Chap 23: Tin tưởng và thấu hiểu !

  Hôm nay là ngày sinh viên toàn trường chuân bị bắt đầu kì thi
Saint vẫn như thường lệ cậu dậy sớm và kím thứ gì đó bỏ bụng, vì hôm nay là ngày quan trọng nên cậu ko thể hành hạ bản thân được, 5h sáng cậu đã chuẩn bị tươm tất mọi thứ và ngồi vào bàn ăn sáng
Cậu vừa ăn vừa ôn sơ qua môn thi của hôm nay, lâu lâu lại nhìn về hướng thang lầu xem ai kia đã dậy chưa, xem coi người ta có thức khuya rồi có thiếu ngủ ko
Mặc dù vẫn còn giận chuyện hôm bữa nhưng mà lo lắm chứ, ai biểu bản thân thương quá chi
Đang suy nghĩ một đóng thứ trong đầu thì phía thang lầu có tiếng bước chân, chẳng ai xa lạ là thiếu gia Tanapon đang uể oãi vươn vai đi về phía bếp uống nước, ko để ý có một cục bông đang nhìn cậu nảy giờ
_Anh cần gì hở, em làm cho
Perth quay sang xém xíu nữa là buông ly nước trong tay xuống đất, cậu đã bị cục bông làm cho hết hồn mây lần kể từ khi  Saint vào ở nhà này
_Ko cần, anh tự làm được, mà sao lại ko mở đèn lên, làm vậy hại mắt lắm đấy

Saint nhìn Perth, nhìn lâu lắm, nhìn với ánh mắt muốn nói với con người kia rất nhiều thứ nhưng rồi lại cuối mặt xuống
_Saint... Saint học bài, cậu chủ làm gì làm đi
Chân mày của ai kia đã nheo lại khi hai từ cậu chủ tưởng chừng như lãng quên nhưng hôm nay lại xuất hiện, cậu khó chịu lắm, tâm trạng cậu đã không tốt từ lúc Saint giận mình, nó chỉ mới khá lên tức thì thoi thì ai kia đã châm ngòi thêm vào nó, cậu chăm chỉ như vậy là vì ai chứ
Perth im lặng, cậu ko nói gì cả, so với một thiếu gia trước đây cậu đã kiềm chế cảm xúc hơn lúc trước
Cậu nghĩ thầm trong bụng:" qua thi rồi tôi sẽ tính với em một lượt"

Cậu uống ly nước trên tay còn dang dở và đi về phía phòng thay đồng phục nhưng dừng lại nói với người kia một cậu mà vẻ mặt ko thể giãn ra
_Chờ ở cổng đi, đi xe chung với tôi nếu e ko muốn rớt môn vì giao thông ở Thai, em đủ thông minh để hiểu tôi nói gì mà

_Khrap
Một từ thốt ra rất nhỏ, lại nhẹ nhàng, sao người ngồi trên bàn kia lại hiền đến như vậy chứ, vẫn chưa hết giận đâu nhá

..
Trên đường đến trường Saint vẫn còn cầm quyển sách trên tay, thật ra cậu đã ôn rất kĩ rồi nên muốn đầu óc thư thả tí để vào phòng thi sẽ bình tĩnh hơn, nhưng ngay bây giờ muốn tránh ánh mắt người kia, ko muốn nói chuyện thì giả vờ học bài là cách duy nhât cậu có thể làm, nếu nói về vấn đề còn giận hay ko? Thì cậu trả lời là còn, vì người ta bị la như thế mà ko phản kháng được cơ mà nên vẫn còn ấm ức thiếu gia lắm ý
Ngay lúc này ngoài tiếng lật sách ra thì trong xe dường như rất yên tĩnh, vị thiếu gia khẳng giọng
_Hưm hum, nay thi xong về chung đi, sẵn xe nhà lun nè

_Thi xong em đi vs tụi Plan, có một sô vấn đề cần trao đổi, cậu chủ về trước đi ạ
Một lời sắc bén vừa thốt ra, lời nói nhẹ nhàng lắm, nhưng dứt khoát đủ khiến cho người ngồi bên cạnh cảm thấy đáng sợ
_Vậy à, vậy anh về trước cũng được

Sau câu nói đó người kia "uh" một cái và quãng đường còn lại ko ai nói với nhau một câu j
Nếu là thiếu gia Perth của trước kia thì nảy giờ Saint đã ko yên với cậu rồi, từ đó đến nay chưa người nào khiến cậu phải nhường nhịn mà cưng chiều như vậy, kể cả lúc trước cậu có quen bánh bèo đi chăng nữa, và nếu là cậu của trước đây thì cậu đã bỏ thi từ lâu rồi, chỉ vì Saint nên thiếu gia chấp nhận mọi thứ, cũng chỉ vì Saint là người mang lại cho cậu cảm giác an toàn khi ở bên
..

8h30 bắt đầu phát đề thi
Dãy A phòng 3
Giáo viên: các em điền đầy đủ thông tin của mình vào bài làm, thời gian thi 60p bắt đầu tính từ giờ
Cả phòng thi yên tĩnh đến lạ thường Saint ngồi bàn đầu, cậu bắt đầu đọc đề,
Cậu đọc sơ qua một lượt của đề bài, mồ hôi trên trán đã đổ xuống, cậu hơi hồi hợp ko phải vì ko biết làm mà là đề này chính xác với đề mà cậu và Perth đã ôn trước đó, chính xác từng dấu châm câu nhưng khác một điều là đã đổi số trong bài thi
Saint hơi lo lắng cho người kia, ôn trúng đề vậy đó nhưng ko biết có làm được ko,
Saint cầm bút và đặt tờ nháp bên cạnh, cậu giải cẩn thân từng câu một, chỉ mât phân nửa thời gian cậu đã hoàn thành xong bài thi của mình
Saint, sainttt
Tiếng kêu cứu đồng đội của Plan ngồi xéo cậu và cách cậu tầm 4 bàn
_Hả
Saint quay người xuống thì thào mà trả lời Plan
_Chỉ tao với
_Chỉ?
_Uhm ( Plan vừa nói vừa gật đầu)
_Để mây
_LG123
_Ok
Saint ra dấu cho người bạn của mình là trùng đề với nhau
Saint khôn ngoan mà kêu cậu xoá sạch đáp án Plan làm trước đó để cậu chỉ sẽ dễ dàng hơn, Plan tin tưởng mà làm theo lời cậu
Saint mắt nhìn lên phía giáo viên nhưng tay để xuống phía dưới bàn ra dấu cho bạn mình
Vd: 1 sẽ là A, 2 là B, và tương tự như vậy cả C và D cũng vậy
Plan tập trung hết sức nhìn vào tay của Saint và qua 10p cuối cùng Plan cũng đã tô được hết đáp án
_Xong chưa
Plan giơ ngón cái lên ra hiệu cho bạn mình là xong cả r
_Vậy đi ra
Saint bảo Plan xong rồi thì nộp bài, Plan bất ngờ vì sợ ra sớm nhở bài ko chính xác thì sửa lại ko được nhưng Saint nhăn nhó một mực bảo cậu nộp bài
Nên cậu đành làm theo, Saint Plan hai con người nộp bài sớm nhất khoa

Dãy F phòng 1
Perth tập trung hết tinh thần mà đọc đề thi, ban đầu cậu cũng như Saint kinh ngạc về đề thi nhưng cậu đã tập trung nhớ lại cách giải mà Saint đã chỉ cậu trước đó, cậu viết ra nháp rất nhiều thứ, cậu vẽ vời nhiều toạ độ, và cậu từ từ mà hoàn thành xong bài của mình khi tiếng chuông ra hiệu ngưng làm bài vang lên, thiếu gia Perth thở phào nhẹ nhõm về phần bài đã cố gắng của mình, vốn dĩ từ bé đến lớn cậu chỉ thật sự và hứng thú với mỗi anh văn, mây môn còn lại cậu đều trung bình, vì được cưng chiều từ vé nên cậu xem nhẹ việc học
Và đây là lần đầu tiên cậu thật sự nghiêm túc như vậy, sợ ko có tiền trong tài khoản chỉ là 1 phần, điều quan trọng cậu sợ người yêu mình sẽ buồn
Trên sân trương lúc này các sinh viên cứ luyên thuyên về bài thi và Plan cũng vậy, cứ nói mãi là mình chắc sẽ được 10 điểm
_Plan: t làm được hết, đề dễ lắm mày
Nona trề môi: mày đừng có mà bốc phết, ko nhờ Saint mày có nước mà khóc trong phòng thi
..
Hai con người này ko thể yên được khi gặp nhau là lại cãi trông khi Saint đang lo lắng cho thiếu gia nhà cậu, ko biết có làm bài được không, và cậu tự trách bản thân mình tại sao lại giận hờn như vậy để rồi ko ôn được cho Perth nhiều hơn, nghĩ tới nghĩ lui nước mắt đã lưng tròng rồi, tay cậu bám chặt quai sách mà cuối mặt xuống
Cuộc cãi vã của hai con người kia cũng bắt đầu dừng lại khi thấy Saint dương như không ổn lắm
Plan đặt tay lên vai bạn mình mà cuối mắt xuống nhìn Saint, để cậu xác nhận lại là Saint thật sự đã khóc
_Plan: sao dạ, m làm bài được mà, sao lại khóc
Nona nâng cằm Saint lên mà gắt gỏng quát cậu
_Saint, nín
Nói tao nghe tại sao lại khóc, hay tên ở nhà lại làm gì mày nữa

Nhắc đến Perth, Saint nín hẳn, cậu vội vàng lau nước mắt
_Không không có gì, mình ổn mà, hai người về nhà nghỉ ngơi đi, mình đi bus về, ko cần lo cho mình
Saint nói dứt lời thì cậu đã đi nhanh khỏi tầm mắt của hai người này
Plan, Nona cũng ko muốn đuổi theo vì có lẻ như vậy sẽ tốt hơn cho Saint, cậu ấy cần ở một mình và cả thòi gian để lắng lại
Trông khi Perth khi thi xong cậu lặng lẳng lái xe về, tâm trạng như bị trùng xuống khi Saint ko về với cậu_thật ra về chung với nhau chỉ là chuyện nhỏ, điều quan trong là cậu bị bảo bối từ chối, hôm nay Saint nói chuyện khác lắm, lạnh lùng với cậu lắm
Đại thiếu gia dằn lòng sẽ xin lỗi bảo bối, xin lỗi đến khi nào được tha thứ thì thoi

..
Một người thì lái chiếc BMW đang ở giữa làn xe của thành phố cùng với đó là những suy nghĩ bao vây
Một người thì chọn cho mình một góc ngồi yên tĩnh của tàu điện ngầm cùng vói đó là đôi mắt đỏ tươi

Hai con ngươi, hai sô phân họ đến với nhau vì tình yêu nhưng tưởng chừng đôi lúc họ lại ko hoà hợp được vì điều lí do: khoảng cách địa vị, sự khắc nghiệt của xã hội,...v..
Nhưng nếu tình yêu mà dễ dàng có được thì con người sẽ ko quý trọng nó, họ là đang rút ngắn sợi dây khoảng cách lại
Hôm nay họ buồn họ khóc chỉ vì một chuyện vặt vảnh là người kia đã lớn tiếng, đã trách mắng người này, nhưng sau này sẽ còn nhiều vấn đề, nhiều hiếu lầm, nhiều vấn nạn sẽ tì đến họ
Nên việc ngồi lại nói chuyện và tha thứ cho nhau là điều thiết yếu để giải quyết vấn đề

Tự dặn lòng sẽ xin lỗi bảo bối, tự dặn lòng sẽ xin lỗi cậu chủ nhưng hai cái đưa lì lợm này khi về đến nhà thì phòng ai nây ở, ăn cơm cũng ko thèm nhìn mặt nhau
Thật là hết nói nổi
Mãi đến chiều thì cả hai đều có giờ làm thêm nên cơ hội gặp để nói một lời đàng hoàng cũng khó
..
Saint có giờ làm lúc 2h, đến chỗ làm thì cũng ko thể tập trung được, toàn trả lộn bill cho khách
_Saint hôm nay em ốm à? Cần nghỉ ngơi ko ( một chị đồng nghiệp hỏi )
_Dạ ko chị ơi, em ổn, xin lỗi nảy giờ đã gây ra nhiều rắc rối ạ

_Ò, em cố gắng đi nhá, ko ổn thì nói chị
..

Ở một nơi khác, một thiếu gia cùng với cả núi chén, bát và cũng mất tập trung như người bên này
_Quản lí: cậu bị j thế, tập trung dùm cái, nảy giờ cậu đã là bể hơn một chục cái rồi đấy
_Tôi biết nhà cậu có điều kiên nên đôi với cậu đây chả là gì nhưng đừng để mọi người ở đây bị liên luỵ , chịu đựng cậu cũng chỉ vì chủ tịch

Perth ấm ức vs những lời của tên quản lí nhưng cũng ko có tâm trạng mà cãi lại

Cuộc vật lộn vật vả của hai con người gần đến tôi muộn mới hoàn thành xong việc
Hôm nay Saint ở lại trực vệ sinh lau dọn và xếp bàn ghế của cửa hàng, đông hồ đã điểm gần sô 8 rồi mà cậu vẫn chưa về nhà được
Saint lau dọn xong xuôi và cúp cầu dao điện, đóng cửa tiệm lại
Tiếng kèn inh ỏi làm cậu giật mình, nhưng khi quay sang lại thây chiếc BMW quen thuộc, Saint ko nghĩ là Perth sẽ đến đón mình nên cậu cứ thế mà mặc kệ và lười nhác đi quay sang hướng khác mà đi bộ lại trạm xe bus
Con người này thì lật đật mở cửa xuống xe đuổi theo, Saint đi trước Perth chạy đến mà ôm cậu từ sau lưng
_Anh xin lỗi, tất cả đều do anh hết, xin lỗi vì đã lớn tiếng, xin lỗi vì ko nghe em mà học hành đàng hoàng

Saint lúc này đây còn chưa định hình được chuyện gì đang xảy ra, cậu chỉ cảm nhận được hơi ấm từ cái ôm kia nó rât quen thuộc, rất ấm áp
Saint từ từ gỡ tay của Perth ra khỏi người cậu, quay lại đối mặt với thiếu gia kia
Saint chủ động ôm Perth, ôm rât chặt, Perth cảm nhận được cái áo của mình đang bị ướt vì nước mắt của bảo bối

Perth chạm vào đầu Saint mà ôn nhu diu dàng
_Sao lại khóc, bảo bối ngoan đi, nói anh nghe

Saint từ từ thả lỏng cơ thể Perth ra
_Em đã hứa vs phu nhân sẽ ôn bài cho anh nhưng em ko tốt đã thái độ với anh, đã giận dỗi anh ngay lúc dầu sôi lửa bỏng như vậy
Perth cười tên ngốc đang đứng trước mặt cậu
_Em có thể bớt đáng yêu đi được không, ko nhờ có e thì bài hôm nay coi như tiêu ròi, đừng khóc nữa, anh đau lòng lắm đây

Nói vậy đó mơi chịu nín khóc mới chịu ngưng giải thích, con người này quả thật rất nghĩ có người khác mà quên đi bản thân mình cũng bị người ta làm tổn thương
_Lên xe đi, anh chở về, mà đã ăn gì chưa đấy
Saint nhìn Perth mà lắc đầu thành thật
_Em đó lo mà chăm sóc bản thân cho tử tế vào
_Khrap😊

Và thế là hai con người cùng nhau trên một chiếc xe, mở một bộ phim sẵn tiện dừng lại KFC,  hai ly starbuck cũng ko thể thiếu, Perth thích uống cà phê ở đây lắm nhưng đối vs Saint nó đắt đỏ lắm và đây là lần đầu cậu thử
Họ ăn uống và xem phim cùng nhau trên xe, giữa một thành phố nhộn nhịp như Bangkok thì đây là một hình ảnh chill và nó mang lại một cảm giác nhẹ nhàng, ấm áp

---------____________-----------________
Hello mn, mình là TAD nè
Hôm nay gửi đến mn chap mới này
Có j sai sót bỏ qua ạ

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top