Nhất định phải ác một chút

"Chị Yeon Hye, lại trêu ghẹo em rồi! Em làm sao có thể so sánh được với khí chất của chị chứ!" Choi Ae-ri nịnh nọt.

Hai người sau một phen khen ngợi qua lại lẫn nhau, từng người ngồi vào vị trí của mình, buổi họp báo chính thức bắt đầu.

Ngay chính giữa trên chủ vị, người phụ trách đứng dậy tuyên bố kết quả: "Các vị khách mời, các đơn vị cạnh tranh, hiện tại tôi chính thức tuyên bố, trải qua xét duyệt của tổ uỷ, cạnh tranh hạng mục Hào Quang, giờ phút này đơn vị trúng thầu là... Tập đoàn Choi thị! Giá tiền trúng thầu là bảy ngàn tám trăm mười vạn!"

"Đại tiểu thư, chúng ta thành công!" Phó tổng giám đốc của Choi thị cùng đoàn đội công ty hưng phấn mà hoan hô lên.

Choi Ae-ri một bộ lãnh đạm bình tĩnh như thường vẻ mặt mỉm cười.

Về phần mấy người ở tập đoàn Kim thị đối diện chính là toàn bộ sắc mặt đều đổi.

"Cái gì? Bảy ngàn tám trăm mười vạn?"

"Làm sao chỉ hơn giá cạng tranh của chúng ta một trăm ngàn?"

"Cái này cũng quá trùng hợp đi!"

...

"Kim thúc thúc, Yeon Hye tỷ, đa tạ tương nhượng!

Choi Ae-ri hoàn toàn không lo lắng Kim gia sẽ hoài nghi gì, đi tới khách khí cùng mấy người Kim Yeon Hye chào hỏi.

Kim Yeon Hye che giấu vẻ kinh dị nơi đáy mắt, sắc mặt bình tĩnh mở miệng nói, "Đâu có, là các vị bằng thực lực thắng được."

"Đã vậy, Yeon Hye tỷ, Kim thúc thúc, chúng ta đi trước đây!" Thần sắc Choi Ae-ri ngạo nghễ mang theo mọi người ở công ty rời đi.

Loại tiểu hạng mục này thật ra thì Kim gia cũng không để ở trong mắt, nhưng là lại có thể bị chặn ngang nửa đường như vậy, mặt mũi của hắn sẽ đặt ở đâu đây?

Bên cạnh, một vị cao tầng mở miệng, "Chủ tịch, công ty chúng ta khẳng định có nội gian! Giá tiền này tuyệt có đúng hay không thái độ! Không có khả năng trùng hợp như vậy chênh lệch nhỏ như vậy!"

Kim Sin Ahn khẽ xì một tiếng, "Mấy người Choi gia có bản lãnh gì ở Kim thị chúng ta nằm vùng nội gian?"

Kim Yeon Hye trầm ngâm chốc lát, mở miệng nói, "Văn kiện liên quan cạnh tranh từ đầu tới cuối chỉ có qua tay ta cùng cha, không có người thứ 3 biết, hơn nữa tài liệu đều là trực tiếp khóa tại thư phòng, căn bản cũng không khả năng tiết lộ!"

"Vậy là chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ trong nhà có thể có trộm vào hay sao?" Kim Sin Ahn trầm giọng nói.

Kim Yeon Hye không biết nghĩ đến cái gì, thử thăm dò mở miệng hỏi, "Ba, nếu như ta nhớ không lầm, không phải bây giờ Bo Geun đang đi làm ở giải trí Trí Tinh của Trầm gia sao?"

Kim Sin Ahn mặt lộ vẻ khinh bỉ, "Là ở Choi gia không sai, nhiều lần thời điểm đụng mặt lại có người nói thiếu gia chúng ta đang làm công giúp việc cho Choi gia, hắn cũng thật là không chê mất thể diện!"

Kim Yeon Hye nghe vậy, muốn nói lại thôi, "Như thế, ba, có khả năng hay không là Bo Geun..."

Kim Sin Ahn sắc mặt đột nhiên thay đổi, "Con nói là... Là Kim Bo Geun nhìn lén thư cạnh tranh?"

Kim Yeon Hye mở miệng nói, "Cái này, không có chứng cớ, con cũng không dám nói bậy bạ, chẳng qua là cái giá tiền này nhất định là có vấn đề, mà công ty những người khác lại không có khả năng tiếp xúc được với thư cạnh tranh, như thế, chỉ có thể là người của Kim gia chúng ta rồi!"

Kim Sin Ahn nhất thời liên tục cười lạnh, trên mặt lộ ra thần sắc đắc ý, "A, hay a! Hay cho một tên Kim Bo Geun! Lại biển thủ, ăn cây táo, rào cây sung! Làm ra loại chuyện xấu tổn hại tới lợi ích gia tộc này! Kim Cheol Ho, ngược lại là phải nhìn một chút, lần này xem hắn làm sao bảo vệ được con trai mình!"

Nói xong quay sang Kim Yeon Hye mở miệng nói, "Yeon Hye, con bây giờ lập tức phân phó người đi thăm dì cho ta! Nhất định phải đem chứng cớ tìm tới!"

"Được, cha, con lập tức đi làm ngay!" Kim Yeon Hye lập tức đáp lại.

Thực ra ban đầu cô vẫn còn oán hận Kim Cheol Ho nhẫn tâm đến ngay cả cô là con gái ruột cũng không nhận, hiện tại ngược lại vô cùng vui mừng.

Nếu không phải là Kim Cheol Ho từ bỏ mình và mẹ, cô bây giờ cũng sẽ không là thiên kim tiểu thư duy nhất của Kim gia cũng là người thừa kế duy nhất!

Kim Lisa cùng Kim Bo Geun, chỉ với hai phế vật này, sao xứng cùng với cô tranh đoạt gia sản?

Lisa, cô ngược lại là không coi vào mắt, chẳng qua là Kim Bo Geun có chút khó giải quyết, hắn dù sao cũng là nam tôn duy nhất của Kim gia, mà mẹ lại chỉ có một đứa con gái là cô, khó có thể đảm bảo ngày nào đó ông nội bà nội vì con cháu sẽ lại đem hắn tìm về.

Hiện tại không nghĩ tới Kim Bo Geun lại có thể chính mình lộ ra nhược điểm đưa tới cho cô.

Ông bà nội căm ghét nhất chính là hành vi tổn hại lợi ích gia tộc, chỉ là ăn trộm cơ mật công ty còn tiết lộ cho địch thủ cạnh tranh, một điểm này cũng đủ để cho hắn đời này không trở về Kim gia được nữa, không trở về được công ty!

A, lần này, cô ngược lại phải cám ơn Choi Ae-ri, cho cô cơ hội tốt như vậy...

...

Sau khi buổi họp báo kết thúc.

Kim Bo Geun bởi vì không yên tâm, cho nên một mực chờ đợi tin tức của Choi Ae-ri.

" Anh Bo Geun! Thành công! Em đã lấy được hạng mục Hào Quang!"

Sau khi nghe được lời nói của Choi Ae-ri, Kim Bo Geun mới thở phào nhẹ nhõm, "Thực sự sao? Quá tốt! Chúc mừng em, Ae-ri!"

Choi Ae-ri chịu đựng ác tâm và khinh thường, y như là chim non nép vào người vậy, nhào vào trong ngực của Kim Bo Geun, "Bo Geun, lần này là nhờ có anh! Em thực sự không biết nên cảm ơn anh thế nào mới tốt! Em cảm thấy đời này chỉ lấy thân báo đáp cũng không đủ, em muốn đời sau, kiếp sau sau nữa đều cùng chung một chỗ với anh!"

"Em a..." Nhìn cô gái mình yêu lộ ra vẻ mặt vô lo đầy vui vẻ, Kim Bo Geun đáy mắt tràn đầy cưng chìu, quả thật là muốn mang toàn bộ của hắn dâng lên cho cô.

"Buổi tối cùng nhau ăn cơm không? Cho em ăn mừng!" Kim Bo Geun mở miệng.

Choi Ae-ri nghe vậy, thần sắc có chút hơi khó xử, xin lỗi mở miệng nói, "Cái này, tối hôm nay em sợ rằng không có thời gian, ngày khác có thể không?"

Cô còn hẹn Chun Kim Yoo cuồng hoan đây, nơi nào có công phu đối phó hắn.

Kim Bo Geun mặc dù có chút thất vọng, vẫn là mở miệng nói, "Đương nhiên là có thể, chờ chừng nào em rảnh thì đi, tối nay công ty nhất định phải mở tiệc ăn mừng, là anh sơ sót!"

"Bo Geun, anh thật tốt! Em đây đi trước đây! Ngày mai gặp!"

Choi Ae-ri vừa xoay người, Kim Bo Geun từ sau lưng kéo tay cô, gọi lại, "Ae-ri chờ một chút..."

"Thế nào?"

Bo Geun nhìn chằm chằm khuôn mặt cô gái nhỏ nhắn tinh xảo, thần sắc tựa hồ có hơi khẩn trương, một hồi lâu sau, từ trong túi lấy ra một dây chuyền màu bạc, "Cái này... Là anh thiết kế cho em..."

Chỉ thấy trên sợi dây màu bạc treo một chiếc nhẫn được thiết kế đặc biệt, nhìn qua ảo mộng đẹp vô cùng, chẳng qua là chất liệu vô cùng thông thường.

Choi Ae-ri nhìn một cái liền biết dây chuyền này chẳng qua là hàng tiện nghi rẻ tiền, trong lòng tràn đầy vẻ khinh bỉ, nhưng là trên mặt một trận kinh hỉ, "Oa, thật là đẹp mắt! Là cho em sao?"

"Anh Bo Geun, có đẹp không?"

"Rất đẹp!" Kim Bo Geun nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cô, cố gắng khắc chế, chỉ hôn một cái trên trán cô, "Đi thôi!"

"Vâng, tạm biệt anh Bo Geun, em rất thích sợi dây chuyền này, nhất định sẽ bảo quản nó thật tốt!" Choi Ae-ri che giấu vẻ không kiên nhẫn nơi đáy mắt, vội vã vẫy tay rời đi..........

Vạn Cảnh Danh Uyển. Trên ghế salon ở phòng khách, Lisa từ từ mở mắt, ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường. Thời gian này, buổi họp báo đã kết thúc, Choi gia đã lấy được cái đó hạng mục đó, mà Kim gia cũng không phải người ngu, giờ phút này sợ là đã tra ra có nội gián rồi. Lisa nhéo mi tâm một cái, nghiêng người đi qua, cầm tấm thẻ sao chép mở cửa phòng vip của khách sạn, vẻ mặt như nghĩ tới cái gì. Cô làm như thế... Đối với anh hai mà nói... Có phải ác độc quá hay không? Bất quá, suy nghĩ này rất nhanh bị lý trí lấn át. Lửa rừng cháy không bao giờ hết, gió xuân thổi tới lại tái sinh, lần này, cô nhất định phải ác một chút, chặt đứt hết sự kỳ vọng của hắn, nếu không sẽ thành công dã tràng. Chẳng qua là phải ủy khuất cha mẹ bị đổ tội... ...

Nhà cũ Kim gia. Kim Bo Geun quá mức tự tin, cho rằng mình đủ cẩn thận, tránh được camera, nhưng lại quên hắn đã rất lâu chưa tới nhà cũ, rất nhiều vị trí đặt camera đều đã tăng thêm và thay đổi. Rất nhanh Kim Yeon Hye liền tra được, một buổi tối trước ngày cạnh tranh, hình ảnh Kim Bo Geun đêm khuya lén lén lút lút ra vào thư phòng. Kim Sin Ahn làm sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy, lúc này liền đem sự tình tố cáo nhị lão. Giờ phút này, bên trong thư phòng. Kim Cheol Ho, Hong Min Hyeon, Kim Yeon Hye, còn có quản gia Hwang Myung Yeo tất cả đều ở đây. Nhị lão Kim gia ngồi ở trên ghế sa lon, sắc mặt tất cả đều dị thường khó coi.

Kim Sin Ahn mặt đầy tiếc nuối, "Con cho là, Bo Geun chẳng qua là tính tình phóng túng một chút mà thôi, ai biết thậm chí ngay cả loại chuyện trộm gà trộm chó này cũng làm được!"

Hong Min Hyeon thở dài,"Chuyện này đã không chỉ là ăn trộm, Bo Geun lại có thể lấy trộm bí mật thương nghiệp của Kim gia đi giúp người ngoài, cái này thật sự là có hơi quá. Haizz, Cheol Ho cùng tỷ tỷ làm sao có thể buông thả cho nó làm bậy như vậy..." Hong Min Hyeon trên mặt một bộ đau lòng không thôi, nhưng trong lòng lại cười trên nổi đau của người khác. Nguyên bản bà ta cho là Kim Cheol Ho cùng Hong So-Kyoon sinh được đứa con trai tốt không học vấn không nghề nghiệp, ai biết còn là một đứa ngu xuẩn, lại có thể bị một con hồ ly tinh dỗ mấy câu liền làm ra loại chuyện không có đầu óc này, thật là ông trời cũng đang giúp bà mà. Hiện tại, cuối cùng cũng có thể diệt trừ được một nhà chướng mắt này rồi.

Kim lão gia tử nổi giận dùng sức vỗ lên bàn trà, "Đồ khốn! Nó đây là muốn tức chết ta! Là muốn tức chết ta!" Kim Yeon Hye vội vàng vỗ nhẹ sau lưng lão gia tử, "Ông nội, ông đừng nóng giận, phải bảo trọng thân thể, Bo Geun chẳng qua là nhất thời hồ đồ."

Hwang Myung Yeo đứng bên cạnh đúng lúc thêm dầu vào lửa, mở miệng yếu ớt nói, "Yeon Hye tiểu thư, Bo Geun thiếu gia tổn hại đến lợi ích gia tộc, thật sự là làm người ta sợ run, đây cũng không phải bốn chữ nhất thời hồ đồ là có thể giải thích, nếu như là hôm nay không xử trí nghiêm ngặt, thì không biết ngày sau còn xảy ra chuyện gì..."

"Hwang quản gia nói không sai!" Lão gia tử rống giận, "Hwang quản gia, ông đi! Ông bây giờ lập tức đi đem vợ chồng Lão Đại, Lisa còn có thằng nhóc kia tất cả đều kêu đến! Ta muốn cùng bọn họ hỏi rõ!" "Vâng, lão gia."

Hwang Myung Yeo đắc ý lui đi ra ngoài. Lần này, Kim Cheol Ho sợ là sẽ không có khả năng trở về Kim gia rồi...

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top