2

5 giờ 50 tối thứ Sáu, mẹ và cháu gái đều bận việc, trong nhà chỉ có một mình LingLing Kwong.

Nàng ngồi ở mép giường hồi hộp níu góc áo, nhớ tới buổi chiều Orm Kornnaphat nói rõ: "Buổi tối 6 giờ tôi sẽ sang tìm chị, nếu chị bằng lòng thì mở cửa cho tôi, đương nhiên, không mở cũng được, dù sao đây là chuyện chị tình tôi nguyện."

Nhìn về phía đồng hồ, 55, chỉ còn năm phút.

LingLing Kwong thấp thỏm tim đập hỗn loạn, nhìn trái nhìn phải, đứng dậy đi phòng bếp pha nửa bình trà nóng. Lúc này, bên ngoài rốt cuộc truyền đến tiếng gõ cửa.

Vội vàng đi tới huyền quan, nàng điều chỉnh tốt hơi thở, xoa xoa mồ hôi trong lòng bàn tay, mới vặn then cửa.

Nhìn người đứng ở ngoài cửa, nàng vờ trấn định hỏi:

"Tới rồi hả."

Orm Kornnaphat cười cười, "Chủ nhiệm, chắc là tôi không tới trễ nhỉ."

"Ở ngoài không cần gọi tôi là chủ nhiệm."

Hai người lần lượt đi vào phòng ngủ, LingLing Kwong hồi hộp đến trước bàn pha trà, đang định rót cho nàng, chợt nghe thấy phía sau truyền đến cạch một tiếng. Cửa bị khóa lại.

LingLing Kwong sợ tới mức cả người theo đó run lên. Nàng kinh hoảng thất thố quay đầu lại nhìn người nọ, Orm Kornnaphat chỉ cười như không có việc gì tới gần nàng,

"Chắc chủ nhiệm không muốn mở cửa làm tình với tôi đâu ha." Nói xong liền đè nàng lên bàn sách, vội vàng hôn lên.

"Ưm, chờ......"

Nụ hôn mưa rền gió dữ làm nàng đáp ứng không xuể, chỉ trong chốc lát, liền cảm thấy thở không nổi.

Đầu óc thanh tỉnh của LingLing Kwong giống như sắp cháy hỏng, mắt mù sương đẩy đánh bả vai nàng.

Có chút quá nhanh, nàng còn chưa chuẩn bị tâm lý thật tốt, không biết ứng phó thế nào cho nên hoảng hốt giãy giụa. Nhưng Orm Kornnaphat không thèm để ý chút nào, thậm chí bắt đầu cởi quần áo trên người nàng.

Trong mắt nàng, nữ nhân này hẳn là ước gì bị chơi hư mới đúng, cho nên khi đối mặt nàng, Orm Kornnaphat không có chút gánh nặng tâm lý nào, muốn gì làm đó, đồng thời hấp thu tinh khí mỹ vị trên người nàng là được.

Thật sự là chuyện tốt một công đôi việc.

"Ô ô, Orm, từ từ... Không......" Rất nhanh, trên người nàng bị cởi chỉ còn áo lót và quần lót, cái tay kia du tẩu quét qua người nàng, trần trụi lạnh căm càng làm gia tăng bất an trong lòng nàng.

Sau một lúc lâu, Orm Kornnaphat buông tha cho nàng hít thở, đôi tay vòng ra sau lưng nàng, vừa cởi nút áo ngực vừa thở gấp hỏi: "Bọn họ khi nào mới về?"

"Cỡ 8 giờ......" LingLing Kwong bối rối đè áo ngực đang bị gỡ xuống, như muốn giữ lại chút che chắn cuối cùng, "Từ từ......"

"Hối hận à?"

"Không phải......" LingLing Kwong cúi đầu ngập ngừng, một lát sau xấu hổ giương mắt, "Tôi có hơi hồi hộp......"

Dưới ánh đèn, Orm Kornnaphat có thể thấy rõ ràng lúc này trên má nàng đã hồng hồng, con ngươi sắc sảo dưới mắt kính cũng tràn ngập sương mù. Không còn dáng vẻ ngày thường, lúc này nàng đã trần truồng đứng trước mặt nàng, nhìn qua như một cô bé ngây thơ vô tội.

Không thể tưởng tượng được, Orm Kornnaphat thật sự cảm thấy ý nghĩ của mình không thể tưởng tượng nổi.

"Ừm, tôi biết rồi."

Hai người lên giường. Orm Kornnaphat cũng cởi quần áo, đè lên người nàng, từ cổ ôn nhu hôn đến vú nàng, một cái tay khác đi vào chân tâm nàng nhẹ nhàng xoa nắn, thong thả ung dung dạo đầu trấn an thân thể nàng.

"Ưm ư......" Hai mảnh môi âm hộ đầy đặn hồng mềm bị ngón tay xoa đến mở ra hai bên, lộ ra con hào thịt đỏ hồng ướt đẫm, theo động tác, lòng bàn tay gãi đúng chỗ ngứa mà nghiền ép hột thịt mẫn cảm, khoái cảm mềm mại nảy sinh, làm LingLing Kwong không khỏi phát ra tiếng thở sướng.

Mùi hương tràn ra, Orm Kornnaphat như được cổ vũ, há môi ngậm đầu vú vào trong miệng trêu đùa khẽ cắn. Chờ đã đủ ướt, mới chậm rãi đưa ngón tay vào trong.

Hiện thực dù sao cũng khác cảnh trong mơ, LingLing Kwong nghĩ, mới vào một ngón tay đã làm nàng cảm nhận rõ ràng sự khó chịu dù rất nhỏ khi thân thể bị ngoại lực mở ra, làm cả người bất giác căng thẳng vì dị vật xâm lấn.

Thế nên nếu thật sự thể nghiệm mức độ làm tình trong mộng, thì có khi bị đụ chết thật cũng nên. LingLing Kwong nắm gối đầu, mê loạn cắn môi.

Nghĩ đến đây, động tác người nọ hơi hơi tạm dừng. Nàng nghi hoặc mở mắt ra, phát hiện người này dùng một loại ý vị gì đó nhìn chăm chú vào mắt nàng, đồng thời lại bỏ vào thêm một ngón tay, chậm rãi thọc vào rút ra, sau một chút lại dần dần nhanh hơn, "Có phải nhanh một chút mới có thể thỏa mãn chủ nhiệm?"

Mật huyệt khít khao phun ra nuốt vào ngón tay, đột nhiên cắm kịch liệt làm nàng run rẩy cả người, có hơi đau, nhưng khoái cảm dâng lên không ngừng cọ rửa thần chí nàng, eo LingLing Kwong mất khống chế hẩy lên một cái, hoa mắt say mê phát ra tiếng xin tha đứt quãng,

"Hức, ưm...... Chờ, chậm một chút...... Orm Kornnaphat......"

Thiết thực cảm nhận được khoái cảm so với cảnh trong mơ mãnh liệt gắp trăm lần. Nàng đỏ mắt bất kham thừa hoan, hai chân mềm nhũn vô lực đạp lên giường.

Sắp sửa đến thì người này lại dừng động tác.

"Cái này là......" Orm Kornnaphat ngẩn ra, từ dưới gối đầu lấy ra một đồ vật, cầm trong tay, vừa mừng vừa sợ mà đánh giá, "Hóa ra chủ nhiệm thích đạo cụ sao?"

LingLing Kwong ngẩn ra, nhớ tới gì đó, vội giương mắt nhìn lại, quả nhiên thấy trong tay nàng cầm đồ chơi tình thú hình xúc tua.

Món đồ chơi làm bằng silicon, phần to nhất ước chừng ba ngón tay, dài chừng nửa cánh tay, giác hút sắp hàng từ lớn đến nhỏ theo thứ tự, dáng vẻ thập phần chân thật, tựa như bản thu nhỏ của xúc tua tiến vào thân thể nàng trong mộng.

Nhìn món đồ chơi kia, tiểu huyệt theo bản năng co rụt một cái. Quá cảm thấy thẹn, LingLing Kwong vội tránh ánh mắt, run rẩy khép lại hai chân, "Không được sao......"

Orm Kornnaphat nhìn thoáng qua động tác phía dưới nàng, hết sức vui mừng cười nói: "Có thể, mà không, phải nói là rất hợp ý tôi." Nàng một tay nắm xúc tua, một tay tách ra hai chân thẹn thùng của người nọ, "Tôi rất thích đạo cụ này."

"Đừng," LingLing Kwong đã hiểu ý nàng muốn làm gì. Nàng lùi người về sau muốn trốn, người nọ lại tới gần để xúc tua lên ngoại âm ướt mềm đâm thọc, "Chưa từng dùng qua sao?"

Cao trào đêm trước, mật huyệt chân tâm đã bủn rủn tới cực hạn, môi âm hộ cùng âm đế đều phát run, ướt đẫm phun nước, lại bị kích thích như vậy, bỗng dưng cảm giác kích thích xa lạ bỗng trỗi dậy, nhưng Orm Kornnaphat lại ngại không đủ, chậm rãi đút đồ chơi vào cái lỗ đỏ ướt mềm.

Nàng từ bỏ giãy giụa ngã lên giường, cảm thụ cơ thể bị tiến vào, hai mắt mơ màng, ngón chân bị kích thích cuộn tròn, rất sướng, nhưng nàng thật sự không chống cự được, thế nên ngậm nước mắt lắc đầu, mất khống chế mà cả người phát run, "Chưa từng dùng qua...... Đừng, ưm, đừng đi vào nữa......"

Đi vào quá sâu, huyệt khẩu bị căng vừa đau vừa trướng, sâu trong hoa tâm cũng bị chọc đến bủn rủn bất kham, cứ như thể đã đâm tới nội tạng, LingLing Kwong cảm thấy toàn bộ xương cùng đều căng chặt, bèn nhắm hai mắt, sợ ai đó hành động thiếu suy nghĩ, "Cô lui ra chút đi......"

"Được." Orm Kornnaphat cười nhìn dáng vẻ nàng kiều mị tràn đầy dục vọng, nghe lời rời khỏi một ít, một lát lại thọc vào thật sâu, tạm dừng một chút rồi lại cắm mạnh rút nhanh, xúc tua giả nhiều lần chôn sâu trong thân thể nàng.

"A!" LingLing Kwong run rẩy cả người, lẩy bẩy chảy ra một dòng nước. Cao trào tới mãnh liệt, động tác người nọ không chậm lại mà còn nhanh hơn, liên tục kích thích làm toàn bộ bụng dưới òng ọc nước, vì thọc vào rút ra mà quay cuồng, cảm giác như có thể trào ra bất cứ lúc nào, "Đừng, Orm Kornnaphat...... Nơi đó...... Chậm,"

Rên rỉ đột nhiên im bặt. Nàng bỗng mở bừng hai mắt.

Bỗng cảm thấy xúc tua kia giống như vật sống, ngọ nguậy mấp máy trong cơ thể nàng.

Cảm giác này thật sự rất kỳ quái, giống như có sinh vật ngoài hành tinh chui vào thân thể nàng, ở bên trong mấp máy hút hút, toan cướp lấy mật dịch trong âm đạo nàng để dành tẩm bổ.

"Hô, là thứ gì vậy?!" LingLing Kwong sởn tóc gáy kêu lên, nhìn về hướng chân tâm mình.

"Chỉ là món đồ chơi thôi."

Món đồ chơi kia ra vào lỗ thịt đỏ tươi, cắm huyệt thịt tung bay trong ngoài. Tận mắt nhìn thấy mình bị thứ đó xỏ xuyên qua thật sự quá kích thích, LingLing Kwong ngã lại lên giường, cảm nhận âm đạo co bóp từng cơn, căng đau vô cùng, thân thể cũng bất giác run rẩy, "Lạ quá...... Cô lấy ra đi...... Nhanh lấy đi......"

Tuy nói như thế, trên người nàng lại tản ra khí vị càng mê người, con hào thịt ở chân tâm thậm chí còn hưng phấn chảy ra chất lỏng trắng đục, Orm Kornnaphat biết rõ hẳn là nàng thích vô cùng mới đúng. Nàng vừa lòng sáp lại gần hôn lên môi nàng, hít lấy khí vị trên người nàng, "Sướng dữ vậy sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top