06;
moon hyeonjoon hoàn toàn phát điên, theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng. giờ thì gã bực dọc lắm rồi, vì ghen tức, và cả vì mấy lời em nói. cái cách miệng em xinh như chữ nào chữ nấy đều sặc mùi mỉa mai, cái cách em nhìn gã thật xa cách như thể cả hai có thâm thù đại hận. gã không nhận thức được mình sai ở đâu, và máu nóng vẫn dồn dập không kiểm soát. gã nhấn tông giọng mình xuống sâu thẳm, kìm nén cơn giận đang trực chờ bộc phát.
- lee sanghyeok.
- anh đừng có gọi em.
- về nhà đã.
- không.
- anh không hỏi ý kiến của em.
- lên xe hoặc anh kéo em lên?
không cần phải nói đến lời thứ hai nữa, lee sanghyeok cũng biết gã đang cáu rồi. nội tâm cũng run rẩy khi gã không còn cái vẻ yêu chiều em thường thấy. sanghyeok nghĩ, nếu em từ chối lời của gã thêm một câu nữa thôi thì hyeonjoon hoàn toàn có thể hoá thú ngay tại đây được. nên dù cứng miệng đến đâu cũng không dám phản kháng, quay lưng nhanh chân bước ra phía xe ô tô của gã đang chờ sẵn.
- chỗ của em ở đấy à?
- lên cạnh ghế lái.
ngoài vâng lời thì hiện tại lee sanghyeok tạm thời chưa nghĩ ra cách nào để phản kháng cả. rõ ràng bản thân mới là người đang giận dỗi, thế quái nào giờ đây em phải chịu cơn thịnh nộ từ moon hyeonjoon.
nói sanghyeok dễ tính, một hai thích trèo vào lòng moon hyeonjoon để lấy lòng cũng đúng. nhưng lee sanghyeok cũng là kẻ cứng đầu nhất trên đời. em không cảm thấy mình có nhiệm vụ dỗ dành gì người kia hết dù cho có đang bị đối phương cáu đi chăng nữa. em vẫn luôn nhớ đến lý do cho hành động của mình là gì, để rồi trong thoáng chốc, sự khó chịu lại ngay lập tức ùa về với em.
và thế là cái sự khó thở ngập tràn khoang xe. chẳng ai nói với ai lời nào, ai cũng tự ngổn ngang những suy nghĩ. nhưng nghĩ chẳng ra và chẳng thể nghĩ nữa. không một ai muốn làm người mở lời trước, lặng im vẫn mai treo trên đầu.
gã không đưa em về nhà của em, mà là về nơi gã ở. xe dừng, gã xuống xe, rồi vòng qua bên phía em để mở cửa xe. thế nhưng hyeonjoon đã đứng đó một lúc mà sanghyeok chẳng có động thái gì là muốn đi xuống.
- lee sanghyeok.
- anh lên nhà đi, em tự gọi xe về.
giờ thì moon hyeonjoon hiểu rõ ai có thể dễ dàng khiến hắn trở nên mất kiểm soát trong giây lát rồi. duy chỉ có một lee sanghyeok, nếu có người thứ hai thì cũng vẫn chỉ có lee sanghyeok. em cứng đầu một cách tuyệt đối, và em sẽ chẳng sợ sệt cơn tức giận của gã trong bao lâu đâu, vì sanghyeok thậm chí còn ngang ngược hơn cả thế.
- nhanh?
- em đã bảo không.
- em có là gì với sếp đâu mà lên nhà?
- người ta nhìn thấy người ta dị nghị em.
- ai bảo em là không?
- sếp bảo.
moon hyeonjoon cứng họng trước lee sanghyeok. rõ là gã không hề bảo thế, nhưng lại chẳng thể biện hộ ngược cho bản thân.
- đấy, sếp còn chẳng chối được.
- thôi em về ạ. chào sếp.
ngay lập tức vội vã khi em xuống xe và quay lưng đi, chân gã sải bước dài để níu lấy được lee sanghyeok. gã ôm lấy em từ đằng sau, bọc trọn cơ thể em bằng vòng tay và lồng ngực mình, hyeonjoon chôn đầu mình vào vai em. gã chẳng thể tức giận nổi nữa, so với việc để cảm xúc lấn át, gã còn sợ mất em hơn cả thế.
- sanghyeokie...
khi hương thơm lởn vởn quanh chóp mũi, khi cái mùi nhớ thương xộc đến, chân lee sanghyeok đã mềm nhũn ra và chẳng thể đứng vững được nữa. người em cũng dường như ngả hẳn vào lòng hyeonjoon. ai có thể giữ được bình tĩnh khi đối mặt với người mình thương thì em không biết, nhưng rõ là em chẳng còn giận nổi khi được moon hyeonjoon ôm vào lòng.
lý do cho hành động của mình là gì đương nhiên em vẫn nhớ rõ, thế nhưng nó có còn quan trọng lắm không khi hyeonjoon đang gục đầu lên vai em thế này?
mơ mơ tỉnh tỉnh, bằng cách thần kì nào đó sanghyeok đã yên vị trong nhà của gã. thế nhưng em bất ngờ, khi nhà ngập tràn nến và hoa. chẳng biết hyeonjoon đã chuẩn bị từ bao giờ, chỉ biết nến vẫn còn đang lấp lánh và trông hoa thì hẵng còn tươi. hoa hồng đỏ, trải trên sofa và cả trên giường. rượu vang chưa được rót sẵn và cả âm nhạc được chuẩn bị sẵn.
- anh mới tỏ tình ai xong đưa em về xem à?
lần này thì gã điên thật và gã nghĩ mình có cái lý do chính đáng cho việc đó. gã tiến tới, đỡ lấy eo em, nhắm đúng cánh môi của em mà đáp xuống. không phải cái chạm phớt tình yêu, cũng không phải nụ hôn sâu thường ngày. gã vần vò môi em, cắn mút đến khi chúng sưng lên và tấy đỏ. sanghyeok chắc là bị ma che mắt, thế nên chẳng những không cảm thấy khó chịu, trái lại còn cảm giác thích thú. đánh một cái thật kêu vào mông sanghyeok, thế rồi gã mới bắt đầu bình tĩnh hơn.
- không phải em giận anh vì anh mãi không tỏ tình em à?
- anh chuẩn bị cho sanghyeokie mà.
- anh xin lỗi vì để em phải chờ.
- thật ra anh cũng không để ý quá, em biết là anh không tinh tế quá trong mấy chuyện như này mà. suốt quãng thời gian qua, cảm ơn em vì đã ở cạnh và hiểu cho anh.
- anh cứ nghĩ mình cứ thế bên nhau là được, mà lại chẳng để ý cảm xúc của em.
hoặc là lee sanghyeok bị bỏ bùa, hoặc chỉ đơn giản do em yêu quá, mà những lời gã nói như mật đổ vào tai. chưa uống đâu nhưng sanghyeok nghĩ mình đã say rồi. gã đã nói nhiều thứ, dần rồi mắt em cũng phủ mờ hơi sương, tầm nhìn nhoè mờ, nhưng em biết lần này là vì hạnh phúc. một lời ngỏ chính thức để có thể gọi tên mối quan hệ rõ ràng, để sanghyeok có thể đường đường chính chính khoe rằng sếp moon chính là người yêu mình cho tất cả mọi người cùng biết.
sanghyeok gần như nhào vào lòng gã, em úp mặt vào lồng ngực lớn, hít hà mùi hương của người mình yêu. gã cũng ôm lấy em, sau rồi lại đặt lên môi em một nụ hôn. không còn ngang tàn như khi nãy, lần này gã như bù đắp hết thảy, nhẹ nhàng mà nâng niu.
gã hôn em đến nứng.
quấn quít không thể rời ra nổi, và dường như chỉ muốn hoà làm một với nhau. ngã lên giường hồng êm ái, mấy cánh hoa bay và rơi lên da thịt em trắng sáng. đỏ và trắng, xinh đẹp và rực rỡ. gã chẳng gạt chúng đi, mà cứ để mặc vậy. lại cúi xuống, và môi lưỡi triền miên, đến khi em chẳng thể thở nổi nữa.
áo quần đã rơi ngay khi ở ngoài phòng khách. hyeonjoon bật mở chai rượu vang, tu một ngụm lớn nhưng chẳng hề nuốt xuống. gã cúi người, đẩy hết chất lỏng qua bên em. rượu chảy xuống cổ họng, dường như đốt em cháy bừng. hơi chuếnh choáng vì men, chẳng phân biệt nổi rượu hay tình.
hyeonjoon dùng lưỡi mình chu du trên cơ thể sanghyeok. trượt qua nơi đầu vú dựng đứng, day và cắn một hồi khiến sanghyeok chẳng chịu nổi mà muốn đòi hỏi nhiều thêm nữa. gã dùng cả tay và miệng, bao bọc lấy dương vật em ấm nóng. lên xuống nhịp nhàng không ngừng để rồi khiến em bắn hết ra trong miệng mình. đổi ngược lại em cũng làm thế. tay gã luồn trong tóc em, sanghyeok cũng để mặc cho gã tùy ý điều chỉnh tốc độ. dẫu cho đôi khi nó đột ngột chọc vào cuống họng khiến em muốn nôn khan.
sanghyeok thích ngồi trong lòng hyeonjoon, nhất là khi em có thể vừa ngồi vừa nhún. tay choàng qua cổ, em rên rỉ và gã thở dốc. tay lớn của gã siết chặt ở eo em, đỡ cho em nếu như sanghyeok mỏi quá và chẳng muốn nhún nữa. khi ấy em sẽ gục đầu lên vai gã, hyeonjoon sẽ thầm thì hỏi "em mệt rồi à?". để lại dấu hôn trên cổ và mút vành tai, tay và miệng gã chẳng mấy khi rảnh rỗi.
đổi tư thế khi em đã mệt nhoài, chân em gác lên cổ gã để đẩy thứ to lớn của gã vào được sâu nhất. âm thanh thoát ra từ miệng em chỉ còn mấy vần đơn vô nghĩa. đắm chìm ở nhục dục và cả ái tình. may mắn cho những kẻ hiểu nhau ở ngoài đời và hoà hợp cả khi trên giường. may mắn cho việc sanghyeok và hyeonjoon không bỏ lỡ nhau. bắn vào sâu, và ôm em đi tắm, thủ tục vẫn luôn như thường lệ.
hyeonjoon ôm lấy em sau đó, sanghyeok buồn ngủ rúc sâu thêm vào trong lồng ngực gã làm ổ. yên tâm rằng mình được bọc trong lòng người mình thương, thoải mái cọ đầu và cả thân thể tới lui.
- nếu sau này cãi nhau, anh chỉ muốn nó kết thúc như này.
- như nào á?
- như kiểu chân em đặt lên cổ anh.
-
f110524
oge em hyeok sếp moon iu nhau rùi nhá. em hyeok chắc chắn là nghỉ việc về làm người iu sếp rồi nên "chuẩn bị nghỉ việc" sẽ kết thúc ở đây.
cảm ơn mọi người đã iu thích và đón đọc em nó, hẹn mọi người ở các vũ trụ onker khác nha. sin cảm ơn và iu rất nhìu 🤍
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top