Chương 4
Nhìn thấy Pavel tiến lại đây, Pooh xoay người đưa lưng về phía anh: "Anh còn ở đây làm gì! Đi nhanh đi a..."
"Dù sao anh cũng không muốn thấy tôi, vậy sau khi anh bước chân ra khỏi cửa, đôi ta từ đây về sau liền nhất đao lưỡng đoạn, không bao giờ gặp lại!"
"Anh không được đụng vào tôi, tôi biết anh là hội trưởng Hội Học Sinh, là một người bận rộn, làm sao có thời gian tới quản sống chết của đám tôm tép này!"
"Cũng coi như là tôi nhìn lầm, không nghĩ tới anh chính là loại người này."
"Anh đi a, chạy nhanh rời đi cái nơi dơ bẩn này, miễn cho làm bẩn đôi mắt của anh...... hức hức"
Cũng không cho Pavel khe hở trả lời, Pooh vừa nói xong, liền lập tức ở trên giường bệnh khóc đến chết đi sống lại, giống như nếu anh dám để cậu ở đây một mình mà đến nhà ăn lấy cơm, trở về chỉ có thể nhìn thấy thi thể cậu, nghiêm trọng như vậy.
Pavel đang muốn tiến lên an ủi cậu, nhưng sau khi nghe Pooh nói xong, cái tay mới vừa giơ lên của anh cứ như vậy mà cứng đờ ở giữa không trung, vô cùng xấu hổ.
Rốt cuộc có nên dỗ cậu hay không?
Dỗ?
Vạn nhất lại bị mắng làm sao bây giờ.
Không dỗ?
Không dỗ lại càng không được, làm người ta khóc thành như vậy mà anh lại không làm gì thì quả thật không đáng mặt Alpha.
Pavel thuộc phái hành động, anh do dự một chút, cuối cùng vẫn là quyết định trước thuận theo cậu, như thế nào cũng phải ăn cơm xong lại nói.
Không tiếp tục lãng phí thời gian, Pavel trực tiếp tiến lên đem Pooh ôm vào trong ngực: "Đừng khóc, được chứ? Em phải ăn một chút gì đó trước đã, chuyện còn lại chúng ta từ từ giải quyết, được không?"
"Dạ...." Pooh thẹn thùng mà nhìn Pavel, đôi tay kia cũng cầm lòng không đậu mà ôm cổ anh.
Trên đường đến nhà ăn, Pavel đột nhiên phát hiện nguyên lai người trong lòng ngực cũng có lúc thoạt nhìn an tĩnh như vậy, thời điểm ngoan ngoãn, cậu sẽ dùng đôi mắt một mí to tròn trộm nhìn anh, sau đó không biết lại nghĩ cái gì, ngẫu nhiên đem khuôn mặt đỏ hồng của mình gắt gao mà dán lên ngực anh.
Khác hẳn với bộ dáng khóc lóc ỷ oi trong phòng y tế lúc nãy, nếu không phải do anh tận mắt nhìn thấy, tuyệt đối sẽ bị bộ dạng động bất động liền dễ dàng đỏ mặt, lại ngoan ngoãn vô cùng này của cậu lừa gạt đi!
Chẳng lẽ omega nào cũng có cảm xúc lên xuống thất thường như vậy sao? Pavel thành tâm tự hỏi, đột nhiên cảm thấy có chút sợ hãi đối với người bạn đời tương lai của mình.
Chẳng lẽ chính anh cũng phải rơi vào nấm mồ hôn nhân sao?
Nhưng là tưởng tượng đến vạn nhất vị bạn đời omega kia đã mang thai, trong bụng dựng dục một thậm chí là vài bảo bảo đáng yêu, anh lại nhịn không được tâm động lên.
"Anh đang... đang nghĩ cái gì!" Thấy lực chú ý của anh không đặt lên cậu nữa, Pooh bất mãn mà kêu anh.
Pavel lấy lại tinh thần: "Không có việc gì..."
"Cái gì kêu không có việc gì... anh mau nói nói rõ ràng ra cho em! Rõ ràng em đang ở trong lòng anh, anh lại nghĩ đến những người khác." Pooh không vui khi nhìn thấy biểu tình có lệ của anh.
"Đúng rồi... Đều do em, hại anh thậm chí người mình thích đều không thể nhìn thấy."
"Anh mau đi tìm người ta đi, đừng động em, dù sao không ăn một bữa cơm cũng không có gì."
"Cùng lắm đói chết ở đây luôn đi."
Pavel nhìn chằm chằm cái miệng nhỏ hồng hồng của người trong lòng cứ lúc đóng lúc mở, lại bắt đầu nói ra những lời khiến anh không vui, phải nghĩ biện pháp làm cậu không được nói nữa.
Chờ anh phản ứng lại, phát hiện bản thân đã cúi đầu thật sâu mà hôn lên cánh môi đối phương......
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top