Cửu gia tức giận
Gần đây, Thâm thành liên tục có chuyện khác thường, Jeon Jungkook không thể không tự mình đi qua một chuyến.
Từ khi tin tức anh bị bệnh nặng truyền đi ra ngoài, ngoài sáng trong tối đều không có một ngày ngừng náo loạn.
Anh còn chưa có chết mà những người này cũng đã bắt đầu không nhẫn nại được nữa rồi, ở trong tối kéo bè kết phái, thậm chí cùng thế lực bên ngoài cấu kết với nhau, nếu như anh chết rồi, Jeon gia này sợ là như thiên hạ đại loạn mất, đến lúc đó, toàn bộ Jeon gia chắc chắn sẽ bị chia rẽ.
Cô biết hôm nay anh khẳng định sẽ không trở lại, nên buổi tối cô muốn trở về đến Cẩm Viên.
Nơi này đã từng là nơi cô căm ghét nhất sợ hãi nhất nhưng bây giờ lại là chỗ an tâm của cô.
Đảo mắt khoảng thời gian sau khi đại hội gia tộc đã trải qua ba tháng.
Lúc đó cô cùng chủng tộc lão cam kết nhất định sẽ đem thân thể của Jeon Jungkook chăm sóc lại tốt hơn, dù sao căn cứ theo lý luận của Tôn Bách Thảo, nếu như cô có thể làm được những yêu cầu kia của bác sĩ Tôn thì thân thể của Jungkook có thể từ từ khôi phục lại như bình thường được.
Ba tháng nay, thân thể của anhlúc tốt lúc xấu, nhưng cũng không có phát căn bệnh lớn nào cả, tình hình tạm thời ổn định, hai lần kiểm tra theo thông lệ gần đây, thân thể của Jeon Jungkook không có dấu hiệu tiếp tục trở nên tồi tệ hơn nữa.
Một đám tộc trưởng muốn nhân cơ hội này mà nhảy vào phân chia chiếm thế lực nhưng ba tháng này vẫn không làm được, bởi vì sự cường thế của Jeon Jungkook nên bọn họ nhất thời cũng không làm sao mà thực hiện ý đồ của mình được.
Mặc dù tạm thời vượt qua mấy tháng nguy hiểm nhất kia rồi, nhưng Lisa vẫn y như cũ không dám buông lỏng chút nào, những tộc trưởng kia sẽ không từ bỏ ý đồ cảu mình dễ dàng như vậy được, nếu thân thể của anh ngẫu nhiên xảy ra bất cứ vấn đề gì, đều sẽ trở thành lý do cùng nhược điểm mà bọn họ có thể sử dụng được.
Cô có chút lo lắng tình huống bên kia nên cô gửi cho Kang Soo-wang một tin nhắn.
[ JungKook anh ấy như thế nào rồi? Sự tình vẫn thuận lợi chứ? ] Đợi rất lâu nhưng Soo-wang ở bên kia đều chưa có trả lời lại, cô đoán chừng là rất bận bịu.
Thần sắc của Lisa hơi chăm chú mà liếc nhìn bóng đêm thâm trầm ngoài cửa sổ, tối nay Thâm thành sợ lại là một đêm không ngủ rồi.
Ngồi dựa ở trên ghế sa lon trong phòng khách, cô vừa chờ bên kia trả lời vừa đọc kịch bản. Thời gian bất tri bất giác đi qua, đảo mắt đã là đêm khuya, ngoài cửa sổ chẳng biết lúc nào bắt đầu rơi xuống ít hạt mưa, hàn ý nhè nhẹ xuyên thấu vào không khí.
Lisa có chút tập trung không được sự chú ý của mình vào trong trang sách nữa, liền nhìn chằm chằm kịch bản một hồi đến phát ngốc, chung quy là cô có chút không tập trung.
Lisa cũng không có chú ý tới, trong bóng đêm, ngoài cửa, một chiếc xe màu đen quen thuộc lặng yên không một tiếng động mở trở lại.
Người làm thấy cô chậm chạp không đi ngủ, không nhịn được nhắc nhở: "Lisa tiểu thư, người là đang đợi Cửu gia sao? Cửu gia đi công tác, hẳn sẽ không có nhanh như vậy mà trở lại đâu, hay người sớm nghỉ ngơi một chút đi, hiện tại đã trễ lắm rồi."
Mãi đến khi người giúp việc nhắc nhở, Lisa mới phát hiện đồng hồ treo tường đã qua 12 giờ, cũng đã là rạng sáng, vì vậy vội vàng đứng dậy, chuẩn bị đi tắm đi ngủ.
"Được, tôi biết rồi, các cô cũng đi nghỉ ngơi đi!"
Cô bỏ áo khoác trên người mình xống, buông kịch bản trên bàn rồi đứng lên.
Lisa mới vừa đứng lên, cánh cửa chính vừa dầy vừa nặng đột nhiên chậm rãi được đẩy ra, một trận khí lạnh ban đêm nương theo lấy gió lạnh trong nháy mắt theo bên ngoài tràn vào trong phòng khách.
Nhìn thấy Jungkook đang đứng ở cửa mặc một chiếc áo gió màu đen, Lisa nhất thời sững sốt. Vạt áo của anh ở trong gió chuyển động, hàn ý trên mặt so với đêm mưa còn sâu hơn, đậm đến mức mùi máu tanh từ trên người hắn không thể phiêu tán mà tới.
"Cửu gia!"
"Cửu gia!"
Tất cả đám người hầu trong nhà đều nơm nớp lo sợ xếp thành hai hàng không dám ngẩng đầu nhìn thẳng khuôn mặt của Jeon Jungkook.
Lisa một mặt kinh ngạc: "Làm sao sớm như vậy đã trở về rồi? Sự tình xong xuôi rồi sao anh?"
"Ừm." anh nói, đem trên người áo khoác ngoài giao cho người làm một bên.
Trong khi nói chuyện, đã sải bước mà đi tới trước mặt cô.
Cô mặc một bộ đồ ở nhà, ngồi xếp bằng ở trên ghế sa lon, trong tay cầm một xấp tài liệu, nhiệt độ ấm áp trên mặt trong nháy mắt xua tan cái lạnh giá vạn dặm cùng sát phạt kia.
Giống như trong đêm tối lạnh lẽo theo bản năng đi đến chỗ có nhiệt độ ấm áp, Jungkook nghiêng người đi qua, tựa hồ là muốn ôm cô một chút.
Bất quá, hắn lại lập tức đứng dậy nói: "Anh đi tắm đã."
Đại khái là hắn sợ khí lạnh cùng huyết tinh trên người mình quấy rối đến cô đi.
Nhưng trong nháy mắt khi Jungkook đứng dậy, thân thể cũng đã bị một vòng tay ấm áp ôm lại.
Anh đầu tiên là ngẩn ra, ngay sau đó nhẹ nhàng đem cô ôm trở về: "Làm sao trễ như vậy mà em còn chưa ngủ?"
Lisa than thở: "Chắc là bị anh lây bệnh..."
Jungkook không ở bên cạnh cô lại có thể bị mất ngủ.
Jungkook dường như không có thể lý giải được lời cô nói, ánh mắt hướng về phía cô nhìn rồi hỏi lại: "Em nói vậy là có ý gì?"
Cô hơi nhíu mày, đáy mắt lộ ra tia giảo hoạt: " Ý trên mặt chữ, chính mình đoán đi!"
Mỗi lần đều là anh nói vòng vo như đi đường núi, bây giờ cô để cho anh cũng nếm thử một chút mùi vị đốt não này đi!
Jungkook nghe vậy hơi suy nghĩ một chút, ngay sau đó ánh mắt nhỏ sâu mà nhìn chằm chằm cô, mở miệng đáp: "Anh không ở đây, em không ngủ được?"
Lisa nhất thời có chút kinh ngạc: "Lợi hại rồi..."
Lại có thể đoán trúng!
Anh một bộ ngữ khí đương nhiên nói: "Chỉ là suy đoán bình thường thôi, không phải là bị anh lây bệnh cho đó chứ?"
Nghe nói như vậy, cô tỏ vẻ anh đã nói đúng nên không muốn đề cập đến chuyện đó nữa.
"Đúng rồi, Soo-wang đâu? Không có cùng anh đồng thời trở về sao?" Lisa hướng về phía sau lưng của Jungkook nhìn một cái.
Jeon Jungkook: "Còn có chút chuyện cần xử lý nên chưa về được."
"Ồ nha..." cô gật đầu, khó trách không có trả lời tin nhắn của cô nha.
Jungkook không có hỏi nhiều chuyện Jungkook đi đến Thâm thành, nhìn anh một thân toàn mùi máu tanh liền có thể đoán được đại khái mọi chuyện rồi.
"Tốt rồi, nhanh đi tắm đi, trên người lạnh như vậy, đừng bị cảm, vừa vặn em có mua cho anh quần áo, tắm xong đi thử một chút đi." cô có chút hưng phấn thúc giục nói.
Jeon Jungkook: "Được."
Phòng ngủ trên lầu.
Jungkook sau khi tắm xong, Lisa lập tức đem bộ âu phục mà cô hôm nay mới mua lấy ra cho anh thử một chút.
Chờ anh thay xong, sau đó, Lisa gật đầu liên tục: "Quả nhiên, em đã nói rồi, bạn trai em mặc cái gì đều dễ nhìn! Anh trai lại còn không tin!"
"Anh trai em sao?" Sắc mặt của Jungkook thoáng qua một tia khác thường không thể nhận ra.
"Đúng vậy, hôm nay anh ấy tới bên em phỏng vấn làm thợ trang điểm, biết Kim Baek chính là em gái mình thì... anh không thấy biểu tình kia của anh ấy như thế nào đâu...!" Lisa tươi cười nói với Jeon Jungkook chuyện xảy ra hôm nay.
"Thời điểm cùng anh ấy đi mua quần áo, em thấy được một bộ này, cảm thấy anh mặc khẳng định đẹp mắt, liền mua luôn! Anh thích không?"
"Ừm." Ánh mắt của Jungkook xéo qua rơi vào kịch bản đang để trên giường, tiện tay cầm lên hỏi: "Đây là cái gì?"
"Cái này hả, trước kia không phải là đề cập với anh rồi sao? Em chuẩn bị quay một bộ phim mới, đây là kịch bản. Không bột đố gột nên hồ, trước khi quay, em đương nhiên cần phải kéo được sự đầu tư đã!" Lisa buông tay nói.
Gần đây cô đi tìm rất nhiều loại kịch bản.
Kiếp trước cô xem qua không ít phim truyền hình cùng điện ảnh kinh điển, dựa vào trí nhớ của cô, hoàn toàn có thể mang kinh điển mà tương lai có khả năng nổi tiếng kia trước thời hạn quay phim lại.
Làm như vậy khó tránh khỏi sẽ cướp lấy cơ duyên của người khác, thay đổi quá nhiều chuyện, dùng loại phương thức này đạt được lợi ích, cũng không phải là chuyện cô mong muốn.
Bất quá, có một bộ kịch bản tương đối đặc thù.
Kiếp trước, tập đoàn Kim thị cùng giải trí Hoàng Thiên quay một bộ phim thanh xuân thần tượng nổi tiếng khắp Đại Giang Nam Bắc.
Bộ phim này từ diễn viên đến thành viên chế tạo nòng cốt tất cả đều là người có danh tiếng, được ghi lại vô số, trở thành đại biểu phim thần tượng thanh xuân ở Châu Á, sau đó được trình chiếu thành các phiên bản khác nhau ở các quốc gia trên thế giới.
Nhưng biên kịch sáng tạo ra bộ phim này – Ji Chang Wun kết cục lại phi thường bi thương.
Hoàn cảnh mà Ji Chang Wun từng trải qua có chút tương tự Kim Bo Geun, là học trò của kim bài biên kịch Hoàng Thiên – Dam ChoSi
Nhưng trên thực tế, Dam ChoSi người được gọi là kim bài biên kịch, viết ra được mấy bộ kịch bản phi thường có linh khí tạo được lửa lớn, đều xuất phát từ tay học trò của hắn Ji Chang Wun.
Trong vòng biên kịch này, lợi dụng danh thầy trò, hoặc là lấy danh nghĩa hướng dẫn để dành lấy danh tiếng từ người biên kịch mới chưa bao giờ được người khác nghe danh không phải số ít.
Sau hai bộ phim nổi tiếng lớn, Ji Chang Wun đương nhiên không cam lòng cả đời làm người đứng sau mà không ai biết đến, muốn đòi lại quyền lợi của mình, khi đó Dam ChoSi cùng giải trí Hoàng Thiên đã đáp ứng lời yêu cầu đó rồi, nhưng ai biết được bộ thứ ba đó lại không có tên của hắn, mà hắn chỉ được cho có ba chục ngàn đồng tiền bồi thường mà thôi.
Ji Chang Wun không chịu nổi bị lừa dối như vậy nữa, quyết định tự lập, mang theo kịch bản mới nhất của chính mình chuẩn bị đi tìm công ty khác hợp tác.
Bởi vì Ji Chang Wun đối với Dam ChoSi – người lão sư quá mức tôn kính cùng tín nhiệm, cho nên trước đó đã từng đem kịch bản mới đưa cho Dam ChoSi xem qua.
Nhưng Ji Chang Wun hiển nhiên đã đánh giá thấp trình độ vô sỉ của Dam ChoSi cùng Hoàng Thiên.
Dam ChoSi đã sớm đem kịch bản của Ji Chang Wun thay hình đổi dạng, ghi danh kịch bản, dù Hoàng Thiên đã biết rõ kịch bản là do Ji Chang Wun sáng tác nhưng dưới tình huống muốn bảo vệ danh tiếng của Dam ChoSi kim bài viết kịch bản nên đã lựa chọn cùng Dam ChoSi cấu kết với nhau làm việc xấu, lấy tốc độ nhanh nhất đem bộ phim này quay ra thành phẩm.
Lúc đó kịch bản mới của Ji Chang Wun mới được làm ra một nữa, đã bị Dam ChoSi cùng giải trí Hoàng Thiên trả đũa, nói hắn xâm phạm bản quyền, ăn trộm kịch bản thầy giáo của mình.
Bởi vì thời gian đưa ra kịch bản của hắn so với Dam ChoSi muộn hơn nên Ji Chang Wun có miệng cũng khó trả lời, chỉ có thể đeo trên lưng tiếng xấu bị buộc vào người, trơ mắt nhìn lấy những người đó trộm đi kịch bản cảu chính mình, đặc biệt nổi tiếng, thanh danh vang dội...
Trong ngày hôm ấy nơi mà bộ phim này đạt được giải bộ phim xuất sắc nhất, Ji Chang Wun ở trong nhà đốt than củi tự sát.
Kịch bản cô đưa cho Kung Wook, chính là cô dựa vào ký ức kiếp trước viết ra, bộ kịch bản này đã nổi tiếng khắp cả nước.
Đời này, dựa theo thời gian suy tính, Ji Chang Wun còn chưa có viết xong bộ kịch bản này, cô tìm một cái Website đăng lên trên đó.
Bằng ký ức của mình, cô trước thời hạn đem kịch bản viết ra, đăng lên trước tất cả mọi người.
Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ bắt sâu...
Đến lúc đó không chỉ có thể đánh cho Hoàng Thiên một cái, còn có thể đem Ji Chang Wun nhận về dưới quyền mình...
Jungkook nghe vậy, tròng mắt lược lật qua kịch bản mà cô viết ra một chút, nhìn thần sắc, tựa hồ có hơi không quá cao hứng.
Chốc lát sau, hắn ngẩng đầu lên hướng về Lisa nhìn lại nói: "Lôi kéo đầu tư sao?"
Lisa nháy mắt một cái rồi đáp: "Đúng vậy! Không sai, không đầu tư không có tiền làm sao đóng phim à? Em đã nghĩ qua rồi, có mấy ông chủ của các công ty lớn rất thích đầu tư loại kiểu phim thần tượng thanh xuân như thế này, cho nên cơ hội kéo được vốn đầu tư vẫn là rất lớn..."
Lisa vẫn tiếp tục nói, sắc mặt của anh lại càng kém hơn, một hồi lâu sau mở miệng đáp: "Thật sao?"
Cô rốt cuộc cũng phát hiện ra, thái độ của Jeon Jungkook đột nhiên là lạ.
Rõ ràng mới vừa rồi còn rất tốt đẹp...
"A, làm sao vậy, tại sao anh dường như không quá cao hứng vậy?" cô thử hỏi dò.
Jeon Jungkook đem kịch bản của cô buông xuống, ánh mắt trực tiếp thẳng hướng cô nhìn lại: "Tại sao không tìm anh?"
Lisa nghe xong, sau khi hiểu được ý tứ của anh, nhất thời có chút sửng sờ: "Hắc? Tìm... Tìm anh sao?"
Thấy Lisa một bộ dạng hoàn toàn không có suy nghĩ qua đến chuyện nhờ mình, sắc mặt của Jeon Jungkook nhất thời đen hơn: "Đúng vậy"
Dựa vào cái gì mà không thể tìm hắn. Hắn là một tòa kim sơn lớn như vậy ở ngay chỗ này, cô lại còn phải đi tìm người khác lôi kéo đầu tư sao?
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top