02

!!ĐÂY LÀ TÁC PHẨM CÁ NHÂN VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI KHI KHÔNG CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ!!

—o0o—

Peter nhận ra Thaddeus trông cuốn hút hơn gã nghĩ.

Mặc dù tính tình hơi kì quặc, nói năng vô tội vạ, ăn uống cũng vô cùng tuỳ tiện. Nhưng lại là một người nhiệt tình, cũng có tâm tư sâu xa, cũng có vài mặt tốt, vài mặt đáng yêu khó nói.

Hôm nay hắn lại mặc sườn xám quen thuộc. Dường như cả tủ quần áo của hắn đều chiếm một nửa là sườn xám vậy.

Thaddeus thuộc dạng người cân đối, không to cao như Peter, vậy nên khi đứng cạnh nhau trông hắn nhỏ hơn hẳn. Đặc biệt, bộ sườn xám vừa vặn càng tôn lên cơ thể tuyệt đẹp của người học võ. Từ đường cong ở eo đến cặp mông đẫy đà khó giấu dưới vạt áo đung đưa.

Chẳng biết vô tình hay cố ý nhưng ánh mắt của Peter luôn vô thức nhìn xuống bờ hông luôn ngúng nguẩy kiêu kì ấy khi bước đi.

Cho đến hôm nay cuối cùng cũng được diện kiến sự đồ sộ ấy. Hắn ngồi trên đùi Peter nhưng không ngừng dãy dụa, đến cả độ đàn hồi và độ mềm cũng bị Peter phán đoán ra hết. Nếu là người bình thường, có lẽ đã bị cái thân dưới hư hỏng đó làm cho phát điên.

May mắn thay, Peter là một lão già rất có tự chủ.

Nhìn tấm lưng luôn thẳng tắp khẽ run rẩy khi bị cưỡng ép dính chặt vào ngực mình, Peter liền nổi lên hứng thú áp sát. Ai ngờ mới nói hai câu tai hắn đã đỏ như máu. Ánh sáng lấp lánh của đèn led cũng không thể giấu đi khuôn mặt hết xanh lại trắng rồi lại đỏ chót của Thaddeus.

Đến tận lúc kết thúc đôi mắt như mèo của hắn vẫn mở to xa rời thực tại.

Peter nắm lấy tay hắn, cả bàn tay của một người đàn ông lại có thể dễ dàng bị nắm trọn như vậy. Cứ vậy dắt đi, hắn cũng ngoan ngoãn đi theo như chẳng biết trời trăng gì.

"Ai làm gì cũng cho như này sớm muộn cũng bị lừa"

Buồn cười ở chỗ, gã đang gán suy nghĩ này cho chủ nhân của Cửu Long Địa Ngục, ai nghe danh hắn rồi thì làm gì có gan nói chuyện chứ nói đến lừa đảo?

Thaddeus mang khuôn mặt khá trẻ con, có thể là do tính cách của hắn, đặc biệt là đôi mắt to tròn nom khá đáng yêu.

Nhất là khi nó mang theo vẻ bối rối và bất ngờ nhìn gã.

Thaddeus thích đồ ngọt, có lẽ do vậy nên môi hắn có chút ngọt ngào. Peter không thích đồ ngọt cho lắm, nhưng nếu là miếng kẹo mềm này thì gã đã sẵn sàng nhai sạch rồi.

Đúng, Peter thừa nhận hắn thực sự bị Thaddeus cuốn hút không rời, vậy nên càng muốn nếm thử.


Thaddeus đưa tay đẩy vai Peter, nhưng lực đạo lại như đang đánh một cục bông, hoặc đối với Peter là thế.

Với cú đẩy như có như không của Thaddeus, Peter càng mạnh dạn tiến tới. Lâu lắm rồi gã mới lại có cảm giác gấp gáp như vậy.

Thaddeus mím môi, gã lại tách môi ra, hôn nhẹ lên lần nữa. Cứ hôn liên tục nhẹ nhàng như vậy đến tận khi đôi môi Thaddeus tê dại, không nhịn dược nhắm chặt hai mắt.

Peter có đôi bàn tay đặc biệt to, nếu so với một người đàn ông trưởng thành thì nhỉnh hơn một chút. Vậy nên khi nó vòng quanh eo Thaddeus thì gần như nắm trọn.

Lưng Thaddeus bất chợt nổi da gà vì nhiệt độ ấm nóng của lòng bàn tay gã, y như một miếng sưởi bụng vậy. Điều đó khiến eo hắn mềm nhũn, mặc sức gã đàn ông to lớn sờ nắn thích thú.

"Thaddeus"

"..."

"Mở miệng ra đi nào"

Lời nói như ma quỷ quẩn quanh bên tai Thaddeus làm hắn càng không dám mở mắt.

Peter không cam chịu bị ngó lơ, hàm răng trắng cọ lên môi hồng của hắn, răng nanh khều căn mấy cái đe doạ. Lưng Thaddeus run rẩy hạ xuống thành ghế sofa, Peter cũng bám riết ấn cơ thể cường tráng của mình xuống theo, thân đè lên thân, Thaddeus dường như bị gã đè lấp bên dưới.

Gáy Thaddeus đổ mồ hôi, cả người nóng bừng xấu hổ. Có lẽ cả đời cũng chưa từng nghĩ đến bản thân sẽ rơi vào tình cảnh này.

Vì đã nhắm mắt nên cũng không thể biết Peter đang làm gì, chỉ có thể phán đoán qua sự động chạm thân mật của gã. Bỗng mọi hành động dừng lại. Không còn đôi môi kiên trì hôn hay hàm răng cắn loạn nữa, cả đôi tay đang ôm eo hắn cũng rời đi.

Thaddeus bỗng thấy hơi hụt hẫng trong lòng, tò mò mở mắt gọi tên người kia.

"...S-Soongwoo...ah"

Đến lúc nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc rõ ràng trước mắt, Thaddeus đã chẳng kịp hối hận. Peter nhếch miệng cười, lập thức nắm lấy gáy hắn kéo lại, cưỡng ép Thaddeus vào một nụ hôn sâu hơn trước.

"Ưm!"

Cả người Thaddeus bị ôm trọn lấy, cánh tay cơ bắp ghì chặt hắn vào lòng gã, tham lam nuốt trọn.

Thaddeus không phải chưa từng có mối quan hệ nào, nhưng hầu hết đều là chơi hời hợt, rốt cục chẳng đi đến đâu. Vậy nên nếu nói Peter đã cướp đi hết toàn bộ mấy nụ hôn 1, 2, 3, 4,... của hắn cũng không sai...?

Cái lưỡi như rắn độc của Peter cư nhiên không tha cho hắn, càn quét khắp khoang miệng như muốn ăn tươi nuốt sống người đầu đỏ.

Hắn bị hôn không kịp thở, chỉ có thể phát ra mấy tiếng rên rỉ phàn nàn trong cổ họng. Một bên tay Peter lại lần mò xuống eo Thaddeus sờ nắm như bị mê hoặc. Ngón cái dần móc xuống dưới vạt áo bên hông, bí mật đụng chạm vào bên trong da thịt nóng bỏng khiến Thaddeus không khỏi giật bắn mình.

Đôi tay dứt khoát đẩy Peter ra, không dám nghĩ nếu do dự thêm chút nữa trên người có còn mảnh vải nào không...

Peter đang vui vẻ tận hưởng thì bị đứt đoạn, chép miệng tiếc nuối dư vị ngọt ngào của người kia.

"Đệ...đệ làm cái gì vậy!"

Ấy đương nhiên không phải câu hỏi, Peter tính làm gì, một người trưởng thành như Thaddeus chẳng lẽ lại không biết?

"Huynh không thích sao?"

"Không—"

"Nhưng đệ thích lắm"

Gã cắt lời Thaddeus, không để cho hắn cơ hội kịp phản kháng.

"...Hah?..."

"Thaddeus..."

Peter nắm lấy hai cổ tay đang ghì vai gã, trông như có thể bẻ gãy nó bất cứ lúc nào. Bất chấp tiến lại gần Thaddeus lần nữa. Hắn dù hơi nao núng nhưng cũng không thể để Peter đục nước béo cò, cố gắng giữ khoảng cách nhất có thể.

Chỉ tiếc nếu giờ mà đánh vào bản mặt điển trai kia có lẽ sẽ bị lật kèo đè thẳng xuống mất...

"Thaddeus..."

Giọng nói trầm khàn mê đắm gọi tên mình khiến Thaddeus buộc phải chú ý. Khuôn mặt hơi cúi xuống, nhưng đôi con ngươi như mèo khẽ liếc lên thăm dò ý định của Peter.

"Huynh không thích nhưng mà...đệ rất thích đấy"

...

!!?

Lời bày tỏ bất ngờ khiến Thaddeus ngỡ ngàng, miệng há hốc không biết nên bày ra biểu cảm gì.

"Tiểu đệ này rất thích huynh Thaddeus"

Một lão cáo già như Peter đương nhiên biết cách hạ mình đòi hỏi. Giọng trở nên dịu dàng, dụ dỗ con mèo con vào lồng nhốt.

Thaddeus vẫn chưa hết sốc, mặc cho Peter lần nữa lao vào. Trước khi tiếp tục đè Thaddeus xuống còn không quên nói.

"Ta sẽ không khiến huynh phải hối hận đâu"

Cho đến cuối cùng, có vẻ Peter phải thừa nhận cảm xúc trong lòng mình là thật, và gã thích Thaddeus hơn những ham muốn tầm thường mà gã nghĩ...



Lần nữa mở mắt ra đã là trên giường, Thaddeus ngơ ngác nhìn quanh, rõ ràng là phòng ngủ nhà mình, nhưng lại có cảm giác kì lạ, mới mẻ vô cùng.

Hắn quay sang bên cạnh. Peter vẫn đang say giấc, khuôn mặt đẹp trai phát sáng cả lúc ngủ, trông còn đặc biệt sảng khoái.

Cơ thể đồ sộ của gã chiếm hơn một nửa cái giường đơn, khiến Thaddeus chỉ cần lật người là sẽ lăn ngay xuống đất. Vậy nên để tránh việc đó xảy ra gã đã cuốn cánh tay cường tráng của mình quang eo hắn.

Không chỉ an toàn mà còn có thể đảm bảo Thaddeus sau khi tỉnh dậy sẽ không vì xấu hổ mà chạy mất.

Như mong đợi, con mèo đỏ ngượng ngùng muốn nổ tung. Suy nghĩ chạy qua loạn như cào cào, chỉ muốn đào một cái lỗ rồi cắm đầu xuống đó trốn đi.

Trời đánh là trí nhớ của hắn tốt quá, cái gì hôm qua đã làm đều rõ rành rành chạy qua đầu như thước phim.

Cơ thể nóng bỏng của Peter, từng cái đụng chạm tinh tế, thuần thục khiến hắn phát điên. Lần đầu tiên trong đời biết rằng cơ thể đàn ông cũng có thể có những phản ứng mãnh liệt như vậy.

Cả người Thaddeus mệt nhoài, từng cú thúc nông sâu mạnh mẽ của Peter vẫn còn khiến hắn nhộn nhạo. Đặc biệt là phần bụng vẫn còn dấu vết sưng đỏ do dương vật thô to quá khổ của gã đàn ông mang cơ thể cường tráng cứ đỉnh đến tận gốc. Kiếm cả cái Cửu Long này, có mấy ai so được với kích cỡ của gã Peter đó chứ?

Đáng sợ ở chỗ, Thaddeus tiếp nhận rất nhiệt tình.

Khi ánh đèn neon lập loè vào trong phòng qua tấm rèm lất phất, Peter khẽ cười ra tiếng, một tay vân vê phần bụng nhô lên khắc hoạ hình dáng cậu em của mình đang chôn vùi bên trong Thaddeus, tay còn lại vuốt ve gò má đã ửng đỏ như sốt cao, thì thầm những lời bẩn thỉu.

"Thaddeus, cái lỗ của huynh tham ăn quá, nuốt đến tận gốc thế này"

Nhớ đến đó liền nổi gai óc, hắn tự tát cho mình một cái.

"Điên hết cả rồi"

"Cái gì điên?"

"Thì là—"

Âm thanh trầm khàn mới tỉnh dậy vang lên bên tai khiến hắn giật bắn mình. Peter chống tay một bên đầu, thư thái nhìn Thaddeus, trong mắt tràn ngập ý cười.

"Chào buổi sáng, Thaddeus"

"...Chào buổi sáng"

Thân hình tam giác ngược của Peter quá đỗi nóng bỏng, khiến hắn không thể không nhớ về cuộc hoan lạc đêm qua, đành phải quay đầu trốn tránh.

Peter chống tay nâng thân mình dậy, đệm giường lún xuống rồi nảy lên liên tục. Nếu nhìn kĩ, trên cơ thể tuyệt tác được đắp bởi Chúa ấy có những vết sẹo dài và vết cắn đang lành miệng. Minh chứng cho cao trào không thể che giấu của Thaddeus.

"Huynh ngại à?"

Peter cười khúc khích, nhích người qua hỏi han Thaddeus, biết rằng hắn chắc không muốn nhìn mặt mình. Vì cả hai đều loã lồ, thứ duy nhất làm nhiệm vụ che chắn nơi nhạy cảm chỉ là tấm chăn hoa mỏng của Thaddeus, mà có lẽ đã vương mùi tình dục nóng mắt.

Thaddeus tự nhẩm có lẽ sẽ phải vứt cái chăn này đi sớm thôi.

"Đừng ngại"

Peter đối xử với hắn vẫn luôn dịu dàng một cách đáng ghét như vậy, khiến cục lông xù như hắn rất dễ xuôi theo. Tay gã giơ lên vuốt mái tóc đỏ của hắn, không quên buông lời trêu chọc.

"Huynh ôm ta chặt như vậy, giờ còn giận ta sao?"

...Đúng là hôm qua hắn ôm rất chặt, còn nỉ non tên gã không ngừng, từng tiếng rên rỉ ngọt ngào thoát ra khỏi miệng đều mất kiểm soát.

"Thaddeus à"

Ôm lấy khuôn mặt xịu xuống của hắn qua rồi đặt một nụ hôn lên gò má lớt phớt hồng. Peter nhẹ nhàng ôm lấy người nhỏ hơn, thăm dò muốn biết tâm tư của người kia.

"...Đệ nói thật về tình cảm của mình đấy, huynh không tin sao?"

"...Không phải không tin...chỉ là"

"Chỉ là?"

"Đệ tiến đến nhanh quá..."

"?"

Thaddeus vò tấm chăn trong tay, khó khăn nói ra lời trong lòng.

"Huynh muốn chúng ta nắm tay trước cơ..."

Nói rồi đầu hắn càng cúi xuống sâu hơn. Peter nghe được thì ngỡ ngàng, vội vàng hỏi.

"Chẳng phải Thaddeus nói không thích đệ sao?"

"Ta chưa có nói hết! Không phải là không thích mà là muốn chậm rãi thôi!"

"Ơ..."

Hình như đúng là như vậy, Peter không muốn nghe Thaddeus từ chối mình nên phải vội vàng đánh úp, dùng hành động để khiến Thaddeus đổi ý. Ai có mà ngờ...

...Thaddeus vốn cũng thích hắn.

"...Đệ xin lỗi...?"

"Soongwoo đã nhai sạch rồi nên từ giờ phải chịu trách nhiệm đi!"

Peetr hơi buồn cười. Tất nhiên gã sẽ chịu trách nhiệm với mọi thứ mình gây ra, nhưng lời Thaddeus nói nghe chẳng khác nào một thiếu nữ 18. Đáng yêu tới nỗi không nhịn được.

"Ừm, nếu huynh muốn đệ sẽ chịu trách nhiệm với huynh cả đời, có được không?"

Thaddeus không đáp, nhưng Peter biết hắn đã đồng ý, chỉ nhìn vào khuôn mặt đã đỏ tía tai kia cũng đủ hiểu.

Già thế này rồi mà còn có niềm vui bất ngờ, Peter không khỏi cười lớn, ôm Thaddeus vào lòng ngã xuống đệm giường.

Thaddeus dường như đã chấp nhận hiện thực, đành để lần sau nắm tay vậy...Nhắm mắt mặc cho Peter hon chóc chóc lên khắp mặt mình đầy yêu chiều. Nếu nói nhìn giống ông nội thơm cháu trai thì cũng không sai...

>>>to be continue>>>

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top