Chương 7

Bầu không khí lúc này vô cùng căng thẳng, học sinh cũng vô cùng thành thật mà đứng về hai phía rõ ràng. Có vẻ rất cân sức, không ai chịu thua ai. Bên này Chimon dốc toàn lực mà lườm đối phương, lườm muốn cháy cả mặt. Nhưng trái ngược hẳn với vẻ mặt ấy là gương mặt cười khoái chí có phần yêu chiều của Perth. Rất biết cách làm Chimon phát điên, rõ là đang khiêu khích khinh bỉ cậu mà. Nhưng cậu đâu biết người ta là đang cười thân thiện với cậu. Hai người cứ nhìn qua nhìn lại được một lúc thì giáo viên vào bắt đầu cuộc tranh cử.

"Nào bây giờ các em tiến hành phòng vấn một tí nhé, các em ngồi theo số thứ tự từng người lên trả lời phỏng vấn nhé"

Cuộc phỏng vấn diễn ra, Chimon và các ứng cử viên khác bao gồm cả Perth cũng ở bên ngoài chờ đợi. Chimon có chút căng thẳng, cậu không ngừng nắm chặt hai tay lại. Từng người từng người một trở vào rồi lại ra mặt ai cũng khó coi làm Chimon hơi áp lực. Perth thấy thế thì đi lại đứng trước mặt cậu

"Này, tóc tao có rối không, đẹp trai chưa"
Chimon nghe thấy giọng nói người kia thì nhìn lên, cái đầu rối của Perth khiến cậu đang căng thẳng cũng phải bật cười. Nụ cười ấy làm Perth cũng muốn cười theo

"Mày mới ngủ dậy à, tóc rối vậy" Chimon cười không ngừng. Đương nhiên là rối rồi, công sức Perth tự làm rối đầu của mình. Nhưng có vẻ hơi quá tay rồi thì phải. Thấy Chimon cứ cười trêu mình, vẻ mặt Perth hơi tủi thân

"Mày không sửa lại giúp tao sau, giúp tao đi~~" vẻ mặt tủi thân ấy đột nhiên chuyển qua làm nũng nhất thời làm Chimon không kịp phản ứng. Đm nhìn cái mặt đẹp trai này đii, ai mà chống lại được. Cậu cũng phải khựng lại vài giây rồi ho khan vài tiếp.

"Ờ ờ lại đây" Chimon cố tỏ ra rất phiền hà nhưng lại hơi xấu hổ. Cậu vươn tay ra gỡ rối đầu Perth, trông rất tập trung. Cũng vì vậy mà vô thức tiến đến gần chăm chỉ sửa tóc cho Perth không biết gần gương mặt cậu đều được thu trong đôi mắt Perth. Đáng yêu ghê đấy, lông mày nhăn hết lên. Trong khi Perth đang rất vui vẻ tận hưởng thì có một Chimon đang xấu hổ chỉnh tóc do chính chủ nhân nó làm rối. Chimon mà biết được sự thật này thì chắc có bị kỷ luật cậu cũng cam lòng. Nhưng có vẻ ai kia không muốn tha cho cậu, đôi mắt hắn bị thu hút bởi đôi tai đang đỏ bừng lên của cậu. Hắn vươn tay nhẹ xoa vành tay làm Chimon phút chốc ngẩn cả người

"Sao tai lại đỏ hết vậy, mày ngại tao hửm" Perth vừa nói tay không ngừng xoa xoa tai nhỏ của Chimon. Còn cậu lúc này chẳng biết nên làm gì, cuối cùng hồn phách bay phương xa cũng đã trở về lý trí như được sống lại. Như nhắc nhở cậu đừng có mê trai zậy đó =))

"Mày làm gì vậy, ai thèm ngại mày do tao nóng thôi" Chimon vội đẩy Perth ra, mặt không dám nhìn thẳng vào hắn nữa. Rất không tự nhiên mà quay đi mắng hắn. Nhưng có sự thật bây giờ cậu đang rất xấu hổ.
Dmm dmm, bình tĩnh bình tĩnh chắc do nó đẹp trai quá thôi, hoặc là do tao yếu tim do căng thẳng thôii. Không sao không saoo, tim ơi đứng yên hộ bị bắt là chết. Chỉ là lần đầu bỡ ngỡ thôi em ơi, bình tĩnh không được mê traii.
Chimon tự mình thất tỉnh bản thân. Cậu chật vật thế mà lại có người đang nhìn cậu cười ngốc nghếch, đúng là ghẹo gan người khác.

"Ờ ờ thì không ngại, mày chỉ xấu hổ thôi" Perth trêu chọc

"Xấu hổ bố mày, cẩn thận tao đá máy bây giờ" Chimon liền tiến lên giơ tay ra dọa đấm người ta. Nhìn hệt chú mèo xù lông

"Không thì thôi mày khó chịu cái gì"

"Thì... Thì" Chimon ấp úng

"Hửmmm" Perth bước một chân đến. Chimon sắp bị ép đến nơi thì có tiếng thông báo vang lên cứu cậu khỏi tình thế khó xử này

"Mới em Tanapon vào"

"Tới lượt mày rồi kìa, lượn nhanh đi" Chimon đẩy người kia ra

"Ờ đi đây, đừng có căng thẳng quá" Perth nói tay nhẹ xoa đầu cậu giúp cậu đỡ hồi hộp hơn rồi nhanh chân vào phòng. Chimon ở lại bị hành động đó làm cho hồi hộp hơn. Cậu ngồi đợi rồi, lại thêm vài người đi ra làm cậu đứng ngồi không yên. Rồi cũng tự trấn an mình

"Chimon, không sao cả mày làm được mà, mày phải giúp câu lạc bộ giúp bạn bè nữa"
Chimon muốn làm chủ tịch hội học sinh vì hiện tại câu lạc bộ bọn họ đang gặp khó khăn và bị phân biệt đối xử. Chỉ vì câu lạc bộ văn nghệ thì có nhiều cuộc thi và thành tích hơn nên nhà trường định khai trừ ban nhạc. Chỉ có làm chủ tịch hội học sinh mới ngăn được. ( cái này tui lấy ý tưởng trong bộ My School President the series, hay lắmmm nên coi thử nha ).

"Mới em Wachirawit vào"
Cuối cùng cũng đến lượt cậu, hít một hơi sâu rồi Chimon bước vào.
Bên trong có 2 giáo viên, vừa lúc Perth phỏng vấn xong. Không cần nói lời nào, nhìn vào mắt Perth cũng biết hắn đang ngầm cổ vũ cho Chimon. Tiếc là cậu không thấy được vẻ mặt của hắn, vẻ mặt rất lo cũng đang cổ vũ nhưng giống dáng vẻ nhìn con mồi hơn.
Chimon mỉm cười với cái giáo viên rồi cố điểm tĩnh trả lời các câu hỏi. Sau cuộc phỏng vấn nhỏ thì cậu chẳng nhớ gì ngoài một câu hỏi quan trọng

"Cô đã biết năng lực học tập của em, cũng như xem học bạ, rất tốt. Vậy tại sao em lại muốn ứng cử vị trí chủ tịch hội học sinh vậy?" Câu hỏi làm Chimon phút chốc không biết nên trả lời ra sao. Cậu không hứng thú lắm với chức chủ tịch hội học sinh, chỉ thấy nó rất ngầu. Và hơn hết là giúp được ban nhạc của cậu, muốn mọi người tôn trọng các câu lạc bộ ngang bằng. Nhưng nếu cậu trả lời như vậy thì không được, nó mang tính cá nhân. Suy nghĩ rồi Chimon cũng nói

"Dạ em muốn trở thành chủ tịch hội học sinh để giúp đỡ các bạn học cũng như thấy cô. Tạo ra một môi trường tốt hơn bây giờ. Các câu lạc bộ sẽ được phát triển một cách toàn diện và ứng dụng tốt. Em tự tin với sự lãnh đạo và quản lí tốt của mình công việc sẽ hiệu quả hơn. Các bạn cũng sẽ được vui vẻ và không ai thiệt thòi cả. Em tự tin với trách nhiệm của mình ạ"
Các thầy cô nhìn Chimon rồi gật đầu tỏ ý hài lòng, nhìn vào tờ giấy thông tin của cậu thấy trước đó cậu có tham gia câu lạc bộ âm nhạc

"Trước đây em có trong ban nhạc của trường đúng không? Nghe bảo câu lạc bộ âm nhạc sắp bị khai trừ rồi. Em từng ở trong đấy liệu có phải lý do em muốn ứng cử chủ tịch hội học sinh là vì muốn giúp ban nhạc của mình"  Lời thấy giáo nói nhất thời làm Chimon không biết nên trả lời thế nào. Vì sự thật là vậy, nhưng không thể nói vậy cũng không thể nói dối.

"Dạ em có tron ban nhạc mootar thật, nhưng đó chỉ là một phần thôi ạ. Em muốn mọi người có cái nhìn khác và tích cực hơn về các câu lạc bộ không riêng gì câu lạc bộ âm nhạc. Vì em nghĩ bộ môn gì cũng có điểm mạnh riêng ạ. Em muốn chứng minh cho mọi người thấy và từ những cái chưa được nhìn nhận sẽ đem đi phát huy để giúp trường chúng ta toàn diện ạ."

"..." các thầy cô im lặng rồi hỏi thêm một vài câu. Sau đó Chimon chẳng nhớ gì, vì cậu khá run với câu hỏi đấy. Khi cậu bước ra, cậu ngạc nhiên vì Perth vẫn còn đứng ở hành lang đợi cậu. Là đợi mình đúng không.

"Mày chưa về à? Đợi ai hả" Chimon hỏi

"Tao đợi mày, chắc mệt lắm mày uống nước đi" Perth đưa chai nước lên, ân cần mở nắp giúp cậu. Là nước chanh lạnh, Chimon hơi ngập ngừng nhận lấy chai nước

"Sao vậy mày không thích nước này sao, chẳng phải mày không thích nước có ga à"

"Sao mày biết tao không thích nước uống có ga" Á à lộ ròi nhé anh yêu. Nguồn thông tin này Perth đã lấy từ Nanon, đương nhiên là không phải hỏi huỵch toẹt rồi. Đồng thời cũng là do điều tra, ít nhất muốn tán ai phải tìm hiểu chứ. Nhưng mà lần này Perth lỡ miệng rồi

"Ờ... thì tao" hiếm khi thấy được vẻ mặt hoang mang của Perth

"Sao? Mày điều tra tao à" Chimon nheo mắt lại nhìn Perth đầy vẻ nghi ngờ

"Tao đoán thôii, mày nghĩ gì vậy, có uống không? Không thì trả đây" Perth đưa tay muốn lấy lại. Nhưng Chimon đã nhanh tay uống hết phân nửa chai. Nói về lý do để cậu uống chai nước này thì, vì khát á ? Không phải, là vì thấy ghét cái con người kia quá nên uống cho bõ ghét. Cũng vì cậu hơi áp lực thật.
Perth nhìn thấy Chimon uống lấy uống để thì cũng bật cười, đáng yêu ghe. Chimon uống đưa chai nước cho Perth, dùng giọng điệu vừa uống nước xong nói với hắn

"Uống không mày cũng áp lực mà, đúng là kém cỏi" Chimon cười cười
Bàn tay đang cầm lấy chai nước bị người kia nắm lấy, đặt tay mình lên tay Chimon. Dùng lực kéo cậu lại cậu lại gần, gương mặt áp sát lại nhìn cậu rồi khẽ cười. Ngay khoảnh khắc này, Chimon có thể tự mình nghe thấy tiếng tim mình đập mạnh, cực kỳ. Rõ là đã tự nhủ sẽ không bị trai quyến rũ mà, ít nhất thì cũng để mình chủ động tiến công chứ sao giờ lại bị tấn công đến bủn rủn vậy. Hắn khẽ nghiêng mặt thì thầm vào tai cậu

"Kém cỏi nhưng giỏi việc tán tỉnh mày lắm đấy"

------------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #perthchimon