -Lomon vừa cười vừa nói.
Yihyun chỉ mím môi, tay cô ấy giờ đang bận rộn thắt chiếc cà vạt cho anh.
"Chỉ là một tuần thôi,anh sẽ gọi điện về mỗi tối." Lomon nhẹ nhàng nói.
"Không có em, anh sẽ không nhận điện thoại của Sowon phải không?" -Cô trầm giọng hỏi.
'Ah. vì vậy cái này. ' Tâm trí của Lomon
"Anh sẽ không. Tại sao anh lại nhấc máy."Lomon nói nhẹ nhàng, để trấn an cô.
"Nếu anh mà nhấc máy ..." -Yihyun kéo chiếc cà vạt , khiến người đàn ông cúi đầu xuống trước khi chết ngạt
"Thực sự là anh sẽ chết như thế này đó.."Yihyun tiếp tục khiến Lomon mỉm cười.
Anh không trả lời, nhưng vì khoảng cách giữa mặt anh và cô quá gần nên anh quyết định đáp lại bằng một nụ hôn đủ sâu để khiến cô hụt hơi.

*************************************

Lomon đang chuẩn bị về nhà thì cửa phòng anh đột ngột mở ra. Deasu, Chanyoung và In-soo thở hổn hển như thể họ vừa tham gia một cuộc thi marathon cấp độ toàn cầu.
       "Tại sao các bạn lại đến đây?" Lomon ngạc nhiên hỏi.
      "Liên quan đến chuyện xảy ra cách đây 2 tháng. Hệ thống của chúng ta bất ngờ bị tấn công. "
       "Đã có kết quả điều tra chưa?" Lomon hỏi,người bây giờ đang dựa vào bàn của mình.

Ba người bạn của anh đã ngồi trên ghế dài trong phòng.
      "Có, nhưng nó vẫn chưa được chắc chắn. Chúng tôi muốn hỏi bạn trước." Insoo trả lời.
    "Tôi muốn hỏi bạn trước bạn có biết cha mẹ Yihyun kinh doanh bên ngành gì không?"-Deasu hỏi.

Câu hỏi của Deasu đã khiến Lomon cau mày.

     "Nó có nghĩa là?" 
     "Chuyện này có liên quan đến gia đình Yihyun."
      "Chờ một chút .. Công ty bố cô ấy là doanh nghiệp sản xuất phải không ??" Lomon nói đang cố gắng tiêu hóa thông tin vừa nhận được.
      "Ừ, nhưng ông có biết công ty con của công ty đó hay không?" Chanyoung hỏi.
       "Trong trường hợp ông quên, công ty mẹ của chúng ta làm trong lĩnh vực CNTT nhưng có công ty con lại làm trong lĩnh vực thời trang." Anh ấy tiếp tục
Đúng vậy, một trong những công ty con của Tanaka Corporation, tên là Creta Mediatama, hoạt động trong lĩnh vực sáng tạo, có một công ty con hoạt động trong lĩnh vực thời trang.
     "Haizzz bạn quản lý nhiều đến quên mất mình có công ty gì." Nhận xét của Deasu.
    "Cơ cấu kinh doanh của gia đình vợ ông thậm chí còn phức tạp hơn. Chúng ta chỉ cần đi vào vấn đề trước, trước tiên cần phải thực sự biết về lịch sử của Xavier Corp." Chanyoung nói.
      " Như nào?" Lomon tò mò hỏi.
     "Tên thật của công ty không phải là Xavier Corporation, mà là Tanoto Corporation và người sáng lập ban đầu là Cho Tanoto, trước khi đổi tên cách đây 20 năm công ty này đã tồn tại được 30 năm, hơi lạ khi công ty đột ngột đổi tên."-lần này là In-Soo.
Lomon cố gắng nhớ lại những lời của cha mình khi gặp gia đình Xavier. Có vẻ như cha anh đã biết điều gì đó mà không nói cho anh biết.
     "Chà, công ty cố gắng hack hệ thống của chúng ta vẫn liên kết với Tanoto Corporation." Insoo tiếp tục.
      "Chờ một chút, cho mình một chút thời gian..." Lomon nói trong khi ôm đầu đang bắt đầu choáng váng.Đúng vậy từ khi xảy ra sự cố ở công ty anh luôn là người ra về muộn nhất để tránh tình huống xảy ra một lần nữa..,có khi là 1h đêm và sớm hơn chỉ là 12h hơn...
     "Cho Tanoto, Cho Xavier là ai?" Câu hỏi luôn hiện ra trong đầu Lomon.
     "Cha của Cho Xavier." Câu trả lời từ Chanyoung đã thành công trong việc khiến anh đông cứng. Lomon càng đau đầu hơn sau khi nghe thông tin này. Làm sao anh ta có thể không biết điều quan trọng này?
     "Bạn muốn hỏi tại sao chúng tôi biết chuyện này?" Insoo hỏi như thể anh có thể đọc được suy nghĩ của Lomon. Anh chỉ gật đầu đáp lại.
   "Trước hết, công chúng chỉ biết đến gia đình của nhà họ Cho, bởi vì ông Tanoto luôn giấu tên của mình và thứ hai kể từ khi họ đổi tên thành Xavier Corporation, tất cả các kho lưu trữ tin tức về Cho Tanoto và các con của ông đã biến mất khỏi cơ sở dữ liệu." Deasu đáp.
   "Chỉ còn một người Cho Xavier được tuyên bố là người thừa kế duy nhất của công ty." Chanyoung tiếp tục.
      "Chờ một chút, bạn có nói là các con của ông Tanoto ? Điều đó có nghĩa là ông Tanoto có nhiều hơn một đứa con?" Lomon hỏi.
      "Đó là một khả năng và thành thật mà nói, tôi cũng không chắc Cho Xavier thực sự là con trai của ông Tanoto. "Deasu nói.
      "Cha ông ấy rất hào phóng, giống như tên của anh ấy là Chúa cấm, ông ấy rất thông minh." Insoo tiếp tục.
Lomon thừa nhận điểm đó, tính cách của Yihyun và cha cô rất khác nhau nên Lomon nghi ngờ Yihyun không phải là con ruột của Cho Xavier.
     "Mình phải nói chuyện với cha mình,có lẽ ông ấy đang giấu điều gì đó."
     "Khi nào thì nói chuyện? Ông Tanaka vẫn ở nước ngoài đúng không? Tuần sau bạn cũng đi rồi"
      "Sớm nhất có thể."
     " Sao không hỏi thẳng Yihyun?" Đề nghị của Deasu.
Lomon im lặng một lúc, nhưng cuối cùng anh cũng lắc đầu.
     "Mình không muốn đưa Yihyun vào công việc kinh doanh này."

Day 250

Lomon vừa mở cửa nhà thì Yihyun bất ngờ chạy đến ôm chặt lấy anh.Sau khi giữ được thăng bằng, anh nhấc chân Yihyun lên và quấn quanh lấy eo mình, vị trí yêu thích của Lomon, ôm cô ấy như một chú gấu túi con.
      "Anhh..." Yihyun nói nhỏ bên tai khiến Lomon cười khúc khích khi nghe điều đó.Yihyun trước kia, người thường im lặng hơn, người luôn tức giận mỗi khi nói chuyện với Lomon,giờ đây trở nên rất hư hỏng với anh ta.
    "Anh cũng nhớ em..." Lomon vừa nói vừa xoa đầu cô.
Cô duỗi tay ra để cô có thể nhìn thấy khuôn mặt của Lomon trong khi thỉnh thoảng chơi với mái tóc của anh,điều mà cô thích nhất.
    "Anh mệt không?" cô hỏi.
Anh chỉ lắc đầu với một nụ cười dịu dàng.Ánh mắt của Lomon đã rơi vào đôi môi của cô , thứ mà anh đã không đến thăm trong một tuần.

Lần nữa thứ nhất chỉ là một nụ hôn ngắn...

Hai lần, nụ hôn kéo dài lâu hơn một chút...

Ba lần, nụ hôn ấy biến thành tiếng rít khẽ...

Sau vài giây, họ buông tay nhau nhưng ánh mắt vẫn nhìn vào môi nhau.Lomon mở to mắt vì sốc, khi Chính Yihyun là người bắt đầu nụ hôn thứ tư của họ.Đôi mắt của người phụ nữ  nhắm lại và đôi môi cô nhẹ nhàng vuốt ve đỉnh môi của anh.Lomon cũng nhắm mắt lại và theo nhịp điệu nụ hôn của Yihyun.Hai tay cô lúc này đã đặt sau đầu anh, giữ chặt người đàn ông lại để đôi môi của họ luôn đến với nhau.
Anh cắn nhẹ vào môi dưới của Yihyun để khiến người phụ nữ rên rỉ và mở miệng rộng hơn một chút, thấy rằng có khả năng anh ta ngay lập tức đưa lưỡi của mình vào để khám phá miệng của cô.
Hai lưỡi lúc này va chạm lên miệng nhau, cảm thấy chân mình đang khập khiễng vì nụ hôn, Lomon lập tức đưa cô vẫn còn trong vòng tay mình đến ghế sofa phòng khách của họ.
Cô ấy vẫn nằm trên đùi anh với đôi môi vẫn vuốt ve nhau. Phòng khách lúc này được tô màu bởi tiếng thở dài và tiếng hôn mà không có dấu hiệu dừng lại.
Bàn tay của Lomon lúc này đang chạm vào tất cả các bộ phận trên cơ thể Yihyun và đôi môi của anh ta lúc này đã hạ xuống cổ người phụ nữ của mình.Anh thơm và vuốt ve cổ để lại dấu ở đó. Những tiếng rên rỉ của Yihyun càng trở nên khàn khàn hơn khi anh ấy tăng cường sức hút của mình.
Bàn tay của anh đã chuẩn bị đi về phía dưới, và ngay lúc đó Yihyun đã nhận ra điều gì đó...
Cô đẩy nhẹ cơ thể Lomon, yêu cầu anh dừng hoạt động của họ trong giây lát. Lomon chớp mắt, bối rối trước lời từ chối này...
      "Nó giống như chúng ta có thể làm cho ra." Yihyun nói.
     "Tại sao vậy?"
    "Em đang trong kỳ kinh nguyệt ."
    "Chết tiệt."
Lomon dựa đầu vào lưng ghế dài của họ trong khi nhắm mắt lại. Cô thấy phản ứng của chồng mình không thể không cười.Cô trêu chọc người đàn ông, ngọ nguậy hông cách anh ấy không xa.
    "Hyun.." Anh ấy nói với giọng điệu trầm thấp như một lời cảnh báo.
     "Hửm? Em cũng không biết phải làm gì". Yihyun nói, nhưng vẫn chưa ngừng lắc hông.
     "Haizzz chết tiệt." Lomon nói trước khi bắt đầu kiểm soát đôi môi của cô một lần nữa.

Sau khi chắc chắc Yihyun đã ngủ say,Lomon mới dám nói chuyện điện thoại với cha mình.Anh hôn lên trán cô trước khi thức dậy và đi vào phòng làm việc.Sau vài giây chờ đợi, đường dây điện thoại với cha anh đã được kết nối.
"Sao vậy con trai? Ta nghĩ điều này rất quan trọng nên mới gọi ta vào giờ này."
"Chà, xin lỗi vì đã làm gián đoạn giờ nghỉ của cha, nhưng con muốn hỏi vài điều."
"Về?"
"Gia đình Yihyun"
Park Tanaka nhìn vợ khi nghe Lomon nói. Bà Park nắm tay chồng, gật đầu.
"Con muốn biết điều gì?"
"Mối quan hệ giữa Cho Tanoto, Cho Xavier và vợ của con, Cho Yihyun."
Nghe thấy giọng nói của con trai mình, ông Tanaka và vợ mình ngay lập nhìn nhau . Con trai của họ dường như biết điều gì đó ...
"Con biết ông Tanoto từ đâu, Lomon?" Cha anh tò mò hỏi.
Cuối cùng Lomon giải thích cho cha mình về kết quả của cuộc điều tra ban đầu về hệ thống của họ đã bị tấn công 2 tháng trước, vì cuộc điều tra này mà nhóm của anh ấy đã tìm thấy sự thật về Tập đoàn Xavier.Những lời của ông Tanaka là đúng sự thật, đối với những thứ như thế này thì khả năng của anh và cả đội là điều không thể nghi ngờ.
Ông Tanaka và vợ mình nhìn nhau, cố gắng giao tiếp bằng ánh mắt của họ, trước khi Park Tanaka bình tĩnh nói.
"Tất cả những gì bạn biết là sự thật, ông Tanoto là chủ sở hữu ban đầu của Tập đoàn Xavier, và sự thật rằng ông Xavier là một trong những người con của ông Tanoto .. Điều ta phải nói với con là cái chết của ông Tanoto và những đứa con khác của ông ấy thực sự không tự nhiên, đây là điều mà cha và mẹ vẫn đang điều tra. "-Lomon dừng lại một lúc để cố gắng tiếp thu thông tin từ cha mình.
       "Cái chết của họ có liên quan gì đến cha của Yihyun không?"
       "Ta vẫn không thể trả lời điều đó." Ông Tanaka vẫn nói với một giọng rất bình tĩnh.
       "Có khả năng Yihyun không phải là con ruột của ông Xavier?"-Nghe câu hỏi thốt ra từ miệng Lomon, cha mẹ anh nhìn nhau, sửng sốt.
        "Tại sao con lại hỏi như vậy, con trai?"
       "Bởi vì con hy vọng rằng họ không phải là gia đình thực sự của Yihyun"-Anh nói với một giọng hơi run.Bà Park biết con trai mình hiện đang kìm nén cảm xúc để nói chuyện với họ.
     "Vấn đề này vẫn đang được đội của ta điều tra. Điều quan trọng là con phải chăm sóc cho Yihyun, Lomon à.Ngay lập tức thông báo cho cha biết nếu có bất cứ điều gì xảy ra." Ông Tanaka nói sau cùng.
     "Được, được rồi, xin lỗi vì đã làm phiền cha vào buổi tối, chào mẹ hộ con ,được không?" Lomon nói trước khi cúp máy.
Sau khi anh đóng kết nối. Ông Tanaka và bà Park nhìn nhau.
    "Có phải là quyết định đúng khi giấu chuyện này với Lomon?"
     "Tốt hơn hết là như thế này trước đi anh lo rằng nó sẽ nổi cơn thịnh nộ nếu phát hiện ra chuyện này."
      "Đúng vậy, anh nói đúng. Nghe giọng điệu lúc nãy của nó, chắc hẳn nó đã rất xúc động ."
      "Có vẻ như họ đã làm gì đó với Yihyun trước mặt nó,để con trai mình có thể xúc động như lúc nãy."
      "Họ đã bắt đầu ?"
     "Đúng,họ đã sẵn sàng."

Day 300

Yihyun đang đứng gác sau quầy thu ngân thì cửa tiệm cà phê của cô reo lên, báo hiệu rằng một khách hàng đã bước vào. Cô ngẩng đầu lên và thấy Do-hyun đang đi về phía cô với một người đàn ông, người mà cô cho là bạn của anh ta.
     "Chào Yihyub..."
    "Hi Do-Hyun, như thường lệ?" Cô hỏi và được anh ta gật đầu chào.
     "Ồ vâng, Hyun, đây là bạn của tôi. Jang Wojin."Do-Hyun vừa nói vừa giới thiệu về người đàn ông đứng cạnh mình.

Cô chỉ đáp lại bằng nụ cười với anh ta.
     "Anh muốn gì, ?" Do-hyun hỏi bạn của mình.
     "Chỉ một cà phê không đường ít đá."
     "Được ...."
     "Mang đi hay ...?" Cô Vẫn chưa xong
     "Ở đây ." Wojin đã trả lời câu hỏi trong khi nhìn cô.
     "Được rồi, cậu cầm cái này đi." Yihyun vừa nói vừa đưa hệ thống gọi không dây cho Do-Hyun.
     "Ah, Yihyun ... Park Solomon vẫn thường đến đây chữ ?" -cậu ta đột ngột hỏi
     "Hừm ... Chà, tôi cũng không biết nữa. Tôi cũng chưa bao giờ hỏi ông chủ của mình." Cô hơi ngạc nhiên trước câu hỏi của Do-Hyun nhưng cuối cùng cũng phải trả lời trong khi tránh ánh mắt của anh ấy.
Do-Hyun chỉ gật đầu, nhưng Wojin nhận ra hành vi kỳ lạ của Yihyun và cười nhạt.Khi hai người đi về chỗ ngồi, Wojin thì thầm bên tai Do-Hyun.
       "Cô ấy đang nói dối."
      "Ừ, tôi cũng biết."
      "Có vẻ như cô ta có thể là một miếng mồi ngon."
       "Chúng ta phải xác nhận một điều trước ."
       "Điều gì?"
      "Yihyun quan trọng như thế nào trong cuộc đời người đàn ông đó."
      "A ... cũng có lý. Tôi tưởng anh câu giờ để tôi không dùng người phụ nữ đó làm mồi nhử." Wojin nói với một nụ cười toe toét.
     "Không, tại sao tôi lại làm như vậy."
      "Ngươi không muốn có cô ta à?"
Cuộc trò chuyện của họ dừng lại khi thiết bị được đưa cho họ đổ chuông.Do-hyun đứng dậy từ chỗ của mình để lấy đồ uống của họ.
        "Cảm ơn,Yihyun"
       " Btw, anh ấy có phải là đồng nghiệp của bạn không?" Yihyun vừa hỏi vừa liếc nhìn Wojin.
        "Hmmm,đúng vậy anh ất là đồng nghiệp của tôi. Btw, bạn có muốn tôi chở về nhà sau khi tan làm không?" Cô nhanh chóng lắc đầu.
"Không cần đâu,Chồng tôi sẽ đến đón tôi." Cô trả lời với giọng điệu đầy tự hào, cô không cần nhắc đến tên Lomon, nói rõ tình trạng đã kết hôn của mình là quá đủ.
"Aahh, cô đã có chồng rồi ...." Do-hyun gật đầu hiểu ý. Sau đó, anh quay lại bàn của mình và đặt đồ uống trước khi nói với Wojin ..
"Danh tính của vợ Park Solomon, vừa được tiết lộ."-Wojin nhướng mày, yêu cầu giải thích thêm.Do-Hyun chỉ di chuyển đầu mình hướng về phía Yihyun đang đứng.Ngay lập tức một nụ cười xuất hiệt trên mặt anh ta
"Wow, thật là một miếng mồi rất thú vị. Chúng ta hãy chuẩn bị trò chơi."

***********************

"Tại sao cô không nói với tôi rằng Cho Yihyun là vợ của Park Solomon?"
"Ah, tôi nghĩ rằng anh sẽ không hạnh phúc nếu anh biết sự thật đó."
"Vì vậy, khi cô nói cô sẽ gửi bức ảnh cho vợ của Lomon, cô đã gửi nó cho Yihyun?
"Ừ, tôi đã gửi nó cho con chó cái."
"Nhưng có vẻ như nỗ lực của cô đã thất bại, vì tôi thấy mối quan hệ của họ vẫn ổn."
"Mục tiêu chính của tôi khi gửi bức ảnh không phải là làm hỏng mối quan hệ của họ."
"Sau đó?"
"Làm cho họ rơi sâu hơn, vì vậy họ cũng có thể cảm thấy đau nhiều hơn."
"........."
"Thoải mái đi, cô cứ để tâm kế hoạch của mình với sếp. Tôi sẽ chuẩn bị một kế hoạch khác để hạ bệ gia tộc kiêu ngạo đó."

**********************

Lomon tỉnh dậy khi nghe thấy tiếng chuông điện thoại di động báo có cuộc gọi đến. Anh từ từ di chuyển khỏi giấc ngủ để cầm lấy chiếc điện thoại trên tủ đầu giường, không muốn đánh thức Yihyun vẫn đang ngủ say trong vòng tay anh.
"Xin chào?" -Anh nói với giọng khàn khàn và đôi mắt vẫn ngái ngủ.
"Xin lỗi đã làm phiền giấc ngủ của ông. Họ lại vào hệ thống của chúng ta. Đây là lần thứ 4 trong ngày hôm nay và lần nhóm mình đã không thủ được. Tôi cần ông đến công ty ngay, tôi đã nhờ tài xế đến đón rồi."
Lomon ngay lập tức tỉnh dậy sau cơn buồn ngủ khi nghe Chanyoung giải thích ngắn gọn và rõ ràng. Anh liếc nhìn đồng hồ trong phòng ngủ, đã 3 giờ sáng.
"Được rồi, mình sẽ chuẩn bị trước. À này, ngoài tài xế, mình cũng cần an ninh ở nhà mình." Lomon vừa nói vừa liếc nhìn cô gái đang ngủ say bên cạnh.
"Mình không muốn mạo hiểm bỏ Yihyun lúc 3 giờ sáng một mình ở nhà trong khi công ty liên tục bị tấn công ."
"À, được rồi, không thành vấn đề."
"Cảm ơn." Lomon nói trước khi cúp máy.
Anh bắt đầu lo lắng về sự an toàn của Yihyun, công ty của anh ấy đã bị khủng bố trong vài tháng gần đây với nhiều sự cố khác nhau, phổ biến nhất là vi phạm hệ thống.Lomon tiếp tục nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Yihyun vẫn còn đang ngủ say, hy vọng rằng điều đó sẽ khiến tâm trí anh dịu lại.Cô khẽ xoay người trong giấc ngủ, khiến Lomon nhận ra rằng anh phải đến công ty của mình ngay lập tức.Lòng nặng trĩu, Anh vuốt nhẹ lên má Yihyun, cố gắng đánh thức cô
"Yihyun?"
"Hmmmm ..?" Cô nhắm mắt nói, vẫn chưa tỉnh khỏi giấc ngủ.
"Anh phải đến công ty bây giơ, được không?" -Lomon thì thầm vào tai cô.Yihyun bắt đầu trằn trọc khỏi giấc ngủ, mắt cô từ từ mở ra, sau khi chớp mắt vài cái, cô bắt đầu tập trung ánh mắt vào gương mặt đang dịu dàng nhìn mình của anh.
"Mới 3 giờ sáng mà." Cô nói với giọng vừa mới ngủ dậy.
"Hmm, có chuyện ở công ty. Anh sẽ được tài xế đến đón nên anh không mang xe riêng của mình. Hôm nay em không có lịch làm việc đúng không?"-Cô lắc đầu để trả lời câu hỏi của Lomon.
"Hôm nay em ở nhà không sao. Lát nữa sẽ có người đến canh giữ ở đây."
Nghe những lời của Lomon, khiến cô có chút lo lắng.
"Có tệ như vậy không?"
"Anh không biết, anh chỉ thấy không yên tâm để em ở nhà một mình trong khi công ty như vậy." Lomon nói trước khi hôn lên trán cô.
"Em cứ ngủ tiếp đi,anh đi chuẩn bị."
"Anh cứ chuẩn đi, em sẽ pha cà phê cho anh."-Lomon gật đầu trước khi hôn lên môi cô. Cố gắng tìm kiếm sự bình yên bằng cách chạm vào người phụ nữ.

*******************

"Chiết tiệt!?!?!"
Những câu chửi thề mà hôm nay Lomon nghe thấy lần thứ mười mấy từ miệng bạn thân của mình, lần này đến lượt Deasu chửi.
"Đây thực sự là trò đùa à, điên rồi, bọn họ là cái quỷ gì?" Deasu vẫn tiếp tục với cảm xúc của mình.Lomon ngồi trên ghế trong khi xoa bóp hai bên thái dương đã đau hơn bình thường.
"Công ty từ hôm qua, được liên kết với Tanoto Corporation, sẽ không thể làm được điều này. Máy chủ của họ không mạnh đến mức này." -Insoo nói
Ngay khi anh vừa kết thúc câu nói của mình.Ông Tanaka,cha của Lomon vội vàng mở cửa phòng.
"Ta đã biết kẻ chủ mưu."
Những lời nói của cha anh đã khiến Lomon và những người bạn của anh đóng băng.
"Con mở tệp mà cha đã gửi về Hyun-Tech."
Cha anh nói khi bước đến bàn của Lomon khiến anh và ba người bạn của mình nhìn nhau.Ngay lập tức bật máy tính xách tay của mình để có thể đọc rõ ràng hơn.
"Jang Wojin. Cái tên đó nghe có quen thuộc với con không?" Cha của anh bình tĩnh nói.Mắt anh vẫn đang tập trung vào màn hình máy tính xách tay của mình. Anh ấy đã mắc sai lầm. Lomon đã nghi ngờ Do-Hyun cho đến khi anh không nhận ra cái tên đó. Cái tên mà anh đã bỏ qua khi kiểm tra tệp vềc công ty Hyun-Tech.
"Lomon ..."Suy nghĩ của anh bị gián đoạn khi Chanyoung gọi anh.
"Wojin, bạn thời trung học của mình. Đối thủ của mình trong mọi thứ.Ngay trong kì thi cuối anh ta đã khiêu khích mình... Lúc đó mình đã thốt lên về việc gia đình anh ấy bị phá hủy vì cha anh ta đã lừa dối anh ta."-Lomon hít một hơi thật sâu trước khi nhìn vào người bạn thân và cha của mình.
"Xin lỗi, Con đã không nhận ra rằng Wojin cũng là người sáng lập Hyun-Tech. Con chỉ quá tập trung vào Do-Hyun." Anh vừa nói vừa nhìn cha mình.
"Không cần phải xin lỗi nhóc, những chuyện như thế này là phổ biến trong thế giới của chúng ta."
"À, không có gì lạ khi các cuộc tấn công ngày càng nhiều hơn. Hyun-Tech sẽ không tiếp tục hợp đồng hợp tác với chúng ta." Deasu nói điều đó làm cho anh nhận thức rõ hơn.
"Đúng vậy, họ đã quyết định không tiếp tục hợp đồng. Như ta mong đợi, họ sẽ trở thành một trong những đối thủ của chúng ta." Ông Tanaka nói một cách bình tĩnh.
"Nhưng đừng chơi tấn công trực diện như thế này, sẽ không sao, nếu đây là một đối thủ bình thường nhưng....."
"Ta nghĩ rằng họ có ý định khác. Ngoài việc đánh bại công ty của chúng ta."Mọi người trong phòng đều hiểu ý của ông Tanaka.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top