Chap 2.1
Jeon Jungkook. Con trai của Jeon Jungil. Con trai của người đàn ông có tầm ảnh hưởng nhất, giàu có và nguy hiểm trên đất Seoul. Con trai của kẻ cầm đầu mafia. Người thừa kế của một đế chế, của những người đang đặt mạng sống của họ trong tay một người đàn ông, của một xã hội đầy tham nhũng và cực kỳ ghê tởm.
Bạn trai của cậu.
Jimin mệt mỏi không nghĩ nhiều về nó nữa. Về cách Jungkook đã giết người như thế nào, có thể có phụ nữ và trẻ em. Về cách Jungkook biết đến mọi ngóc ngách trong cơ thể con người như thế nào, về cách Jungkook biết nơi nào để đánh để giết và để đánh để tạo ra đau đớn.
Jungkook đã trưởng thành trong một môi trường riêng biệt, được lập trình để trở thành tốt nhất mà anh có thể đạt được những gì anh đã được định trước.
Jimin biết gần hơn một chút về thế giới mafia thực sự là gì. Nó thường được biết đến rằng chính quyền có mối liên kết chặt chẽ với những công ty lớn trong nước- giới tài phiệt- và mó cũng được biết đến rộng rãi rằng những công ty riêng biệt thường có một sự phân bố bất hợp pháp rộng rãi hơn là cái hợp pháp. Cậu biết đến một chuỗi những club và cửa hàng ở khu thương mại nơi mà được tổ chức bởi mafia, hoặc nhiều hơn thế, mà mafia hỏi về tiền từ những chỗ riêng biệt đó, như thuê nhà theo tháng, nhưng ngoài thứ kia, Jimin không có ý tưởng nào về mafia chính xác là cái gì. Ngoài những gì được phác họa trên vô tuyến.
Họ có hoạt động trong buôn bán nội tạng trong thế giới ngầm tối tăm như trong những khu chợ đen của Hong Kong hay không? Hoặc họ có sở hữu bất cứ club chứa gái mại dâm trong những hẻm tối của Tokyo không? Có thể họ sở hữu những sòng casino và chuỗi khách sạn ở Vegas nữa? Jimin không biết nữa.
Tất cả cậu biết là, ngọt ngào, ngọt ngào và một Jungkook tử tế, miệng cười mở rộng hết cỡ để lộ hàm răng trắng, ánh mắt âu yếm và đôi mắt sáng Jungkook là người đàn ông giết chóc cho cái thế giới đáng ghê tởm và đồi bại ấy.
Bạn trai của cậu, người mà đã chạm vào cậu nhiều hơn một lần, người mà đã chăm sóc thân thể cậu với sự quan tâm và dịu dàng, đã giết người với cùng những bàn tay thật sự giống nhau ấy.
Dòng suy nghĩ đã gửi đến một cái lạnh rùng mình lên xương sống của Jimin.
Cậu nghĩ lại về từng khảnh khắc hạnh phúc mà cậu đã chia sẻ cùng Jungkook, từng khoảnh khắc nơi mà nó đã chỉ có họ đang đắm chìm vô cùng trong tình yêu. Cậu có thể nhớ những phân đoạn nhỏ của những khoảnh khắc ngẫu nhiên ấy, của sự ngớ ngẩn hoàn toàn ấy và những khoảnh khắc vu vơ mà đã khiến trái tim cậu đập nhanh hơn, mà đã nhắc nhở cậu tại sao cậu rơi vào lưới tình với Jungkook tại thời điểm đầu tiên.
Cậu có thể hình dung buổi hẹn hò thật sự đầu tiên của họ, và cách Jungkook dường như không thể giữ tay anh ra khỏi cánh tay Jimin, vai của Jimin, eo của Jimin đã như thế nào, và cách anh không thể ngừng những lời khen ngợi đang rơi ra từ miệng anh đã như thế nào, để lại một Jimin bối rối và ấm áp. Cậu có thể nhìn thấy rằng một lần nơi mà họ đã ở lại trong hai ngày, chỉ đi ăn ở đâu đó và quên đi thế giới, nướng một cái bánh vào ba giờ sáng mà kết quả là làm tình dữ dội trong căn bếp và một cái bàn bị gãy, hoặc một lần kia họ đi ra ngoài để ngắm nhìn tuyết đầu mua vào lúc năm giờ sáng trong tháng Mười hai.
Nó là những khoảnh khắc rập khuôn điều mà khiến những dòng suy nghĩ của Jimin dừng lại, tâm trí bị che mờ bởi bóng tối và những hình ảnh nặng nề của Jungkook nhanh chóng thay thế bởi những khoảnh khắc tuyệt vời đã dành cho nhau, điều tốt luôn có nhiều giá trị hơn điều tồi tệ.
Lau nhanh những giọt nước mắt của cậu, Jimin với tay lấy chiếc điện thoại của cậu trên bàn cạnh giường, để ý rằng anh vẫn trần trụi dưới những lớp bọc như thế nào, quần áo của cậu rải trên sàn nhà của phòng cậu. Căn hộ của Jimin không hề lớn, nó chỉ là một cái phòng lớn với một căn bếp nhỏ và đủ chỗ chứa cho một chiếc giường ngay bên cạnh cánh cửa nhỏ phòng tắm, nhưng nó đầy đủ. Nó như một gia đình nhỏ.
Và ngay khi cậu lấy chiếc điện thoại của cậu, cậu đã nhớ về nơi này đối với cậu quý giá như thế nào bởi những kỷ niệm nó nắm giữ. Jungkook đã để lại dấu ấn ở mọi nơi, trên từng góc cạnh của căn phòng này, mặc cho nó là căn bếp hay chiếc giường, nhà tắm và lối ra vào. Anh ấy ở mọi nơi kể cả khi không cần sự hiện diện của thân xác.
Jimin thở dài.
Cậu đang bắt đầu cảm thấy kiệt quệ cảm xúc, tứ chi mệt mỏi sau những hoạt động nồng nhiệt vừa rồi, sau những thăng trầm của cảm xúc mà cậu chỉ vừa mới trải qua.
Cậu vươn tới lấy chiếc quần đùi của cậu ở trên sàn nhà, bản thân sẵn sàng bước vào phòng tắm và làm sạch bản thân. Cậu vẫn còn dấu vết trên bụng của cậu.
Cậu nhanh chóng tắm rửa, không muốn mất quá nhiều thời gian dưới nước suy nghĩ về cuộc đời của cậu đã có một bước ngoặt như thế nào, chủ động tẩy rửa thân thể của cậu, cho đến khi cậu đủ sạch sẽ để bước ra ngoài. Cậu tự mặc bộ quần áo thoải mái, trước khi thay khăn trải của chiếc giường, cần phải làm cái gì đó để giữ tâm trí cậu bận rộn.
Jungkook sẽ quay về sớm, như đã hứa, và Jimin muốn tập trung vào thứ gì khác trước khi cơn bão thứ hai kéo đến đập thẳng vào tâm trí cậu. Cậu đã có hàng trăm câu hỏi đang ngụp lặn trong não của cậu, và thêm một trăn nữa sẽ khiến đầu cậu đau.
Cậu chỉ vừa kết thúc với đặt khăn trải giường mới lên trên và đun một ít nước để pha trà khi điện thoại của cậu rung trong túi cậu, kéo dài những suy nghĩ của cậu ra. Cậu vươn tới lấy chiếc điện thoại của cậu, tim đang đập liên hồi trong lồng ngực của cậu, trạng thái đề phòng trộn lẫn với sự lo lắng đang bám chặt lấy bụng cậu.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top