14 FULL

Trong thư phòng, Trần Mỹ Linh hài lòng nhìn Quảng Linh Linh đạt cực khoái từ màn khẩu giao. Nàng nằm trên bàn, nửa người dưới vẫn đang run bần bật, dường như chưa thể thoát ra kɦoáı ƈảʍ.

Trần Mỹ Linh vuốt ve thân thể xinh đẹp nõn nà, như thể nâng niu viên ngọc quý. Quảng Linh Linh thỏa mãn nhìn quỷ vương, tay chạm lên mặt cô, chậm rãi vuốt ve lông bờm, sống mũi, đôi môi rồi trượt xuống cổ, dừng lại ở yết hầu, thì thầm:

"Cổ Ngài thật đẹp..."

Hai tay nàng quàng qua cổ cô, tiếp tục câu dẫn: "Sẽ đẹp hơn nếu chân em đặt trên đó đấy"

Ánh mắt Trần Mỹ Linh tối sầm, ƈôи ŧɦịŧ cô đã cương nãy giờ, nhưng sợ nàng chưa thích ứng sau đợt kíƈɦ ŧɦíƈɦ, đành cho nàng nghỉ ngơi. Bảo bối của cô thật nhiệt tình, cô có thể không yêu sao được.

Trần Mỹ Linh đem chân nàng gác lên cổ. Quảng Linh Linh hết sức phối hợp, tay mò xuống huyệŧ vạch hai mép huyệŧ ra, mời gọi cô tiến vào.

Côи ŧɦịŧ to lớn hấp tấp đâm vào huyệŧ nhỏ, chỉ sợ không thể chậm trễ một giây nữa. Đầu ƈôи ŧɦịŧ hiên ngang lao vào đáy huyệŧ mới chịu dừng, thành công khiến Quảng Linh Linh rên lên dâʍ đãиɠ.

"Ừm...thật thoải mái"

Quảng Linh Linh cong người, đón từng cú nhấp của quỷ vương, hai tay kéo đầu cô, môi cắn môi, lưỡi quấn lưỡi, đem nụ hôn triền miên hưởng thụ. Quảng Linh Linh cho rằng, hôn nhau lúc làʍ ŧìиɦ chính cảm giác mĩ mãn nhất, nàng thích được cô hôn.

Trần Mỹ Linh phấn khích hôn nàng, tốc độ nắc ngày càng nhanh, đem mông nàng nhấc lên, ŧɦασ từng phát sâu trí mạng. Chaeyoug suиɠ sướиɠ không kịp thở, chân nàng hơi mỏi, đành hạ xuống quặp vào eo cô, cố gắng hùa theo nhịp độ, nàng say sưa cắn liếm môi cô, huyệŧ nhỏ nhiệt tình bóp chặt ƈôи ŧɦịŧ khổng lồ nóng hổi.

Cơn cao trào gần tới, Trần Mỹ Linh không muốn bắn nhanh, ôm ghì lấy nàng điều chỉnh tốc độ. Côи ŧɦịŧ vẫn vùi sâu trong đáy huyệŧ, chậm chạp di chuyển.
"Ưʍ...". Quảng Linh Linh rên siết. Nàng ngước nhìn ánh mắt dịu dàng của cô, hai đầu mũi cọ vào nhau, mê đắm chìm trong thỏa mãn.

Phải, sự dịu dàng này hắn chỉ dành cho mình nàng.

"Trần Mỹ Linh....ưm". Linh Linh ôm mặt cô, cố gắng kìm chế cơn thống khoái dưới bụng.

"Ngài từng thô bạo với những nữ nhân kia thế nào, cũng làm với em đi"

"Bảo bối còn giận sao?". Trần Mỹ Linh sốt sắng, quá khứ của cô là thứ buộc tội cô. Dù cô cố từng chút yêu nàng, cùng không thể xóa đi lo âu trong lòng nàng. Cô động người, sợ nàng mất hứng.

Quảng Linh Linh siết chân ngang hông cô chặt thêm một chút, không cho cô rút ra. "Đừng lấy ra..."

Nàng mân mê sườn mặt cô.

"Em không giận Ngài. Chỉ là em muốn tất cả của Ngài, dịu dàng ôn nhu của Ngài, kể cả hung bạo phát tiết của Ngài, tất thảy em đều muốn..."

Nàng ghì siết lấy cổ cô, hơi thở nóng hổi phả lên yết hầu nữ nhân
"Trần Mỹ Linh, em tham lam chỉ muốn Ngài là của em. Những gì bọn họ có em phải có, những gì bọn họ không có em cũng phải có"

Nàng muốn tất thảy, kể cả cảm giác bị thô bạo chà đạp như cô từng làm với Yujin, nàng cũng muốn. Trần Mỹ Linh ôm Quảng Linh Linh, đầu gục lên vai nàng hít hà. Nữ nhân này cho dù giận dỗi hay vui vẻ, dịu dàng hay đanh đá, cô đều cảm thấy mê muội.

"Bảo bối, thân thể ta, trái tim ta, ngay cả vương quốc ta, đều là của nàng".

Cô bỗng đè nàng xuống nền đất, cắn lên cổ nàng, thấp giọng dặn dò.

"Đau quá thì phải nói, biết chưa?"

Quảng Linh Linh gật đầu, thú tính đã nổi lên mà còn sợ nàng đau, nữ nhân này quả là đáng yêu. Giọng nàng trở nên nũng nịu, lòng bàn chân áp lên khuôn ngực rắn chắc ma sát, nhiệt tình câu dẫn:

"Dùng hết sức, cắm hỏng em đi". Nói rồi chân tự động dạng ra hết cỡ, lỗ huyệŧ đỏ hỏn do va chạm khi nãy vẫn chưa đủ thỏa mãn, đóng mở phập phồng, rỉ nước trắng đục.
Mặt Trần Mỹ Linh tối sầm, tét mạnh lên huyệŧ nàng, càng hưng phấn đánh vào hai mông nàng đến sưng đỏ. Quảng Linh Linh bị đánh đau, không hiểu sao lại thấy thích, dâʍ ŧɦủy̠ liền rỉ ra.

"Điếm, dâʍ đãиɠ đến cỡ này"

Trần Mỹ Linh bị hình ảnh trước mắt kíƈɦ ŧɦíƈɦ, nghiến răng gầm gừ, đem ƈôи ŧɦịŧ sưng to đâm mạnh vào huyệŧ nàng.

Quảng Linh Linh trợn tròn mắt, lực đạo mạnh đến nổi muốn hất văng nàng. Côи ŧɦịŧ nóng hổi như muốn đem đáy huyệŧ nàng thiêu sống, đầu ƈôи ŧɦịŧ hung hãn ép nát hoa tâm.

Tay Trần Mỹ Linh ghì chặt bóp cổ nàng, chặn nàng hô hấp. Mặt Quảng Linh Linh đỏ ửng vì thiếu không khí, nàng chỉ biết bám víu lấy cánh tay cường tráng kia như một chiếc phao cứu sinh.

Bên dưới, Trần Mỹ Linh liên tục nắc mạnh, cố tình nhắm điểm sướng của nàng ma sát. Hai hòn dái đập liên tục vào mông nàng. Tay còn dùng sức đánh lên hạt le.
Gần đến cao trào bỗng Quảng Linh Linh giật bắn người hét lớn. Từ trên cao, Trần Mỹ Linh cầm nghiêng ngọn nến đang cháy, dùng hơi nóng đổ sáp lỏng lên đầṳ ѵú nàng.

Sức nóng nhất thời khiến Quảng Linh Linh đau đớn bật khóc. Trần Mỹ Linh vẫn tiếp tục ŧɦασ nàng, một tay kéo đầṳ ѵú, tay kia nhắm vú còn lại nhiễu sáp nến.

"Nóng...huhu...ư..a... Vú em..."

Trần Mỹ Linh nhìn nàng khổ sở càng thêm hứng tình. Độ nóng của sáp này không cao, lúc mới nhỏ lên người có thể gây nhói nhẹ, tuyệt nhiên không gây bỏng. Cô đem nến chơi đùa khắp người nàng. Cả người Quảng Linh Linh bám đầy vẩy nến đỏ, nổi bật trên làn da trắng, trông vô cùng dâʍ mĩ.

Huyệŧ Quảng Linh Linh ướt đẫm vì những cơn đau kɦoáı ƈảʍ. Cửa huyệŧ mở rộng đón từng đợt nắc mạnh mẽ của ƈôи ŧɦịŧ cô. Tại nơi hai thân thể giao hợp, Trần Mỹ Linh tà ác đem sáp nóng đổ lên hạt le sưng đỏ đang run rẩy khiến nàng cong người nẩy lên.
"Aa..đừng...ưʍ. Huhu... Sướng"

Quảng Linh Linh không thể ngừng rêи ɾỉ, nàng gào thét như một con thú, chìm trong cơn đau đớn lẫn suиɠ sướиɠ đang ập vào đại não.

Cảm giác thống khổ lẫn thoải mái dày vò làm Quảng Linh Linh ngu muội, nàng ngửa đầu ra sau, mắt trợn ngược, mặt mũi đỏ au cố gắng hít thở, nước mắt chảy dài.

Huyệŧ nàng vô thức bóp chặt lấy ƈôи ŧɦịŧ to lớn để giảm tốc độ. Trần Mỹ Linh thấy nàng phản kháng, liền đánh vào huyệŧ nàng, ép nàng thả lỏng, hưng phấn tiếp tục đánh lên vú nàng.

Kɦoáı ƈảʍ cực đại này làm Quảng Linh Linh vô cùng đau khổ, cơ thể nàng căng cứng, hét lớn, gắt gao lên đỉnh, nước huyệŧ bắn ra tung tóe lên cơ bụng quỷ vương.

"Không ngờ Vương Hậu lúc cực khoái lại dâʍ ɖu͙ƈ đến vậy"

Trần Mỹ Linh biết nàng vẫn đang cao trào, nói thêm mấy câu kíƈɦ ŧɦíƈɦ, mạnh bạo thúc sâu thêm làm Quảng Linh Linh sướng đến vặn vẹo, muốn đẩy cô ra.
"Không...em không chịu nổi...trướng quá"

Trần Mỹ Linh giữ mông nàng thật chặt, ngăn cho ƈôи ŧɦịŧ cô trượt ra ngoài. Cô nhẫn tâm đánh lên hạt le nàng mấy cái, ghì chặt cổ nàng, không cho nàng ngóc đầu. Quảng Linh Linh một lần nữa lên đỉnh, huyệŧ nhỏ bất lực co giật phun nước một hồi lâu.

Không để nàng nghỉ ngơi, Trần Mỹ Linh lập người nàng sấp xuống, tay vạch mép huyệŧ nàng ra, đẩy hông cắm vào.

Tư thế phấn khích đến nỗi khiến Trần Mỹ Linh rùng mình. Quảng Linh Linh nằm rạp trên mặt đất, cần cổ trắng ngà bị quỷ vương giữ lấy, trở nên đỏ hỏn. Tóc tai nàng rối bời, vú bị ép đến đáng thương. Nàng chổng mông, huyệŧ nhỏ chảy nước đầm đìa, đang há miệng cho ƈôи ŧɦịŧ khổng lồ công phá.

"Ư...ư..."

Quảng Linh Linh loạn ngữ, miệng chỉ biết bật ra những tiếng kêu vô nghĩa. Trần Mỹ Linh càng ŧɦασ càng hăng, thú tính trong người hắn trỗi dậy, đem thân thể nhỏ bé vùi dập tơi tả.
Côи ŧɦịŧ cô lao vun vút vào huyệŧ nàng bao nhiêu cũng cảm thấy không đủ. Cô gầm gừ, tét mông nàng mấy cái rồi với lấy cây sáo trên bàn đâm vào c̠úc̠ ɦσα nàng.

Quảng Linh Linh thét khản cả cổ. Hành động bất ngờ của cô làm nàng đau chảy nước mắt, cơ huyệŧ cũng tự giác quắp chặt ƈôи ŧɦịŧ lớn khiến Trần Mỹ Linh gầm lên.

Trần Mỹ Linh vùi mặt vào gáy nàng, chọc ghẹo một phen: "Bảo bối dâʍ đãиɠ, thích bị ŧɦασ thô bạo đến thế sao?

Quảng Linh Linh suиɠ sướиɠ nức nở: "thích...Quỷ vương, ư... Muốn Ngài..ŧɦασ hỏng huyệŧ em."

Ngôn từ thô tục quả nhiên có sức ảnh hưởng lớn đến cả hai. Quỷ vương ra sức đem cây sáo chọc ngoáy trong c̠úc̠ ɦσα nàng. Phía dưới huyệŧ bị đâm nát không thương tiếc, tay cô cũng không nghỉ ngơi, tìm đến hạt le nàng chà mạnh. Cả 3 điểm nhạy cảm đều bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ, Quảng Linh Linh sướng khoái cong mông, môi đỏ mấp máy, ngôn ngữ loạn xạ
"Ư...a... Em... Đừng...aa.. Sướng. Huyệŧ...ư...sắp bắn...ư..ư..."

Cao trào lần nữa lại ập tới, người Quảng Linh Linh như có luồn điện chạy qua, huyệŧ nàng giật bắn, điên cuồng phun nước. Trần Mỹ Linh cũng không thể kiềm chế thêm, phóng tinh nóng hổi vào đáy huyệŧ vật nhỏ. Mỗi lần quỷ tinh được bơm vào huyệŧ, Quảng Linh Linh lại vô thức run rẩy. Trần Mỹ Linh bắn tinh vài đợt mới ngừng, thỏa mãn rút ƈôи ŧɦịŧ ra. Chất lỏng trắng đục kéo ra sợi chỉ dài.

Cả người Quảng Linh Linh nằm trên đất, thoi thóp thở. Tϊиɦ ɖϊƈh͙ đua nhau trào ra từ cái huyệŧ đỏ hỏn xuống sàn. Quần áo sót lại trên người cả hai cũng vì nước huyệŧ nàng làm cho ướt đẫm.

Trần Mỹ Linh ôm Quảng Linh Linh vào ngực, để nàng nằm nghỉ một lúc. Mắt nằm nhắm nghiền, môi nở một nụ cười vô cùng thỏa mãn.

"Có đau không?". Trần Mỹ Linh thương xót hôn lên trán bảo bối của cô. Cho dù lần vừa rồi cả hai đều đạt kɦoáı ƈảʍ mãnh liệt, cô vẫn sợ nàng bị thương.
"Ừm.... Em sướng lắm"

Dư âm cơn cực khoái vẫn quanh quẩn trong đầu khiến Quảng Linh Linh chẳng còn bận tâm đến đau đớn. Nàng thầm cảm thấy mình may mắn. Có những nữ nhân cả đời không thể lên đỉnh, vậy mà nàng lại có thể làʍ ŧìиɦ cùng người nàng yêu. Mặc kệ là liếm huyệŧ, ŧɦασ huyệŧ hay ŧɦασ đít, cô đều có thể làm nàng sướng dục tiên dục tử.

" Lần sau bảo bối muốn thế nào, ta chiều nàng thế đó"

Quảng Linh Linh cười hì hì, nàng ôm cổ cô, hôn một cái thật mạnh trên sườn mặt. "Phu quân em thật giỏi, dịu dàng hay hung bạo đều làm em sướng điên"

"Chả trách Yujin nhớ Ngài mãi không nguôi". Quảng Linh Linh nằm trong lòng hắn bắt đầu ai oán.

.....Vậy là khen hay trách cô đây?

"Đừng nhắc đến người ngoài nữa, nào, ta tắm cho nàng được không?". Trần Mỹ Linh nào dám cãi, đành đổi chủ đề.
Quảng Linh Linh nhìn cô chột dạ đến tội, đành tha cho cô. Nàng vươn tay ôm đầu cô, hôn liên tục khắp mặt quỷ vương: "Thật ngoan, hầu hạ em tắm thật tốt nha, em sẽ thưởng cho Ngài"

"Vương Hậu tính thưởng ta cái gì". Trần Mỹ Linh như một đứa trẻ đòi quà, ánh mắt mong mỏi một thứ gì xứng đáng.

Quảng Linh Linh đỏ mặt, môi đỏ ghé vào tai cô nói khẽ: "Thưởng Ngài tối nay...cắm huyệŧ em cả trong lúc ngủ". Quảng Linh Linh nghe đến đây liền bấn loạn. Lúc trước cô ŧɦασ xong vẫn không muốn rời đi, kiên quyết nhét ƈôи ŧɦịŧ vào huyệŧ để ôm nàng ngủ đến sáng. Quảng Linh Linh cảm thấy chuyện này quá biếи ŧɦái, cũng không thoải mái chút nào nên từ chối. Trần Mỹ Linh nuốt nước miếng, tình thú này cũng phấn khích quá đi, nhanh chóng gật đầu "thành giao".

Trần Mỹ Linh bế Quảng Linh Linh lên, ôn nhu hôn lên trán nàng, khẩn trương muốn đem nàng tắm rửa thật tốt.


Ánh mắt quỷ vương xẹt qua một tia tàn độc, chắc hẳn giờ này ma thuật đã phát tác, tướng quân nhất định sẽ thích món quà cô ban.

HẾT GÒI

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top