chap 45: chúng ta là chúng ta


q1: nếu có 1 ngày phải rời xa chung cư, bạn sẽ muốn làm gì?

cả nhà:....

seungyoun: đổi mc 🙂

mc: đm đổi tui làm qq gì 🙃

wooseok: nghe nói đây từng là mc đặt mấy câu hỏi linh tinh ở bên nhà trọ??

mc: dạ chính tui 🙂

hangyul: thế thì đổi đi, làm mc gì mà làm quài dị 🙂

mc: đây là câu hỏi do chủ nhà trọ yoon jisung đặt cho mọi người nên trả lời dùm tui cái 🙂

cả nhà:....

seungwoo: câu hỏi anh jisung đặt thì sẽ trả lời.

yohan: em không nghĩ đến trường hợp đấy...

dongpyo: và mãi mãi sẽ không bao giờ dám nghĩ đến

dohyon: gặp được mọi người ở đây, được là thành viên của chung cư có lẽ là điều may mắn nhất cuộc đời em.

eunsang: ở chung cư vui lắm, ở đây em có mọi người là gia đình của mình, bên cạnh còn có các anh ở nhà trọ nữa nên em không muốn rời đi đâu.

hyungjun: em sẽ không rời chung cư đâu, ở đây có các anh, các bạn và em của em. sao phải rời đi???

minhee: nếu là phải rời chung cư thì em muốn làm gì á?? không em chẳng muốn làm gì cả.

junho: còn tâm trí đâu mà làm gì...

mc:...

mc: tôi cảm thấy mình thật thất bại...

q2: nếu được đổi lại một cơ hội quay về chung cư, bạn sẽ chọn đánh đổi cái gì?

seungwoo: thực ra bản thân chẳng có gì có thể đổi được, dẫu vậy dù có quá tuổi nhưng anh vẫn muốn làm anh của các em.

seungwoo: dongpyo anh xin lỗi, em đừng khóc...

hyungjun: pyo ra đây tao ôm cho khóc nè!!!

wooseok: chung cư là một phần quan trọng trong thanh xuân, trước khi đến được đây thì bản thân đã đánh đổi quá nhiều thứ rồi nên thực sự bây giờ mơ hồ lắm. nhưng bản thân đã yêu nơi này mất rồi

seungyoun: chô cũng như wooseok và anh seungwoo vậy, đã chọn đến chung cư để làm lại tất cả từ con số không. bây giờ thực sự cũng không còn gì để đánh đổi, nhưng mọi người đã yêu thương chô bằng cả tấm lòng...

yohan: em thì khác các anh, dù có đau một chục cái chân thì em vẫn sẽ cố nén đau hơn nữa để được ở bên mọi người.

hangyul: dù có phải đi thêm cả nghìn tour nữa thì em vẫn muốn đi cùng mọi người.

junho: ước gì có thể đổi lại quãng thời gian mấy tháng trước, em sẽ cười và nói yêu mọi người nhiều hơn.

dongpyo: em nín rồi mọi người yên tâm, em không rõ mình có thể đổi lấy cái gì nữa vì mọi người là tất cả của em... nên.... hic hic...

minhee: thằng pyo làm hyungjun khóc chung nữa rồi.

hyungjun: hic hic...thằng minhee... kì nhaaaaa, không tao giận mày rồi đừng có ôm tao!!! hic hic

eunsang: em không biết nữa... cái gì em cũng có thể đổi lấy, chỉ cần là được ở đây.

minhee: em biết sức khoẻ của em không tốt, nhưng nếu được ở bên mọi người thì đau đến mấy em cũng chịu được.

dohyon: thật may vì bây giờ em vẫn còn có thể đến hanlim và gặp mọi người, nhưng lại không đủ... em vẫn muốn mãi là em của các anh thôi.

hyungjun: dù có mệt mỏi đến thế nào, chỉ cần được ở bên mọi người thì em vẫn chấp nhận đánh đổi.

mc: hic hic...

yohan: ê mc, bà ngốn hơi nhiều hộp khăn giấy của nhà tôi rồi đấy!!!

mc: kệ tui hic hic!!!

mc: nhân đây có 1 người muốn gửi lời nhắn đến mọi người đây, tui đọc cho mọi người nghe nhé!!

seungwoo: ok đọc đi!

mc: chào mấy đứa, anh là yoon jisung của nhà trọ kế bên đây, anh đang viết lá thư này cho mấy đứa sau khi đã chăm sóc cho mấy đứa nhóc nhà anh. vì bây giờ đang là quãng thời gian khó khăn của mấy đứa nên anh muốn viết lá thư này, với tư cách là người đã từng ở vị trí của mấy đứa em vào 1 năm trước. anh không an ủi gì đâu vì mọi chuyện quá bất ngờ và đột ngột nên anh cũng không biết nên nói gì cả. an ủi bây giờ cũng rất khó khăn vì như chớp mắt bỗng mọi kinh khủng ập đến mấy đứa, không sao có gì thì hãy khóc đi, khóc lớn lên nếu các em không chịu đựng được! 1 năm trước anh đã khóc rất lớn, khóc cho thoả nỗi lòng của mình luôn...

mc: ê nè... mấy người đừng khóc làm tui khóc theo hic hic... ai đó ngăn dongpyo với hyungjun lại đi!!!

seungyoun: được rồi dỗ rồi.

seungwoo: đọc tiếp đi!!!

mc: anh chỉ muốn nói là... quãng thời gian qua vất vả cho mấy đứa rồi, các em sẽ ổn thôi, chúng ta sẽ ổn thôi anh hứa bằng cả tấm lòng đấy! chúng ta dù có đi đâu vẫn là chúng ta, nơi này thuộc về chúng ta đã từng và mãi mãi thuộc về chúng ta. dù có thế nào thì các em đã bước vào cuộc đời của nhau và trở thành những người anh em chí cốt, đó là điều không ai có thể lấy đi được của các em. như bọn anh dù có chia ly xa xôi như thế nào nhưng những giây phút gặp lại nhau vẫn vui vẻ và ôm hôn thắm thiết, đó là điều đáng quý! như park jihoon nhà anh đã nói:

"mọi sự kết thúc đều là cánh cửa mở ra vạn sự mở đầu"

chúng ta không phải chấm dứt ở đây, chỉ là chúng ra đang bước trên những sự bắt đầu mới. chỉ cần em tin, tất cả chúng ta vẫn sẽ luôn bên nhau như những ngày tháng năm xưa bằng 1 cách nào đó. chúng ta sẽ ổn thôi anh hứa bằng cả danh dự đấy, nhưng trước hết...

mc:...

wooseok: sao thế?? sao không đọc tiếp??

mc: đợi xíu cho tui xin vài giây để khóc...

seungwoo: cho anh ôm mấy đứa 1 cái!!!

mc: trước hết nếu các em có buồn thì hãy khóc lớn lên nhé! cuộc đời này quá sức tàn nhẫn và bất công với mấy đứa rồi, em chịu thiệt quá em ơi!!! hãy ôm nhau và nói lời yêu thương thật nhiều hơn nhé! ngày mai trời lại sáng nhưng hôm nay phải mưa thật lớn trước đã. anh thương tụi nhỏ ở nhà như tình cảm của mấy đứa dành cho nhau vậy, khó đong đếm được thành số. mỗi người các em sau này sẽ có một nơi để dừng chân thôi nhưng tuyệt đối đừng quên về nơi đã từng là 1 kỷ niệm đẹp của thanh xuân ở 1 góc trong tim nhé! gửi các em một ngày đầu tháng 1 giông bão!!!

mc: tôi bỏ nghề!

...

cảm ơn vì đã cố gắng dẫu dường như cả thế giới đều chống lại cậu,

cám ơn vì sự vất vả của cậu dẫu cả thế giới chưa kịp nói 1 lời yêu thương,

cám ơn vì những điều tuyệt vời cậu tạo ra chưa kịp được đền đáp,

nhưng cám ơn vì chúng ta đã là chúng ta, cám ơn 2019 đã giúp chúng ta gặp được nhau,

cám ơn vì đã là x1,

và chúng ta mãi là x1.

...

tớ không phải là one it, lý do cũng vì đêm final giữa tháng 7 năm ngoái. nhưng x1 vẫn luôn là 1 điều đặc biệt trong lòng tớ và khó có thể diễn tả thành lời lắm. có lẽ vì không dành nhiều tình cảm cho x1 như cậu nên nỗi đau của tớ sẽ không quá kinh khủng bằng cậu. huống gì phận supporter như tớ còn thấy chuyện này bất ngờ và khó chấp nhận ngay được. 1 năm trước của tớ cũng đã vô cùng đau khổ, nỗi đau của chúng ta có chút khác biệt nhưng đều là nỗi đau chia ly vì 11 chàng trai. hy vọng những lời anh yoon jisung nói sẽ giúp cậu sẽ tìm được cách nào đó để... khóc chẳng hạn. chúng ta sẽ ổn thôi, nhưng trước tiên hãy khóc thật lớn đã nhé!!

sài gòn, ngày 06 tháng 01 năm 2020...
- 1 ngày thế giới vụt mất thêm 11 chàng trai nữa -

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top