Em Chỉ Cần Anh

Bờ môi mang hơi lạnh nhẹ nhàng dán lên, ôn nhu tinh tế mút vào... Nương theo đó cánh tay bên hông càng thêm ôm chặt, sức hôn cũng càng ngày càng nặng, nhẹ nhàng cạy mở hàm răng, hấp thu mỗi một tấc ngọt ngào... So sánh với lúc đầu, hoàn toàn chỉ tuân theo bản năng, điên cuồng hung ác, nụ hôn của anh càng ngày càng kỹ xảo, đôi môi nhỏ mang hơi lạnh, hoàn mỹ gần trong gang tấc, không một chút tỳ vết, thời điểm thở dốc động tình, quả thật là khiến cô thần hồn điên đảo... Trong lúc nhất thời, khí tức mát lạnh chỉ thuộc về Jungkook ùn ùn kéo đến, đưa cô rời khỏi thế giới này, phảng phất như cả thế giới chỉ còn lại có bọn họ... Không biết qua bao lâu, nụ hôn này rốt cục cũng kết thúc... Ngón tay của anh nhẹ nhàng mơn trớn ở trên tóc cô, đáy mắt tràn đầy tâm tình mà cô nhìn không hiểu.

Lisa nhìn chăm chú anh trước mắt, có chút ngẩn ra, "Ây... Sao... Thế nào?" Đang êm đẹp tự dưng không nói gì hôn liền hôn? Đều không nhắc trước thông báo một chút..

"Vậy... em thì sao?"  Jungkook nhìn chằm chằm cô, đột nhiên nói ba chữ. Lisa vốn là bị hôn đến chóng mặt, nghe lời này, một mặt mê mang, "Em cái gì?"

Jungkook không hề chớp mắt, tập trung nhìn vào cô, "Em, yêu anh sao?"

Lisa nghe vậy, nhất thời ngẩn ra. Thật ra thì, ngay từ đầu cô sở dĩ khẩn trương dẫn anh đi gặp cha mẹ, hoàn toàn là sợ hãi vạn nhất làm hỏng, cha phản đối mảnh liệt, làm anh tức giận sẽ thương tổn tới cha mẹ. Dù sao lấy tính tình của anh trước đây, loại tình huống này rất có thể xảy ra. Nhưng là bây giờ... Trong lúc vô tình cô lại tin tưởng, người trước mắt, sẽ không thương tổn đến mình và những người bên cạnh. Nhưng hôm nay, cô vẫn cố gắng trả lời cha mẹ, muốn để cho cha mẹ tiếp nhận anh... Bây giờ thì mình, đối với Jeon Jungkook... Lisa đang thất thần, anh đột nhiên cất bước, đi vượt qua cô, "Đi theo anh."

"À? Đi đâu?" Lisa mê mang nghiêm túc đi theo. Một lát sau, Jungkook dẫn cô tới gác xếp tầng chót. Thấy anh đưa cô tới đây, Lisa nhất thời sững sốt. Đây không phải là cấm địa Cẩm Viên sao? Kiếp trước ngay cả cô cũng không cho phép bước vào nơi này... Jeon Jungkook mang cô tới nơi này làm gì?

"Két" một tiếng, cửa bị đẩy ra. Lisa đứng ở cửa, tò mò đảo mắt nhìn một vòng. Bên trong bày một chút đồ gia dụng cổ xưa, hai hàng giá sách đầy ắp, chính giữa là một cái bàn gỗ để đọc sách.

Jungkook đi tới trước mặt bàn đọc sách ngồi xuống, mở một cái ngăn kéo trong đó, ngay sau đó, từ bên trong lấy ra một miếng ngọc (bội). Nghiêm chỉnh mà nói, là nửa miếng ngọc. Bởi vì miếng ngọc kia chỉ có một nửa. Ngón tay thon dài của Jungkook cầm lấy nửa miếng ngọc kia, đưa tới trước người của cô.

Lisa mặt đầy hoài nghi nhận lấy, hoàn toàn không biết Jungkook muốn làm cái gì, cho cô miếng ngọc này là có ý gì, "Đây là cái gì?" Trong ánh sáng mờ tối, âm thanh anh thanh liệt vang lên trên lầu không chút cản trở: "Nửa miếng ngọc này, có thể điều động một ít nhân thủ, thời điểm gặp phải nguy cơ hãy sử dụng, bất quá, bọn họ chỉ nghe lệnh của anh, nửa miếng ngọc này em chỉ có thể sử dụng ba lần, trừ phi khẩn cấp, không nên tùy tiện sử dụng."

Lisa nghe vậy, ánh mắt phức tạp nhìn vào miếng ngọc tạo hình đơn giản, màu xanh ngọc bích, có vẻ xưa cũ. Quả nhiên Jungkook còn có thế lực âm thầm bí ẩn, hơn nữa những người này chỉ trung thành với một mình Jungkook, phỏng chừng đến Kang Soo-wang cũng không biết sự hiện hữu của bọn họ, nhưng bây giờ, anh lại nói cho mình biết, hơn nữa còn cho mình quyền điều động...

Không đợi Lisa kịp suy nghĩ, Jungkook nói xong những thứ này, lại lấy ra một cái hộp gỗ, sau đó mở ra, bên trong để một chiếc nhẫn. Chiếc nhẫn đầy bụi bẩn, không có gì đặc biệt, nhìn rất cũ kỹ, chạm trổ hoa văn cô nhìn không hiểu. Jungkook nhẹ nhàng vuốt ve chiếc nhẫn, cũng không biết nghĩ điều gì, rất lâu cũng không có mở miệng.

Lisa đứng ở trước bàn đọc sách, không dám lên tiếng cắt đứt anh, cũng không biết anh rốt cuộc muốn làm cái gì. Dù sao kiếp trước anh cũng chưa từng lấy những thứ này ra. Kiếp trước có một lần Jungkook tựa hồ là muốn mang cô tới đây, nhưng khi đó Choi Ae-ri không biết từ đâu nghe được tin đồn, nói trên lầu này tất cả đều là hình dụng cụ đáng sợ, là nơi Jeon Jungkook hành hạ người, thế cho nên cô đặc biệt sợ gác xếp, chưa bao giờ dám lên. Lần đó lúc anh muốn mang cô tới, kết quả có thể tưởng tượng, cô dĩ nhiên là không đi, còn làm ra một trận đại náo, khi đó cô còn tưởng rằng anh là muốn hành hạ cô... Nhưng là, không nghĩ tới trên này vật đáng sợ gì cũng không có. Lần đó, khi anh muốn mang cô lên, cũng đã chuẩn bị cho cô những vật này sao?

Jungkook ngẩng đầu lên, ánh mắt còn tối hơn bóng đen ngoài cửa sổ nhìn cô, "Thế lực sau lưng chiếc nhẫn này, trước mắt em tuyệt đối không cách nào nắm trong tay, nhớ lấy, chờ đến lúc em có đủ thực lực mới có thể tiếp nhận nó, trong khoảng thời gian này, anh sẽ dùng hết khả năng dạy em một vài thứ..." Jungkook nói xong, cầm tay cô lên, đem chiếc nhẫn đặt trong lòng bàn tay cô.

Kiếp trước và kiếp này, Jungkook chưa bao giờ nói nhiều như vậy, một hơi nói rất nhiều lời. Nhưng là, Lisa càng nghe càng có cái gì không đúng... Đây hoàn toàn chính là giao phó hậu sự... Là bởi vì lúc nào cũng có thể sẽ chết, cho nên mới đem những thứ này giao cho cô trước thời hạn sao? Lisa nhìn chằm chằm nửa niếng ngọc bội cùng chiếc nhẫn trong lòng bàn tay, chỉ cảm thấy lòng bàn tay thật nóng bỏng, trái tim cũng không thể khống chế co rút mạnh.

"Giữ nó." Jungkook dặn dò, trên mặt nét bình tĩnh không hề lay động, giống như những lời nói trong giờ khắc này chẳng qua chỉ là lời không thể bình thường hơn. Lisa mắm chặt lòng bàn tay, sau đó lại chậm rãi buông ra. Ngay sau đó, cô ngước mắt nhìn anh, ánh mắt lạnh lùng mở miệng: "Em không muốn."

Thấy cô cự tuyệt, Jungkook chân mày hơi nhíu lại, sắc mặt cũng lạnh xuống. Lisa đem chiếc nhẫn cùng ngọc bội đều bỏ lại trên bàn trước mặt anh, mặt không thay đổi mà mở miệng, "Mong anh cất nó đi, em không cần những thứ này."

Không muốn tiếp nhận đồ đạc của anh à... Sắc mặt của Jungkook nhất thời trầm hơn, ánh mắt lại ảm lại đi. Ngoài cửa sổ, ánh trăng chập chờn núp sau tầng mây, trong phòng, không khí bị nhiệt độ ngưng kết thành sương. Anh sống lưng cứng ngắc mà ngồi tại chỗ, nhìn miếng ngọc cùng chiếc nhẫn bị Lisa bỏ lại, lẻ loi trơ trọi nằm ở trên bàn...

Đang lúc này, hai tay của Lisa rời khỏi mặt bàn, bỗng nhiên nghiêng người, hướng về đôi môi mỏng đang căng thẳng của anh hôn lên... "Em không cần những thứ này, em... Chỉ cần anh..." Nụ hôn của cô rơi xuống, trong nháy mắt, con ngươi Jeon Jungkook đột nhiên co rụt lại, đáy mắt đột nhiên gợn lên một con sóng, mặt đầy kinh ngạc, hoàn toàn không ngờ rằng Lisa sẽ phản ứng như vậy.

Ánh mắt Lisa dị thường nghiêm túc nhìn chăm chú người trước mặt, từng chữ từng chữ mà nói, "Em chỉ cần anh, sống khỏe mạnh!"


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top