Thật muốn hôn sao?
Sau khi tan học, tập luyện cho sân khấu kịch được tiến hành ở hội trường nhỏ của trường học. Ngoại trừ mấy người diễn viên ra, trong lớp một đội Fan trung thành của Jeon Ji-hun và đội cận vệ của cậu ta cũng ở đây, Jeong Syeol cầm đầu một đám nữ sinh đỏ mặt vây quanh Jeon Ji-hun, lại nhỏ nhẹ hỏi thăm hắn, an ủi hắn bởi vì phải cùng Lisa cùng diễn kịch mà tinh thần bị tổn thương.
"Lão sư cũng thiệt là, dùng rút thăm quyết định thật sự là quá không tốt!"
"Đúng vậy đúng vậy! Lại thật để cho Kim Lisa diễn, đơn giản đối với Jeon Ji-hun làm nhục!"
"Ji-hun, cậu đừng khổ sở, nếu không tập thể chúng ta đi tìm lão sư kháng nghị đi?"
...
Lisa trong miệng ngậm một nhánh kẹo que đứng ở cửa, nghe lời nói của những nữ sinh kia, khóe miệng co rút một chút. Xem điệu bộ của đám nữ sinh này, thế nào làm thật giống như là Jeon Ji-hun sắp bị người lăng nhục như vậy? Bên tai tất cả đều là nữ sinh ríu ra ríu rít, Ji-hun thần sắc càng ngày càng lạnh, giữa hai làn lông mày tràn đầy không kiên nhẫn, đang muốn mở miệng, chung quanh lại đột nhiên an tĩnh quỷ dị. Giương mắt hướng phía cửa nhìn, quả nhiên thấy, là Lisa. Cô vừa xuất hiện, trong nháy mắt hấp dẫn tất cả các hỏa lực, mấy cô gái khí thế hung hăng hướng phía cô xông tới.
"Kim Lisa, cô còn biết xấu hổ hay không, lại thật dám đến!"
"Chuyện hồi sáng nay còn không có tính sổ với cô đây!"
"Đoạt đi nhân vật mà tiểu Syeol của chúng ta muốn giờ còn tới diệu võ dương oai, thật sự coi chúng ta không làm gì được cô có phải hay không?"
Lisa khẽ liếc mắt nhìn ba nữ sinh đang xông lên. Ba người này chính là ba người buổi sáng bày ra trò đùa dai, một nam sinh khác chưa từng xuất hiện, đoán chừng là đem tất cả mọi chuyện đều gánh chịu, vào lúc này chắc còn bị Go Seung Jae trừ điểm. Ba nữ sinh này đều là người của Jeong Syeol, người nam sinh kia là ca ca của Jeong Syeol ở trường học, ở khu vực Thanh Hòa hơi có mấy phần thế lực, là trường học Tiểu Bá Vương, không người dám đắc tội.
Lần này nếu không phải cô một cước chặn ngang, vô luận là theo gia thế, hay là ở mạng giao thiệp thế lực của trường học, vai diễn này cuối cùng tám phần mười là rơi vào tay của Jeong Syeol. Cho nên, cũng khó trách Jeong Syeol đem cô hận đến kịch liệt như vậy. Jeong Syeol ăn mặc một bộ váy dạ hội DR cao cấp được làm riêng bằng tơ lụa, đứng ở sau lưng một đám nữ sinh bảo vệ cô ta, da thịt trắng noãn mắt như nước, mang theo hỗn huyết ngũ quan lộ ra càng tinh xảo, cùng Jeon Ji-hun đứng chung một chỗ vô cùng có cảnh đẹp ý vui, hai người thật sự giống như là bên trong thế giới vương tử công chúa.
Giờ phút này, khuôn mặt nhỏ nhắn lớn chừng bàn tay của Jeong Syeol tràn đầy ủy khuất không cam lòng, cho dù là đáy mắt bộc lộ căm ghét để cho người khác nhìn thấy cô ta có vài phần âm vụ dữ tợn, nhưng bởi vì bề ngoài đẹp đẽ này, vẫn như cũ làm người thương tiếc. Jeong Syeol không chỉ là hoa hậu lớp của lớp F, còn là hoa khôi của trường trung học Thanh Hòa. Theo Lisa nhớ, gia thế Jeong Syeol không đơn giản, cùng Jeon Ji-hun từ nhỏ nhận biết, kiếp trước sau đó hai người hình như đính hôn.
Dù sao tuổi tác thật của Lisa hiện giờ đã 27 tuổi, giờ phút này nhìn lấy một đám tiểu nữ sinh, có loại cảm giác đang cùng tiểu hài tử gây gổ, bĩu môi nói, "Sách, chẳng qua cảnh diễn chỉ có mấy giây, cần thiết hay không?"
Cảnh diễn mấy giây!? Cảnh diễn của Vương tử cùng công chúa Bạch Tuyết quả thật ít vô cùng, cho đến khi công chúa Bạch Tuyết ăn trái táo độc ngủ mê man, vương tử mới xuất hiện ở trước mặt công chúa. Nhưng là! Cảnh diễn mấy giây kia nhưng là diễn hôn a, diễn hôn!
Nghĩ tới đây, Jeong Syeol quả thực muốn đem hàm răng đều sắp cắn nát, Lisa lời này đơn giản là cố ý khiêu khích, "Kim Lisa! Ngươi đừng khinh người quá đáng! Jeon Ji-hun, ngươi thật muốn cùng thứ người như vậy diễn cùng nhau?"
Giọng điệu này, tràn đầy tức giận giống như vật sở hữu của mình bị đoạt đi.
Ji-hun sắc mặt khó coi, nếu không thì sao đây? Hắn một người nam nhân còn có thể phản đối không giữ chữ tín?
"Được rồi, thăm là tôi rút ra, tất cả đều im miệng cho tôi, bây giờ bắt đầu tập luyện, không muốn diễn bây giờ liền cút ra ngoài cho tôi!"
Bởi vì Ji-hun lên tiếng, buổi tập diễn rốt cuộc tiếp tục tiến hành. Những người khác mặc dù không tình nguyện, nhưng bởi vì uy tín của cậu ta, cũng chỉ có thể nén giận ngoan ngoãn bắt đầu tập luyện.
Lisa thờ ơ nhún vai một cái, diễn liền diễn chứ, nhìn ngươi có thể chống đỡ đến lúc nào.
Phần diễn của Jeon Ji-hun không nhiều, trong lúc đó lại đến chỗ ở bên cửa sổ vị trí mà ngủ, đến khi đến phân đoạn cuối cùng, mới bị người khác cẩn thận đánh thức.
"Cái đó... Jeon Ji-hun, đến phân đoạn của ngươi..."
Sau đó cảnh diễn là bảy chú lùn mang công chúa Bạch Tuyết đặt ở trong quan tài thủy tinh, vương tử nước láng giềng cưỡi bạch mã chạy tới, dùng nụ hôn thâm tình để cho công chúa Bạch Tuyết sống lại.
Jeon Ji-hun hơi nhíu mày mà mở mắt, sau đó liền phảng phất phải đối mặt tất cả đồng cảm thương hại của mọi người cùng ánh mắt mặc niệm.
Ánh mắt này là có ý gì đây?
Lisa ngồi lên một cái bàn đã chuẩn bị trước, lắc lư hai chân, móc ra túi trang điểm tùy thân, "Chờ một chút ha, tớ trang điểm bổ sung một cái!"
Ánh mắt càng sâu, quai hàm càng đỏ thêm, lại thêm một cái son môi màu tím, hiệu quả từ từ tăng lên MAX!
"OK, ta chuẩn bị xong." Thoa môi son xong, Lisa ngửa mặt nằm xuống.
Dưới sân khấu có nữ sinh đều hiện lên một ánh mắt muốn giết người, Ji-hun xoa xoa mái tóc có chút rối bời sau khi ngủ, phiền não mà kéo cổ áo mở nút áo ra, từng bước từng bước đi tới trước mặt cô gái. Nhìn chằm chằm kiểu tóc afro màu xanh lá cây của cô gái, trang điểm khuôn mặt kiểu Metal head thì giống như nữ quỷ, khắp người không chỗ nào không chủ lưu hình xăm đầu lâu, cùng với cái đôi môi tím đến biến thành màu đen đôi môi, trong dạ dày của hắn xuất hiện một trận phiên giang đảo hải (dời song lấp biển).
Ôm lấy ý nghĩ chết sớm sớm siêu sinh, Ji-hun hít sâu một hơi, chậm rãi cúi người... Chính mình rút ra thẻ thăm, quỳ cũng phải diễn!
"A, không muốn a!" Có nữ sinh bị dọa sợ trực tiếp nhắm hai mắt lại, phảng phất đây không phải là mơ mộng trong truyện cổ tích, mà là phim kinh dị gì đó.
"Cmn không phải thật muốn hôn đi! Chúng ta nhưng là học sinh trung học phổ thông, không thể làm thật được, diễn hôn giả là được rồi a!"
"Nói nhảm, dĩ nhiên muốn giả! Nhưng vấn đề là giả cũng không cách nào chịu đựng được không?"
...
Giả? Hắn đến gần cô được ba bước trong khoảng cũng đã là kỳ tích... Cơ hồ là mới vừa cúi người đến gần một chút, Jeon Ji-hun liền đột nhiên quay lưng lại, một trận ho khan kịch liệt, nữ sinh chung quanh thấy vậy tất cả đều thương tiếc không dứt đứng dưới đất chuyển nước chuyển khăn long lên cho hắn.
Jeong Syeol hung hãn trợn mắt nhìn Lisa, biểu tình nhìn về phía Ji-hun như là sắp thương tiếc khóc nói, "Ji-hun, yêu cầu cậu đừng làm khó mình có được hay không?"
Lisa trở mình một cái bò dậy, mặt đầy vô tội, "Ai? Làm sao vậy?"
Jeon Ji-hun uống hết cả một cái chai nước mới hòa hoãn lại, khó khăn mở miệng nói, "Cô... Đổi màu son môi đi..."
Lisa nháy mắt một cái, "Ăn trái táo độc trúng độc, môi đương nhiên là tím rồi, cực kỳ hợp lý a!"
Giữa hai hàng lông mày của nam sinh mơ hồ hiện lên thần sắc sắp tan vỡ, "Im miệng, cho cô đổi thì cô liền đổi!"
"Được rồi, đổi liền đổi ~" cô bĩu môi một cái, vẻ mặt thật khó phục vụ, cuối cùng vẫn là móc ra bông trang điểm, lau son môi màu tím, đổi lại một cái màu tương đối đối lập bình thường màu đỏ thẫm.
"Lần này được chưa?"
Jeon Ji-hun nhắm mắt một cái, "Thử một lần nữa."
"Ồ." Lisa chỉ có thể lại lần nữa nằm xuống.
Jeon Ji-hun lần nữa đi về phía Lisa, lần nữa cúi đầu xuống chậm rãi đến gần... Nhìn chằm chằm khuôn mặt trang điểm quá đậm, cùng với miệng to như chậu máu, lần này, Jeon Ji-hun trực tiếp xông ra phòng học.
Không biết qua bao lâu, Ji-hun mới rốt cục giống như thật là thoát chết trở lại, phảng phất khí lực cả người đều đã bị mất sạch. Lisa thấy vậy, hơi có chút không nói gì, người này cũng là thật đủ chuyện, vì chút xíu mặt mũi của nam nhân mà đi liều chết, cần thiết hay không?
Trực tiếp đi theo lão sư kháng nghị muốn đổi người thì bớt chuyện biết bao nhiêu a, cô cũng không cần phí thời gian lâu như vậy!
_____
chúc mọi người buổi tối vui vẻ ^^
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top