CHƯƠNG 32: Để tôi cho cậu xem thứ này

Chương 32: Để tôi cho cậu xem thứ này
.
.
.
Chương 32

Tối hôm nay theo lịch, Moon Hyunjoon sẽ cùng Yoon Eunhye về nhà chính dùng cơm cùng vợ chồng Moon Chaewon. Sự việc vốn chẳng có gì, chỉ là những bữa cơm thủ tục buộc phải hoàn thành từ đó đến giờ mà thôi, hơn nữa dạo gần đây xảy ra việc của Sanghyeok nên bọn họ càng không thể thoái thác mấy chuyện rắc rối này.

Vốn tưởng dùng cơm xong, hôm nay Moon Hyunjoon sẽ có ý định ngủ lại nhà Sanghyeok, đã sắp 1 tuần rồi hắn chưa có được ngủ lại nhà anh, một phần Sanghyeok vẫn luôn chưa sẵn sàng nói với Minjoon chuyện nhận bố, nên anh muốn hắn cho bản thân có chút thời gian chuẩn bị cho thằng bé, dự là đêm nay hai người sẽ nói với nó. Cũng chỉ vì nghĩ đến việc sắp sửa được nhận con, kể từ gần nửa năm nay quẩn quanh bên cha con hai người họ không giây phút nào Moon Hyunjoon không nghĩ đến việc nhận lại được nhỏ, cũng đủ làm hắn phấn khởi trong lòng, lúc ăn uống còn vui vẻ cùng Moon Chaewon trò chuyện vô cùng dễ nghe

Nhưng mà, người tính vẫn không bằng trời tính, trên đường trở về đột nhiên Yoon Eunhye lại đau bụng quằn quại, đau đến không thở nổi, mồ hôi nhanh chóng tươm ướt lớp váy áo của cô vì đau đớn

Moon Hyunjoon không thể làm gì khác ngoài việc lại hấp tấp quay xe đến bệnh viện, cô ta bảo lúc chiều đi mua sắm sơ ý vấp ngã, gắng gượng ăn xong bữa cơm cứ nghĩ sẽ không sao, nhưng lại đột nhiên quặn thắt từng cơn bụng dưới như vậy vô cùng đáng sợ, sợ đứa bé xảy ra chuyện. Trên đường đến bệnh viện cũng không ngừng khóc, vừa khóc vừa nói đáng thương vô cùng, hại Moon Hyunjoon cũng sớm quên mất cái hẹn với Sanghyeok

Chờ cho đến khi Moon Hyunjoon kịp đưa cô ta vào đến trong phòng cấp cứu, thì cũng vừa hay Sanghyeok gọi tới, qua loa vài câu anh đã hiểu ra bản thân lại lần nữa bị bỏ rơi.

Sanghyeok phía bên kia điện thoại chỉ còn có thể khẽ mím môi thở dài một hơi, có chút không đành lòng nhìn con trai từ sớm được bản thân chuẩn bị tươm tất, ăn vận đẹp đẽ ngồi bên một bàn đồ ăn không biết để làm gì, càng nhìn càng chọc cười người khác. Tuy Moon Hyunjoon rất cố gắng thu xếp mọi chuyện nhanh nhất có thể để đến bên nhà với anh, nhưng cuối cùng cũng quá trễ, đồ ăn gì cũng đã nguội, Sanghyeok hay Minjoon cũng đã sớm lên giường đi ngủ

_”Ưm…Eunhye không sao chứ?”-Sanghyeok mơ màng cảm nhận được có người hôn lên má mình mới choàng tỉnh dậy, sợ Minjoon đang được bản thân ôm trong lòng bị chọc cho tỉnh giấc, nên anh cũng không có động đậy gì quá lớn, chỉ khẽ xoay đầu nhận ra người đến là hắn mới hỏi một câu

_”Không sao, thai một tháng có hơi yếu nhưng vẫn ổn”-Moon Hyunjoon nhẹ nhàng nằm lên giường vòng tay ôm lấy anh quen thuộc như bao lần, thì thầm đáp lời

_”Cậu không ở lại?”

_”Em nhớ anh”

_”Xin lỗi vì hôm nay…”

_”Không có gì, mai cũng được mà, ngủ đi”- Sanghyeok không muốn nói nhiều, hay đúng hơn là anh đã phát ngán với việc phải nghe xin lỗi, cũng chẳng phải lỗi quấy gì, cứ vậy đi, anh rất không còn kiên nhẫn để bận tâm những vết thương lòng này rồi
.
.
.
.
Quả nhiên là chuyện không chỉ có vậy, Sanghyeok hai hôm nay cứ luôn linh cảm có chuyện không lành, kể từ ngày Yoon Eunhye nhập viện ngay sau khi cô ta gặp anh trở về

Khi đó cô ta lại lần nữa muốn ôm cái bụng bầu to tướng đến diễu võ dương oai với anh, nhưng Sanghyeok căn bản không muốn dây dưa, anh đã dắt tay con trai bỏ qua cô ta. Nhưng cô ả không hề muốn dừng lại, một mặt giằng co Sanghyeok nói cái gì đó rất nhiều, đa số toàn là hăm dọa

Sanghyeok nghe đến phát ngán, anh thầm nghĩ trong lòng tại sao Yoon Eunhye phải làm như vậy! Rõ ràng cô ta trẻ hơn anh rất nhiều, cũng đã mang thai con của Moon Hyunjoon, thân phận muốn có bao nhiêu cao quý liền có bấy nhiêu

Cứ cho là hiện tại anh đang chèo kèo chồng cô ta đi, nhưng là do Yoon Eunhye năm lần bảy lượt ép anh phải làm như vậy! Anh cũng vì bị ép mà thôi, Sanghyeok đã tự định cho bản thân hằng hà sa số các chuẩn mực, tuyệt đối không có chuyện “khách lớn hơn chủ” trong mối quan hệ sai quấy này, anh vẫn luôn cố gắng núp dưới đôi cánh lớn kia, giảm đi mức độ tồn tại của mình đến thấp nhất, cố gắng chu toàn cho con trai đến khi trưởng thành rồi sau đó sẽ tự bản thân rời đi, như Moon Hyunjoon năm xưa vậy thôi, anh đã đến mức như vậy rồi, tại sao cô ta vẫn không chịu tha cho anh! Moon Hyunjoon đã bỏ rơi anh hết lần này đến lần khác, cớ gì mà lần này hắn sẽ không lại một lần như vậy nữa, từ trước đến nay Moon Hyunjoon chưa từng chọn anh, cô ta tại sao lại phí công vô ích như thế!

Yoon Eunhye xem chừng rất tức giận khi Sanghyeok cứ mãi trơ mắt ra nhìn mình không chịu phản ứng lại thứ gì, khuôn mặt cao quý do danh gia vọng tộc ban cho, không cho phép cô ta nổi giận đến mất hết khí tiết, chỉ có thể thầm nghiến răng nghiến lợi cố nặn ra một nụ cười thân thiện, vươn đôi bàn tay lạnh lẽo bắt lấy tay Minjoon bên dưới

Hành động này thành công đụng đến vảy ngược của Sanghyeok, anh liền theo bản năng hất tay cô ta ra, ai mà ngờ cái hất nhẹ này lại khiến cô ả luống cuống vướng vào chân váy ngã ngồi xuống đất, động tĩnh coi như đủ lớn để thu hút đi, vài người hiếu kỳ đã bắt đầu bao quanh, ngay lập tức vệ sĩ hai bên vội vã đến giải vây

Chỉ nghĩ chuyện không có gì, vậy mà đến hôm nay xem như anh đã hiểu ra hết dụng ý của cô ta, đúng là lòng người hẹp hòi không thể đọ với sông sâu biển rộng, vốn cao quý cũng chỉ là lớp vỏ bên ngoài mà thôi, dù giàu nghèo sang hèn gì cũng như nhau cả, Sanghyeok thâm trầm nhìn hình ảnh bản thân hất ngã Yoon Eunhye bị mấy trang báo lớn cắt ghép viết đến loạn cào cào

Anh cũng chẳng biết nên nói gì, chỉ cảm thấy bản thân hay thật, từ cái thằng nghèo rớt mồng tơi, sống nay chết mai trong khu ổ chuột mà đến giờ này chỉ cần thở thôi cũng có người muốn đưa anh lên mạng kiếm tiền, thậm chí còn nổi như cồn

Ánh nhìn Sanghyeok để trên dáng vẻ đáng thương của Yoon Eunhye đang khom người, khó khăn đỡ bụng đã to ra được một chút đứng dậy trong tấm hình, trên mặt báo có tựa đề “Chuyện tình nào còn hạnh phúc khi có người thứ ba xuất hiện?” dần trở nên ngây dại, dường như anh đang vô thức nghĩ đến một số chuyện cũ nào đấy

Moon Hyunjoon sau sự việc này cũng không có ngay lập tức đến tìm anh, vẫn cứ là đêm muộn bọn họ mới gặp được nhau, cũng tốt, như này mới giống với mối quan quan hệ giữa hai người.

Sanghyeok lần này không còn thái độ mềm mỏng như mọi khi, xem như hiện tại nhìn vào mắt nhau thì cả hai cũng đã hiểu đối phương đang nghĩ gì đi. Sanghyeok vừa mở cửa xong đã quay đầu vào nhà, không ôm ấp hôn hít gì cả, chỉ đơn thuần mở cửa rồi bỏ đi vậy thôi, mặc gió lạnh lùa vào vì người ngoài cửa vẫn còn có phần không thích ứng kịp với hành động này, anh cũng không quan tâm

_”Tìm đến hỏi tội hơi muộn đấy!”-Sanghyeok thấy hắn mon men muốn lại ôm mình đã âm thầm lách người tránh đi, vẻ mặt này mới giống Sanghyeok ngày xưa đây, một mực băng sơn núi tuyết không biểu cảm mặn mà gì, chọc cho Moon Hyunjoon cũng phải phì cười vì con mèo này lâu lắm rồi mới lại giận dỗi như vậy

Mặc kệ sự phản kháng của anh, hắn vẫn cố kéo người kia vào lòng ôm ôm một cái vô cùng thỏa mãn

_”Buông ra! Cậu buông ra!”-Sanghyeok bị ôm đến ngạt thở mới chịu giãy lên trong ngực Moon Hyunjoon, tay đấm chân đạp nhiệt huyết vô cùng

_”Không buông! Anh giận cái gì, em cũng đâu có nói sẽ hỏi tội anh!’-Moon Hyunjoon còn không hạ được khóe miệng, vội hôn mấy cái lên mái đầu vì giãy dũa mà trở nên lộn xộn của người trong lòng

_”Tôi không có đẩy gì cả, cô ta rõ ràng tự tìm đến, tự ngã!”-Sanghyeok biết chống trả vô ích đành gục mặt vào vai Moon Hyunjoon cất giọng, âm thanh cũng vì vậy mà lọt vào tai hắn như vũng nước xuân, nghe đến đâu là ruột gan xáo động đến đó

_”Em biết! Em cũng không ngu đến mức tin mấy lời bậy bạ trên mạng viết”-Moon Hyunjoon chờ cho Sanghyeok “nhõng nhẽo” xong mới chịu thả anh ra, Xem chừng lần này Yoon Eunhye "trộm gà không thành còn mất nắm gạo”. Moon Hyunjoon dường như còn yêu anh hơn lúc trước, có thể nói là phân nửa muốn cho Sanghyeok vùng vẫy lộng hành kiểu gì cũng sẽ bỏ qua, dù hắn còn chả rõ sự thật có như anh nói hay không

Sanghyeok có hơi xụ mặt ra, rút điện thoại đưa cho Moon Hyunjoon xem đám người ngoài kia lại chửi bới mình ra sao

_”Cậu xem bọn họ chửi tôi này! Ngày mai chắc sẽ chửi đến Minjoon luôn! Cậu bảo vệ nó như thế thì chắc phải hoãn việc nhận bố đến vài năm nữa đi, là tôi quá vội vàng rồi!”-Sanghyeok đưa máy cho Moon Hyunjoon vừa nói vừa chỉ chỉ trỏ trỏ

_” y ây anh đừng trẻ con như vậy!”-Moon Hyunjoon dù cũng đang nghiêm túc xem bài báo viết những gì, nhưng không quên bắt lấy ngón tay nhỏ làm loạn của anh

_”Chửi hay lắm sao mà xem lâu thế!”-Sanghyeok nhòm người vào cạnh đầu hắn xem chung, không nghĩ là Moon Hyunjoon đang bị mấy lời chửi bới này mà đau lòng thay anh, vừa đọc vừa không tưởng nổi Sanghyeok đã chịu đựng nó đến quen rồi, đau lòng không chịu được, thâm tâm không ngăn được nghiêm túc thay anh nổi giận, vốn chỉ tính xử lý truyền thống đơn giản, nhưng xem ra hắn phải dạy dỗ cho đám người này một bài học!

_”Mà….cũng may, cậu xem tấm hình này đi, chụp tôi không rõ nhưng Yoon Eunhye lại sắc nét như vậy, bụng lớn lắm rồi đấy!”-Sanghyeok như có như không phóng to tấm hình duy nhất trong bài báo, lời nói tưởng như đang thầm cảm ơn bản thân không bị bắt rõ mặt, nhưng lại kéo Moon Hyunjoon chú ý vào cái bụng bầu to bất thường của vợ hắn, rõ ràng chỉ mới một tháng, sao trong tấm hình này lại lớn như vậy!

Lần này thì có vẻ lớn chuyện rồi! Moon Hyunjoon nghiêm túc xem kĩ lại tấm hình lần nữa, mà trong đầu không ngừng bị những thứ mình nghĩ đến làm cho chấn kinh, hai tay cũng vô thức run rẩy

_”Sao vậy….”-Sanghyeok biết bản thân đã làm xong những chuyện cần làm, giờ chỉ cần chờ xem đèn nhà ai sáng nhất mà thôi, anh lại không nặng không nhẹ kéo áo Moon Hyunjoon

_”Đừng nghĩ đến nữa, tôi quen rồi…”-Nói xong lại tự giác chui vào lòng Moon Hyunjoon vòng tay ôm lấy hắn

_”Em sẽ không để anh và con chịu thiệt thòi”-Moon Hyunjoon bị Sanghyeok lay tỉnh mới bất giác giấu nhẹm suy tư trong lòng, mạnh mẽ ôm lấy anh an ủi

_”Ừm”-Sanghyeok ngẩng đầu mỉm cười với hắn, còn nhón chân hôn alpha một cái rồi mới chịu rời đi. Lúc này chỉ nên làm đến vậy thôi
.
.
.
.
Tính viết 2 chương mà đội tuyển tôi yêu đánh trận ra quân sôi động quá, nên tôi quyết định bẻ lái bể đầu sang tiết mục góp vui khác r bà con 🤡🫶😇


















Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top